Phòng tân hôn của Liễu Tuấn và Nghiêm Phi an bài ở nhà tổ của họ Liễu, hiện giờ chính là biệt thự mà ông bà ngoại Liễu Tuấn ở.
Biệt thự này không lớn lắm, dù sao bình thường chỉ có hai ông bà cụ và một người giúp việc ở, cơ hội Liễu Tấn Tài và con cái của ông sau này trở về Liễu gia sơn định cư gần như bằng không rồi.
Dù là thế biệt thự này cũng có diện tích mặt bằng hai trăm mét vuông. Xây ngay trên phần đất tổ của nhà họ Liễu, gồm hai tầng tổng cộng sáu phòng ngủ và hai phòng khách.
Phòng tân hôn được đặt ở phòng ngủ chính lầu hai.
Cho dù Liễu Tuấn và Nghiêm Phi có thể chỉ ở nơi này không tới hai ngày, thì tổng quản cuộc hôn lễ Liễu Triệu Ngọc cũng không hề sơ xuất, dựa theo yêu cầu của bác năm là phải làm cho chuyện này thật vẹn toàn tận mỹ, vì thế Liễu Triệu Ngọc đích thân chỉ địch trợ lý Liễu Vân phụ trách việc này.
Liễu Vân hết sức giỏi giang khéo léo, làm việc rất cẩn thận sau khi nhận nhiệm vụ liền liên hệ với chú mười hai Liễu Tuấn.
Liễu bí thư vừa nghe thấy chuyện này đã phải bật cười.
Bác năm và anh Triệu Ngọc cũng quá cẩn thận rồi.
Cười xong trong lòng Liễu Tuấn trào dâng một sự cảm động.
Y vì Liễu gia sơn mà cống hiến, bác năm và tất cả người thôn dân Liễu gia sơn không hề quên.
Liễu Tuấn liền bảo Liễu Vân đi thương lượng với Nghiêm Phi, chuyện này phải do Nghiêm Phi làm chủ, Liễu Vân biết nói chuyện mồm miệng lại ngọt, mặc dù trước kia chưa từng qua lại với xã giao nhưng nói chuyện một lúc đã làm thím mười hai vui vẻ trong lòng ghi nhớ lấy cô cháu gái này rồi.
Bởi thế cái phòng tân hôn này bố trí theo ý của Nghiêm Phi.
Chiếc giường đôi cực lớn từ trong ra ngoài đều là chăn đệm đỏ chót, vốn Nghiêm Phi chắc hề thích cái loại màu sắc này, nhưng vì tập tục của Liễu gia sơn cho nên cũng đồng ý cho Liễu Vân bố trí.
Tên bức tường đối diện với giường tân hôn là bốn chữ lớn rắn ròi mạnh mẽ do Chu tiên sinh tự tay viết được Liễu Tuấn cung kính treo lên.
Nhìn bốn chữ này Liễu Tuấn lại nhớ tới sáng hôm nay từ được của họ tộc theo quy củ bái đường xong, Liễu Tuấn đích thân lấy tộc phổ ra ghi ở bên cạnh tên của y ba chữ vợ họ Nghiêm.
Lọai thần sắc trịnh trọng đó làm Liễu Tuấn biết bất kề y đi bao xa thì gốc rễ thủy chung lưu lại Liễu gia sơn.
Cửa sổ phòng tân hôn treo hai cái đồng tâm kết bằng lụa đỏ tươi.
Lai lịch của hai cái đồng tâm kết này cũng làm người ta vô cùng cảm động, là do thôn dân thôn Tú Khuê là Tống Nguyệt Nguyệt và con gái của cô đích thân thêu.
Cuối năm ngoái vì chưng thu khoản phí, Tống Nguyệt Nguyệt trong lúc nhất thời tức giận đã uống thuốc trừ sâu may mà được cứu chưa kịp thời không xảy ra sự cố lớn, Liễu Tuấn lại thông qua quỹ từ thiện Hoa Hưng giúp cô giải quyết khó khăn cho Tống Nguyệt Nguyệt, giúp hai người con của cô được quay lại trường học.
Tống Nguyệt Nguyệt cảm kích Liễu Tuấn vô cùng, không biết nghe ngóng được từ đâu Liễu bí thư sắp kết hôn, liền làm hai cái đồng tâm kết dụng ý cát tường hạnh phúc này đưa tới khu huyện ủy.
