Một thường ủy Ngọc Lan khác điều động là bí thư chính pháp ủy Mạnh Kế Lương.
Mạnh Kế Lương cũng là thường ủy hai khóa, dù nhiệm kỳ thứ nhất thăng tiến giữa chừng, nhưng thời gian ở một vị trí cũng quá dài rồi.
Phòng tổ chức tỉnh có ý kiến tiến cử Mạnh Kế Lương làm viện phó viện kiểm sát nhân dân tỉnh, cấp bậc lên tới chính sở vẫn là chiến tuyến chính pháp, Mạnh Kế Lương cũng không coi là thiệt thòi lắm, chỉ cần phân công ở viện kiểm soát không quá bị cho ra rìa, thực quyền cũng không tổn thất lớn.
Mạnh Kế Lương khá hài lòng với việc điều động này, hiện giờ hắn ngán nhất chừng là ở lại Ngọc Lan, làm việc dưới tay Liễu Tuấn.
Có thể nhảy khỏi cái ổ thị phi Ngọc Lan này xa một chút là thượng sách.
Kiến nghị làm bí thư chính pháp ủy Ngọc Lan, phòng tổ chức tỉnh cũng đưa ra hai nhân tuyển dự bị, một là Lưu Du chủ nhiệm ủy ban quản lý khu Trường Hà, hai là Tống Anh Kiệt phó cục trưởng cục công an Ngọc Lan.
Lưu Du là cán bộ do Thai Duy Thanh đề bạt lên, hiện giờ cấp bậc là phó sở, tiến vào ban thường ủy quyền lực tăng mạnh, cấp bậc không đổi, còn về Tống Anh Kiệt là cán bộ chuyên môn thuần túy, Hướng Hàm đề xuất ra có ý làm nền.
Người lèo lái cơ quan chính pháp ủy thành phố không phải chỉ biết phá án là có thể đảm nhận được, còn có rất nhiều phương diện cần điều hòa, chính pháp ủy vốn là một cơ cấu điều hòa không phải là cơ cấu chỉ huy.
Đề cử Lưu Du chắc chắn là Thai Duy Thanh.
Bố trí nhân sự Ngọc Lan cơ bản Cù Hạo Cẩm nhượng bộ toàn diện giao cho Liễu Tuấn và Thai Duy Thanh, đổi lại sự "im lặng" của bọn họ.
Thêm vào Liễu Tuấn và thị trưởng tương lai, lần điều chỉnh nhân sự này của Ngọc Lan có thể gọi là chưa từng có, điều chỉnh liền 8 vị trí thường ủy, ban bí thư trừ Liễu Tuấn ra gần như thay toàn bộ.
Nếu như dựa theo ý kiến này, sau khi điều chỉnh xong, Ngọc Lan vẫn có ba thế lực cùng khống chế thế cục, tương tự cơ cấu nhân sự ở tỉnh.
Đương nhiên nhân mã của Liễu Tuấn chiếm ưu thế áp đảo, thứ đến là Thai Duy Thanh, thứ ba là lực lượng của Uông Quốc Chiêu điều từ Ngô Tây qua và Ngô Hưng Bình, coi như là nhân mã Cù hệ.
Với thân phận và uy vọng của Liễu Tuấn hiện nay ở tỉnh A, bố trí như vậy cũng là hợp lý.
Hướng Hàm còn đại biểu phòng tổ chức tỉnh đưa ra một kiến nghị khác khiến các vị phó bí thư coi trọng.
Kiến nghị đồng chí Uông Quốc Chiêu làm chủ nhiệm văn phòng chính phủ, nguyên chủ nhiệm văn phòng chính phủ tỉnh Hồ Hảo Học làm chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy.
Uông Quốc Chiêu bị cho ngồi không cũng gần một năm rưỡi, lần bố trí này coi như một câu trả lời của Cù Hạo Cẩm với hắn, chứng minh Uông Quốc Chiêu không mất đi sự tín nhiệm của Cù Hạo Cẩm, an bài cho hắn đông sơn tái khởi trước khi rời tỉnh A.
