Đỗ Văn Nhược nhịn rất lâu rồi, từ khi Liễu Tuấn đại náo cuộc họp thường ủy làm hắn phải cứng họng, sau đó Đinh Ngọc Chu dưới áp lực mạnh mẽ từ các phía bị ép phải thỏa hiệp với Liễu Tuấn, Đỗ Văn Nhược mất hết thể diện, tiếng nói mất giá trị, Thôi Phúc Thành thừa cơ điều chỉnh phạm vi phân quản của phó thị trưởng, quyền lực thực tế trong tay Đỗ Văn Nhược bị bó hẹp.
Hiện giờ hắn không còn là Đỗ thị trưởng oai phong vô hạn như trước nữa mà trở thành Đỗ phó thị trưởng thực sự, điều này đối với kẻ tự đại quen như hắn, thực sự là khó chịu.
Nhưng Đỗ Văn Nhược phải nhịn.
Vì hắn bị cảnh cáo nghiêm khắc.
Cảnh cáo này tới từ Cận Tú Thật.
Cận Tú Thật rất khách khí với Đinh Ngọc Chu, khi trao đổi với ông ta thì ngôn từ rất uyển chuyển, dù sao Đinh Ngọc Chu cũng là phó bí thư tỉnh ủy, lại là thân tín của Cận Tú Thật, tất nhiên là phải cố gắng giữ lại thể diện cho ông ta.
Nhưng đối với Đỗ Văn Nhược thì ông ta không mềm dẻo như vậy, sau khi triệu kiện Đinh Ngọc Chu không lâu, Đỗ Văn Nhược cũng bị triệu kiến, bị phê bình nghiêm khắc. Cận Tú Thật nói với hắn một cách rõ ràng, phải giữ đúng phận sự, làm việc đúng đắn, làm tốt công tác trong phận sự của thường vụ phó thị trưởng, chuyện không nên xen vào thì đừng xen bừa.
Nhớ tới khuôn mặt âm trầm và ngữ khí lạnh lẽo của Cận Tú Thận, dù cách nửa năm Đỗ Văn Nhược vẫn cứ run sợ.
Hắn ở Ngọc Lan lâu năm, hiểu rất rõ tính khí của Cận Tú Thật, ông ta một khi đã nói như thế là bất mãn cực độ rồi, vị trí của Đỗ Văn Nhược nguy ngập cực độ rồi, ông ta khách khí với Đinh Ngọc Chu, tuyệt đối không đại biểu cũng khách khí với hắn, vì tiền đồ chính trị của mình, Đỗ Văn Nhược là con cờ có thể hi sinh bất kỳ lúc nào.
Đỗ Văn Nhược nhịn nhục nửa năm, quy củ làm "phó" thị trường, hết sức phối hợp với công tác của Thôi Phúc Thành, thậm chí Thôi Phúc Thành điều chỉnh phân công của phó thị trưởng, đem một nửa công việc của hắn cướp mất, Đỗ Văn Nhược cũng không hề có bất kỳ chút dị nghị nào, Đinh Ngọc Chu không ra mặt lên tiếng, lời nói của hắn thì mất tác dụng, có dị nghị cũng vô ích.
Trải qua bài học này, Đỗ Văn Nhược bi ai phát hiện ra hai sự thực.
Thứ nhất hắn chỉ là một con hổ giấy, không có Đinh Ngọc Chu chống lưng thì chẳng là cái gì. Thứ hai đừng bao giờ đắc tội với một nha nội chân chính.
Nhưng Đỗ Văn Nhược ẩn nhẫn nửa năm không đại biểu cho hắn đã hoàn toàn buông xuôi, là một cán bộ cấp chính sở trên 40, Đỗ Văn Nhược được coi là điển hình phái trẻ trong tỉnh A, dã tâm chính trị tuyệt đối không thể vì một lần trắc trở mà hoàn toàn đánh mất, hắn đang chờ cơ hội.
Hiện giờ cơ hội đã tới.
Tòa án trung cấp Ngọc Lan phán quyết, tức là bằng với tuyên bố ban quản lý khu Trường Hà phạm sai lầm, phát sinh ra sự kiện nghiêm trọng như thế, Sài Thiệu Cơ sao có thể không gánh trách nhiệm?
Đây chính là cơ hội.
Nếu như có thể hạ được Sài Thiệu Cơ, chẳng những vãn hồi được thể diện của hắn và Đinh Ngọc Chu, mà còn có thể làm trọng thương Liễu Tuấn.
Cứ nhìn đi, kẻ mà đồng chí Tiểu Liễu bảo vệ có nhân phẩm thế nào? Sai lầm lớn như thế, đầu độc biết bao người? Uổng cho Liễu Tuấn còn coi hắn như báu vật, trên cuộc họp thường ủy lớn tiếng nói cái gì mà Sài Thiệu Cơ làm việc chăm chỉ cẩn thận.
