Buổi sáng ngày hôm sau, Hội nghị xử lý thường vụ đúng giờ được tổ chức lần đầu tiên từ sau Liễu Tuấn nhậm chức tỉnh trưởng.
Theo Liễu Tuấn thấy phó tỉnh trưởng và trợ lý cho tỉnh trưởng của Chính phủ tỉnh Tỉnh A cũng đã vượt quá chỉ tiêu, tổng cộng có 8 phó tỉnh trưởng, ba trợ lý tỉnh trưởng. Hội nghị xử lý Thường vụ tỉnh trưởng bao gồm 12 vị phó tỉnh trưởng chính và trợ lý tỉnh trưởng, còn gồm những thành viên thư ký trưởng Chính phủ tỉnh, chủ nhiệm văn phòng Chính phủ tỉnh, nhất loạt tụ tập trong phòng hội nghị.
Thời gian gần 2 năm đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh A nên Liễu Tuấn khá quen thuộc với sự phân công đối với chư vị phó tỉnh trưởng Chính phủ tỉnh. Đương nhiên, cũng chỉ là một loại ấn tượng đại khái, muốn một vị phó bí thư Tỉnh ủy tỉ mỉ đi nghiên cứu phân công của các phó tỉnh trưởng chính của Chính phủ tỉnh thì không quá hiện thực.
Tối hôm qua, Liễu Tuấn từ chối tất cả lời mời, ngồi một mình ở trong thư phòng mất hơn 2h để phỏng đoán công tác phân công của chư vị phó tỉnh trưởng để sao cho nắm rõ trong lòng trước.
Y theo tính cách của Liễu Tuấn, nếu đảm nhiệm tỉnh trưởng, không thể nghi ngờ sẽ cường thế mà nắm trong tay toàn bộ Chính phủ tỉnh. Quen thuộc tình huống chỉ là công tác bước đầu tiên.
8h30, Liễu Tuấn đúng giờ đi vào phòng họp, toàn bộ nhân viên tham dự hội nghị đều đứng dậy, vỗ tay hoan nghênh. Tiếng vỗ tay mặc dù không phải rất to nhưng cũng chỉnh tề. Tân tỉnh trưởng lần đầu tiên tổ chức hội nghị, đây cũng là lễ tiết cần thiết.
Liễu Tuấn vỗ tay rồi đi tới vị trí chủ tịch, mỉm cười vươn hai tay ra hiệu, vỗ tay từ từ ngừng lại.
"Các đồng chí mời ngồi hết đi!"
Liễu Tuấn ngồi xuống trước rồi mỉm cười nói.
"Các đồng chí, đầu tiên cảm ơn sự hoan nghênh của mọi người đối với tôi, trong công tác sau này vẫn xin các đồng chí phối hợp nhiều hơn. . . Ngày hôm nay là Hội nghị xử lý Thường vụ tỉnh trưởng lần đầu tiên, về mặt thời gian có thể sẽ khá dài, chủ yếu là tôi sẽ giải quyết vấn đề tiến độ của các hạng mục công tác hiện nay của Chính phủ tỉnh."
Sau khi Liễu Tuấn ngồi xuống mới làm một bài phát biểu dạo đầu ngắn gọn. Những ai hiểu rõ Liễu Tuấn đều biết đây là tác phong trước sau như một của y, hội nghị công tác thuần túy, Liễu Tuấn không thích nói lời khách sáo dài dòng gì. Thí dụ như "Tôi còn trẻ nên xin các đồng chí vạch ra sai lầm trong công tác của tôi nhiều hơn", lời như vậy rất khó xuất phát từ miệng Liễu Tuấn.
Tuy nhiên thái độ "tùy ý" loại này của Liễu Tuấn vẫn khiến cho một số phó tỉnh trưởng cá biệt cảm thấy bất mãn. Chả có nguyên gì, nhìn tuổi tác của những người tham dự hội nghị là đủ rồi, bao gồm cả nhân viên ghi chép trong hội nghị, ngoại trừ thư ký Kha Khải Phàm của Liễu Tuấn cũng tìm không ra một cán bộ nào trẻ hơn Liễu Tuấn. Tám vị phó tỉnh trưởng, Lưu Quang Hưng trẻ nhất cũng đã ngoài 40, phó tỉnh trưởng Thường vụ nhiều tuổi nhất Trần Kỳ Mưu đã gần lục tuần, lập tức sẽ tới hạn mức cao nhất về tuổi tác nhậm chức của cán bộ cấp Phó bộ.
Biết Liễu tỉnh trường anh ngông rồi, nhưng còn trẻ nắm giữ một tỉnh cũng nên khách khí ẩn nhẫn một chút chứ?
Đương nhiên, có bất mãn chỉ có thể đặt ở ở trong lòng, không thể mang ra trên mặt được, thói hống hách cùng với sự cường thế của Liễu nha nội hỗ trợ lẫn nhau. Vào lúc này chọc cho y không vui chính là tự tìm phiền toái.
"Các đồng chí hãy đơn giản nói ra nội dung của các công tác quan trọng đang tiến hành hiện nay đi!" Liễu Tuấn nói, ánh mắt chậm rãi tại đảo qua trên mặt từng người tham dự hội nghị, cuối cùng rơi vào trên mặt Trần Kỳ Mưu, bỏ thêm một câu: "Công tác nào cần nghiên cứu thảo luận thì chúng ta để sau."
Ý này đã nói rõ, hiện tại là các anh báo cáo với tôi, đừng lạc đề. Có hạng mục cần thảo luận hoặc là biểu quyết thì đơn độc thảo luận, đừng cứ gom vào nhau sẽ lộn xộn hết.
Tối hôm qua Liễu Tuấn xem văn kiện số 27 vào năm ngoái của Chính phủ tỉnh, nội dung chủ yếu chính là phạm vi phân công của lãnh đạo Chính phủ tỉnh.
Tỉnh trưởng lãnh đạo toàn bộ công tác của chính phủ nhân dân tỉnh, phụ trách cơ cấu biên chế, giám sát, tài chính, kiểm tra công tác. Chủ quản Uỷ ban biên chế cơ cấu tỉnh, phòng giám sát, phòng tài chính, phòng kiểm tra. Liên hệ với hội Thường ủy Hội đồng nhân dân tỉnh, Chính hiệp tỉnh, quân khu tỉnh cùng với lục quân và bộ đội không quân trú tại tỉnh A.
Phó tỉnh trưởng Thường ủy Trần Kỳ Mưu hiệp trợ công tác hằng ngày của tỉnh trưởng, đồng thời phân công quản lý Uỷ ban Phát triển và Cải cách, tài chính, thuế vụ, giám sát quản lý tài sản quốc hữu, công tác nghiên cứu chính sách tài chính, kiểm tra, giá cả.
Phó tỉnh trưởng Thường ủy Lưu Quang Hưng, phân công quản lý quy hoạch thành phố, kiến thiết và quản lý, phòng lụt chống hạn, bảo vệ môi trường, công tác phòng không nhân dân. Kiêm nhiệm chỉ huy trưởng ban chỉ huy phòng lụt chống hạn của tỉnh.
Phó tỉnh trưởng Lý Kiến Minh, phân công quản lý giáo dục, văn hóa, vệ sinh, thể dục, xuất bản tin tức, truyền hình TV, tham sự, văn sử. Phụ trách liên hệ công tác đoàn thanh niên cộng sản.
Phó tỉnh trưởng Hoàng Hỉ An, phân công quản lý nhân sự, thống kê, công tác tổng hợp quản lý chợ khu thành phố.
Phó tỉnh trưởng Tào Hiểu Quốc, phân công quản lý nông nghiệp cùng nông thôn, lâm nghiệp, thuỷ lợi, khí tượng, pháp chế, vũ trang, công an, giám sát, Dân chính, tư pháp, lao động cùng bảo đảm xã hội, dân tộc, tôn giáo, công tác PCCC. Phụ trách công tác liên hệ công đoàn.
Phó tỉnh trưởng Hầu Vĩnh Hồng, nữ, phân công quản lý thương nghiệp, du lịch, vật tư, kế hoạch hoá gia đình, quản lý hành chính công thương, giám sát chất lượng kỹ thuật, giám sát quản lý thực phẩm dược phẩm, hợp tác kinh tế, công tác kiều vụ. Đồng thời phụ trách liên hệ công tác hội phụ nữ.
Phó tỉnh trưởng Trương Tiên Xuân. Phân công quản lý ngoại kinh, ngoại mậu, ngoại sự, bến tàu, chống công tác buôn lậu. Đồng thời, hiệp trợ phó tỉnh trưởng Thường vụ Trần Kỳ Mưu phân công quản lý công tác quản lý giám sát tài sản quốc hữu.
Phó tỉnh trưởng Bành Kiến Vinh: phân công quản lý công nghiệp, khoa học kỹ thuật, giao thông, năng lượng, sản nghiệp thông tin, quản lý vô tuyến điện, giám sát việc an toàn sản xuất cùng với công tác cải tạo nhà dân.
Trong sự phân công của các phó tỉnh trưởng vẫn tồn tại sự quản lý chồng chéo nhất định, hiện tượng quản lý nhiều mặt, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì bản thân rất nhiều bộ môn chức năng trực thuộc tỉnh đã tồn tại tình huống chồng chéo nhau.
Từ sự phân công này có thể thấy được rất nhiều cách thức.
Khi Lưu Phi Bằng còn đảm nhiệm tỉnh trưởng đã nắm chặt trong tay những bộ môn quan trọng như biên chế nhân viên, tài chính, kiểm tra, giám sát, trực tiếp chủ quản những bộ môn này. Đối với điểm này, Liễu Tuấn cho rằng rất cần thiết, Lưu Phi Bằng không hổ là lão luyện. Bản thân Liễu Tuấn đảm nhiệm tỉnh trưởng cũng sẽ đích thân nắm trong tay những bộ môn này. Thế nhưng phạm vi phân công quản lý của Trần Kỳ Mưu ngoại trừ giám sát những bộ môn đó, hầu như trùng lặp với phạm vi chủ quản của tỉnh trưởng. Điều này cũng rất dễ lý giải, Trần Kỳ Mưu là một trong những tâm phúc Lưu Phi Bằng tín nhiệm nhất, giao quyền lực cho hắn thì rất thích hợp. Tuy nhiên hiện tại đã thay đổi tỉnh trưởng, cho nên còn có thể giao nhiều bộ môn cấp quan trọng như thế cho Trần Kỳ Mưu quản lý nữa không, điều đó thì chưa hẳn.
Phó tỉnh trưởng Tào Hiểu Quốc, phân công quản lý giám sát, công an, bộ môn tư pháp, liếc mắt cũng biết, cũng là một người Lưu Phi Bằng cực kỳ tín nhiệm.
Bí thư Chính pháp ủy Tỉnh ủy Trang Quốc Thắng là tướng tài của Lưu Phi Bằng, Lưu Phi Bằng giao bộ môn công an tư pháp do Tào Hiểu Quốc phân công quản lý, không thể nghi ngờ là không muốn giữa hai người họ xảy ra xung đột gì. Nói như vậy, những bộ môn này Trang Quốc Thắng mới là người quản chân chính, Tào Hiểu Quốc cũng chỉ treo một cái danh nghĩa thôi. Phòng Giám sát quy cho Tào Hiểu Quốc phân công quản lý, nhưng lại muốn chế hành bí thư Kỷ ủy tỉnh Hứa Hồng Cửu, có thể độ chế hành cũng không quá lớn, nhưng chung quy không phải là buông tay hoàn toàn.
Mà Lưu Quang Hưng thân là phó tỉnh trưởng Thường ủy, công tác phân công quản lý quan trọng cũng chỉ có 2 mặt, một là quy hoạch và kiến thiết thành phố, một là phòng lụt chống hạn. Hai mặt này đương nhiên cũng rất quan trọng, tuy nhiên nếu xem từ thân phận của Lưu Quang Hưng thì quyền hành trong tay có vẻ hơi nhẹ. Rất hiển nhiên đây là Lưu Phi Bằng tận lực muốn suy yếu đi quyền ngôn ngữ của Lưu Quang Hưng tại Chính phủ tỉnh
Tình huống này trước đây Liễu Tuấn đã biết nhưng cũng chưa từng nói gì, bản thân Lưu Quang Hưng cũng thế.
Có một vài thứ cũng không phải anh đi tranh thì nhất định có thể tranh được. Lý niệm của Liễu Tuấn và Lưu Quang Hưng tại phương diện "đấu tranh" có rất nhiều điểm tương tự, đó chính là tận lực không đánh vào điểm không chắc ăn. Một khi đã quyết định tranh trên cơ bản phải có trên 6 thành. Bằng không thì, mất mặt là thứ yếu, sẽ tự dưng khiến cho đối thủ coi trọng và làm tăng thêm độ khó khi tiếp tục "đấu tranh".
Đối với việc nắm trong tay quyền lực là một quá trình tiến hành theo chất lượng.
Kỳ thực đối với hội nghị ngày hôm nay, trong lòng Trần Kỳ Mưu cũng có chút lo lắng. Hắn lo lắng Liễu Tuấn sẽ lợi dụng cơ hội này để điều chỉnh phân công phó tỉnh trưởng, nhằm làm suy yếu đi thực quyền trong tay hắn và của cán bộ Lưu Phi Bằng hệ.
Chiếu theo lệ cũ quan trường, nếu Liễu Tuấn làm như vậy là rất bình thường.
Tuy nhiên hiện tại Liễu Tuấn tạm thời chưa có nói tới, Trần Kỳ Mưu đương nhiên cũng không tiện nói gì, lập tức y theo yêu cầu của Liễu Tuấn, chuẩn bị tinh thần để bắt đầu báo cáo công tác phân công quản lý của mình.
Liễu Tuấn vẫn như mọi khi, trước mặt mở ra một cuốn sổ, ghi lại một số trọng điểm.
Điểm này các phó tỉnh trưởng đều đã nhìn thấy và mỗi người đều có ý nghĩ riêng. Một bộ phận không đồng ý đối với trò này của Liễu Tuấn, vì theo họ nghĩ, cái gọi là báo cáo công tác cũng chỉ là lướt qua thôi. Toàn tỉnh nhiều đại sự, công tác quan trọng như vậy, Liễu tỉnh trường anh có thể quản hết được sao? Dù sao cũng phải dựa vào trợ thủ và các bộ môn chức năng phía dưới đi quán triệt chứng thực. Dù sao đã đến cấp độ nhất cấp của tỉnh, không còn là trình độ hương trấn, đường đường tỉnh trưởng tự mình ghi chép, tóm lại vẫn có phần dở ông dở thằng.
Nhưng Liễu Tuấn cũng không thèm để ý. Ý nghĩ của người khác thông thường cũng không ảnh hưởng đến y.
Báo cáo của Trần Kỳ Mưu rất ngắn gọn, hầu như hoàn toàn là một đề cương, Trần Kỳ Mưu cứ theo sách mà đọc, chưa tới vài phút đã hoàn tất. Sau đó hắn cũng không nhìn sang Liễu Tuấn, hai mắt hơi ngước lên nhìn trần nhà, hình như đang suy nghĩ điều gì.
Tính tình của Trần Kỳ Mưu cũng không phải ôn hoà gì, thậm chí còn nóng nảy hơn cả Lưu Phi Bằng vốn xuất thân từ bí thư Kỷ ủy, bình thường tại Chính phủ tỉnh đảm nhiệm người "mở đường tiên phong" cho Lưu Phi Bằng, đối với một số sự vụ không quen nhìn cũng không cho thể diện, muốn phê bình liền phê bình. Tính cách này khiến tại Chính phủ tỉnh hắn không được hoan nghênh. Nếu như Trần Kỳ Mưu xoi mói các cán bộ khác là hoàn toàn xuất phát từ công tâm thì cũng không không sao, người khác không thể nói gì. Nhưng mà rất nhiều khi, Trần Kỳ Mưu mang thành kiến, có mục đích và châm chích để mà chọc ngoáy khiến người ta không thể tán thành.
Bè cánh đấu đá mà!
Vì vậy khi thấy dáng dấp hiện tại của hắn, một số phó tỉnh trưởng cá biệt ở trong lòng cảm thấy hả hê.
Lẽ ra mặc dù Lưu Phi Bằng đã bàn giao chức vụ tỉnh trưởng nhưng ngồi lên được bảo tọa bí thư Tỉnh ủy, Trần Kỳ Mưu xem như đại tướng của Lưu hệ sẽ có quyền uy càng nặng hơn, nhưng tân nhậm tỉnh trưởng lại là Liễu Tuấn, một nha nội cường thế có tiếng nên cũng không thể nói gì. Chức phó tỉnh trưởng Thường vụ của Trần Kỳ Mưu còn muốn uy phong lẫm lẫm giống như trước phỏng chừng đã không còn dễ dàng.
Từ một khắc Liễu Tuấn bắt đầu đảm nhiệm tỉnh trưởng tạm quyền, Chính phủ tỉnh nhất định sẽ trình diễn vở kịch hay long tranh hổ đấu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...