Hồ Hảo Học là thân tín của Thai Duy Thanh, để hắn làm đại quản gia của tỉnh ủy tiếp tục chuẩn bị phục vụ cho Thai Duy Thanh là hợp lý, vốn chuyện điều động này có thể đợi tới khi tỉnh trưởng mới nhậm chức mới đề xuất ra, có điều Cù Hạo Cẩm an bài trước một bước cho thấy người tiếp nhận chức tỉnh trưởng là đại tướng Minh Châu hệ, Cù Hạo Cẩm làm thế không phạm húy lắm.
Nếu không tân tỉnh trưởng chưa tới, anh đã vội vàng an bài chủ nhiệm văn phòng chính phủ thì để tỉnh trưởng mới vào đâu? Người phụ trách văn phòng theo thông lệ phải là cán bộ được lãnh đạo nơi đó nhìn thuận mắt.
Với trí tuệ chính trị của Cù Hạo Cẩm không tới mức an bài người tới tạo mâu thuẫn.
Hơn một tiếng đồng hồ chỉ có giọng nói êm ái của Hướng Hàm vang lên trong phòng hội nghị, đọc hết tư liêu của hai mấy cán bộ đúng là tốn không ít thời gian, trong quá trình đó Hướng Hàm phải dừng lại uống nước thấm giọng mấy lần.
- Các đồng chí cho ý kiến đi.
Cù Hạo Cẩm nói, ánh mặt rất tự nhiên dừng trên người Liễu Tuấn và Thai Duy Thanh.
Ban bí thư này có thể nói là phe phái rõ ràng, Hứa Hoành Cửu, Hướng Hàm thuộc hệ Thai Duy Thanh đều mới nhậm chức cở bản không phát biểu ý kiến ở vấn đề nhân sự mẫn cảm như thế này.
La Tự Lập thì ắt được Cù Hạo Cẩm trao đổi chi tiết, lúc này cũng chẳng cần nhiều lời.
Hoa Quân Đình sắp điều đi cũng chẳng xen vào.
Nên chủ yếu là xem ý kiến của Liễu Tuấn và Thai Duy Thanh thôi.
Thai Duy Thanh mỉm cười nói:
- Đối với việc điều chỉnh các cán bô khác tôi không có ý kiến gì, chủ yếu là ý kiến về mấy cán bộ dưới. Thứ nhất là đồng chí Uông Quốc Chiêu, đây là cán bộ năng lực cao, khi làm việc ở Ngọc Lan và Ngô Tây có thành tích nhất định, đương nhiên cũng phạm sai lầm, có điều sai lần này là khó tránh khỏi, không phải ai cũng đảm bảo mình chính xác hết được biết sai mà sửa vẫn là đồng chí tốt. Ấn tượng của đồng chí này là có năng lực kiến thiết kinh tế rất cao, cho nên tôi cho rằng, nên chẳng cho tiếp tục lãnh đạo địa phương hợp lý hơn. Thành phố Nguyên Nam có nhân khẩu lớn nhất tỉnh ta, kiến thiết kinh tế rất quan trọng, đồng chí Lương Văn Phong tuổi khá lớn rồi, tinh lực không bằng người trẻ tuổi, nếu như để đồng chí Uông Quốc Chiêu tới thay có phải là ổn thỏa hơn không?
Lương Văn Phong là thị trưởng Nguyên Nam, tuổi giần 60 sắp đến tuổi nghỉ hưu, đề nghị này của Thai Duy Thanh cũng hết sức hợp lý, suy cho cùng đoán chừng không muốn để Uông Quốc Chiêu ở lại trung tâm hành chính tỉnh, tham dự vào đấu tranh cấp tỉnh.
Sự thực chức minh Uông Quốc Chiêu là nhân vật lợi hại rất có mưu kế, nếu như năm kia không lỡ bước, nói không chừng thành lãnh đạo cấp tỉnh rồi, đặt một người như vậy bên cạnh tỉnh trưởng mới, chắc chắn thành túi khôn, giúp tỉnh trưởng mới bày mưu tính kế không có lợi gì cho Thai Duy Thanh.
Cứ "đày" tới Nguyên Nam tốt hơn, ít nhất không tiện tham dự đấu tranh cấp tỉnh.
Mọi người đều không lên tiếng, đợi Thai Duy Thanh tiếp tục phát biểu.
- Thứ hai là nhân tuyển trưởng phòng tổ chức, tôi cho rằng đồng chí Lăng Nhã tuy là đồng chí nữ, nhưng kinh nghiệm công tác phong phủ, từng là nhân viên công tác văn phòng Hồng thủ tướng, làm thư ký của đồng chí Hà Duyên An, có tầm nhìn đại cục. Trong thời gian làm phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ, biểu hiện được mọi người nhất trí tán đồng. Đặc điểm lớn nhất của đồng chí này là phục tùng an bài của tổ chức, không tranh chấp, đoàn kết đồng chí rất tốt. Do đồng chí ấy làm trưởng phòng tổ chức Ngọc Lan, thành trợ thủ tốt cho đồng chí Liễu Tuấn.
Thai Duy Thanh mặt mang nụ cười ôn hòa, ngữ khí có chút tán thưởng, thể hiện Thai tỉnh trưởng coi trọng đồng chí Lăng Nhã chẳng phải tầm thường.
Một đồng chí như thế không trọng dụng quá lãng phí nhân tài.
Lần này Hướng Hàm xen lời:
- Vâng, tôi rất tán đồng ý kiến của Thai tỉnh trưởng, đồng chí Lăng Nhã tôi gặp qua hai lần, là nữ trí thức đoan trang nhã nhặn, để đồng chí ấy làm trưởng phòng tổ chức Ngọc Lan, cũng cho thấy chúng ta chú trọng bồi dưỡng cán bộ nữ.
Hướng Hàm xen lời lúc này rất hợp với thân phận, cô ta cũng là nữ trí thức xuất thân thế gia như Lăng Nhã, tỉnh A an bài nhân sự như thế, đúng là thể hiện coi trọng bồi dưỡng nữ cán bộ.
Thai Duy Thanh mỉm cười với Hướng Hàm.
Bọn họ khi làm việc ở tỉnh S thường xuyên gặp nhau, Thai Duy Thanh rất tán thưởng sự nhạy bén của Hướng Hàm, nếu không cũng không ra sức điều Hướng Hàm tới tỉnh A.
Đồng chí Liễu Tuấn lại khẽ cau mày lại một chút.
Hai người này một người hát một người vỗ tay, cố đem viên "đạn bọc đường" nhét tới bên cạnh Liễu bí thư, dù sao hai nhân tuyển cũng cùng một chiến tuyến, đều là người Hà Duyên An coi trọng, đồng chí Liễu Tuấn cảm kích ơn vun đắp của Hà Duyên An thì chúng tôi phối hợp, trọng dụng thư ký của Hà Duyên An hẳn được lòng hơn là Phiền Chí Vĩ.
Mã Tử Hàm một vị thư ký khác của Hà Duyên An chẳng phải đã điều tới bộ ủy ban quốc gia rồi sao?
Điều đó cho thấy Hà Duyên An niệm tình cũ coi trọng nhân viên công tác bên cạnh, đó cũng là chuyện thường, làm lãnh đạo cũng có tình cảm con người mà.
- Điều thứ ba, liên quan tới nhân tuyển bí thư chính pháp ủy Ngọc Lan, tôi thấy đồng chí Lưu Du khá thích hợp, đồng chí này kinh nghiệm chấp chính địa phương phong phú, so ra đồng chí Tống Anh Kiệt thích hợp làm công tác chuyên môn hơn.
Thai Duy Thanh đưa ra ý kiến thư ba, sau đó uống một ngụm trà nói:
- Các an bài khác, tôi cho rằng là thỏa đáng rồi, không có ý kiến gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...