- Tranh đấu dữ lắm.
Khâu Tình Xuyên đáp đơn giản.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Đương nhiên, cắt thịt trên người ra mà, không tranh mà được sao?
Khâu Tình Xuyên chỉ cười một chút rồi cau mày lại, hắn là tinh ánh giới tài chính, hiểu rõ diễn biễn lịch sử của của chức trách ngân hàng TW hơn Liễu Tuấn.
Ngân hàng TW từ khi thành lập đến nay đã có 54 năm lịch sử, nhưng trong thời gian rất dài nó chỉ là một ngân hàng thương nghiệp, có rất nhiều cơ cấu chi nhánh ở địa phương làm nghiệp vụ ngân hàng bình thường, tới năm 1983 ngân hàng thương nghiệp quốc hữu được thành lập, ngân hàng TW mới tách khỏi ngân hàng thương nghiệp, thành cơ cấu quản lý ngân hàng thực sự.
Khi ấy vì trong nước mới cải cách mở cửa, phạm vi công tác của ngân hàng TW, nhất là phạm vi giám sát rất rộng, hễ cứ là nghiệp vụ tài chính xảy ra trong nước là do ngân hàng TW quản lý, cùng với cải cách mở cửa không ngừng tăng tốc, các loại nghiệp vụ tài chính phát triển với tốc độ kinh người, chức trách giám sát của ngân hàng TW ngày càng nặng, dần không theo kịp tình thế, liên tiếp có hai cơ quan giam sát tách ra.
Năm 1992, ủy ban giám sát chứng khoán được thành lập, đem chức trách giám sát chứng khoán tách khỏi ngân hàng TW, trực tiếp chịu trách nhiệm với quốc vụ viện, sáu năm sau, lại đem chức trách giám sát bảo hiểm tách ra.
Mặc dù đó là do nhu cầu tình thế, nhưng từ ý nghĩa nào đó mà nói là làm suy yếu quyền uy và chức trách của ngân hàng TW.
Hiện giờ lại muốn tách chức trách giám sát ngân hàng ra, sao không tranh chấp cho được.
- Tôi thấy tách ra thì hơn.
Liễu Tuấn nói:
- Vừa đã bóng vừa thổi còi, chẳng hay gì.
Khâu Tình Xuyên gật đầu.
Liễu Tuấn nói tới quan hệ của ngân hàng thương nghiệp với ngân hàng TW, vì nguyên nhân lịch sử, có người gọi đùa nó là quan hệ "mẹ chồng con dâu", còn với các quỹ tín dụng là quan hệ "cha con", có thể thấy liên quan tới nhau thế nào, nên để ngân hàng TW giám sát rất khó mà tới nơi tới chốn được.
Năm 1997, được phê chuẩn của quốc vụ viện, ngân hàng TW thành lập ủy ban chính sách tiền tệ, tăng cường năng lực không chế tài chính, nhưng vì có loại quan hệ đặc thù kia với ngân hàng thương nghiệp, khiến ngân hàng TW thực thi chính sách tiền tệ vì lợi ích của nghề tài chính, từ đó quyết định tỉ giá cao thấp, cung cấp bao nhiêu tiền tệ, làm méo mó chức trách giám sát.
- Chính sách tiền tệ và giám sát ngân hàng là hai chuyện khác nhau, tách ra thì tốt hơn.
Khâu Tình Xuyên cũng tán đồng.
Liễu Tuấn hỏi:
- Nói như thế cơ bản chuyện này được quyết định rồi à?
Khâu Tình Xuyên nhìn ra xa nói:
- Xét tình huống hiện nay, ý kiến tách rời đang chiếm thường phong, nhưng thực sự muốn thực thi không đơn giản, đoán chừng nhanh nhất phải tới năm sau.
- Đúng vậy, hiện giờ mọi thứ đều đang bất ổn mà.
Đựa theo tính cách của Hồng thủ tướng, ông rất có khả năng trước khi kết thúc nhiệm kỳ của mình, xác định việc này đồng thời đem chấp hành. Có điều thế cục chính trị trong nước cần có sự ổn định, Hồng thủ tướng không tiện giữ ý kiến của mình. Đầu năm sau hoàn thành tuyển cử đổi khóa của chính phủ, đoán chứng việc thành sẽ chính thức được thực thi, xem như là một hành động lớn của tân thủ tướng.
- Sao thế, anh có ý hướng gì rồi à?
Liễu Tuấn hỏi.
Khâu Tình Xuyên không nói đưa cho y một điếu thuốc, tự châm một điếu, rít thật sâu, lắc đầu, muốn nói lại thôi.
Liễu Tuấn cũng biết, Khâu Tình Xuyên không tiện ra quyết định.
Trước kia hắn là một trong số thành viên chủ yếu của ban chính sách tiền tệ ngân hàng TW, sau khi rời khỏi ngân hàng TW tới tỉnh A mấy năm, có chút ít cống hiến nghiệp vụ. Theo bản thân Khâu Tình Xuyên mà nói, hắn hi vọng có thể ở lại hệ thống ngân hàng, , có điều sau khi ủy ban ngân giám thành lập, quyền uy của nó là rõ ràng, hơn nữa cơ cấu quyền lực mới được thành lập, cũng cần có nhân tài, với năng lực, kinh nghiệm và bối cảnh của Khâu Tỉnh Xuyên, vào ban ngân giám dù không lấy được vị trí chủ tịch, cũng phải thành cấp phó quan trọng nhất, dù cấp bậc vẫn là phó bộ, nhưng chức vị càng quan trọng, tới thời cơ , nhấc chân một cái là bước qua được ngưỡng chính bộ.
- Ý ở bên trên thế nào?
Liễu Tuấn lại hỏi.
Hôm nay Khâu Tình Xuyên mời y tới tụ hội, tuyệt đối không đơn giản là bạn bè tụ hội với nhau tăng tiến tình cảm, mà trao đổi ý kiến với y về chuyện này mới là quan trọng nhất.
Tình hữu nghĩ tư nhân ban đầu, đã thành giai đoạn đồng minh chính trị rồi.
Hai người đã thành quan lớn cấp phó bộ, địa vị cả hai trong hệ phái càng ngày càng vứng chắc, đã tới lúc tăng cường hợp tác. Đương nhiên chức vị quan trọng nhưu thế phải qua rất nhiều quá trình thao tác, chẳng ai có thể tự quyết định được.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười:
- Tranh đấu còn dữ hơn.
Liễu Tuấn bật cười.
Chức vị quan trọng như thế tất nhiên càng tranh đấu dữ dội hơn rồi.
Liễu Tuấn trầm ngâm một chút:
- Nếu như nhất định phải hai chọn một, ý kiến cá nhân của tôi là tới đơn vị cũ tốt hơn.
Khâu Tình Xuyên ngạc nhiên:
- Vì sao?
Hắn vốn cho rằng Liễu Tuấn sẽ ủng hộ mình tới ban ngân gián, dù sao đơn vị mới thành lập dễ thể hiện năng lực của mình, dễ lập thành tích hơn.
Liễu Tuấn không vội trả lời, chắp tay sau lưng chậm rãi đi tới, Khâu Tình Xuyên đi sóng vai y.
- Theo tôi thấy, có kẻ miệng thì tranh dữ dội, nhưng trong lòng chỉ sợ cầu mong cho cái ban ngân giám này sớm được thành lập, để chúng thoát ra khỏi vũng bùn.
Khâu Tình Xuyên giật mình:
- Nợ xấu ngân hàng?
Liễu Tuấn gật gù:
- Đúng! Tình hình này anh hẳn là hiểu hơn tôi, con số chắc không nhỏ hả?
Khâu Tình Xuyên cười khổ thở dài:
- Nào chỉ là không nhỏ, nợ xấu mấy tỉnh đã lên tới con số bạc tỉ rồi.
Khâu Tình Xuyên nói ra sáu tỉnh, đều là những tỉnh có kinh tế phát triển nhanh nhất.
Lần này tới Liễu Tuấn cả kinh, y cũng mơ hồ đoán được số nợ xấu ngân hàng không nhỏ, không ngờ lớn đến thế, đó mới chỉ là sáu tỉnh, nếu toàn quốc cộng lại thì tới mức độ nào.
- Tệ vậy sao?
- Con số cụ thể không rõ lắm, nhưng chênh lệch không nhiều đâu.. Đúng là vũng bùn lớn.
Khâu Tình Xuyên đột nhiên hiểu ra ý của Liễu Tuấn, đối diện với số nợ xấu kinh người như thế, nếu như truy cứu nghiêm túc, sẽ có người phải chịu trách nhiệm, Liễu Tuấn nói có người sốt ruốt vứt gánh nặng này đi, chính là vì thế.
- Nếu như thế thì càng không thể đi, chuyện chịu tội thay người không làm thì tốt hơn.
Liễu Tuấn trầm giọng nói.
Ban chứng giám thành lập là sẽ phải đối diện ngay với con số nợ xấu kinh người như thế, cùng với cả quan hệ phức tạp khó nói rõ, Khâu Tình Xuyên tới đó chỉ sợ tốn công vô ích. Với thủ đoạn sấm sét chình đốn tài chỉnh của hắn ở tỉnh D, nói không chừng có kẻ sẽ đẩy hắn ra ôm bom, không phải đồng chí Khâu Tình Xuyên anh giỏi lắm sao? Vậy làm phiền tới anh rồi.
Đây thực sự là vũng bùn lớn, chẳng may lún vào đó là không rút ra được.
- Cho nên ý kiến bản thân tôi là phải xem sao đã, không tới chỗ nào là tốt nhất.
Khâu Tình Xuyên đi lên chiếc cầu nhỏ dẫn tới chòi nghỉ mát ở giữa hồ.
Tranh đấu kịch liệtnhư thế, bất kể là tới ngân hàng TW hay tới ban ngân giám, đều không phải là lựa chọn tốt nhất, Khâu Tỉnh Xuyên chọn thủ pháp "lấy bất biến ứng phó với vạn bến."
Đi vào trong chòi nghỉ, Liễu Tuấn chống tay lên lan can gỗ, nhìn ra đằng xa , lắc đầu nói:
- Cá ở trong này, nhìn như tự do tự tại, nhưng anh bắt chúng lên nướng, chúng muốn kháng cự cũng không được phải không?
Khâu Tình Xuyên lạnh nhạt nói:
- Trong lòng câu tôi chỉ là một con cá không có chút khả năng phản kháng nào sao?
Liễu Tuấn bình thản nói:
- Phân công cán bộ, không do anh định đoạt được.
Khâu Tình Xuyên im lặng.
Liễu Tuấn nói không dễ nghe, nhưng lại là sự thực, trong mắt cán bộ bình thường, hắn và Liễu Tuấn đều có thể gọi là nhân vật lớn uy phong trên cao chót vót rồi, nhưng trong mắt các đại lão cao tầng vẫn chỉ là một con cờ mà thôi, đi thế nào, đi đâu, không phải do bản thân quyết định. Cuối năm ngoái, Liễu Tuấn muốn về tỉnh A hay sao?
Vấn đề hệ phái Khâu Tình Xuyên đang đối diện cũng chẳng nhẹ nhàng hơn Nghiêm Liễu hệ, lúc cần thiết sẽ có người phải hi sinh.
- Phân công cán bộ đúng là không phải do chúng ta định đoạt, nhưng cũng không phải do kẻ nào đó định đoạt được.
Một lúc sau Khâu Tình Xuyên chậm rãi lên tiếng, mặt hiện vẻ vẻ cứng cỏi.
Liễu Tuấn lặng lẽ thở dài, nói:
- Thật ra, tôi sớm nói với anh rồi, nếu có thể nhảy ra khỏi lĩnh vực cũ, chắc gì không phải là một chuyện tốt.
Khâu Tình Xuyên nghiêm túc nhìn Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Xem ra chúng ta cùng tới tỉnh D đi, thuận tiện giới thiệu mấy người bạn Giang Khẩu cho anh quen, Giang Khẩu... Là nơi rất tốt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...