Trùng Sinh Chi Nha Nội

Cánh cửa biệt thử chầm chậm mở ra, chiếc Ferrari đi vào , Liễu Tuấn và Lăng Nhã vừa mới xuống xe, thì một bóng người đỏ chót mang theo mùi nước hoa thơm phức từ trong biệt thự chạy ra.

- Hi hi, Tiểu Nhã, cuối cùng cậu cũng tới rồi.
Giọng nữ đó nghe chừng không lớn tuổi lắm, hơi chút khàn khàn, có thể là do rượu thuốc quá độ mà ra.

- Thi Thi.
Lăng Nhã đi tới ôm chầm lấy đối phương, thái độ cực kỳ thân thiết.

- Hi hi, Tiểu Nhã, cuối cùng thì cậu cũng thông suốt rồi, đã bảo cậu bao lâu rồi, chẳng cần ôm lấy một cái cây chết khô, hạng nam nhân đó căn bản không đáng để cậu phải giữ gì cho hắn hết.

Thi Thi thấy Liễu nha nội cao lớn khôi ngô, liền nhao nhao lên với Lăng Nhã, lại vừa ngó nghiêng Liễu Tuấn.

Thi Thi oang oang giọng hỏi Liễu Tuấn:
- Ừm, mặt mày không tệ, Tiểu Nhã, người này đẹp trai hơn Trương Nghị nhiều, lại cao lớn mạnh mẽ, Này anh chàng đẹp trai, tên là gì thế?

- Cứ gọi tôi là anh Tuấn là được.
Liễu Tuấn hời hợt đáp, lấy tạm một cái xưng hô cho bản thân.

- Hi hi, anh Tuấn à? Chàng trai trẻ ngạo mạn quá đấy.
Mặt Thi Thi hiện lên vẻ khinh bỉ.

- Thi Thi, đừng nói bừa.
Lăng Nhã cuống lên nhắc nhở Thi Thi, rồi lại sợ sệt nhìn Liễu Tuấn, chỉ sợ y không vui, còn may, Liễu nha nội như chẳng hề có chuyện gì xảy ra, mày cũng chẳng hề nhướng lên lấy một cái.

Nữ nhân thân phận như Thi Thi, cho dù là xuất thân danh môn, muốn làm cho Liễu nha nội không vui cũng chẳng phải dễ.


- Sao? Lún vào rồi hả? Được được được, mình không nói nữa, anh Tuấn, xin mời!
Thi Thi chẳng tin Liễu Tuấn có lai lịch gì lớn, nhưng thấy vẻ mặt thấp thỏm của Lăng Nhã, chừng như rất để ý tới cái người tên anh Tuấn gì đó này, tất nhiên nể mặt Lăng Nhã, nếu không sẽ đắc tội với bạn bè rồi.

Liễu Tuấn đi tới trước, Lăng Nhã đứng tại chỗ một lúc, đợi Liếu Tuấn tới trước mặt cô mới đi nhanh tới, khẽ vịn lấy khuỷu tay Liễu Tuấn, y như một con chim nhỏ.

Thi Thi thấy cảnh này hai mắt nheo lại, ngạc nhiên đánh giá lại Liễu Tuấn.

Nam nhân này đúng là khí độ bất phàm, khác hẳn với những gã đàn ông qua lại với những người bạn của cô.

Phòng khách của biệt thự rất lớn, phải tới bảy tám mươi mét vuông, trang trí cực kỳ xoa hoa, Liễu Tuấn thường không để ý tới mấy thứ như thế này, bất quá có kinh nghiệm trang trí biệt thự một lần với Phi Phi, ít nhiều cũng có chút khái niệm, đoán chừng riêng đồ trang trí của căn phòng khách này cũng không dưới 500 ngàn, coi như là một con số rất lớn rồi, xem ra chồng của Thi Thi là một phú hào, vượt khỏi phạm trù nhà giàu thông thường.

Thân là danh môn khuê tú, khuất mình làm vợ thương nhân thế nào cũng phải có lý do.

Dung mạo của Thi Thi trong mắt Liễu Tuấn miễn cưỡng được tính vào trên trung bình, không thể sánh với bất kỳ một hồng nhan tri kỷ nào của y, uổng cho Lăng Nhã lại còn nghiêm túc nhắc nhở y không được có ý đồ gì với Thi Thi, đem so với Lăng Nhã thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

- Ôi cha, Tiểu Nhã tới kìa, hôm nay ăn mặc thật gợi cảm, làm người ta chết mê rồi.

Trong phòng khách đã tụ tập khá đông người, nam nữ hỗn tạp, đầy mùi rượu thuốc, nữ nhân đầu khá trẻ, cao nhất cũng chỉ chừng ba mươi, cô nào cô nấy mặc đồ hiệu, khí chất không tệ, nhìn thấy Lăng Nhã đều thi nhau chào hỏi, tươi cười như hoa, trong đó có hai cô đặc biệt thân thiết với Lăng Nhã tới nắm tay cô, tấm tắc khen ngợi.

- Mọi người, tôi muốn tuyên bố một tin tức đặc biệt.

Giọng khàn khàn của Thi Thi vang lên trong phòng kách, nhưng tiếng huyên náo lập tức ngừng lại, mọi người đều nhìn về phí Thi Thi.

- Đồng chí Tiểu Nhã của chúng ta cuối cùng cũng thông suốt, cây khô ngàn năm cuối cùng đã nở hoa, tìm được một anh chàng đẹp trai... Hiện giờ xin mời anh chàng đẹp trai của Lăng Nhã long trọng lên sân khấu ra mắt...


Thi Thi nói rồi lách mình nhường vị trí cho Liễu Tuấn, theo ý của cô, là đích thân muốn tới kéo Liễu Tuấn tới giữa phòng khách, nhưng còn chưa đưa tay ra thì chạm phải ánh mắt của Liễu Tuấn, tim giật thót một cái, đành bỏ ý định này.

Trong phòng khách vang lên những tiếng vỗ tay thưa thớt.

Không phải là mọi người không nhiệt tình, nhưng nhân số không đông, chỉ chừng hơn mười người thôi, lại chẳng phải người trong quan trường, không được rèn luyện nên vô tay không chỉnh tề.

Liễu Tuấn khẽ cau mày, nhưng mau chóng giãn ra, hơi gật đầu một cái rồi đi thẳng tới chiếc ghế sô pha gần trong góc ngồi xuống.

Mọi người đều sững sờ.

Người này quá kiêu ngạo rồi.

Bọn họ không biết rằng Liễu Tuấn sở dĩ còn chịu ngồi xuống đây hoàn toàn là nể mặt Lăng Nhã, nhìn điệu bỏ này thì bữa tiệc này quy cách không cao, cho dù Liễu Tuấn chưa từng lưu ý tới cuộc sống đám hoàn khố ở kinh thành, nhưng đám thái tử nữ này nếu buông thả chơi bời, thì không kém đám nha nội một chút nào.

Lăng Nhã luôn thận trọng quan sát mỗi một cử động của Liễu Tuấn, nên thấy rõ y cau mày không vui, tim cứ đập loạn lên, đi vội tới, ngồi kề bên Liễu Tuấn, lí nhí nói:
- Xin lỗi, lần sau sẽ không tới nữa.

Liễu Tuấn hơi gật đầu.

Thấy Liễu Tuấn hoàn toàn không phối hợp với mình, Thi Thi cũng cụt hứng, cười gượng một chút rồi xoay người nói:
- Theo quy củ cũ, mọi người tự tìm thú vui đi.

Liễu Tuấn sau khi ngồi xuống liền quan sát tình hình trong phòng khác, nó giống như một bữa tiệc đứng, trên bàn rượu thuốc ê hề, nam nữ tụ lại một chỗ tán gẫu đoán quyền. Còn có mấy đôi nam nữ xúm vào một chỗ chơi bài, không biết âm ly xếp ở đâu mà truyền tới tiếng nhạc nhịp độ cao, khung cảnh trông hơi loạn.


- Tiểu Nhã.

Thi Thi đi tới cầm hai ly rượu vang, đưa cho Lăng Nhã một ly.

- Gần đây cãi nhau với Trương Nghị hoàn toàn tan rã rồi phải không?

Thi Thi ngồi xuống bên cạnh Lăng Nhã hội rất tùy ý, đàm luận Trương Nghị ngay trước mặt Liễu Tuấn, xem ra cuộc tụ họp của các cô nàng đúng như Lăng Nhã nói, rất tư nhân, hoàn toàn không có bí mật gì.

Lăng Nhã không vui:
- Đừng nhắc tới kẻ đó được không? Bực mình.

- Hi hi , không phải mình muốn làm mất hứng đâu, nhưng mình thấy cậu quá hiền lành rồi, trơ mắt nhìn thằng cha đó vét hết của cải mang đi. Hay là mình giúp cậu kiếm vài người, qua bên đó dạy dỗ thằng cha không có liêm xỉ đó để cho hả giận.

Thi Thi tỏ thái độ rất trượng nghĩa, đoán chừng quan hệ với Lăng Nhã không tệ, vì xả giận cho Lăng Nhã mà không ngại đắc tội với nhà họ Trương. Nếu đối phương chỉ là mối tình đầu của nhà họ Trương thì cũng đành, nhà họ Trương sẽ công coi trọng lắm, e rằng cả Lăng Nhã trong con mắt thành viên hạch tâm nhà họ Trương cũng chỉ là một quần bài hôn nhân chính trị. Nhưng nếu cô gái kia đã sinh cho con trai cho Trương Nghị thì khác hẳn rồi, có lẽ với nhà họ Trương, địa vị của cô ta còn trên cả Lăng Nhã.