Liễu Tuấn nhận lấy hai cái đồng tâm kết này cũng là nhận lấy phần tình ý sâu nặng của người dân huyện Ninh Bắc.
Sau khi hôn lễ kết thúc các lộ nhân mã lục tục rời đi, chỉ còn lại Chu tiên sinh, Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tấn Tài, Liễu Tấn Văn, Lương Quốc Cường, những người bạn cũ thân thiết nhất ở lại nói chuyện với nhau.
Nhìn thấy học trò đắc ý nhất trưởng thành kết hôn, Chu tiên sinh kích động vô cùng, người thấy giáo chưa nay không quen uống rượu cũng phấn chấn uống thêm mấy chén, hưng phấn đàm kim luận cổ.
Liễu nha nội vốn muốn ở bên cạnh bồi tiếp nhưng bị Chu tiên sinh đuổi ra ngoài.
- Đi đi đi, cháu ở đây tham gia náo nhiệt cái gì? Nhiệm vụ đêm nay của cháu không phải là bồi tiếp mấy lão già bọn ta.
Nghe vậy Liễu nha nôi liền vâng vâng dạ dạ, trước khi đi ra cửa còn nở nụ cười ranh mãnh với sư phụ, Lương Quốc Cường tức thì mặt hơi đỏ lên, Lương bí thư xui xẻ thế nào cũng bị liệt vào hàng lão già rồi.
Tới phòng khách Giải Anh, Nguyễn Bích Tú hai bà thông gia cùng với nhóm Liễu Diệp Liễu Hoa, chơi đánh bạc, tuy không đặt lớn nhưng hết sức phấn chấn.
Hai vị phu nhân quan lớn cấp tỉnh bình thường cũng cùng các phu nhân của thường ủy tỉnh ủy chơi mạt chược giải trí.
Tân nương Nghiêm Phi mặc đồ cưới ngồi bên cạnh Nguyễn Bích Tú quan chiến.
Kỳ thực cái trò này Nghiêm Phi hoàn toàn không hiểu, học thế nào cũng chẳng chơi được.
Liễu Tuấn thấy Nghiêm Phi ngồi đó thì buồn cười.
Tiểu nha đầu này tự động tự giác coi mình thành người họ Liễu rồi, không ngồi với mẹ đẻ và ngồi với mẹ chồng.
Liễu nha nội vừa mới tới tham gia góp vui thì lại bị đuổi đi.
- Tiểu Tuấn, con ở đây làm cái gì? Mệt cả ngày rồi đi nghỉ sớm đi! Phi Phi con cũng mau đi nghỉ đi.
Nguyên Bích Tú hạ lệnh đuổi khách.
Kỳ thực hôn lễ làm tưng bừng náo nhiệt, nhưng Liễu nha nội chẳng mệt một chút nào, bởi chẳng phải động chân dộng tay vào một việc gì, mà dù trên bàn tiệc quan cao tụ tập cũng chẳng có mấy ai dám tùy tiện chuốc rượu tân lang.
Nên Liễu nha nội còn tinh thần khỏe khoắn lắm.
Có điều rõ ràng Nguyễn Bích Tú cho rằng y không nên hao phí tinh thần sức lực ở trò mạt chược này.
Phu nhân Liễu tỉnh trưởng hận không thể ngay ngày mai có một đứa cháu nội trắng trẻo múp míp để bế kìa.
- Phi Phi, em có biết vì sao mẹ lại đuổi chúng ta đi hay không?
Trở về phòng tân hôn, Liễu nha nội cười hì hì hỏi Nghiêm Phi.
- Không phải mệt quá phải đi ngủ sớm sao?
Nha đầu này vẫn hết sức ngây ngô nói một câu như thế, chẳng cảm thấy hôm nay có gì khác biệt.
Cũng chẳng trách được cô và Liễu Tuấn ở cùng nhau một chỗ chẳng phải là một hai lần nữa, ôm ấp âu yếm nhau cũng đã thành thói quen rồi.
Liễu Tuấn ôm lấy chiếc eo thon nhỏ của Nghiêm Phi, nhìn vào đôi mắt đen láy nói:
- Hi hì không phải đâu.
Nghiêm Phi mặt đỏ bừng bừng, ngập ngừng nói:
- Ừm... Tiểu Tuấn, em hỏi anh chuyện này được không?
Liễu Tuấn gật đầu.
- Có... Có phải là sẽ đau lắm không?
Nghiêm Phi nói rồi mặt đỏ bừng tới mang tai.
- Em... Em nghe bọn họ nói vậy.
Thấy Liễu Tuấn vẻ mặt cổ quái Nghiêm Phi vội vã bổ xung thêm một câu.
Liễu Tuấn hỏi dồn tới:
- Bọn họ là ai?
- Là... Là Viện Viện, có cả Lý Uyển nữa.
Phi Phi cắn môi nói.
Liễu Tuấn ngất luôn.
Không ngờ lại là do Vũ Viện Viện nói ra? Cô nhãi này còn chưa lập gia đình cơ mà, chẳng lẽ đã cùng với Lý Tử Hành ... Còn Lý Uyển nữa mặc dù kết hôn với Doãn Xương Huy đã lâu, ngày thường nhỏ nhẹ ít nói, không ngờ lại nói với Nghiêm Phi những chuyện này, xem ra chuyện kín trong khuê phòng của các cô gái đúng là không sao lường được.
- Đừng nghe bọn họ nói bậy, lần sau mà gặp Doãn Xương Huy và Lý Tử Hành phải thỉnh giáo xem bọn họ quản giáo vợ thế nào! Dạy vợ người ta hư mất rồi!
Liễu Tuấn cố ý làm ra vẻ hung dữ nói.
- Anh nói xem có phải Viện Viện và Lý Tử Hành, bọn họ đã ... Rồi không?
Mặt Nghiêm Phi ngày càng đỏ hơn, như trong lòng cô chuyện ngoài quy củ này có nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới.
- Mặc kệ bọn họ đêm nay là đêm động phòng hoa trúc của chúng ta.
Liễu nha nội ôm lấy Nghiêm Phi, thân thể hai người dán sát vào nhau.
- Tiểu Tuấn, em sợ lắm.
Nghiêm Phi nhìn y thẽ thọt nói, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, từ nhỏ tới lớn Nghiêm Phi mỗi lần sợ hãi đều rúc sâu vào trong lòng Liễu Tuấn tìm sợ che trở.
Song lần này sự sợ hãi của cô căn nguyên lại là Liễu nha nội, khiến Liễu Tuấn lâm vào thế khó.
- Nha đầu ngốc ơi, đây là thời khắc ngọt ngào nhất, hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi người có gì mà phải sợ.
Liễu Tuấn đành dịu dàng an ủi.
Nghiêm Phi hé nở nụ cười vui vẻ.
- Chúng ta tắm trước được không?
- Cùng tắm hả?
Liễu nha nội háo sắc đề nghị, trong lòng nóng lên, cảm giác của đêm động phòng hoa trúc thật tuyệt, y kiên trì lưu lại thời khắc tuyệt mỹ nhất cho đêm tân hôn là đúng, nếu không lúc này cũng y như đôi vợ chồng cũ lâu nắm khó tránh khỏi mất hức.
Nghiêm Phi mỉm cười nói:
- Ừm, hay là anh tắm trước đi, em giúp anh chuẩn bị y phục đặt trong phòng tắm cả rồi.
Liễu Tuấn vô cùng vui sướng.
Xem ra Tiểu Phi Phi của y đã bắt đầu tiến vào vai trò của người vợ hiền rồi.
- Được.
Liễu Tuấn hôn nhẹ lên chiếc môi cong kiều diễm của cô rồi phấn khích đi tắm.
Liễu nha nội lòng đầy nôn nóng, nên tắm rửa hết sức qua loa xong, mặc áo ngủ Nghiêm Phi chuẩn bị cho y khoan khoái nằm trên giường, nghe tiếng nước ào ào ở trong phòng tắm, muốn hút một điếu thuốc nhưng cố nhịn.
Người đầy khói thuốc sẽ phá hỏng cảm giác mỹ diệu kia.
- Tiểu Tuấn, em có đẹp không?
Nghiêm Phi xuất hiện ở trước mặt Liễu Tuấn, tiểu nha đầu vừa tắm rửa xong cũng cũng không mặc gì, chỉ quấn một cái khăn tắm trắng, mái tóc mây dính nước buông xuống một bên vai, đôi chân ngọc vắt chéo đứng dưới ánh đèn mông lung, đẹp không sao tả xiết.
- Đẹp lắm... Em là cô dâu đẹp nhất trên thế giới này.
Liễu Tuấn nói từ tận đáy lòng.
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Nghiêm Phi nở bừng một nụ cười, trong đôi mắt sáng ánh lên vẻ hạnh phúc dạt dào.
- Tiểu Tuấn, em muốn anh bế em như trước kia mỗi khi em mệt anh cõng em về nhà vậy.
Nghiêm Phi giang hay tay ra, chiếc khăn tắm trượt xuống, tấm thân tuyệt mỹ vô song hoàn toàn lộ ra trước mặt Liễu Tuấn.
Kiệt tác.
Một kiệt tác hoàn mỹ của trời cao.
Liễu Tuấn cơ hồ không thể tưởng tượng được ông trời có thể tạo ra một người con gái hoàn mỹ như vậy.
- Ừ.
Trên chiếc giường lớn đỏ chót, Liễu Tuấn nhẹ nhàng hôn lên mỗi một tấc da thịt trên người Nghiêm Phi, như sợ chỉ dùng sức một chút thôi làn da non mềm kia sẽ tan nát mất.
Trong tiếng rên rỉ nho nhỏ của Nghiêm Phi xen lẫn sự quyến rũ lẫn hồn nhiên, đủ tọa thành công kích mãnh liệt nhất với trung ương thần kinh của bất kỳ nam nhân nào?
- Tiểu Tuấn, anh là của em rồi, có phải không?
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong tích tắc đó Nghiêm Phi mắt mơ màng cánh môi hé mờ, hơi thở như hoa lan, dịu dàng hỏi.
Liễu Tuấn lòng đầy tríu mến, không kìm được hôn lên cánh môi ướt át đó.
- Đương nhiên anh là của em rồi!
- Vậy.... vậy tất cả mọi thứ .... Mọi thứ của em là của anh đó.
Nghiêm Phi đưa bàn tay ngọc ra quấn lấy chiếc cổ chắc khỏe của Liễu Tuấn, thì thầm nói.
+++++
Vậy là xong!
Cơ bản chuyện này cá nhân mình chia làm ba phần.
Phần một: thời thơ ấu
Phần này kết thúc khi Liễu Tuấn tạm biệt Xảo Nhi trở về Đại Ninh.
Phần hai: bước vào quan trường.
Vừa kết thúc.
Phần ba : thành gia lập nghiệp.
Liễu Tuấn rời khỏi huyện Ninh Bắc, rời khỏi dưới đôi cánh che trở của Nghiêm Liễu, một mình tới nơi mới, không thư ký, không lái xe … một nơi mới cấp trên cấp dưới đều là kẻ thù, khi mà hiệu ứng hồ điệp khiến thế giới đi theo chiều hường càng xa thế giới cũ, khó khăn chồng chất, cũng là là Liễu Tuấn thể hiện tài thao lược thủ đoạn đấu tranh của mình .. từng bước thành lập nên Liễu hệ của chính bản thân, cùng địa bàn của riêng minh, tham gia vào cuộc đấu tranh tàn khốc của cao tầng chứ không còn chỉ là người chầu rìa như trước kia.
Tới đây câu truyện thực sự thể hiện cái “cách cục” mà luôn đề cao.
Càng lên cao càng thể hiện rõ tài thao lược của Liễu Tuấn cũng như ngòi bút của tác giả, khác hẳn chuyện khác càng lên cao càng đuối.
Một cột mốc khác chuyển lên phần ba, kết hôn với Nghiêm Phi, Liễu Tuấn chính thức khóa sổ bộ sưu tập các “bà chị” của mình ( Nghiêm Phi + 1, Xảo Nhi + 5, Tiểu Thanh + 6, Hà Mộng Doanh + 8, Bạch Dương + 10)
Từ đó về sau Liễu nha nội tích cực trẻ hóa đội ngũ, cô sau lung linh hơn cô trước, cá tính hơn cô trước, trẻ trung hơn cô trước.
Thậm chí xuất hiện nhân vật khiến Liễu Tuấn phải thốt lên : dù anh không làm quan nữa cũng không thể không có em!
Một cô gái mà một mặt nào đó địa vị còn trên cả Nghiêm Phi lẫn Xảo Nhi.
Đó là ai?
Quan trường, tình trường tất cả còn ở phía trước.
Nói không ngoa giờ truyện mới bắt đầu.
…
Hôm nay là 31 rồi, ngày mai chúng ta sẽ vào tháng mới, phần mới, khí thế mới, quyết tâm mới và trở lại tiến độ ..... cũ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...