Đầu tháng mười, ổn định vĩ mô nghành sắt thép toàn quốc đã tới cao trào, liên tục không biết có tin tức từ đâu truyền ra, nói lần ổn định này có khả năng chỉ lấy một hai điển hình xử lý nặng, còn các hạng mục vi phạm khác thì sau khi xử lý cán bộ liên quan thì hạng mục có điều kiện sẽ cho phép qua ải.
Phải nói những lời đồn này cũng có lý nhất định, dù sao những hạng mục sắp thép kia đều cực lớn không ít tiền ném vào, sinh tồn hay không, có ảnh hưởng tối quan trọng với kinh tế đương địa. Con đa sinh ra, nhà nước cũng phải nghĩ tới tình huống thực tế, không thể vác gậy đập chết hết được. Xử lý một hai điền hình và quan viên chống đối, có tác dụng cảnh cáo là đủ rồi.
Nếu bóp chết thật, kinh tế quốc gia cũng tổn thất lớn.
Tin đồn này truyền tra những thành phố có hạng mục lớn vi phạm thao tác, thậm chí là cả lãnh đạo tỉnh cũng đứng ngồi không yên, đua nhau chạy tới thủ đô, chạy vạy khắp nơi, hi vọng có thể vượt qua cơn hiểm nghèo.
Trong đó tất nhiên bao gồm cả lãnh đạo Ngọc Lan và tỉnh A.
Có điều lần này đẳng cấp rõ ràng đề cao, Cù Hạo Cẩm đích thân tới thủ đô, trực tiếp diện kiến Hồng thủ tướng, tranh thủ cơ hội sinh tồn cuối cùng cho hạng mục sắt thép ở Ngọc Lan.
Cù Hạo Cẩm ở trong văn phòng thủ tướng hơn một tiếng mới cáo tử, sắc mặt nghiêm túc không thấy chút nụ cười nào.
- Cù bí thư.
Thư ký Tiểu Ngô ngồi ở ghế phụ quay lại dè dặt hỏi.
Cho dù Tiểu Ngô biết lúc này tâm tình của Cù bí thư không tốt vẫn phải xin chỉ thị, thế nào cũng không thể để lái xe chở bí thư tỉnh ủy đi vô mục đích trên đường phải không?
- Tới công viên Long Sơn.
Cù Hạo Cẩm mặt lạnh tanh nói ra địa chỉ.
Chiếc Audi rung nhẹ, tốc độ rõ ràng tăng lên, đi thẳng tới công viên Long Sơn đợi các đại lão TW sống.
Tiểu Ngô càng thêm khẩn trương, nhắm hai mắt lại, cố sức che dấu sự bất an trong lòng, vì địa chỉ Cù bí thư nói kia, hắn đã từng theo tới một lần, là nơi ở của Kính bộ trưởng trung tổ bộ.
Kính bộ trưởng nắm giữ trung tổ bộ bốn năm, đã dựng lên được uy vọng trong lòng cán bộ cả nước, nhất là đại lão trong hệ phái càng thêm ủng hộ Kính bộ trưởng.
Đương kim thủ trưởng rất tín nhiệm Kính bộ trưởng, đó là điều cán bộ cao cấp đều biết.
Xe đi trên con đường mỏ trong công viên, đột nhiên giảm tốc độ lại, thư ký Tiểu Ngô nói:
- Cù bí thư, xe thành ủy số bố của Minh Châu.
Cù Hạo Cẩm vốn đang nhắm mắt dưỡng thật đột nhiên ngồi thẳng dậy, trầm giọng nói:
- Dừng xe.
Lái xe gật đầu, chầm chậm dừng ở bên đường, cùng lúc đó chiếc xe đang từ trên núi xuống cũng giảm tốc độ dừng lại.
Cửa kính sau hai xe cùng kéo xuống,
Trên chiếc xe đeo biển số bốn của Minh Châu, lộ ra gương mặt tươi cười, hơi gầy gò, xương gò má cao, để tóc rẽ ngôi, chào hỏi Cù Hạo Cầm.
- Chào Cù bí thư.
Đó là phó bí thư thành ủy Minh Châu, Vu Hướng Hoành.
- Chào Vu bí thư.
Cù Hạo Cẩm cũng mỉm cười chào lại.
Con đường này thông tới biệt thự Kính bộ trưởng, hiển nhiên Vu Hường Hoành vừa mới từ nhà Kính bộ trưởng ra.
Kính bộ trưởng từng công tác ở Minh Châu thời gian rất dài, nghe nói còn có quan hệ vô cùng thân mật với Vu Hướng Hoành, được coi là cán bộ tâm phúc nhất của Kính bộ trưởng.
Tiểu Ngô thậm chí nghe nói Vu Hướng Hoành sắp lên làm thị trưởng Minh Châu, làm nhân vật số hai của thành phố phồn hoa này, hiện giờ tới liên lạc tình cảm với cấp trên cũ là điều đương nhiên.
Hai người cách cửa sổ hàn huyên mấy câu, Cù Hạo Cẩm liền bảo lái xe lên đường, xe của Cù Hạo Cẩm khởi động, xe của Vu Hướng Hoành cũng khởi động, thời gian không phân biệt trước sau.
Cho dù mọi người ở tỉnh khác nhau, nhưng Cù Hạo Cẩm là ủy viên TW, còn Vu Hướng Hoành chỉ là ủy viên dự khuyết TW, theo lễ tiết phải để Cù Hạo Cẩm đi trước một bước. Vu Hướng Hoành tựa hồ quên mất quy tắc này, thường nghe nói Vu Hướng Hoành có cá tính, có khí phạch là nhân vật uy thế, xem ra tin đồn không sai.
Nhìn từ kính chiếu hậu Tiểu Ngô thấy Cù bí thư mặc trầm tĩnh, tựa hồ không có vẻ gì không vui.
Có điều không thể nhìn bề ngoài mà phán đoán được.
Biết Cù Hạo Cẩm muốn tới bái phỏng, Kính bộ trưởng đích thân ra cửa nghênh tiếp.
Vừa xuống xe, khuông mặt Cù Hạo Cẩm thành tươi tỉnh, khách khí bắt tay Kinh bộ trưởng sau đó sóng vai đi vào biệt thự. Đám Tiểu Ngô tự có nhân viên tiếp đãi.
- Sao thể, ngồi không yên nữa à?
Kĩnh bộ trưởng mời Cù Hạo Cẩm ngồi xuống ghế sô pha lầy thuốc lá gấu méo vàng ra mời Cù Hạo Cẩm, cười hỏi.
Hai người luôn giao tình khá tốt, sau khi Kính bộ trưởng lên nắm trung tổ bộ, hai người càng qua lại mật thiết, Kính bộ trưởng nói thế hiển nhiên biết rõ chuyến đi tới đại nội của Cù Hạo Cẩm.
Lúc này Cù Hạo Cẩm tới diện kiến Hồng thủ tướng, tám phần là vì đống sắt thép ở Ngọc Lan.
Cù Hạo Cẩm lắc đầu thở dai, người dựa lưng ghế sô pha, tựa hồ rất mệt mỏi. Làm Cù Hạo Cẩm nổi tiếng mạnh mẽ lộ vẻ mệt mỏi có thể thấy vấn đề ở Ngọc Lan đúng là làm người ta lao tâm tổn trí.
Thần thái này của Cù Hạo Cẩm làm Kính bộ trưởng mỉm cười.
Cù Hạo Cẩm vĩnh viễn đấu chí cao vời không hề che dấu sự mệt mỏi trước mặt mình, đủ để chứng minh Cù Hạo Cẩm đã coi Kính bộ trưởng là chi giao rồi. Đương nhiên Kính bộ trưởng cũng biết trên quan trưởng rất khó có chi kỷ chân chính, nhưng Cù Hạo Cẩm biểu thị một loại thái độ muốn thành tri giao của Kính bố trưởng.
Thế là rất tốt.
Kính bộ trưởng rất cần thái độ này, tới tầng cấp của ông ta, cản bộ cấp phó bộ trở xuống thế nào ông ta không quan tâm nữa, nhưng phải coi trọng những quan lớn khuynh đảo một phương như Cù Hạo Cẩm.
- Xem ra nói chuyện không vui vẻ lắm hả, ha ha ha, Hồng thủ tướng đôi khi rất cố chấp.
Kính bộ trưởng cười khẽ.
Cù Hào Cẩm nói:
- Ông ấy không thể không cấm, tôi không thể không tranh.
Kính bộ trưởng cười lớn.
Cù Hạo Cẩm đã nói trúng vấn đề rồi.
Từ khi cải cách mở cửa tới nay, kinh tế thị trưởng chiếm chủ đạo, các nơi ra sức làm kinh tế, tiếp đó là sinh ra "đấu tranh" với TW, nhất là sau khi thực hành chế độ phân thuế, loại đấu tranh này càng rõ ràng. Mấy tỉnh vi phạm quy định luyện thép, chính là tâm lý đấu tranh kia tác quái.
Tw không thể không thực hành ổn định vĩ mô toàn quốc vì quyền uy, chính phủ địa phương vì lợi ích sát sườn, không thể không trăm phương nghìn kế né tránh ổn định này.
Thế là mâu thuẫn nổ ra.
Kính bộ trưởng bao năm qua luôn quản lý công tác đảng bộ, ít tiếp xúc với kinh tế, nhưng không có nghĩa ông ta không quan tâm tới kiến thiết kinh tế địa phương. Lãnh đạo ở cấp độ này không cho phép lệch về một phía quá nghiêm trọng.
Huống chi Kính bộ trưởng còn mưu cầu năm sau tiến thêm một bước, càng phải quan tâm tới tình hình các lĩnh vực.
Cù Hạo Cẩm là lực lượng trọng yếu trong hệ phái mà ông ta ra sức tranh thủ, nên càng quan tâm vấn đề tình A hơn, nguy khốn ở Ngọc Lan đã ảnh hưởng tới ổn định toàn tỉnh. Ngọc Lan là thành phố cấp phó tỉnh, quần chúng tập trung quy mô lớn đưa ra yêu cầu, tỉnh khó mà coi như không có được. Cho nên Cù Hạo Cẩm đích thân tiến kinh, tranh thủ "quyền sinh tồn".
Cù Hạo Cẩm sau khi gặp Hồng thủ tướng liền tới đây, có thể thấy địa vị Kính bộ trưởng trong lòng ông ta.
- Không có chút hi vọng nào à?
Cho dù sắc mặt Cù Hạo Cẩm đã chứng thực câu hỏi này, nhưng về lễ tiết Kính bộ trưởng phải hỏi.
- Không có.
Cù Hạo Cẩm không che dấu gì.
- Thái độ của Hồng thủ tướng rất rõ ràng, nhất định phải lấy làm điển hình để xử lý.
Kinh bộ trưởng cau mày:
- Ông ấy muốn giết gà dọa khỉ à?
Cù Hạo Cẩm cười khổ lắc đầu:
- Nào phải chỉ là giết gà, tôi thấy ý ông ấy là muốn giết khỉ.
- Giết khỉ.
Kính bộ trưởng từng trải sương gió cũng phải giật mình.
Được thành "khỉ" trong lòng Hồng thủ tướng không phải đơn giản, xem ra Hồng thủ tướng lần này hạ quyết tâm, kiên quyết bảo vệ uy quyền sắc lệnh TW rồi.
Trầm ngâm một lúc, Kính bộ trưởng khẽ thở ra một hơi, nói:
- Lão Cù, tôi thấy anh không nên gấp, đôi khi phải đứng ở góc độ Hồng thủ tướng để nhìn vấn đề.
Kính bộ trưởng đang mập mờ nhắc nhở ông ta nhìn vấn đề không thể cục bộ, anh là bí thư tỉnh A nhưng đồng thời cũng là cán bộ cấp cao cùa Đảng, là cán bộ lãnh đạo tầng hạch tâm, càng nhìn cao hơn một bậc, không thể quá nhỏ hẹp.
Điều này khả năng sẽ ảnh hưởng tới đánh giá của các đại lão về Cù Hạo Cẩm.
Cù Hạo Cẩm giật mình nhìn Kính bộ trưởng.
Kính bộ trưởng khẽ gật đầu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...