Trùng Sinh Chi Nha Nội

Cúp điện thoại, Liễu Tuấn mỉm cười nói với Hứa Hoành Cửu: "Hồ tham mưu trưởng của quân khu Đông Bắc, ông ấy là cha của Hồ Hạo Nhiên cảnh vệ tham mưu của tôi. Nói là đi dặm hỏi việc hôn nhân cho Hồ Hạo Nhiên nên xin cho cậu ta nghỉ vài ngày."

Nếu trước mặt Hứa Hoành Cửu có điện thoại, đương nhiên cũng phải giải thích hai câu với hắn, đây là lễ tiết cần phải có.

Hứa Hoành Cửu mỉm cười gật đầu, trong đầu thầm giật mình.

Không ngờ cậu thanh niên ít nói bên người Liễu Tuấn lại có địa vị to như vậy. Trước đây Hứa Hoành Cửu chỉ nghe nói cậu ta là từ cục Cảnh vệ Trung ương phái xuống. Thông thường thiếp thân vệ sĩ của tỉnh trưởng hoặc là bí thư Tỉnh ủy đều là từ trung đoàn vũ cảnh tại khu vực chọn lựa ra cán bộ có tố chất quân chính vượt qua thử thách rồi đảm nhiệm, cảnh vệ của Liễu Tuấn lại trực tiếp từ cục Cảnh vệ từ Trung ương, cũng không tính trái với quy củ.

Đối với nhân viên công tác bên người đồng chí lãnh đạo, đa số thời gian vẫn phải tôn trọng ý kiến của bản thân lãnh đạo. Thời gian tài xế, thư ký, nhân viên cảnh vệ và lãnh đạo ở chung, thậm chí so với người nhà còn dài hơn. Rất nhiều lãnh đạo đã cùng nhân viên bên người thành lập cảm tình rất nồng hậu.

Nghe đồn Liễu Tuấn và Hà Vũ hệ cự đầu quân đội có quan hệ không cạn, xem ra nói không ngoa.

Rời khỏi Lục Vũ trà trang và leo lên xe Audi, Liễu Tuấn cười nói với Hồ Hạo Nhiên đang ngồi đối diện bên người: "Hạo Nhiên, cho cậu nghỉ vài ngày, cậu về thăm cha mẹ đi. Đã một đoạn thời gian cậu chưa về thăm người thân phải không?"

Đây cũng là điều mà Hồ tướng quân và Liễu Tuấn đã thương lượng, không vội nói chuyện "dặm hỏi" cho Hồ Hạo Nhiên, sợ cậu ta còn trẻ da mặt mỏng, sẽ xấu hổ, không chịu trở lại ra mắt bên kia, vậy thì gay go mất. Nếu do Liễu Tuấn trực tiếp hạ "mệnh lệnh" bảo cậu ta trở về thăm người thân thì tốt hơn.

Quân nhân lấy phục tòng mệnh lệnh là thiên chức mà!

"Mệnh lệnh" này xảy ra hơi thình lình, Hồ Hạo Nhiên ngạc nhiên nói: "Thủ trưởng, sao lại đột nhiên nghĩ đến việc cho tôi về nhà thăm người thân?"

Liễu Tuấn cười nói: "Việc này còn hỏi, cho cậu về nhà thăm người thân mà còn cần lý do hả? Cứ như vậy đi, ngày mai cậu sẽ lên đường, cho cậu nghỉ 10 ngày, cứ ở nhà mà trò chuyện với ba mẹ. Ba cậu cũng đã hơn 50t rồi, nên ở nhà với ông ấy nhiều hơn."

"Nhưng mà, tôi đi rồi ai sẽ cảnh vệ bên người thủ trưởng?"

Hồ Hạo Nhiên có chút sốt ruột.

Liễu Tuấn cười vỗ vỗ bờ vai của cậu ta, nói: "Hạo Nhiên, lo công việc là tốt, nhưng cũng không thể bởi vậy mà lục thân không nhận mà? Hơn nữa, hiện tại là thời đại hòa bình, không có vấn đề gì đâu. Ngày mai trở về đi."


"Vâng, cảm ơn thủ trưởng."

