Trùng Sinh Chi Nha Nội

Ngụy Vinh Sinh chẳng lay chuyển vốn cũng trong dự liệu của Liễu Tuấn, là cán bộ lãnh đạo tư cách lão thành, là tỉnh trưởng, nhiều năm qua Ngụy Ninh Sinh phân quản công tác kiến thiết kinh tế của thành phố trọng yếu, thậm chí toàn tỉnh, đương nhiên tự có kiến giải riêng. Liễu Tuấn cũng không hi vọng một cuộc đàm thoại là có thể thuyết phục được ông ta.

Nhưng vấn đề ngày rất nghiêm trọng, Liễu Tuấn phải to rõ quan điểm của mình, hơn nữa phải đảm bảo ý kiến của mình được chấp hành, nếu không trong cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu sắp diễn ra, tỉnh D có kinh tế thị trường thành công nhất, cũng là tỉnh tổn hại nặng nhất. Chuyện này quan hệ tới sự phát triển của tỉnh D nhiều năm sau, ung dung bố trí hay gian nan ứng hố, cố gắng giảm thiểu tổn thất hanh tranh thủ kiếm lợi ích lớn hơn, đó là sự khác biệt quá lớn. Bất kỳ thông lệ quan trường, quy tắc ngầm gì đó so với chuyện này đều không đang nhắc tới.

Nếu là người bình thường, có lẽ Liễu Tuấn không sốt ruột như thế. Hướng đi của xu thế tài chính toàn cầu mọi người chỉ dự đoán thôi, không thể nắm chắc 100%, cũng không thể dùng biện pháp quá kịch liệt.

Nhưng Liễu Tuấn là ngoại lệ.

Y biết chính xác năm sau khủng hoàng kinh tế toàn cầu bùng phát, vài năm sau đó, kinh tế thế giới bị trọng thương. Đó là nguy cơ, nhưng có khả năng tiên tri, nó là một cơ hội trọng đại. Nắm lấy nó, ứng phó thỏa đáng, sẽ là cơ hội tốt của tỉnh D, thậm chí cả nước.

Một cuộc đại chiến thế giới thứ hai, nước Mỹ nắm cơ hội trở thành bá chủ toàn cầu. Vậy ngày nay, có thể "tiên tri" nguy cơ tài chính, cũng là cơ hội cực lớn.

Liễu Tuấn không hề muốn vứt bỏ cơ hội này.

Nói cao lên, đó là thời cơ quốc gia, dân tộc quật khởi, nói thấp hơn, là cơ hội Liễu Tuấn dựng lên địa vị "đại ca" của mình trong các cán bộ cao cấp thế hệ mới.


So ra mà nói, Ngụy Ninh Sinh chẳng là gì.

Đương nhiên, hiện giờ cũng chẳng vội đỏ mặt tía tai với ông ta, chủ trương của bí thư tỉnh ủy phải dựa vào "uy hiếp" mới có thể được quán triệt thực thi, thì thực sự là xỉ nhục trí tuệ chính trị của Liễu Tuấn.

Có thể thuyết phục được Ngụy Ninh Sinh càng tốt, không thuyết phục được Liễu Tuấn tự có thủ đoạn đạt được mục đích của mình.

Dù tỉnh A hay tỉnh D, thủ pháp đấu tranh chính trị cũng như nhau.

Ủy viên dự khuyết cục chính trị, y có ưu thế cực lớn về thân phận. Bất kể thế nào y có thể liên kết với bên ngoài tác chiến.

- Tỉnh trưởng, mặc dù nói dự đoán của các nhà kinh tế học không thể tin hoàn toàn, nhưng cũng không thể không tin, cho dù Âu Mỹ không bùng phát khủng hoảng tài chính, chúng ta cũng phải suy nghĩ tới vấn đề chuyển hình kinh tế. Dựa mãi vào giá trị thặng dư, dựa mãi vào chính sách ữu đãi và thị trường bên ngoài không phải là kế sách lâu dài. Quyền chủ động nằm trong tay người ta chứ không phải trong tay mình. Thế cục thủy chung ở vào trạng thái bị động. Hiện giờ rất nhiều tỉnh thành duyên hải đều ra sức thúc đẩy sản nghiệp kỹ thuật cao, là người dẫn lối kinh tế cả nước. Chúng ta không thể lạc hậu, cần phải giống như thời cải cách mở cửa, luôn đi đầu toàn quốc. Đó là trách nhiệm của chúng ta.

Giọng Liễu Tuấn tương đối bình tĩnh, cứ như mọi thứ y nói là thiên kinh địa nghĩa. Là thủ trưởng số một đúng là y có thể bày ra thái độ tự tin này.

Khóe miệng Ngụy Ninh Sinh khẽ giật một cái, cầm cốc trà lên uống, mỉm cười nói:

- Tầm nhìn đại cục và tiên tri của bí thư làm tôi bội phục, đáng để mọi người học tập.. Chúng ta đúng là biết lo khi hướng thái bình, có điều, bí thư, thúc đẩy công tác chuyển hình kinh tế trên toàn tỉnh, chúng ta cũng luôn tru tính trước đó, một số thành phố và lĩnh vực cũng đang thí điểm. Đó là công cuộc lâu dài, cần đi từng bước, không thể quá gấp ... Đó gọi là dục tốc bất đạt mà, ha ha ha...

Lời này của ông ta nghe qua thì rất quy củ, rất khiêm nhường, luôn đặt bí thư ở vị trí rất cao, tựa hồ giữ đứng thân phận. Thực tế là ý "không thuần phục" đã lộ rõ ràng, liên quan tới vấn đề kinh tế cụ thể, không chịu nhượng bộ may mảy. Nói rõ với Liễu Tuấn, chuyện kiến thiết kinh tế do tôi chủ quán, đừng chó chỉ trỏ lung tung.

Cho dù quần chúng phổ thông tỉnh D, trong cuộc sống thường ngay liên quan tới các hoạt động kinh tế cũng hơn xa quần chúng tác tỉnh khác. Cơ bản có thể nói là một kinh tế tính xã hội rồi. Trên quan trường, từ tỉnh tới thành huyện xã, rất nhiều hoạt động liên quan mật thiết tới kinh tế, đảng và chính phủ chia tách, thực tế không thể chia tách rõ ràng. Khi bí thư tỉnh ủy không thể chỉ đạo kiến thiết kinh tế, thì uy vọng thế nào khỏi nói cũng biết.

Ngụy Ninh Sinh kinh nghiệm phong phú, lọc lõi sự đời.

Ông ta biết muốn làm thị trưởng uy thế, chỉ có cách nắm chặt lấy đại quyền kiến thiết kinh tế, tiến hành "giao dịch" với Liễu Tuấn, từ đó đạt được mục đích về vấn đề cán bộ. Nếu mình trực tiếp nhúng tay vào vấn đề cán bộ là rõ ràng đi ngược kỷ luật, cao tầng sẽ không dung thứ.

Có lợi thế mới có thể "đàm phám", mới có thể thỏa hiệp bình hành, nếu không, không có tư cách!

Liễu Tuấn nhìn thẳng vào ông ta, khẽ gật đầu.

Ngụy Ninh Sinh tựa hồ đọc được một số thông tin trong ánh mắt đí, nhưng không không để ý lắm. Cho dù thế nào, Liễu nha nội mới đến, làm quen tình hình cần phải có một thời gian. Giai đoạn này ông ta cứ mặc sức bắt chẹt, đợi khi Liễu nha nội dần làm quen tình hình rồi, có thủ đoạn mới thì mới thấy chiêu phá chiêu, mới "trao đổi", "thỏa hiệp" cũng không muộn.


Hiện giờ tạm thời chưa cần thiết.

Nếu như Ngụy Ninh Sinh từng cộng tác với Liễu Tuấn, có lẽ tâm tình ông ta lúc này không được tốt như thế.

Vào thời khắc quan trọng, ở vấn đề quan trọng, ngang nhiên đối đầu với Liễu tuấn, hậu quả rất nhiều cán bộ đã được lĩnh giáo, đều không có kết cục tốt đẹp.

- Nếu tỉnh trưởng và chính phủ tỉnh đã ý thức được tầm nghiệm trọng của vấn đề này, tôi thấy rất mừng. Có điều đây là công tác quan trọng, hi vọng bên chính phủ trong thời gian ngắn đưa ra phương án chuyển hình kinh tế hoàn chỉnh, chúng ta cùng tham khảo. Nếu như cần đưa lên thường ủy cũng được.

Liễu Tuấn nói với giọng rất kiên định, mày hơi nhíu lại một chút có ý không vui lắm.

Liễu nha nội đúng là đã cắn là không chịu nhả, nhất định muôn can thiệp vào lĩnh vực mình phân quản rồi.

Có điều Nguy Ninh Sinh chỉ thoáng khó chịu rồi khôi phục bình tĩnh, không công khai xung đột với Liễu Tuấn là sách lược định sẵn của ông ta, nếu không tới nước bất đắc dĩ sẽ không phá hỏng sách lược này.

Ngụy Ninh Sinh sống ở tỉnh D đã trên 60 năm, công tác hơn 30 năm, đảm nhận nhiều cương vị công tác trọng yếu, tự có rất nhiều cán bộ trung thành. Đó là vốn liếng lớn nhất của ông ta, là hậu thuẫn kiên cường ông ta thấy có thể ngồi ngang hàng với Liễu Tuấn. Nhưng ông ta cũng biết, chỗ dựa lớn nhất cũng là điều kiêng kỵ lớn nhất, TW luôn không muốn thấy thế lực bản địa lớn mạnh.

Cuối thập niên 80 thế kỷ trước, để đảm bảo chính sách cải cách mở cửa được quán triệt thực thi ở tỉnh D, TW đã dùng thủ đoạn quyết liệt với thế lực bản địa chiếm chủ đạo ở tỉnh D, giao lưu một đám cán bộ , nhưng cán bộ không nhận thức được tình thế bị giao lưu tới đơn vị thanh nhàn, yên tâm dưỡng già.


Ngụy Ninh Sinh phải cẩn thận, không để loại tình hình đó diễn ra trên người mình.

- Vâng, sau khi tôi trở về sẽ lập tức triển khai hội nghị thường vụ chính phủ, thảo luận thực thì chỉ thị của bí thư.

Ngụy Ninh Sinh bày ra thái độ trợ thủ, cười nói.

Liễu Tuấn gật đầu, không tiếp tục thảo luận ở vấn đề này nữa, cho dù y biết Ngụy Ninh Sinh rõ ràng chí đối phó cho qua,ông ta nói thế là bằng với cần "nghiên cứu" đã. Nhưng nếu ông ta đã nói thế Liễu Tuấn không thể chất vấn gì.

- Tỉnh trưởng, vấn đề thứ hai tôi muốn trao đổi, chủ yếu liên quan việc cùng nhau giàu có. Không thể phủ nhận, tỉnh D ở mặt kiến thiết kinh tế thu được thành tựu đáng chú ý, đây là điều mọi người đều công nhận. Nhưng chúng ta giàu có không đều, nhất là ở các đặc khu kinh tế như Giang Khẩu, Nam Phương, Bách Đảo, Lĩnh Đông, kinh tế vô cùng phát triển, mức độ sinh hoạt rất cao. Nhưng ở phía đông bắc, phía tây, tốc độ phát triển kém xa. Nhất là quần chúng ở một số vùng núi, mức độ sinh hoạt rất thấp, lạc hậu so với vùng duyên hải tới 30 năm. Tình hình nay phải xoay chuyển. Thành quả phát triển kinh tế phải chia sẻ cho quần chúng ở mức độ cao nhất có thể. Không được chỉ ưu đãi cho một số ít thành phố.

Liễu Tuấn nói rồi khẽ vung tay lên, cho thấy y rất coi trọng vấn đề này.

Đây không phải là vấn đề kinh tế thuần túy mà là vấn đề đại cục, bí thư tỉnh ủy quan tâm tới dân sinh là đương nhiên.

Ngụy Ninh Sinh biết mình phải cẩn thận ứng phó, mỉm cười nói:
- Vấn đề bí thư quan tâm, chính phủ tỉnh cũng hết sức quan tâm. Mặc dù chính sách của đảng cho phép một bộ phận giàu lên trước, nhưng mục đích chung vẫn là đưa mọi người cùng nhau giàu có. Cho nên những năm qua, chính sách kinh tế của chúng ta đang dần ngả về các thành phố phí tây và bắc, nhất là các vùng núi. Tranh thủ trong thời gian ngắn thu hẹp cách biệt duyên hải và miền núi, để quần chúng toàn tỉnh mau chóng gi có, cùng hướng về cuộc sống trung lưu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui