Trùng Sinh Chi Nha Nội

- Liễu bí thư, những điều bí thư nói rất có lý, phàm chuyện gì cũng đều có lợi lẫn có hại, nâng cao giá nhà đất tập trung được khoản tài chính lớn, cũng sẽ tổn hại nhất định tới dân sinh. Liễu bí thư muốn tiến hành thí điểm ở phương diện này xuất phát điểm là tốt, tôi chỉ lo Ngọc Lan làm thế, các thành phố khác phải làm sao?

Lưu Phi Bằng trầm ngâm nói.

Liễu Tuấn cười.

Lưu Phi Bằng đang kiếm thang cho mình xuống, chuẩn bị kết thúc cuộc nói chuyện này rồi.

Liễu Tuấn không muốn hoàn toàn bác bỏ Lưu Phi Bằng, hai bên tư tưởng chấp chính không nhất trí, đường lối có chia rẽ là bình thường.

- Tỉnh trưởng, tôi nghĩ vấn đề này hiện giờ không cần phải lo lắng, dù sao mỗi một thành phố có tình huống khác nhau, mô hình phát triển khác nhau, đường lối chấp chính của cán bộ lãnh đạo khác nhau, phải theo tình hình thực tế mỗi nơi để xử lý thì ổn thỏa hơn.
Liễu Tuấn cười nói.

Kỳ thực trong thâm tâm Liễu Tuấn đương nhiên là muốn cố gắng đưa chính sách này ra càng nhiều thành phố càng tốt, có lẽ nó thực sự sẽ làm tốc độ phát triển thành phố chậm lại, nhưng đổi lại người dân an cư lạc nghiệp, là rất đáng.

Đó cũng là một trong tôn chỉ chấp chính của đảng.

Có điều Liễu Tuấn biết điều đó không hiện thực, dù Lưu Phi Bằng hay Thai Duy Thanh đều sẽ không ủng hộ, hiện giờ chỉ có thể đi trước một bước ở thành phố y có thể ảnh hưởng tới, có lẽ hiệu quả không rõ ràng lắm, nhưng ba năm năm sau, sẽ nhìn ra hiệu quả.

Vì thế thúc đẩy chính sách này ở Tiềm Châu và Ngọc Lan là mục tiêu định sẵn của Liễu Tuấn, tuyệt đối không vì bất kỳ sự cản trở nào mà bỏ dở giữa chừng.


- Ừm phân tích như thế rất có lý. Có điều, Liễu bí thư này, tôi vẫn rất lo vấn đề nguồn tài chính Ngọc Lan sau khi thực hiện hạn chế, quần chúng phải an cư lạc nghiệp, kiến thiết thành thị cũng không thể bỏ qua.
Lưu Phi Bằng cau mày nói.

- Tỉnh trưởng, tập trung tài chính, thu nhập tài trì không nhất định cứ phải dự vào bán đất. Trong khoảng thời gian này, Ngọc Lan sẽ tăng cường lực độ kêu gọi đầu tư, chỉnh hợp xí nghiệp vừa và nhỏ, tranh thủ bồi dưỡng nguồn thuế mới, tăng cường thu nhập tài chính.

Lưu Phi Bằng gật đầu:
- Liễu bí thư là cao thủ kiến thiết kinh tế nổi tiếng, bắt tay hợp tác cùng đồng chí Lưu Đào, tôi tin thành phố Ngọc Lan sẽ tìm ra biện pháp lưỡng toàn kỳ mỹ.

Lời này của Lưu Phi Bằng nghe rất quy củ, nhưngthực chất nói với Liễu Tuấn, hiện giờ cậu là bí thư thành ủy mà không phải là thị trưởng, phương diện kiến thiết kinh tế đừng có quản quá nhiều, nếu muốn một tay che trời ở Ngọc Lan, e rằng có người sẽ có ý kiến.

Những quan viên có ý kiến, hiển nhiên bao gồm cả Lưu Phi Bằng hắn.

Đâu chỉ có Thai Duy Thanh cần kiềm chế Liễu Tuấn, Lưu Phi Bằng cũng cần, hiện giờ trong thế chân vạc ở tỉnh A, Thai phái, Lưu phái và Liễu phái không có kết minh, chỉ có kiềm chế lẫn nhau.

Lưu Phi Bằng không thể chỉ đấu tranh với Thai Duy Thanh mà bỏ qua Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn cười khẽ:
- Đồng chí Lý Đào rất phối hợp với công tác thành ủy.

Lưu Phi Bằng nheo mắt lại.


Liễu Tuấn nói cho hắn biết, đừng có đặt Lý Đào ngang hàng với tôi, bất kể xét ở phương diện nào, đều phải do Lý Đào ngoan ngoãn phối hợp với công tác của Liễu Tuấn tôi, chứ không phải ngược lại.

Thị trưởng và bí thư khác biệt là rất lớn.

- Liễu bí thư, dây chuyền sản xuất xe hơi mà Cty Trường Phong đưa vào tiến hành ra sao rồi.

Lời nên nói đã nói cả rồi, Lưu Phi Bằng không dây dưa chuyện lệnh cấm nữa, bắt đầu thay đổi đề tài.

Liễu Tuấn trong lòng cẩn thận.

Lưu Phi Bằng đột nhiên nhắc tới Cty Trường Phong tuyệt đối không phải là muốn tán gẫu với Liễu bí thư, mà trong đó ắt có thâm ý.

- Hiện giờ dây chuyền sản xuất đã được lắp đặt hoàn thành, đang thử nghiệp, có lẽ sẽ mau chóng sản xuất ra những động cơ đầu tiên rồi. Như thế Cty Trường Phong coi như có gốc rễ rồi.

Liễu Tuấn trình bình đơn giản tình hình.

Hiện giờ y là phó tỉnh trưởng không hề phân quản bất kỳ công tác nào, phân công quản lý quốc xĩ trong Ngọc Lan đã trả lại cho phó tỉnh trưởng phân quản công nghiệp. Thực ra Cty Trường Phong không thuộc phân quản của y nữa, nhưng chuyện đàm phán với Cty General Motors luôn do y chủ trì, Lưu Phi Bằng hỏi tới là bình thường.

- Tôi nghe sở công nghiệp báo cáo, nói vì hợp tác với Cty General Motors, lập dây chuyền sản xuất trong nước, chúng ta phải bồi thường nhất định cho Cty General Motors, trong một hai năm sau, Cty Trường Phong sẽ không có nhiều lợi nhuận lắm?

Lưu Phi Bằng cau mày.

Công tác này là Thai Duy Thanh khi làm tỉnh trưởng ủng hộ Liễu Tuấn làm, quá trình cụ thể hắn không rõ lắm. Có điều Cty Trường Phong mấy năm trước đều là hộ thuế lớn của tỉnh, tới lượt hắn thì không còn lợi nhuận nữa, Lưu Phi Bằng đúng là không vui.

- Đúng là như thế, Cty General Motors là nhà chế tạo xe hơi hàng đầu thế giới, kỹ thuật của họ đúng là tiên tiến hơn chúng ta nhiều, chế tạo động cơ xe hơi là kỹ thuật hạch tâm có thể đưa nó vào trong nước, bồi thường cho họ một chút là cần thiết. Cuộc đàm phán này được bộ ngoại thương và tỉnh cùng nghiên cứu xác định. Cty Trường Phong thành lập phòng nghiên cứu, tranh thủ hấp thụ kỹ thuật của họ để xử dụng.
Liễu Tuấn đáp.

- Ừm...
Lưu Phi Bằng gật gù:
- Cty Trường Phong vì tài chính khẩn trương đang lên kế hoạch vào thị trường chúng khoán, Liễu bí thư biết chứ?

Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu.

Chuyện này Triệu Ngạn đã báo với Liễu Tuấn vào cuối năm ngoái, Liễu Tuấn khá ủng hộ. Với lợi nhuận và quy mô của Cty Trường Phong hiện nay đủ điều kiện lên sàn rồi, tranh thủ thực thi sớm, có thể gom được nhiều tài chính hơn, đó là con đường không tệ.

- Lên sàn là chuyện tốt, tôi cũng ủng hộ, nhưng tôi đang nghĩ, với quy mô hiện nay của Cty Trường Phong, tổng tài sản đã lên tới hơn 5 tỷ mà vẫn ở cấp bậc phó sở không họp với tình thế lắm, phải nên thăng cấp, cấp bậc và thực lực phải đều nhau. Liễu bí thư thấy sao?

Lưu Phi Bằng cười nói, tựa hồ đem chuyện không vui vừa rồi vứt qua một bên, cùng Liễu Tuấn tán gẫu.