Càng thế gia đại tộc, càng coi trọng truyền thừa.

Vì sao người trong nước lại tôn sùng hoàng đế, nguyên nhân chẳng những là vì uy phong quyền lực muốn làm gì thì làm, hơn nữa uy phong quyền lực này còn có thể truyền thừa đời đời. Vì sao hoàng đế nguyện tin dùng thái giám mà không tin đại thần, nguyên nhân cũng giống thế, thái giám không có hậu đại, khả năng tạo phản thấp hơn rất nhiều, làm hoàng đế mà không thể lưu truyền thiên thu vạn đại, thì ham muốn làm hoàng đế chẳng mãnh liệt như thế.

Lăng Nhã giật này mình, cuống lên nói:
- Không cần, chẳng đáng đâu.


Cô biết Thi Thi là đồ ngốc to gan, vì trượng nghĩa chẳng may nhất thời kích động sai người tới phương bắc sinh sự, mặc dù nhà họ Trương quyền thế dần suy bại, nhưng lạc đà chế còn to hơn ngựa, nếu xảy ra chuyện chẳng ai bảo vệ được, bản chất Lăng Nhã là cô gái quy củ, không muốn làm liên lụy tới bạn bè.

- Cậu đó, cậu đó...
Thi Thi rất không vui gõ gõ đầu Lăng Nhã, nhìn Liễu Tuấn một cái rồi bật cười:
- Được, mình biết rồi, chỉ cần hôm nay cậu đi bước này, chị thấy vui rồi. Thật là, loại nam nhân kia có gì đáng để cho cậu phải giữ gìn cho hắn? Này, anh Tuấn, lần đầu tiên tới đây đừng câu nệ, mọi thứ coi như ở nhà vậy, đêm nay cũng không cần về, nhà của tôi nhiều phòng lắm...


Lăng Nhã đột nhiên hơi chột dạ, hối hận không nên đưa Liễu Tuấn tới nơi thế này, liệu anh ấy có coi mình là một nữ nhân phóng đãng không? Cho dù thực sự giữa cô và Liễu Tuấn chưa từng phát sinh chuyện gì, nhưng vô cùng để ý tới cái nhìn của Liễu Tuấn về mình.

- Thi Thi, đừng nói bừa, mình và anh ấy chỉ là bạn tốt.
Lăng Nhã vội giải thích với Thi Thi.

Thi Thi rất ngạc nhiên, đầu tiên là tỏ vẻ không tin, thấy Lăng Nhã nói rất nghiêm túc liền có chút ngờ ngợ, có điều giữa nam và nữ, nếu như tới mức "bạn bè tốt" thì vượt qua một nấc thang chỉ là chuyện sớm muộn.

Thi Thi hoàn toàn không tin trên thế giới này có tình bạn nam nữ thuần khiết.

Đang nói chuyện thì một thanh niên nam tử rất đẹp trai đi tới, ngồi kề xuống bên Thi Thi, một tay thoải mái đặt lên eo Thi Thi, thái độ thân mật.

Chẳng hỏi cũng biết đây là bạn trai của Thi Thi rồi.

Trong biệt thự chồng mình mua, lại công nhiên âu yếm với tình nhân, còn gọi cả một đám người tới góp vui, cô nàng này tư tướng rất cởi mở. Liễu Tuấn không hỏi cảm thán, mình đúng là lạc hậu rồi, uổng cho bản thân còn từ thế giới phồn hoa lộng lẫy trùng sinh lại.

Liễu Tuấn quan sát tình hình phòng khách, nam nữ xen lẫn vào nhau, có điều phân chia rõ ràng, chưa tới mức trao đổi bạn tình, về cơ bản có thể tính là bạn bè tụ hội bình thường, chỉ là quy cách không cao mà thôi.

- Anh Tuấn, giới thiệu nhé, đây là Nguyên Kiệt.
Thi Thi giới thiệu bạn trai của mình, vẻ mặt rất đắc ý.

- Nguyên Kiệt là ngôi sao điện ảnh.
Lăng Nhã biết Liễu Tuấn không để ý tới chuyện thế giới giải trí, liền giải thích.

Liễu Tuấn cười, gật đầu nói:
- Thảo nảo nhìn mặt hơi quen.

Lời này làm Nguyên Kiệt uất nghẹn, mình là ngôi sao lớn vậy mà với người này chỉ hơi quen mặt mà thôi.

Sao nực cười như thế được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui