Nhiệm vụ Hà Thắng Lợi được nhận là giúp Cty Trường Phong thuận lợi lên sàn.
Liễu Tuấn đặc biệt mời Hà Thắng Lợi tới Ngọc Lan, chủ yếu là hai việc, một là diễn một vở kịch "ép" Cận Hữu Vi tỏ thái độ, chuyện thứ hai là giúp Cty Trường Phong lên sàn.
Nói ra Liễu Tuấn khá phí đầu óc vào hai chuyện này.
Dựa theo tác phong cứng rắn của Liễu bí thư trước tới giờ, quyết không chấp nhận cho công ty địa ốc phá đám, thế nhưng luật pháp không làm gì được số đông, cả địa ốc Tinh Vũ và địa ốc Quảng Hạ cũng "nhất trí đối ngoại", nếu Liễu bí thư dùng biện pháp cứng rắn đả kích, thì không thể bỏ qua hai công ty này, nếu không đả kích hai công ty này, thanh danh Liễu bí thư sẽ bị đả kích mang tính hủy diệt.
Cái gì mà Liễu Thanh Thiên, chẳng qua cũng chỉ là một tên chính khách khác mà thôi, vì Cận Tú Thật và Đinh Ngọc Chu là đồng minh của y, nên y ngang nhiên che chở cho con cháu của họ.
Nếu như Liễu bí thư bất kể ba bảy hai mốt, nghiêm khắc đả kích hai công ty trên, thì không tránh khỏi bị một loại chê trách khác, nói là "vong ân phụ nghĩa", " vô tình", Cận Tú Thật vừa mới nghỉ hưu, Đinh Ngọc Chu vừa lui về tuyến hai lập tức trở mặt, ngay cả con cái người ta cũng không tha.
Uổng cho hai người đó còn ủng hộ y tới thế, té ra là một kẻ bất nghĩa.
Đám chính khách có còn chút chính nghĩa và lương tri nào hay không?
Cho nên đả kích cũng không được, không đả kích cũng không được, Liễu Tuấn rất đau đầu.
Lý Huệ cũng từng "chỉ chiêu" cho Liễu bí thư, chiếu theo ý của Lý Huệ, lệnh giới hạn là do bên phía chính phủ phát ra, Lý Đào phụ trách thực thi, thế nào cũng không thể để văn kiện vừa phát ra thành giấy lộn, Lý Đào không thể chỉ biết ăn không làm việc.
Ngoài ra văn phòng chỉ đạo tiêu thụ cũng dưới sự chỉ đạo trực tiếp của chính phủ, do Chung Vĩnh Minh phân quản, vậy thì để hắn ra mặt thuyết phúc những công ty địa ốc kia phối hợp.
Chủ ý này của Lý Huệ không không thể nói là sai.
Ai có chức tránh người đó, Lý Đào và Chung Vĩnh Minh đúng là có trách nhiệm đảm bảo vặn kiện 028 được thực thi.
Chuyện đắc tội với người, không thể cứ do Liễu Tuấn đi làm, các cán bộ khác chỉ ngồi hưởng thụ được.
Cuối cùng Liễu Tuấn không tiếp thụ kiến nghị của Lý Huệ.
Lý Đào vừa mới tới nhậm chức, uy tín ở bên phía chính phủ còn chưa dựng lên, còn về uy tín phía thương nhân và dân gian càng không phải nói tới. Các Cty địa ốc chắc chắn không nể mặt hắn, chính sách này vốn do Liễu Tuấn làm ra, giờ có rắc rối, Liễu Tuấn lại rụt đầu, bảo Lý Đào ra xung phong hãm trận, đừng nói Lý Đào uất ức, Thai Duy Thanh thậm chí nhà họ Cao đằng sau cũng không hài lòng.
Liễu Tuấn không thích đối thủ coi thường nhân phẩm của mình.
Còn về Chung Vĩnh Minh, Lý Huệ nói là họ hàng xa của Chung Hải Vận, thường ngày qua lại khá thân thiết, bảo hắn đi công tác tư tưởng cho Chung Hải Vận, hẳn vấn đề không lớn.
Liễu Tuấn không muốn Chung Vĩnh Minh đi đâm đầu vào tường.
Trong mắt con dâu tiền bí thư tỉnh ủy, một phó thị trưởng còn thiếu phân lượng.
Sự thực Chung Vĩnh Minh đã tiếp xúc với Chung Hải Vận, hoàn toàn không có hiệu quả, cho dù Chung Vĩnh Minh không báo cáo "thất bại" này, nhưng Liễu Tuấn vẫn gián tiếp biết được.
Chung Vĩnh Minh chưa đứng vững chân ở vị trí mới, Liễu Tuấn phải giải quyết khó khăn giúp, có như thế cấp dưới mới cảm tạ ân đức mà trung thành ủng hộ.
Người làm lãnh đạo, không phải chỉ cần ngồi trên cao phát lệnh, như thế không thể thực sự cảm phục thủ hạ.
Cho nên Liễu Tuấn quyết định tự mình giải quyết vấn đề này.
Đứng ở lập trường bạn bè mà nói, một văn kiện của y, chặn đường kiếm mấy tỷ đồng của Cận Hữu Vi, đúng là không đủ nghĩa khí. Giả sử Liễu Tuấn lấy đạo lý " tạo phúc vì dân" ra liên hợp với Cận Thú Thật, trấn áp Cận Hữu Vi thì sợ rằng không làm bạn lâu dài được.
Hà Thằng Lợi tới làm "đạo cụ" vở kịch này.
Vốn Liễu Tuấn cũng nghĩ tới đưa Hoa Hưng đến Ngọc Lan làm lá cờ đầu, với ủy vọng và thực lực của Hoa Hưng trong cả nước tỏ thái độ đầu tiên, sẽ tạo thành áp lực chưa từng có với các công ty địa ốc ở Ngọc Lan, đoán chừng không công ty nào dám chống cự nữa.
Các người không làm, một mình Hoa Hưng cũng đủ bao hết "nhà giá rẻ" ở Ngọc Lan.
Thực lực tuyệt đối quyết định tiếng nói tuyệt đối.
Tới khi đó, chính phủ nói không chừng sẽ đuổi hết bọn họ ra ngoài.
Ai bảo các người đối địch với Liễu bí thư.
Nhưng cuối cùng Liễu Tuấn bỏ ý nghĩ nay, nếu Hoa Hưng mà tới thì quan hệ giữa y và Hoa Hưng khó bảo mật được nữa, khiến Hoa Hưng thành "công địch" trong giới địa ốc, ảnh hưởng tạo thành sẽ tuyệt đối không chỉ giới hạn ở Ngọc Lan, nhất định sẽ bị các giới truyền thông và dư luận lấy nó để công kích các thành phố khác áp dụng cính sách giá nhà cao.
Tới khi đó cả Liễu Tuấn và Hoa Hưng thành kẻ thủ của đám đông.
Nếu như bị "người tốt" nào đó vạch trần quan hệ giữa Liễu bí thư và tập đoàn Hoa Hưng thì không phải trò đùa.
Đưa hồng nhan tri kỷ của mình tới đả kích bạn minh, việc này mà Liễu bí thư cũng làm ra được.
Cho nên Liễu Tuấn gọi Hà Thắng Lợi tới Ngọc Lan một chuyến, tuy danh nghĩa hắn là quan quân, thực tế là "hoàn khố nha nội", cùng là một loại người giống Cận Hữu Vi, Hơn nữa thanh danh nhà họ Hà vang dội, dù Cận Hữu Vi thông minh trí tuệ, thân chốn hồng trần khó thoát được quan niệm thế tục. Đối diện với một nha nội như vậy, Cận công tử như học sinh trước mặt thầy giáo, không đủ tự tin.
Sự thực chứng minh, vở kịch rất thành công, Cận Hữu Vi không phát giác ra, mà có phát giác cũng chẳng quan trọng, quan trọng nhất là Liễu bí thư cấp cho Cận công tử một cái tháng xuống, để Cận công tử "đầu hàng" có thể diện, không tới mức làm các công ty địa ốc khác cho là "nội gián" sợ quyền thế của Liễu Tuân.
Còn 500 triệu Hà Thắng Lợi đồng ý cho Cận Hữu Vi vay là móc từ túi Liễu bí thư ra, Hà Thắng Lợi chưa nhiều tiền tới mức độ đó.
Ân tình do Hà Thắng Lợi làm.
Liễu bí thư người trong thể chế, phải kiêng kỵ, một phó bí thư tỉnh ủy, nhắm mắt thuận tay ném ra 500 triệu thì phải trả lời ra sao?
Cao tầng biết bí mật của Liễu Tuấn là một chuyện, bị người khá biết lại là chuyện khác.
Cao tầng suy nghĩ chỉ cần có lợi cho đại cục quốc gia là có thể chấp nhận, còn những người khác không suy nghĩ như vậy.
500 triệu còn lại, Liễu Tuấn đánh tiếng với ngân hàng cho địa ốc Tinh Vũ vay.
Hà Thắng Lợi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên thuận lợi, kết quả mọi người đều vui.
Trong chuyện này chấn động nhất là Lý Huệ.
Hiện giờ hắn là một trọng số cấp dưới quan trọng nhất cả Liễu Tuấn, cùng Sài Thiệu Cơ, Lưu Quang Hưng, Dương Nguyên Ích là cột chống của Liễu phái ở tỉnh A, nhưng đó chỉ là chuyện công, quan hệ tư nhân với Liễu Tuấn rất ít, tuyệt không ngờ rằng cách giải quyết vấn đề của Liễu Tuấn làm như thế.
Hà Thắng Lợi là ai? Đích tôn cả nhà họ Hà, đặt ở đâu cũng là nha nội lẫy lừng, vì đại kế giá phòng thấp của Liễu Tuấn mà lật đật chạy từ thủ đô tới Ngọc Lan, cho Cận Hữu Vi vay 500 triệu, mạnh tay như thế các quan viên khác có muốn học cũng chẳng học được.
Lý Huệ không ngờ trong giới nha nội, Liễu Tuấn cũng có tiếng như vậy.
Nhiệm vụ thứ hai của Hà Thắng Lợi muốn hoàn thành không đơn giản nữa.
Chuyện này Liễu Tuấn cũng nghĩ tới mời Lý Kiến An giúp, Lý Kiến An có thực lực trong ủy ban chứng giám, đưa công ty Trường Phong lên sàn không khó. Vốn dựa theo trình tự chính quy thì không cần quan hệ gì, Cty Trường Phong tuyệt đối đủ điều kiện.
Nhưng chuyện trong nước rất phức tạp, hay nói cách khác là khốn nạn như vậy đấy.
Chuyện này nếu Đàm Quốc Tử đã dinh vào thì không thể không cận thận một chút, Đàm Quốc Tử vốn chẳng để trong mắt Liễu Tuấn. Nhưng theo tin tức Hà đại tiểu thư và Hà Thắng Lợi cung cấp, Đàm Quốc Tử chỉ là con rối bị đẩy ra ngoài thôi, chủ mưu là kẻ khác.
Hiện giờ Liễu Tuấn không muốn tùy tiện gây sự với thế lực khổng lồ như vậy.
Hai thế lực lớn va chạm, hậu quả rất khó khống chế.
Nếu Lý Kiến An cũng dinh vào thì càng không hay, quan hệ hai bên chưa tới mức vô cớ bảo người ta mạo hiểm giúp đỡ.
Nói không chừng khiến Khâu Tình Xuyên cũng bị kéo vào.
Nếu Đàm Quốc Tử là nha nội, vậy cứ theo quy củ trong giới nha nội, để Hà Thắng Lợi, na nội chính tông đi giải quyết thì hơn.
Nhà họ Hà là thế lực siêu cấp, chẳng sợ kẻ nào
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...