Hạ được Sài Thiệu Cơ rồi, phải thế nào thao tác một bước tiếp theo, cần dùng tới truyền thông vạch trần việc này, Đỗ Văn Nhược suy nghĩ kỹ hết cả rồi, đoán chừng Liễu Tuấn sẽ mau chóng đề nghị xử phạt Sài Thiệu Cơ trên cuộc họp thường ủy.
Y không đề xuất không được.
Cổ động quần chúng cáo trạng ban quản lý chính bản thân Liễu Tuấn làm ra, thích khác người mà, nói cái gì mà tăng cường ý thức pháp luật, cái gì mà làm việc theo pháp luật. Hô hô hô, giờ thì nhục chưa, tòa án phán rồi đấy, ủy ban quản lý có trách nhiệm lớn.
Liễu Tuấn cậu không thể nói một đằng, làm một nẻo chứ?
Trách nhiệm lớn như thế Sài Thiệu Cơ là chủ nhiệm, không xử phạt mà được sao? Đừng quên Liễu Tuấn cậu vì sự kiện "xung đột vũ trang" mà tự xin xử phạt.
Nếu như làm việc theo pháp luật, thế thì phải làm gương đi chứ.
Một người thất trách nghiêm trọng như thế, không thể cứ thế mà cho qua được.
Chỉ cần Liễu Tuấn đề ra, Đỗ Văn Nhược sẽ phát biểu ý kiến của mình, lần này bất kỳ ai cũng không thể nói hắn sai nữa, cho dù người ta nhận định rằng hắn lấy việc công báo thù riêng cũng không thể nói lý do như thế ra bên ngoài được.
Đỗ phó thị trưởng tôi chỉ muốn giữ vững nguyên tắc, giữ vững chính nghĩa.
Vì chuyện này mà Đỗ Văn Nhược mưu tính rất nhiều ngày, chỉ đợi Liễu Tuấn dâng cơ hội tới tận cửa, hơn nữa Liễu Tuấn không còn cách nào khác là phải đưa cơ hội này tới trước mặt Đỗ Văn Nhược.
Ha ha ha, cuối cùng sắp được hả dạ rồi.
....
Kế hoạch của Đỗ Văn Nhược thế nào, có thể Liễu Tuấn biết, hoặc cũng có thể không biết, nhưng Đỗ Văn Nhược và những thường ủy khác thuộc Đinh hệ nắm lấy chuyện này giờ trò là điều có thể dự liệu được.
Có điều, bất kể bọn chúng xuất chiêu thế nào thì Liễu Tuấn cũng phải tiếp đón, từ bản thân chuyện này mà nói, y không phải là người thích hợp đấu tranh chính trị thực sự, còn một sự cố thất trách nghiêm trọng cần phải xử phạt người có trách nhiệm liên quan.
Vì việc này Liễu Tuấn mở cuộc họp liên tịch khu ủy khu Trường Hà.
Bất ngờ là cuộc họp liên tịch này không phải do Liễu Tuấn chủ trì, mà là do bí thư kỳ ủy Tư Mã Huy chủ trì.
Các thành viên trong ban thấy tình cảnh này thì lòng trầm xuống, đây là một điều chưa từng có trong hội nghị.
Mọi người ngồi ngay ngắn, lén đưa mắt nhìn Liễu Tuấn, sắc mặt Liễu bí thư vẫn bình thường, mặc dù không mang nụ cười thường lệ, nhưng ít nhất không nghiêm mặt lại, nhìn qua Sài Thiệu Cơ, sắc mặt vẫn bình tĩnh, nhưng ai tinh ý có thể phát hiện ra, khóe mắt Sài chủ nhiệm khẽ giật giật, có thể thấy Sài chủ nhiệm chẳng hề bình tĩnh như vẻ ngoài.
Cũng phải thôi, trong khu mấy ngày nay đều nói Sài chủ nhiệm sẽ bị sử phạt.
Theo tác phong làm việc trước sau như một của Liễu bí thư, lời đồn này khả năng là thật.
Anh làm việc nghiêm túc, Liễu bí thư mắt nhìn thấy lòng ghi nhớ, khi biểu dương thì biểu dương, nên đề bạt thì đề bạt, nhưng anh gây chuyện, muốn lấm liếm cho qua thì khả năng rất nhỏ, khi phải phê bình, Liễu bí thư chẳng hề khách khí.
- Thứ các đồng chí, tôi được ủy ban khu ủy ủy thác chủ trị cuộc họp liên tịch này.
Thấy mọi người đã tới đủ, Tư Mã Huy đưa mắt xin chỉ thị của Liễu Tuấn xong liền hắng giọng bắt đầu cuộc họp, Tư Mã Huy dùng tử rất ổn hỏa, không nói do Liễu bí thư ủy thác mà nói khu ủy. Đó là tác phong nhất quán của Liễu Tuấn, y không thích nêu bật cá nhân, cho dù đó là bản thân cũng không được, Liễu bí thư tôn sùng lãnh đạo tập thể, luôn nói với mọi người, một đoàn thể vững mạnh mới là ban lãnh đạo đáng tin cậy nhất.
Nhưng mọi người không cho rằng Liễu bí thư làm ra vẻ thanh cao, vì dù y có quyền uy tột đỉnh nhưng rất ít khi xen vào công việc phận sự của các thành viên, đó là minh chứng việc tồn sùng lãnh đạo đoàn thế.
- Cuộc họp lần này, chỉ thảo luận việc xử lý hậu quả liên quan tới Cty Trường Giang, mọi người có ý kiến gì có thể đề xuất ra.
Tư Mã Huy mở đầu rất ngắn gọn rõ ràng, không chút rườm rà.
- Các đồng chí, để tôi nói vậy.
Tư Mã Huy vừa dứt lời, Sài Thiệu Cơ liền tiếp lời.
- Tạo thành sự kiện nghiêm trọng lần này, ban quản lý khu chúng ta không thể trốn trách trách nhiệm, chính vì ba năm trước giám sát không nghiêm, thậm định không ký mà mù quáng đồng ý đưa vào một xí nghiệp như thế, kết quả làm tổn hại nghiêm trọng cho một bộ phận quần chúng trong khu, là chủ nhiệm ban quản lý, tôi đại biểu cả ban, làm kiểm điểm văn bản với mọi người.
Sài Thiệu Cơ vừa nói lời này, thành viên trong ban đầu chấn động.
Kiểm điểm bằng văn bản không phải là chuyện đùa.
Từ khi khu Trường Hà được thành lập tới nay, lãnh đạo chủ yếu khu chỉ hai lần kiểm điểm văn bản, một lần là Trì Cổ, kết quả cuối cùng là khai trừ công chức, hoàn toàn đuổi ra khỏi đội ngũ cán bộ nhân viên quốc gia.
Mà hiện giờ đường đường một chủ nhiệm ban quản lý phải làm kiểm điểm văn bản.
Vậy kết quả cuối cùng của Sài Thiệu Cơ ra sao.
Sài Thiệu Cơ mở quyền sổ trước mặt, lấy một tờ giấy đã gấp kỹ bên trong, chậm rãi mở ra, sau đó đứng dậy đọc kiểm điểm.
Phòng hội nghị lặng ngắt như tờ, ngay cả tiếng ho cũng không có, chỉ có giọng nói chậm rãi của Sài Thiệu Cơ, bản kiểm điểm này có tới bốn tờ, hơn một nghìn chữ, Sài Thiệu Cơ đọc mười mấy phút mới xong.
- Vì ban quản lý, đặc biệt bản thân tôi phạm sai lầm dẫn tới hậu quả nghiêm trọng ngày hôm nay, tôi xin khu ủy xử phạt nghiêm khắc, để lấy làm cảnh cáo.
Sài Thiệu Cơ lấy phương thức tự xin xử phạt kết thúc bản kiểm điểm, cúi đầu với Liễu Tuấn rồi chậm rãi ngồi lại chỗ, đợi mọi người phê bình.
- Đồng chí Sài Thiệu Cơ chủ động gánh chịu trách nhiệm, dũng cảm đối mặt với sai lầm của mình, thể hiện được trách nhiệm của một đảng viên, đăc biệt là một cán bộ lãnh đạo phải có, tôi đại biểu khu ủy hoan nghênh đồng chí Sài Thiệu Cơ tự phê bình, các đồng chí cho ý kiến đi.
Liễu Tuấn chậm rãi nói, nhìn qua phòng hội nghị một lượt.
Các thành viên trong ban đều nhìn thấy sự chấn động, thậm chí sợ hãi trong mắt đối phương.
Làm thật rồi.
Qua giơ tay biểu quyết, cuộc họp liên tịch đưa ra quyết đinh:
Xử phạt cảnh cáo nghiêm trọng trong nội bộ đảng với đồng chí Sài Thiệu Cơ! Văn bản kiểm điểm sẽ in ra gửi tới các phường, trấn trực thuộc, yêu cầu cán bộ tổ chức thảo luận nghiêm túc, tìm kiếm sai lầm thiếu sót trong công tác, nhận thức được tầm quan trọng của làm việc theo pháp luật.
Đồng thời đưa quyết định này lên thành ủy xin phê chuẩn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...