Trùng Sinh Chi Nha Nội

Gần tới cuối năm, nhưng các ông chủ địa ốc lớn nhỏ ở Ngọc Lan lại chẳng có chút niềm vui năm mới nào, ai nấy vẻ mặt phẫn hận, nhất là Chung Hải Vận, sau khi tham gia một buổi tụ hội, cô ta hầm hầm quay về nhà, vừa thấy Cận công tử vắt chân, mồm ngậm điếu thuốc, đang thích thú xem phim hoạt hình chuột Mickey và vịt Donald, càng tức giận hơn.

"Bốp" một tiếng cô ta ném chiếc bóp lên ghế, đặt mông ngồi phịch xuống, mặt xưng lên, hết sức khó coi.

Cận Hữu Vi liếc cô ta một cái, không nói gì, tiếp tục xem phim hoạt hình, thi thoảng còn cười gập người.

Chung Hải Vận tức tới bể phổi.

Người kiểu gì thế này.

Bốn mươi mấy tuổi đầu rồi lại còn ngồi thích thú xem phim hoạt hình mà trẻ con mới xem, còn cười như thằng ngốc, vợ đầy một bụng tức ở bên cạnh thì không ngó ngàng gì tới.

- Này Cận Hữu Vi, anh kết bạn kiểu gì thế hả?

Thấy bày trò gì Cận Hữu Vi cũng không thèm để ý, Chung Hải Vận không chịu được quát ầm lên, nhìn dáng vẻ vốn muốn cầm điều khiện tắt TV đi, nhưng lại không dám.

Bình thường Chung Hải Vận rất "ngang ngược" trước mặt Cận Hữu Vi, nhưng nắm bắt mức độ, tuyệt không vượt quá giới hạn. Cận Hữu Vi không phải là sợ vợ, chẳng qua không thèm chấp cô ta thôi, nếu chọc giận hắn thật, Chung Hải Vận sẽ nếm đủ.

Cận Hữu V lại lần nữa liếc nhìn cô ta, rồi quay đầu đi xem TV, không nói nửa lời.


Chung Hải Vận tức lắm rồi, đứng bật dậy, đi tới bên cạnh Cận Hữu Vi ngồi xuống, bừng bừng lửa giận, như muốn nổ tung bất kỳ lúc nào.

- Đừng nói với anh về Liễu Tuấn, em chưa đủ tư cách bình luận.
Cận Hữu Vi mắt nhìn màn hình, lạnh nhạt nói.

Chung Hải Vận có cái bệnh đó, thích bình luận đủ điều về bạn bè của hắn, nói người này nhỏ nhen, người kia nhà quê, thậm chí khi Cận Tú Thật làm bí thư tỉnh ủy, ngay cả thành viên ban thường ủy, cũng là đối tượng bình phẩm của cô ta.

Nói chung bất kể là ai , trong mắt Chung Hải Vận không một ai ra gì, đầy rẫy khuyết điểm.

Trước kia Liễu Tuấn trong miệng Chung Hải Vận cũng tệ vô cùng, nhưng theo địa vị Liễu Tuấn lên cao, mới dần dần được chuyển biến tốt, có điều cũng rất hữu hạn. Đương nhiên điều đó không gây cản trở cho việc Chung Hải Vận hạ mình trước mặt Liễu Tuấn và bạn bè của Cận Hữu Vi. Chung Hải Vận là thế, trước mặt sau lưng phân biệt rõ ràng.

- Làm sao em không đủ tư cách? Y là hoàng đế hay sao mà không được nói?

Chung Hải Vận tức lắm, có điều trong lòng cô ta vẫn bội phục trí tuệ của chống, Cận Hữu Vi có bản lĩnh thấy một biết hai, chẳng qua cô ta biểu thị sự bất mãn của mình ra thôi.

- Anh có biết hôm nay em chịu uất ức ra sao không? Đám Đinh Linh mắt mọc lên tận đỉnh đầu rồi, anh không nghe thấy cô ta nói.

Chung Hải Vận nói rồi không ngờ có nước mắt đảo quanh thật.


Cận Hữu Vi cười nhạt:
- Đã nói với em rồi, đừng đi tham dự mấy cuộc tụ hội vớ vẩn, đừng chơi với mấy kẻ nhàm chán đó, em không nghe, thì tự chịu.

Đinh Linh là cố vấn công ty địa ốc lớn ở tinh A, tên là địa ốc Quảng Hạ, thành lập sau địa ốc Tinh Vũ, quy mô cũng không bằng, nhưng không một ai dám coi thường, vì Đinh Linh chính là con gái Đinh Ngọc Chu.

Đinh Linh có một trai một gái, Đinh Nguyên Ưng là anh và Đinh Linh là em.

Hai anh em tuổi tác không cách nhau bao nhiêu, nhưng tính cách hoàn toàn khác biệt, Đinh Nguyên Ưng theo đuổi học vấn, làm việc đứng đắn, được Đinh Ngọc Chu yêu quý. Đinh Linh hoạt bát, thích xông pha hồng trần, danh nghĩa là cán bộ ngân hàng, thực tế mấy năm trước cùng chồng lập nên địa ốc Quảng Hạ là bà chủ đằng sau.

Dựa vào chiêu bài của Đinh Ngọc Chu, địa ốc Quảng Hạ ở tỉnh A, nhất là ở Ngọc Lan làm ăn phát đạt, thực lực khá hùng hậu.

Bình thường mà nói, giữa các công ty địa ốc đều có chút qua lại, đặc biệt tụ hội mang tích chất tư nhân như vậy, đám quý phụ Chung Hải Vận và Đinh Linh càng nhiệt tình tham gia.

Có cơ hội khoe khoang, sao có thể bỏ lỡ.

Trước kia khi Cận Tú Thật còn là bí thư tỉnh ủy, Chung Hải Vận tất nhiên là nhân vật tiêu đểm, mọi người tranh nhau săn đón cô ta, kể cả Đinh Linh, gọi chị xưng em ngọt sớt, thân hơn cả chị em ruột.

Cận Tú Thật tới chính hiệp tỉnh, thái đột của đám chủ địa ốc cũng phát sinh thay đổi nhỏ, vẫn thân thiết với Chung Hải Vận, nhưng không kính sợ như trước nữa, Chung Hải Vận không còn là tiêu điểm của cuộc tụ hội, Đinh Linh dần dần thay thế địa vị của Chung Hải Vận.


Mà người có thái độ thay đổi rõ ràng nhất, chính là Đinh Linh.

Đinh Linh trước kia trước kia nhìn thấy Chung Hải Vận là tươi cười đi tới, gọi chị ngọt vô cùng, hiện giờ thấy mặt cũng rất ít chủ động bắt chuyện, bất đắc dĩ cũng chỉ hàn huyên mấy câu, vô cùng xa lạ.

Chung Hải Vận tức lắm.

Có điều Chung Hải Vận cũng là người thông minh, ít nhất thì cũng có chút khôn vặt, tuyệt nhiên không vì chuyện nhỏ nhặt này mà trở mặt với Đinh Linh, hai bên duy trì thể diện bên ngoài là được.

Dù thế nào trong mắt người ngoài, Đinh Ngọc Chu và Cận Tú Thật là chiến hữu thân mật nhất.

Ít nhất cũng từng là thế.

Cận Hữu Vi chẳng có thiện cảm gì với Đinh Linh, luôn cảm thấy cô gái này quá thực dụng, giống như Chung Hải Vận. Nhưng Chung Hải Vận xuất thân từ nhà nghèo, hoàn cảnh cuộc sống trước kia quyết định tầm nhìn và tính khí của cô ta, gả vào nhà họ Cận, nhiều năm cũng ảnh hưởng mà có tiến bộ, nhưng giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, muốn thay đổi hoàn toàn là không thể. Nhưng Đinh Linh thì luôn sống trong gia đình quan hoạn, từ khi cô ta hiểu chuyện, Đinh Ngọc Chu đã có địa vị trong thể chế rồi, một gia đình như vậy mà hun đúc lên một cô gái chỉ biết tới lợi ưa nịnh bợ, thật sự làm Cận Hữu Vi bất ngờ.

Cận Hữu Vi cho rằng, Đinh Linh quá xốc nổi, Đinh Ngọc Chu còn tại chức có thể bảo vệ chu toàn cho cô ta, một khi Đinh Ngọc Chu lui về tuyến hai, Đinh Linh sẽ có phiền phức. Dù sao chồng của Đinh Linh không thể sánh với Cận hữu Vi, trí tuệ của Cận công tử ngay cả Liễu nha nội cũng phải tán thưởng, linh hồn thực sự của địa ốc Tinh Vũ là Cận Hữu Vi chứ không phải Chung Hải Vận.

Chỉ có một số kẻ Cận công tử ngứa mắt, hắn mới bảo vợ đi ứng phó thôi, còn bạn bè Cận Hữu Vi, đầu đường xó chợ đều có, nhưng có chung một đặc điểm, là được Cận công tử nhìn thuận mắt, nếu không Cận công tử chẳng thèm ngó tới.

Đường đường công tử của bí thư tỉnh ủy, không phải chó mèo gì cũng sán tới được.

Cận Tú Thật lui về tuyến hai, cái tên Đinh Linh xuất hiện trong miệng Chung Hải Vận với tần suất nhiều hơn, gần như lần nào đi tụ hội về, cô ta cũng nói vài câu khó nghe về Đinh Linh trước mặt Cận Hữu Vi, nói Đinh Linh kiêu ngạo ra sao, huyênh hoang thế nào, Cận Hữu Vi chỉ nghe, không để ý.


Chung Hải Vận thích bình phẩm bừa bãi về người khác, lời cô ta trong tai Cận công tử, ít nhất phải bớt đi tám phần.

May mà lời nào phải nghiêm túc để ý, lời nào coi như gió thoảng bên tai, Cận Hữu Vi phân biệt rõ ràng.

- Anh nói nhẹ nhàng thật đấy, em không đi mà được à? Hiện giờ giới chủ nhà đất bị bạn anh chỉnh cho chó chạy gả bay, mọi người đang thương lượng đối sách kia kìa, em mà không đi chẳng phải thiệt thòi sao, ít nhất tin tức không linh thông nữa.

Cận Hữu Vi cuối cùng trở nên nghiêm túc, đem tâm tư từ phim hoạt hình quay trở lại.

Chuyện Chung Hải Vận nói Cận công tử biết rất rõ, nguyên nhân bắt nguồn từ cái quy hoạch thành phố xanh kia của Liễu Tuấn, theo quy hoạch đó, mấy năm sau Ngọc Lan sẽ thành thành phố đẹp nhất vùng Đông Nam, dù nhìn khắp toàn quốc cũng vô cùng nổi bật.

Đi cùng với nó là có rất nhiều kiến trúc phải di rời, nếu chỉ thế thì cũng đành đi, chẳng liên quan gì với địa ốc Tinh Vũ, nhưng một số mảnh đất đã mua được, thậm chí bắt đầu xây dựng, đều ở trong phạm vi di dời. Chính phủ yêu cầu những công ty địa ốc phải phối hợp, đã nhận tiền thì trả lại tiền, đang bắt đầu xây dựng thì chính phủ bồi thường nhất định, đó chỉ là thủ pháp kinh tế bình thường, không có gì mà lạ.

Với sự am hiểu của Cận Hữu Vi về Liễu Tuấn, ở chuyện lớn như thế này, Liễu Tuấn tuyệt đối không chấp nhận bỏ dở giữa chừng, ai dám cản trở, hoặc cò kẻ làm giá với chính phủ, Liễu Tuấn nhất định sẽ trừng trị cho ngươi phải tối tăm mặt mũi.

Với sức ảnh hưởng và hiệu triệu của Liễu Tuấn ở tỉnh A, không một công ty địa ốc nào trong tỉnh dám chống đối trước mặt Liễu tỉnh trưởng.

Làm thế là tự chuốc lấy cái chết.

- Anh nói với em một lần nữa, thứ nhất em không có tư cách bình luận bạn anh, thứ hai đừng tham gia mấy buổi tụ hổi lộn xộn đó, đi tiếp xúc với kẻ gọi là ông bà chủ lớn vớ vấn đó. Thứ ba quan trọng nhất, em ngàn vạn lần đừng đầu trò, đi đối đầu với Liễu Tuấn, nếu không, chẳng ai bảo vệ nổi em đâu.

Cận Hữu Vi nhìn thẳng vào khuôn mặt không cam lòng của Chung Hải Vận trịnh trọng nói


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui