- Chúc mừng Bạch bí thư.
Bành Thiếu Hùng cười vui vẻ nói, còn chắp tay với Bạch Dương, đây là phòng làm việc của bí thư huyện ủy, Bành Thiếu Hùng và Liễu Tuấn nối nhau tới, có Bành Thiếu Hùng "kỳ đà cản lối", Liễu nha nội tỏ ra nghiêm trang, cũng chắp tay với Bạch Dương nói một tiếng "chúc mừng" đúng theo khuôn phép.
Bạch Dương trên mặt vẫn mang nụ cười nhẹ như trước kia, không nhìn thấy có bao nhiêu niềm vui thăng quan, trong mắt Bành Thiếu Hùng, Bạch Dương đúng là cũng chẳng cần quá chú ý cái chức cấp phó sở, trên đầu người ta có một người cha quyền thế như vậy, bản thân lại là nữ cán bộ trẻ tuổi, có bằng cấp, tất cả điều kiện đều ưu tú, thăng quan chỉ là sớm muộn mà thôi.
Song kỳ thực Bạch Dương không phải cố ý làm ra như thế, trong lòng cô biết, vị trí sắp ngồi lên này, sẽ phải nghênh đón khiêu chiến gian nan nhường nào, nói thực, Nghiêm Ngọc Thành đưa cô lên chức này, là để cô xung phong hãm trận, dựa vào bàn tay nhỏ thon thả của Bạch Dương, để lay động mấy cục đá tảng liên kết kín kẻ của tỉnh, để lập nên một thế cục mới.
Bất kỳ ai biết nội tình của chuyện này, sợ rằng sẽ không thể "chúc mừng" cho Bạch Dương được, cho nên tiếng "chúc mừng" của Liễu nha nội tỏ ra không thực lòng cho lắm.
- Bành huyện trưởng, Liễu bí thư, mời ngồi.
Bạch Dương từ sau bàn làm việc đi ra bắt tay với Bành Thiếu Hùng và Liễu Tuấn, mời hai người ngồi xuống ghế sô pha, hiện giờ cô đã không còn là bí thư huyện ủy nữa, nên thái độ với hai người trở nên khách khí. Trương Hiểu Mạn vội mang trà cho hai vị lãnh đạo, kỳ thực tin tức Bạch Dương sắp chuyển đi, trong lòng Trương Hiểu Mạn luôn không yên, nhưng Bạch Dương không nói, cô cũng không tiện chủ động hỏi tới.
- Bành huyện trưởng, Liễu bí thư, tôi vốn có chút chuyện muốn cùng bàn bạc với hai đồng chí, hiện giờ hai đồng chí đã tới vậy là tốt rồi.
Trương Hiểu Mạn vừa ra ngoài, ba người qua loa khách khí mấy câu, Bạch Dương liền chủ động đi vào việc chính, sắc mặt Bành Thiếu Hùng trở nên nghiêm túc, còn Liễu Tuấn vẫn thản nhiên như không.
Điều chức Bạch Dương, Liễu Tuấn chính là một trong số kẻ "đầu sỏ", rất nhiều diễn biến sau đó, sớm đã nằm trong dự liệu của Liễu Tuấn rồi.
Bạch Dương chậm rãi nói:
- Đồng chí Thiếu Hùng, ý kiến của thành ủy rất có khả năng do đồng chí làm bí thư huyện ủy, còn đồng chí Liễu Tuấn đảm nhận chức huyện trưởng tạm thời.
Trên mặt Bành Thiếu Hùng thoáng lộ ra chút thiếu tự nhiên, liếc Liễu Tuấn một cái, thấy tên tiểu tử này vẫn bình thản, trong lòng không khỏi cảm khái, có được người cha tốt thật là sướng.
Cứ như chuyện y hai mươi bốn tuổi làm huyện trưởng là điều đương nhiên vậy!
Lúc mình hai mươi bốn tuổi, hình như mới chỉ tham gia công tác không được bao lâu, rất nhiều lề lối của cơ quan còn chưa nắm rõ, vẫn đang liều mạng thể hiện quét dọn trà nước trong văn phòng kia, vậy mà người ta đã làm huyện trưởng rồi.
Còn về tin tức mình sắp làm bí thư huyện ủy thì Bành Thiếu Hùng đã biết rồi, chuyện thế này, chẳng thể giữ bí mật được.
Đối với sự an bài này, Bành Thiếu Hùng khá là hài lòng, trước đó khi tin tức Bạch Dương thăng chức truyền đi, Bành Thiếu Hùng là người nôn nóng nhất!
Thế quái nào vậy? Bậy giờ điều động cán bộ cứ vội vội vàng vàng như vậy sao? Trước đó chẳng có chút dấu hiệu nào, phòng tổ chức tỉnh cũng chưa tới nói chuyện, trình tự cơ bản nhất cũng lược bớt rồi, đột nhiên đưa lên cuộc họp thường ủy, mọi người đồng loạt giơ tay, thế là vị trí bí thư huyện ủy liền để trống ra.
Có tiền lệ lật đổ Phương Triều Dương nhưng lại làm lợi cho Bạch Dương, Bành Thiếu Hùng không dám quá tự tin như lần trước, cho rằng cái mũ ô sa bí thư huyện ủy nhất định sẽ rơi lên đầu mình nữa. Cho dù tỉnh không thả dù xuống một ai, thì hiện giờ bên cạnh mình có một vị nha nội cực kỳ uy thế, sau khi thấy được bản lĩnh và thủ đoạn của Liễu Tuấn, Bành Thiếu Hùng không dám coi thường Liễu Tuấn chút nào nữa.
Nếu như Liễu Tuấn nhất định muốn tranh giành cái chức bí thư này, cũng chẳng phải là chuyện quá khó khăn, trên thành phố có Đường Hải Thiên quyền thế, trên tỉnh Nghiêm Ngọc Thành hẳn càng không làm khó con rể của mình, may mà Đào Nghĩa Âu hành đồng quyết đoán, mau chóng mở cuộc họp văn phòng bí thư, quyết định việc này, bớt cho Bành Thiếu Hùng khỏi bị dày vò, như vậy do Liễu Tuấn lên làm huyện trưởng, Bành Thiếu Hùng cho rằng vô cùng thích hợp.
Liễu Tuấn dù làm kinh tế hay chơi thủ đoạn quan trường, đều hết sức cao minh, bỏ qua quan hệ không tốt giữa Quan phó tỉnh trưởng và nhà họ Liễu, nếu xuất phát từ góc độ công việc thuần túy, Bành Thiếu Hùng thấy có một người cộng tác cực kỳ tài ba như vậy, không phải là chuyện xấu.
Dù sao kinh tế của huyện Ninh Bắc tiến lên, một phần công lao sẽ rơi lên đầu Bành Thiếu Hùng, nếu không có gì bất ngờ, làm hết khóa này, Bành Thiếu Hùng thăng lên một cấp nữa tuyệt đối không phải là ngoài tầm với.
- Sau khi xác định công tác của hai đồng chí, sắp đặt ban bệ của huyện ủy ra sao, lãnh đạo hi vọng các đồng chí có thể đưa ra ý kiến tham khảo.
Bạch Dương nhìn hai đồng nghiệp cũ chậm rãi nói. Bành Thiếu Hùng rùng mình, cái gọi là bố trí ban bệ huyện ủy, kỳ thực chính là vị trí Liễu Tuấn bỏ trống ra, phó bí thư kiêm trưởng phòng tổ chức, phân lượng rất nặng.
- Trưởng phòng tổ chức huyện ủy, tôi kiến nghị do đồng chí Truân Chí Quang đảm nhiệm.
Khóe miệng Bành Thiếu Hùng khẽ giật một cái, không có gì phải nghi ngờ, đây là ý kiến của Liễu Tuấn, Bạch Dương chỉ là chuyển lời mà thôi, nhưng Bạch Dương đã nói ra rồi, Bành Thiếu Hùng không thể phản đối được.
Truân Trí Quang cũng được tính là cán bộ tổ chức lão thành rồi, lần trước Phương Triêu Dương rớt đài, nếu không phải bị vụ án đó làm ảnh hưởng, Truân Trí Quang đã tiến thêm một bước rồi, hiện giờ ý tứ của thành ủy là điều chỉnh trong nội bộ huyện Ninh Bắc, như vậy Truân Chí Quang làm trưởng phòng tổ chức cũng là thuận theo lý.
Hơn nữa thân phận địa vị của Bạch Dương giờ đã khác rồi, thân là chủ nhiệm phòng giám sát thứ nhất kỷ ủy tỉnh, dựa theo phân công trong nội bộ kỳ ủy tỉnh, cô phụ trách gián sát và đốc thúc cán bộ lãnh đạo Đại Ninh và đơn vị trực thuộc tỉnh, có thể gọi là quyền cao chức trọng rồi, các lãnh đạo Đại Ninh khó mà không nể mặt cô được.
- Vâng, tôi đồng ý với ý kiến của Bạch bí thư, đồng chí Truân Chí Quang tác phong công tác thực tế vững vàng, là người chính trực, đảm nhận trường phòng tổ chức huyện ủy rất thích hợp.
Bành Thiếu Hùng gian nan nói, đáng lẽ cán bộ là thuộc về bí thư hắn quản lý, vậy mà lần này phải nghe theo người khác, trong lòng ít nhiều có cảm giác đè nén, có điều Bành Thiếu Hùng là người thông minh, biết rõ không có cách nào ngăn cản, nên bán cái ân tình này.
Hơn nữa nghe ý tứ của Bạch Dương, là muốn đem vị trí trống này của Liễu Tuấn một chia làm hai, vì Truân Chí Quang hiện giờ là cán bộ cấp chính khoa, sau khi đảm nhận trưởng phòng tổ chức, đương nhiên là tiến vào thường ủy, nhưng nhảy vọt lên làm phó bí thư, thì khó tránh khỏi hơi quá mức.
Người khác không nói, riêng Lý Giang, chỉ sợ sẽ uất tới bất tỉnh.
- Ý của Bạch bí thư là một chia làm hai?
Bành Thiếu Hùng dò hỏi: Bạch Dương nhìn Liễu Tuấn một cái rồi gật đầu, Bành Thiếu Hùng liền suy tính, do ai đảm nhận chức phó bí thư này cũng là một chuyện lớn, Bạch Dương điều đi, Truân Trí Quang tiến vào thường ủy, số phiếu của hệ Liễu Tuấn trong thường ủy vẫn như cũ, nắm giữ chắc chắn sáu phiếu. Có điều nếu như tăng thêm một phó bí thư chuyên chức, thường ủy huyện Ninh Bắc sẽ thành mười hai người, trên lý luận, số thường ủy phải lẻ, để tiện biểu quyết, nhưng thời kỳ đặc thù dùng số chẵn, cũng không phải là không có tiền lệ, nói cách khác Liễu Tuấn không thể đảm bảo ưu thế trăm phần trăm trên thường ủy nửa, có khả năng xuất hiện tình huồng hòa phiếu, thê slà Bành Thiếu Hùng có thể lợi dụng quyền quyết định cuối cùng của bí thư để vỗ bàn quyết định rồi.
Bạch Dương ôn hòa hỏi:
- Tiến cử nhân tuyển phó bí thư chuyên chức, đồng chí Thiếu Hùng có kiến nghị gì không?
Bành Thiếu Hùng tức thì có chút khó xử, tình huồng này quá bất ngờ, Bành Thiếu Hùng chưa chuẩn bị tâm lý, trong thời gian ngắn, tìm đâu ra nhân tuyển thích hợp?
Lý Giang khẳng định là không được, bỏ lại vị trí bí thư kỳ ủy đi đảm nhận chức phó bí thư chuyên chức này cũng không phải chuyện có lợi gì, mảng chỉnh pháp ủy nắm chắc trong tay Liễu Tuấn rồi, nếu kỳ ủy mà cũng nhường ra thì Bành Thiếu Hùng không muốn, vì như thế trong thường ủy chỉ có Lữ Xuân bí thư đảng ủy thị trấn Thành Quan là tâm phúc của hắn nữa thôi. Ừm, đưa Lữ Xuân lên vị trí này cũng không tệ, nhưng Bành Thiếu Hùng không đề nghị ra, mấu chốt là Lữ Xuân thăng chức, vị trí bí thư đảng ủy thị trấn Thành Quan sẽ để trống, phải tuyển một thường ủy khác, lỡ tuyển phải một người hướng về Liễu Tuấn, thì Bành Thiếu Hùng bị thiệt, tuy nói sau này Bành Thiếu Hùng không định chống đối với Liễu Tuấn, hợp tác hai bên cùng có lợi, nhưng là người đứng đầu, tất nhiên vẫn muốn có quyền lợi khống chế toàn bộ thế cục .
Bành Thiếu Hùng hỏi ngược lại Bạch Dương:
- Vậy, Bạch bí thư có ý kiến gì?
Để xem xem các ngươi có con bài chủ gì nào!
Bạch Dương cười nói:
- Tôi tạm thời cũng không có nhân tuyển nào, đồng chí Liễu Tuấn, đồng chí có ý kiến thế nào?
Từ đầu tới cuối Liễu Tuấn không hề nói gì, nếu như hiện giờ y đã làm huyện trưởng tạm thời rồi, vậy an bài nhân sự tổ chức, không tiện xen vào nữa, để hai vị bí thư hợp kế, như vậy mới đúng quy củ quan trường.
Liễu Tuấn cười nói:
- À, tôi cũng không có ý kiến gì, hai vì bí thư quyết định đi!
Bành Thiếu Hùng liên tục xua tay:
- Liễu bí thư, hiện giờ lệnh bổ nhiệm của thành ủy chưa tuyên bố, đừng gọi như thế.
Tuy nói đã thông qua trong cuộc họp văn phòng bí thư thành phố, nhưng dù sao văn kiện bổ nhiệm chưa phát ra, chức vụ Bành Thiếu Hùng vẫn là huyện trưởng, cứ oang oang gọi "Bành bí thư" sẽ có ảnh hưởng không tốt, chẳng may xuất hiện biến cố gì, chức bí thư lại bị người ta cướp mất thì Bành Thiếu Hùng biết giấu mặt vào đâu?
Bạch Dương phất tay nói:
- Đồng chí Thiếu Hùng không cần cẩn thận như thế, chừng lệnh bổ nhiệm sẽ truyền xuống nhanh thôi, nếu như huyện tạm thời không có nhân tuyyển phù hợp, vậy để thành ủy cân nhắc vậy.
Bành Thiếu Hùng nghĩ, tựa hồ cũng chỉ có cách này, liền gật đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...