Hồ Hạo Nhiên không nghi ngờ gì, thấy Liễu Tuấn nói như thế liền kính cẩn đáp ứng. Mặc dù cha đối với cậu ta yêu cầu rất nghiêm, tuy nhiên cảm tình giữa cha con vẫn rất tốt, cậu quả thực cũng muốn trở về thăm cha mẹ, anh chị em.

Xe số 1 chạy thẳng đến trụ sở Tỉnh ủy.

Hiện tại Liễu Tuấn thân kiêm hai chức, từ khi Lưu Phi Bằng rời khỏi tỉnh A, bên văn phòng Tỉnh ủy cũng đã xin chỉ thị của Liễu Tuấn là phòng làm việc của y nên an bài như thế nào.

Sau khi được tuyển bí thư Tỉnh ủy, Liễu Tuấn đương nhiên muốn làm việc tại bên Tỉnh ủy. Sự vụ hằng ngày bên chính phủ tỉnh thì ủy thác cho Uông Quốc Chiêu chủ trì thay. Năng lực làm việc của Uông Quốc Chiêu là không thể nghi ngờ. Lại nói cũng chỉ là một hai tháng, đầu năm sẽ tổ chức Hội đồng nhân dân toàn tỉnh, Trung ương hẳn là cũng quyết định ra nhân tuyển cho tân tỉnh trưởng.

Xe Audi chạy vào trụ sở Tỉnh ủy trang nghiêm, chậm rãi ngừng lại trước bậc thang bằng đá cẩm thạch của văn phòng làm việc số 1. Xe cũng có thể trực tiếp chạy đến cửa, tuy nhiên Liễu Tuấn cũng không yêu cầu như vậy. Là một người quanh năm tập võ, đối với hoạt động gân cốt rất là coi trọng. Trước khi đi làm leo vài bậc thang, đối với thân thể vẫn có chút ích lợi.

Trước văn phòng làm việc của Tỉnh ủy nguy nga cũng không nhìn thấy đoàn người hoan nghênh. Điểm này, Liễu Tuấn nói rất rõ với Hồ Hiếu Học chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy. Đừng làm loại hình thức này.

Tuy nhiên tân nhiệm thư ký trưởng Tỉnh ủy Triệu Sư Phạm và Hồ Hiếu Học vẫn cung kính đứng ở trước bậc thang chờ đón.

Buổi sáng, Liễu Tuấn đã tìm vá nói chuyện với Uông Quốc Chiêu ở bên Chính phủ tỉnh, dặn dò một số công tác, buổi trưa mời Hứa Hoành Cửu cùng ăn cơm, buổi chiều mới chính thức đến trụ sở Tỉnh ủy đi làm.

Triệu Sư Phạm đương nhiên là sáng sớm đã tới đây. Hiện tại hắn cũng là thân kiêm song chức, đã là thư ký trưởng Tỉnh ủy, lại là thư ký trưởng Chính phủ tỉnh, phải chạy cả hai bên. Vừa bắt đầu nhiệm kỳ mới, rất nhiều việc cần thời gian mới có thể thông thuận.

"Chào Bí thư!"

Xe mới vừa dừng lại, Triệu Sư Phạm liền bước nhanh tới mở cửa xe cho Liễu Tuấn, mỉm cười chào. Vốn thư ký trưởng Tỉnh ủy cũng là thành viên của ban Tỉnh ủy, coi là lãnh đạo Tỉnh ủy một cách nghiêm chỉnh, không cần thiết làm động tác này. Nhưng mà Triệu Sư Phạm làm rất tự nhiên, người chứng kiến cũng không có cảm giác bình thường.

Hình như trong lúc đó Triệu Sư Phạm và Liễu Tuấn nên là như thế này.

"Sư Phạm, đợi lâu chưa?"


Liễu Tuấn vừa cười vừa nói.

Trước đây Liễu Tuấn gọi "thị trưởng Sư Phạm", sau đó gọi "đồng chí Sư Phạm", hiện tại đã bỏ đi hai chữ "đồng chí" cũng nói rất tự nhiên, không có chút cảm giác không thích hợp.

Triệu Sư Phạm cười nói: "Không có, tôi biết bí thư rất đúng giờ mà."

Rất nhiều thói quen công tác của Liễu Tuấn, những "lão nhân" đi theo bên người y thời gian dài đều có thể đắn đo xử lý rất chu đáo.

"Chào ngài bí thư!"

Hồ Hiếu Học cũng đi qua, tuy nhiên hắn vẫn chưa thế tự nhiên như Triệu Sư Phạm, khom người thật sâu, đặc biệt kính cẩn.

"A, đồng chí Hiếu Học cũng ở đây à. Được, mọi người cùng đi lên thôi."

Liễu Tuấn cười gật đầu, cũng không cùng Hồ Hiếu Học nắm tay. Thư ký trưởng Tỉnh ủy và chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy, sau này sẽ là hai người giao tiếp với ý trong trụ sở Tỉnh ủy nhiều nhất nên không cần thiết phải khách khí như vậy,

Vì vậy đoàn người vây quanh Liễu bí thư, chậm rãi leo lên bậc thang bằng đá cẩm thạch.

Giờ khắc này, trong trụ sở Tỉnh ủy trang nghiêm không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn vào người thanh niên này. Trong những ánh mắt này có kinh ngạc, có hưng phấn, cũng có bất đắc dĩ, thậm chí có oán hận.

Ai có thể nói rõ ràng được?

Phòng làm việc của Liễu Tuấn không phải là gian phòng của Lưu Phi Bằng trước kia, cũng không phải của Thai Duy Thanh. Trên điểm này, Triệu Sư Phạm và Hồ Hiếu Học rất nhất trí. Cả văn phòng số 1 Tỉnh ủy to như vậy, cũng không chỉ có hai gian phòng mới thích hợp cho bí thư Tỉnh ủy làm việc.

Đi vào phòng làm việc rộng rãi, thiết bị lắp đặt bên trong phòng rất uy nghiêm, dưới cửa sổ đặt mấy bồn cây vạn tuế và hoa lay-ơn. Cả gian phòng lấy màu đen và xám tro làm chủ, có vẻ vô cùng thần thánh. Chỉ có tấm thảm ở dưới bàn công tác của Liễu Tuấn là màu vàng, ít nhiều cũng tăng thêm sắc sáng.

Các thiết trí này, trước đó Hồ Hiếu Học đã xin qua chỉ thị của Triệu Sư Phạm.


Hồ Hiếu Học rất rõ, vị trí chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy này của mình tùy thời đều có thể thay đổi người. Dựa vào Liễu Tuấn, Hồ Hiếu Học cảm thấy mình không đủ vốn. Nếu muốn tiếp tục bảo lưu chức vụ này, then chốt cần ở trên người Triệu Sư Phạm.

Quan hệ giữa Triệu Sư Phạm và Liễu Tuấn vượt xa cả quan hệ giữa Triệu Đan và Lưu Phi Bằng.

Liễu Tuấn gật đầu.

Hồ Hiếu Học nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

"Sư Phạm, Hiếu Học, tôi thấy cứ như vậy đi, những thứ khác thì không cần động vào nữa, tất cả để như cũ!"

Cái gọi là cái khác, đương nhiên là chỉ thư ký, tài xế, nhân viên cùng chỗ ở lại.

"Vâng."

Triệu Sư Phạm mỉm cười đáp ứng.

Liễu Tuấn lại phân phó: "Sư Phạm, anh ở lại một chút. Tôi đã mời bí thư Tự Lập và đồng chí Hướng Hàm qua đây rồi."

Hồ Hiếu Học và Kha Khải Phàm liền lui ra ngoài.

Hồ Hiếu Học ở bên ngoài, nắm tay với Kha Khải Phàm, nói năng quả thực rất khách khí, đại biểu tổ chức, biểu thị quan tâm với Kha Khải Phàm.

"Đồng chí Khải Phàm, chỗ ở của đồng chí có phải cũng cần đổi không, ký túc xá cho cán bộ Chính phủ tỉnh cách bên này hơi xa. Tôi sẽ cho người đi an bài. Yên tâm, nhà của cán bộ thị xử sẽ không chỉ tượng trưng đâu."

Hồ Hiếu Học cười tươi hớn hở và nói.

Đến bây giờ Kha Khải Phàm vẫn còn độc thân, trước đây vẫn ở trong khu ký túc xá thuộc cơ quan Chính phủ tỉnh. Hôm nay dọn đến bên Tỉnh ủy đi làm, nếu còn ở bên kia thì quả thực hơi xa, đi làm rất không tiện.

Kha Khải Phàm liền nói: "Đa tạ Hồ chủ nhiệm quan tâm, nếu là vì thuận tiện cho công tác thì tôi dọn qua đây cũng tốt."

Chức vụ chính thức hiện tại của Kha Khải Phàm vẫn là trưởng phòng ban thư ký thứ nhất của văn phòng Chính phủ tỉnh. Tuy nhiên rất nhanh sẽ kiêm nhiệm chức trưởng phòng ban thư ký thứ nhất của văn phòng Tỉnh ủy. Hồ Hiếu Học được xem là người lãnh đạo trực tiếp của hắn. Đối với Hồ Hiếu Học đương nhiên phải thêm vài phần khách khí.


"Ha ha, vậy được rồi vậy được rồi. Nếu không như vậy đi, đợi sau khi bí thư tan tầm, đồng chí cứ thong thả gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ bảo người cùng đồng chí đi coi nhà. Nếu thích hợp thì mau chóng dọn qua."

Hồ Hiếu Học vừa cười vừa nói, thái độ đắn đo vừa khéo. Nếu như hắn nói tự bản thân đi cùng Kha Khải Phàm đi coi nhà, Kha Khải Phàm nhất định sẽ chối từ. Hơn nữa như vậy cũng quá nhiệt tình. Nói là bảo người khác đi cùng xem nhà thì Kha Khải Phàm đương nhiên không tiện từ chối.

"Vậy làm phiền Hồ chủ nhiệm rồi, cảm ơn!"

"Không cần khách khí. Sau đó tất cả mọi người là đồng sự mà, mỗi ngày đồng chí phục vụ cho bí thư, chắc rất vất vả, cũng rất vội vàng. Mấy chuyện sinh hoạt thường ngày này tôi nên an bài tốt cho đồng chí thôi."

Kha Khải Phàm lại liên thanh nói lời cảm tạ, thái độ rất khiêm tốn.

Hắn biết rõ, theo địa vị của Liễu Tuấn biến đổi, thân phận của hắn cũng sẽ trở nên càng lúc càng mẫn cảm, người nhìn vào hắn cũng sẽ càng ngày càng nhiều, tất cả đều phải tâm tại ý, nghìn vạn lần không được sơ sẩy nhất thời, bị người nắm lấy kẽ hở, khiến Liễu bí thư mất mặt.

Hồ Hiếu Học cười nói vài câu quan tâm, thấy thời gian cũng không còn sớm mới cáo biệt với Kha Khải Phàm, rời khỏi văn phòng bí thư.

Quả nhiên không ngoài sở liệu, tại cửa thang máy, Hồ Hiếu Học vừa lúc đụng phải vấn an và Hướng Hàm đang dắt tay nhau đến, hắn vội cung kính khom người chào hỏi hai vị lãnh đạo.

"Chào La bí thư, chào Hướng trưởng phòng!"

"A, Hồ chủ nhiệm cũng ở đây hả!"

La Tự Lập cười đáp.

"Đúng vậy, Liễu bí thư có một số việc muốn an bài một chút. Hai vị lãnh đạo có gì phân phó không?"

Hồ Hiếu Học khiêm tốn mà hỏi.

Nói chính xác thì, văn phòng Tỉnh ủy là phục vụ cho lãnh đạo toàn Tỉnh ủy. Hồ Hiếu Học hơi dừng lại vài phút như thế, một là vì kéo gần quan hệ với Kha Khải Phàm, thứ hai cũng ở trước mặt Hướng Hàm và La Tự Lập lộ mặt một chút và nói mấy câu. Công tác tại cơ quan lớn, những kỹ xảo này là rất quan trọng. Cũng không thể tùy ý nói được vài câu với lãnh đạo, như vậy nói chuyện nhiều hơn, quan hệ cũng chậm chậm kéo gần lại.

"Ha ha, tạm thời chưa có, Hồ chủ nhiệm cứ làm việc của mình đi."

La Tự Lập khoát khoát tay, sau đó đi cùng Hướng Hàm tới phòng làm việc của Liễu Tuấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui