Trong khách sạn Thu Tủy, mấy quan viên xúm quanh Liễu bí thư đi vào phòng bao.
Các quan viên đó gốm Sài Thiệu Cơ, Vương Bác Siêu cùng hai cán bộ công an thân tín, chuẩn bị theo Vương Bác Siêu tới Tống Đô nhậm chức, ngoài ra còn có Vu Hoài tín.
Vu Hoài Tín đã giao lại chức vụ chỉ huy trưởng ban kiến thiết công trình Tiềm Châu, tới trường Đảng tỉnh học tập, ý của Lý Huệ là đợi hắn học xong, an bài làm bí thư huyện ủy.
Căn cứ vào yêu cầu của Liễu Tuấn, Ngọc Lan và Tiềm Châu tăng cường bồi dưỡng cán bộ đích hệ của Liễu Tuấn.
Đám Lý Huệ vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ này, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, thường mà nói, bồi dưỡng cán bộ quy mô lớn là vì chuẩn bị khuếch trương thế lực, hiện giờ tình thế tỉnh A cơ bản ổn định, tỉnh vừa mới trải qua điều động nhân sự quy mô hớn, lấy đâu ra không gian mở rộng.
Chẳng lẽ chính cục sẽ có biến hóa gì bất ngờ?
Hay tập đoàn chính trị đằng sau Liễu Tuấn chuẩn bị có hành động lớn?
Có điều đám Lý Huệ không dám suy đoán bừa, nghiêm khắc mà nói dù là Lý Huệ, Sài Thiệu Cơ những đại tướng trọng yếu nhất của Liễu phái, cũng chưa đủ tham gia tấng cấp đó.
Liễu Tuấn không nói, đám Lý Huệ không dám hỏi nhiều.
Lãnh đạo có chỉ thị, cứ kiên quyết chấp hành là được, tới lúc rồi sẽ hiểu.
Cuộc tụ hội này Liễu Tuấn đặc biệt tiễn chân Vương Bác Siêu, còn Vu Hoài Tín cũng có mặt ở tỉnh, tất nhiên là gọi hắn theo, trước kia ở khu Trường Hà, Vương Bác Siêu và Vu Hoài Tín tiếp xúc không ít, có thể coi là bạn cũ rồi.
Trong phòng bao sớm đã xếp đầy bàn thức ăn, đều do Vu Hoài Tín an bài, trước kia hắn thường đi ăn cùng đám Sài Thiệu Cơ, Vương Bác Siêu, rất hiểu khẩu vị của họ.
- Nào Thiệu Cơ, Bác Siêu, mọi người cùng cạn chén.
Liễu Tuấn mỉm cười nói.
Mấy người kia vội đứng dấy, hai vị cảnh sát ở sở công an là lần đầu tiên uống rượu cùng bàn với Liễu Tuấn, đều khẩn trương cùng hưng phấn, mặt đều đỏ bừng bừng.
Bọn họ đi theo Vương Bác Siêu, không chỉ một lần nghe câu truyện truyền kỳ về Liễu Tuấn nữa, thực không kém gì truyện của Liễu Tấn Tài và Nghiêm Ngọc Thành.
Hiện giờ có cơ hội được ngồi đối diện uống rượu với Liễu Tuấn, đúng là may mắn.
- Thiệu Cơ, thật không dễ dàng gì hả, cuối cùng cũng bị xử phạt rồi.
Mọi người uống cạn chén rồi, Liễu Tuấn nói với chút trêu đùa.
Sài Thiệu Cơ chính trực, vào quan trường bao năm, lần đầu tiên bị xử phạt cảnh cáo nghiêm khắc trong đảng.
Nghe Liễu Tuấn nói như thế, hai cán bộ cảnh sát đều giật mình, ngược lại Vương Bác Siêu và Vu Hoài Tín đều cười lớn, họ quen với cách nói chuyện của Liễu Tuấn rồi, ngay cả Sài Thiệu Cơ cũng mỉm cười, không có vẻ gì là xấu hổ cả.
- Vâng thưa bí thư, lần này đúng là cô nương lần đầu về nhà chồng, hóa ra tư vị bị xử phạt nó là như thế. Nghĩ lại trước đó đúng là không cần phải khẩn trương sợ hãi như vậy.
Sài Thiệu Cơ mỉm cười nói, không có chút buồn bã nào, tựa hồ bị xử phạt trong lòng thanh thản hơn.
Một lúc sau Sài Thiệu Cơ lắc đầu nói:
- Bí thư, thành thực mà nói, lần này tôi bị xử phạt là gieo gió gặt bão.
Vương Bác Siêu vừa cười vừa nói:
- Sài bí thư có phải khiêm tốn quá không? Năng lực và phẩm đức của anh đều được mọi người khen ngợi, lần này chỉ là bị người khác liên lụy thôi...
Sài Thiệu Cơ lại lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc:
- Bác Siêu, anh không cần phải an ủi tôi, chuyện này đúng là do tôi làm không tốt, coi như là thất chức đi. Trần Đại Sơn năng lực công tác thiếu sót, nhát gan, không dám đấu tranh với thế lực lưu manh... Tôi sớm đã phát hiện ra khuyết điểm của hắn, nhưng vì cái gọi là đoàn kết ban bệ, tôi không nghiêm khắc đốc thúc hắn, không kịp thời chỉnh đốn tác phong của cơ quan công an, kết quả dẫn tới sự kiện lần này, khiến một đồng chí ưu tú như Lâm Thanh Tuyền hi sinh anh dũng, tôi rất hối hận, vẫn luôn kiểm điểm bản thân....
Nghe Sài Thiệu Cơ nhắc tới Lâm Thanh Tuyền, mọi người đều im lặng gật đầu.
Trầm mặc một lát, Vương Bác Siêu nói:
- Sài bí thư, đấu tranh với phần tử phạm tội, bảo vệ tan toàn tính mạng và tài sản của nhân dân vốn là chức trách của những cảnh sát nhân dân chúng tôi. Lâm Thanh Tuyền hi sinh vì nhiệm vụ, đương nhiên làm người ta tiếc nuối đau lòng. Nhưng với bản thân Lâm Thanh Tuyền chết vì nghiệp của mình, được coi là một loại thăng hoa rồi.
Liễu Tuấn gật đầu:
- Bác Siêu nói rất chính xác, cái chết của Lâm Thanh Tuyền nặng tựa Thái Sơn. Thiệu Cơ, anh và Bác Siêu sau khi trở về, phải quán triệt tốt nghị quyết của thường ủy tỉnh, đối đãi tốt với người thân của đồng chí Lam Thanh Tuyền.
- Vâng thưa bí thư, chúng tôi nhất định sẽ lập điển hình.
Sài Thiệu Cơ vội đáp.
Lần này Liễu Tuấn không vội gật đầu ngay.
Đối với thủ pháp tạo dựng điển hình, Liễu Tuấn rất quen thuộc, là nhu cầu chính trị, hay nói cách khác là nhu cầu của bất kỳ một đoàn thể nào. Ví như nói y trọng dụng đám Lý Huệ, Sài Thiệu Cơ cũng là tạo dựng điển hình học tập, để mọi người thấy, chỉ cần anh phối hợp công tác tốt với Liễu bí thư thì Liễu bí thư sẽ không quên anh.
Nhưng dựng Lâm Thanh Tuyền làm điển hình làm Liễu Tuấn cảm khái.
Chuyện của Lâm Thanh Tuyền rất xúc động lòng người, thế nhưng có đáng để học tập hay không, Liễu Tuấn cho rằng đáng phải cân nhắc kỹ càng, dù sao mạng sống của mỗi người chỉ có một, cổ vũ không cán bộ cảnh sát không ngại hi sinh từ phương diện chức tranh là đúng, còn phương diện chủ nghĩa nhân đạo thì khó nói.
- Thiệu Cơ, điển hình thị phải lập, nhưng an toàn sinh mạng của cán bộ công an càng phải đặt ở vị trí hàng đầu để cân nhắc. Tống Đô phải tăng cường đầu tư trang bị cho đội ngũ công an, để các cán bộ cảnh sát có hoàn cảnh công tác an toàn...
Trầm ngâm một lát Liễu Tuấn nói:
- Bác Siêu, lần này để anh tới Tống Đô mục đích rất rõ ràng, đó là trong thời gian ngắn phải thanh trừ hết thế lực lưu manh, nhổ tất gốc bọn chúng. Dưới sự lạnh đạo của đảng, không cho phép có thế lực đen tối như thế tồn tại, đó là nhiệm vụ trọng yếu nhất của anh.
Vương Bác Siêu vội gật đầu:
- Vâng, thư bí thư tôi hiểu.
Lần này cuộc họp thường ủy đề xuất biến động nhân sự bất ngờ, Vương Bác Siêu mặc dù không tham dự cuộc họp, nhưng hiểu rất rõ nội tình, sau khi thường ủy tỉnh ủy đưa ra nghị quyết, rất nhiều người tròn mắt phục Liễu Tuấn lợi hại.
Vương Bác Siêu là một trong số đó.
Theo lý giải thông thường, Tống Đô để xảy ra sơ xuất lớn như thế, Sài Thiệu Cơ phải chịu trách nhiệm lãnh đạo đầu tiên, còn Liễu Tuấn là người tiến cử phải mất mặt, cho nên người tham dự cuộc họp đều hả hê muốn xem Liễu nha nội hung hăng bị mất mặt ra sao.
Kết quả rất bất ngờ.
Liễu Tuấn không hề dùng thế thủ như mọi người tưởng tượng, rồi biện hộ cho Sài Thiệu Cơ, xin xử phạt giảm nhẹ. Xét biểu hiện "bao che" trước kia của Liễu Tuấn, y rất có khả năng làm thế.
Dù sao Sài Thiệu Cơ mới nhậm chức chưa lâu, Liễu Tuấn biện họ cho hắn có thể tìm lý do rất đầy đủ.
Nhưng không ai ngờ, dưới tình hình bất lợi, Liễu Tuấn lại hùng hổ tấn công, chẳng những không biện hộ cho Sài Thiệu Cơ, còn làm ngược lại, kiên trì nghiêm khắc xử phạt Sài Thiệu Cơ, sau đó thoáng cái quay sang tóm lấy Trần Đại Sơn.
Quyết định cuối cùng của thường ủy chứng minh sách lược của Liễu Tuấn là vô cùng chính xác.
Lấy xử phạt của Sài Thiệu Cơ, hạ Trần Đại Sơn, giải quyết tận gốc mấu chốt trị an hỗn loạn của Tống Đô.
Lần này, uy vọng của Liễu Tuấn chẳng những không bị tổn thất ngược lại còn cao hơn một bậc.
Đây không phải chỉ là vấn đề thực lực, còn là mưu lược và khí phách.
- Hành vi của Lâm Thanh Tuyền rất anh dũng, đáng được khẳng định. Nhưng từ bản chất mà nói, tôi không tán đồng cảnh sát chúng ta dùng thân thể máu thịt đôi đối kháng với dao súng của người ta. Cho nên sau khi anh tới Tống Đô, phải thiết thực chú ý vấn đề này, trang bị khí giới tốt cho cán bộ cảnh sát, kinh phí phải ngả về phía bọn họ. Tôi hi vọng cán bộ cảnh sát sau này ít chảy máu hi sinh hơn.
Liễu Tuấn nói với Vương Bác Siêu, ngữ khí trịnh trọng.
Vương Bác Siêu kiên định nói:
- Vâng thưa bí thư, tôi nhớ kỹ rồi.
Sài Thiệu Cơ cũng tỏ thái độ:
- Bí thư cứ yên tâm, bất kể tài chính Tống Đô khó khăn thế nào, tôi cũng nhất định không cắt bớt kinh phí cục công an, tôi sẽ đốc thúc chính phủ gửi kinh phí dự toán cho họ đúng kỳ hạn.
Vương Bác Siêu và hai cán bộ cảnh sát lộ vẻ vui mừng.
Từ xưa tới nay, thiếu thốn kinh phí luôn làm khó cơ quan công an, rất nhiều cán bộ công an khi đi công tác phải bỏ tiền trước, chi phí này báo lên mấy tháng mới thanh toán, hiện giờ có câu nói này của bí thư thành ủy, phương diện kinh phí được đảm bảo rồi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...