Cty Trường Phong trực thuộc sự quản lý của chính phủ tỉnh, vì thế chuyện này Lưu Bằng Phi kỳ thực không cần thương lượng với y, nhìn qua chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

Liễu Tuấn ngẩn ra một chút.

Cty Trường Phong thăng cấp đương nhiên là chuyện tốt, cấp bậc cao, được quan tâm nhiều hơn, hỗ trợ nhiều hơn. Mà Triệu Ngạn cũng thuyền lên theo nước, trước khi sắp nghỉ hưu lên cấp chính bố, cũng coi như một sự báo đáp cho người công nhân già chính trực này.


Nhưng Liễu Tuấn cảm thấy Lưu Phi Bằng không cần chưng cầu ý kiến của y, còn nói là thuận miệng tán gẫu thì y không tin. Quan hệ của y và Lưu Phi Bằng chưa tới cái mức ấy.

Vậy Lưu Phi Bằng nhắc tới chuyện này với y, chỉ có một nguyên nhân, liên quan tới Triệu Ngạn.

Quả nhiên không đợi cho y đáp lời, Lưu Phi Bằng nói tiếp ngay:
- Chủ tịch Triệu Ngạn của Cty Trường Phong tuổi khá lớn rồi, đã 62 tuổi, theo quy định liên quan của nhà nước thì Triệu Ngạn cũng nên nghỉ hưu rồi. Có điều Triệu Ngạn khổ công kinh doanh Cty Trường Phong nhiều năm, rất có thành tích, uy vọng trong công ty rất cao. Vì để công ty vận hành bình ổn, thuận lợi hoàn thành giao tiếp thành viên cũ mới, Triệu Ngạn tạm thời không thể hoàn toàn nghỉ hưu, tôi thấy để ông ta đảm nhận bí thư đảng ủy công ty thỏa đáng hơn, Liễu bí thư ý kiến thế nào?

Sắc mặt Liễu Tuấn trở nên nghiêm túc.

Theo cách nghĩ của y, Triệu Ngạn mặc dù tuổi hơn vượt giới hạn, nhưng tinh lực sưng mãn, nhất là kinh nghiệm phong phú, là người chính trực vô tư, khi công ty Trường Phong vào thời điểm chuyển giao quan trọng, tốt nhất là tiếp tục lãnh đạo công ty hai ba năm đợi dây chuyền sản xuất động cơ hoàn toàn đi vào quỹ đạo chính quy mới nghỉ hưu là lý tưởng nhất.

Có điều Lưu Phi Bằng chính quản công ty Trường Phong, bổ nhiệm cán bộ phụ trách của công ty nằm trong phạm vi quyền hạn của hắn, Liễu Tuấn cũng không tiện can thiệp, Lưu Phi Bằng có thể chủ động chưng cầu ý kiến của y, đã là rất chú ý quy tắc quan trường rồi.

Liễu Tuấn suy nghĩ rồi nói:
- Cty Trường Phong thăng cấp đương nhiên là chuyện rất tốt, tôi tán thành. Còn về an bài cá nhất đồng chí Triệu Ngạn tihì về nguyên tắc tôi tán đồng y kiến của tỉnh trưởng. Có điều Cty Trường Phong đang đối diện với thời kỳ chuyển mình quan trọng, lúc này điều chỉnh cán bộ lãnh đạo chủ yếu sẽ ảnh hưởng tới vận hành bình thường của công ty, hay là bố trí cho đồng chí ấy một trợ thủ, đợi qua thời gian công ty hoàn thành chuyển mình, hay tiến hành giao ban thì thích hợp hơn.

Lưu Phi Bằng cười nói:
- Ý kiến của Liễu bí thư hoàn toàn nhất trí với ý kiến của tôi mà, Triệu Ngạn không nghỉ hưu hoàn toàn mà đảm nhận bí thư đảng ủy, vẫn có tác dụng truyền dạy kinh nghiệp, dù sao ông ta đã 62 tuổi rồi, tiếp tục đảm nhận lãnh đạo tuyến đầu là không thích hợp, sẽ khiến cho các lãnh đạo quốc xĩ khác hiểu lầm.

- Ha ha, nếu tỉnh trưởng đã có quyết định, tôi đương nhiên là ủng hộ rồi.

Thấy Lưu Phi Bằng tâm ý đã quyết, Liễu Tuấn không nói thêm nữa


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui