Sau tết âm lịch không lâu, tổ chức huyện Ninh Bắc nhận lời mời của công tu Trấn Trung đến tham dự hội nghị. Đoàn đại biểu không nhiều chỉ có Liễu Tuấn, THạch Trọng, Trần Lỗi, giám đốc Trung Trường Sinh của công ty năng ượng Hưng Thịnh và một số người khác.
Bởi vì hai năm qua, công ty Hưng Thịnh làm ăn rất phát đạt nên công ty Trấn Trung cũng được hưởng một khoản lợi lớn, tổng tài Micheal Trần thay mặt cho công ty Trấn Trung tổ chức một cuộc hội nghị hiệp thương do công ty Trấn Trung chi trả toàn bộ chi phí, rất chu đáo.
Đoàn đại biểu của huyện vốn dĩ không thể thu hút sự chú ý của chính quyền Hong Kong và lãnh đạo giới thương nghiệp. Trên thực tế, nhiều huyện thị của đại lục triệu tập hội nghị thực chất là du lịch khoảng một tuần hay mười ngày. Chính quyền Hồng Kong rất hoan nghênh những du khách này.
Liễu Tuấn không thích phô trương.
Nhưng mà một số thương nhân hợp tác với huyện Ninh Bắc, như Kim Phú Xương, Thi Triển Đường, những ông chủ này đều rất coi trọng chuyến đi lần này của Liễu Tuấn. Thi Triển Đường thậm chí còn lấy danh nghĩa đồng hương tổ chức tiệc rượu cao cấp đón Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn không phải là người ở huyện nhưng mà cha hắn là tỉnh trưởng của tỉnh, những thương nhân trong tỉnh đều nô nức đến tham dự hội nghị. Có thể nhân cơ hội này thiết lập quan hệ với công tử này ai muốn từ chối chứ.
Nếu như muốn thu hút đầu tư cũng phải có sắp xếp liên quan.
Vấn đề này sẽ do Kim Phú Xương chịu trách nhiệm.
Trước khi Liễu Tuấn đến Hong Kong, Kim Phú Xương đã sắp xếp xong xuôi, những chuyện cụ thể đều do trợ lý của hắn lo liệu, huyện Ninh Bắc thì do Thạch Trọng chịu trách nhiệm đàm phán.
Thạch Trọng rất vui lòng.Với hắn mà nói, Liễu Tuấn quan tâm đến hắn để hắn chịu trách nhiệm việc này là để hắn có tiếng nói hơn hay là để chuẩn bị cho hắn lên làm huyện trưởng?
Về phần Liễu thư ký sau khi đến Hong Kong ngoài ra mặt trong buổi tiệc đón chào ra, hầu hết đều nghỉ trong khách sạn nói chuyện với Kim Phú Xương.Điểm này Thạch Trọng và mọi người đều biết.
Liễu Tuấn dù sao cũng còn trẻ đến một nơi nổi tiếng về ăn chơi thế này thì phải hưởng thụ chứ. Dù sao ở huyện hắn cũng là lãnh đạo cao nhất nên cũng phải thể hiện phong cách của lãnh đạo. Bởi vậy các thành viên trong đoàn đại biểu lần này đều hiểu cái đạo lý : uy nghiêm của lãnh đạo”.
Nhưng mà càng thân cận lại càng không biết Liễu Tuấn rốt cuộc làm gì trong khách sạn, thậm chí Liễu Tuấn có ở khách sạn hay không cũng không ai biết.Phần lớn thời gian hắn ở nhà tiểu Thanh.
Tiểu Thanh ở trong khu trung cư cấp cao Thiển Thủy Loan, bởi vì Liễu Tuấn đến thăm nên đã chuẩn bị chu đáo.Thiển Thủy Loan là nằm ở phía Nam, là một trong những cảng đẹp nhất của Hong Kong. Thiển Thủy Loan với những bãi cát trải dài, sóng biển dạt dào, cảnh đẹp mê người. Bởi vậy cho nên trở thành cảnh đẹp mê hoặc lòng người.
Mặc dù không phải là mùa hè nhưng mà khí hậu khá mát mẻ, ánh nắng chan hòa. Liễu Nha Nội nằm bên bể bơi trong vườn, tiểu Thanh nằm cạnh bón hoa quả cho hắn.
Tiểu Thanh ăn mặc theo kiểu công sở, để lộ ra những đường cong quyến rũ.
Tiểu Thanh cũng là bất đắc dĩ mới vậy.Đang trong thời gian làm việc mà.
Bên cạnh Tiểu Thanh một bên là Liễu Tuấn một bên là máy tính trên màn hình đang hiển thị sự thay đổi của đồng đô la và yên nhật.
Bởi vì ngoại hối buôn bán suốt 24 giờ nên phải phân các thành viên làm ba ca, hoạt động liên tục trong 24h. Cứ thỉnh thoảng lại chạy đến báo cáo tình hình xin chỉ thị.
Liễu tổng tài nếu như ăn mặc quá thoải mái sẽ ảnh hưởng đến không khí làm việc.
Hai tháng phần, Clinton chính thức triệu tập hội nghị nguyên thủ bảy nước, gây áp lực cho Nhật, yêu cầu đồng Yên tăng giá. Cùng lúc đó, một nhóm đầu cơ tiền tệ quốc tế mang theo một khoản tiền lớn vào thị trường ngoại hối, phối hợp với chính sách của Clinton đẩy đồng yên Nhật tăng giá.
Nhật đương nhiên hiểu rõ việc đồng Yên lại một lần nữa tăng giá mạnh sẽ ảnh hưởng đến nền kinh tế vẫn còn chưa thoát khỏi bóng tối của Nhật, bởi vậy liều mạng chống cự, tất cả các tập đàon đều cố gắng giữ giá đồng Yên, trong thời gian ngắn, mâu thuẫn thị trường ngoại hối trở nên căng thẳng khó mà giải quyết.
"Tiểu Tuấn, xem ra Nhật đã quyết tâm chiến đấu đến cùng.!"
Tiểu Thanh liếc nhìn Liễu Tuấn lo lắng nói.
Lần này, Thịnh Nghiệp bao gồm Lương Xảo và Liễu Triệu Ngọc đều đã dốc toàn bộ tài sản nếu thắng thì đúng là thắng lớn nhưng một khi thất bại thì tổn thất cũng vô cùng to lớn, không biết chừng tâm huyết của hắn cũng thành công cốc.
Liễu Tuấn cười lớn chỉ vào miệng mình..
Tiểu Thanh nhét một miếng hoa quả vào miệng hắn.Người này càng ngày càng ra dáng ông chủ, đến ăn cũng ngại đưa tay.
Cũng may buổi tối không chút lười biếng.
"Chuyện hay, Nhật càng giãy dụa thì đến lúc chết càng khó coi." Liễu Tuấn vừa ăn vừa nói: " Em đã bảo lần này nhất định Nhật sẽ thua. Nhật là một nước thích ăn cá nên tính tình cũng như cá, dũng cảm, kiên cường nhưng mà bọn họ quên mất rằng, cá còn có một tính cách đó là chỉ biết tiến mà không biết lùi. Khổ sở tích lũy một khoản tiền lớn như thế lại bị Mỹ cướp mất. Không cần quan tâm đến bọn họ đợi mà đếm tiền thôi.”
Liễu nha nội chắc chắc nói.Sự cố chấp của người Nhật Liễu Tuấn hiểu rõ, chính điều này hạn chế sự phát triển của họ.Có lẽ có một ngày nào đó sẽ hủy diệt cả dân tộc cũng nên.
Trên thực tế, Nhật Bản sau chiến tranh phát triển rất nhanh chóng, thành tựu thực chất không phải là Nhật mà là Mỹ.Nhật giống như một công nhân chăm chỉ, ra sức làm việc, tiền tài tích lũy được một khoản nhất định lại bị “đồng minh”Mỹ cướp mất, chỉ còn biết tức giận không dám tin.Tiểu Thanh cười.
"Thật ra lần này, kiếm bao nhiêu lợi nhuận từ lần này chỉ là thứ yếu, mấu chốt đó là nhân cơ hội thu mua lại các xí nghiệp của họ đầu tư ở nước ngoài, thí dụ như Đạm Thủy Hà Cốc, là tập đoàn năng lượng lớn trên thế giới, đều có nhiều cổ phần của Nhật, sau khi bị tổn thương nguyên khí, chúng ta có thể có chúng dễ như trở bàn tay."
Liễu Tuấn nhắc nhở cô.
"Biết rồi"
Tiểu Thanh chán ngán đáp lại.
"Ăn nhiều một chút, mới có sức mà chiến đấu!"
Tiểu Thanh khanh khách cười nói.
Liễu Tuấn cảm nhận cảm nhận được bộ ngực mềm mại của cô bèn nắm chặt lấy tay thì thầm vào tai : "Chiến đấu gì? Chị có chịu nổi không?"
Tiểu Thanh mặt đỏ ửng lên tức giận bỏ đĩa hoa quả sang một bên, hai tay nắm chặt tai hắn, rồi đôi môi khẽ tiến đến.
Không ngờ đúng lúc này thì Hoàng Diệu Kỳ đi đến thấy thế bèn dừng lại khẽ quay đầu đi, Hoàng Diệu Kỳ là cấp dưới thân cận nhất của Tiểu Thanh, biết rõ quan hệ giữa hai người.
Ban đầu, Hoàng Diệu Kỳ cảm thấy bất công cho Liễu tổng tài, cảm thấy Liễu tổng tài mặt nào cũng tốt vậy mà sao lại cam tâm làm tình nhân, sau này mỗi lần Liễu Tuấn đến, Liễu tổng tài lại chạy ngay đến sân bay cứ như biến thành người khác, Hoàng Diệu Kỳ cũng dần dần hiểu được tình cảm này.
Chuyện tình cảm khó mà nói được.
Ra vẻ tuấn thiểu như vậy anh tuấn suất khí, lại tiền đồ vô lượng của "Thiên tài." Chính là tất cả nữ nhân của tình nhân trong mộng.
Sau khi vào công ty Thịnh Nghiệp, công ty phát triển nhanh chóng, địa vị của cô cũng thay đổi đáng kể, từ một ngân viên môi giới bình thường chỉ mấy năm đã trở thành trợ lý của tổng tài, đứng trên vạn người, ra nhập tầng lớp thương gia Hong Kong, cô rất biết ơn Tiểu Thanh. Cô hi vọng hai người sẽ mãi thắm thiết như lúc này.
"A Kỳ, Chuyện thế nào rồi?"
Tiểu Thanh không chút ngại ngùng, nằm trong lòng Liễu Tuấn hỏi.
"Hì hì, lại tăng một chút.”
Hoàng Diệu Kỳ mỉm cười đáp.
Nói là một chút nhưng mà đối với cả công ty là tăng lên gần tỷ đô la.
"Tốt lắm.!"
"Tổng tài, tôi không quấy rầy hai người nữa."
Hoàng Diệu Kỳ cười nói rồi rời đi.
"Ai bảo em gọi mọi người đến nhà thế này? Ngày mai cho bọn họ về công ty hết đi"
Liễu Tuấn nói vào tai tiểu Thanh.
"Sao thế, tiểu Tuấn? .
Tiểu Thanh nhìn sang Liễu Tuấn hỏi.
"Anh cứ nói đi?"
Liễu Tuấn cũng nhìn cô.
"Nếu như chỉ có chúng ta thì anh sẽ trừng phạt em!"
"Hì hì, anh đúng là tên đểu, lúc nào cũng thế. "
Tiểu Thanh nũng nịu quát hắn.
Đang lúc đó thì đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng quát tháo
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...