Một ao nước rộng mười dặm, mặt ao sóng nước lăn tăn, cảnh sắc tươi đẹp.
Cách bờ không xa một con thuyền cá nhỏ khẽ dập dềnh trên mặt ao, có hai người đàn ông mặc thường phục đang ngồi câu cá, gần còn có một con thuyền nhỏ khác lặng lẽ buông neo.
Hai người đang câu cá kia Lý Huệ và Liễu Tuấn, có điều tâm tư của họ rõ ràng không đặt ở việc câu cá, hai chiếc cần câu gác ở đầu thuyền, hai người nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
- Xin bí thư yên tâm, bất kể tỉnh ủy cuối cùng quyết định ra sao, chuyện bí thư giao phó tôi sẽ dốc toàn lực làm thật tốt.
Lý Huệ nói đầy quyết tâm.
Hôm trước trung tổ bộ đã phải cán tổ khảo sát cán bộ xuống, cùng Hầu phó trưởng phòng tỉnh ủy tiến hành khảo sát và đánh giá dân chủ về Liễu Tuấn.
Hà Duyên An đã đích thân triệu kiến Liễu Tuấn, đây chẳng qua làm cho có mà thôi, dù là thế Lý huệ, Lê Mẫn Trung, Yêu Hải Anh vẫn không dám xem nhẹ , bọn họ không muốn trong cuộc đánh giá dân chủ xuất hiện một chút tiếng nói không hài hòa nào, Liễu Tuấn sắp rời Tiềm Châu, không thể cho phép có chút tỳ vết gì hết.
Đương nhiên lo lắng này là dư thừa.
Cuộc đánh giá dân chủ hoàn toàn ngả về một phía, mỗi cán bộ đều đánh giá Liễu bí thư hoàn mỹ.
Bản thân Liễu Tuấn thì chẳng để ý mấy, chỉ đối phó cho đủ lễ số với các đồng chí khảo sát, y còn bận xử lý mấy việc trước khi rời đi.
Trong đó quan trọng nhất là trao đổi với Lý Huệ mô hình phát triển của Tiềm Châu mấy năm sau.
Lý Huệ là người có ngộ tính chính trị rất cao, hiểu thấu triệt mô hình của Liễu Tuấn, y khá yên tâm.
- Thị trưởng, phương hướng chung chúng ta nhất trí rồi, còn có hai vấn đề nữa tôi muốn trao đổi với thị trưởng một chút.
Liễu Tuấn nhìn mặt nước xao động theo cơn gió, khẽ nhói.
- Xin bí thư căn dặn.
Lý Huệ cung kính nói.
Liễu Tuấn từ Ngọc Lan trở về, việc đầu tiên là bái phỏng Cận Tú Thật, Lý Huệ hiểu rõ nguyên nhân, đối với Liễu Tuấn y đầy lòng cảm kích, không phải chỉ là Liễu Tuấn quan tâm tới tiền đồ của hắn, mà vì Liễu Tuấn thừa nhận năng lực của hắn.
Cùng với việc Liễu Tuấn dần lộ diện trong hệ phái, sau này tiếng nói của y sẽ càng ngày càng lớn, 32 tuổi thành cán bộ cấp phó bộ, có một không hai. Bản thân chuyện này đã nói rõ rất nhiều vấn đề.
Còn Liễu Tuấn thừa nhận Lý Huệ, từ ý nghĩa nào đó mà nói Lý Huệ đã thành công leo lên con thuyền Nghiêm Liễu, tiền đồ từ nay lấp lánh hào quang.
Vì thế bất kỳ một câu nói nào của Liễu Tuấn, hắn cũng tập trung 120% tinh thần lắng nghe.
- Đầu tiên là vấn đề nông thôn, hai năm rưỡi là thời gian quá ngắn để thay đổi diện mạo căn bản của nông thôn.
Liễu Tuấn thở dài.
Mấy nơi y sống và công tác, vấn đề nông thôn đều được giải quyết rất tốt, thay đổi được về căn bản diện mạo của nông thôn kiểu cũ, huyện Hướng Dương thì không cần phải nói nữa. Huyện Ninh Bắc cũng thành công chen chân vào được 100 huyện mạnh trong cả nước, kinh tế phát triển học theo mô hình huyện Hướng Dương, thay đổi triệt để nông thôn truyền thống. Khẩu hiệu "tôi là người Ninh Bắc" đã càng ngày càng tự tin. Còn khu Trường Hả đẩy mạnh cơ giới hóa trồng trọt bằng máy móc quy mô lớn, mỗi xã thị trấn đều thành lập khu công nghiệp chẳng thua kém gì thôn trấn ở thành phố ven biển.
Ở những nơi này thuế nông nghiệp đã bị xóa bỏ, những thứ đề lưu thống trù đã thành danh từ của lịch sử.
Quần chúng cán bộ huyện Ninh Bắc và khu Trường Hà cho tới nay vẫn nhớ mãi Liễu bí thư.
Cán bộ lãnh đạo chỉ cần thật lòng làm việc vì người dân, người dân sẽ không quên họ.
Nghe Liễu Tuấn nhắc tới vấn đề nông thôn, tâm tình Lý Huệ cũng rất nặng nề, hắn biết cùng nhau giàu có là mục tiêu Liễu Tuấn theo đuổi, một phú ông bạc tỉ tòng chính, luôn phải có lý tưởng theo đuổi.
- Bí thư, nhân khẩu nông thôn của Tiềm Châu quá lớn, trong thời gian ngắn muốn đạt được trình độ như khu Trường Hà thực sự là rất khó khăn, có điều một số biện pháp của Tân Đông có lẽ gợi mở cho chúng ta được.
Lý Huệ trầm tư nói.
Hai năm qua Tân Đông đang thử nghiệm tổ chức nông dân lại thành lập hợp tác xã, tăng cường sức chiến đấu tổng hợp cho nông dân.
- Ừm, thị trường nói xem chúng ta phải tham khảo kinh nghiệm của Tân Đông như thế nào?
Liễu Tuấn khích lệ.
- Kinh tế nông thôn đình trệ vấn đề lớn nhất có hai nguyên nhân, một là tin tức thiếu nhạy bén, hai là phân tán không hình thành được sự thống nhất, kế hoạch bồi dưỡng bí thư chi bộ nông thôn có thể bù đắp sự thiếu sót này. Nhưng nông thôn ở Tiềm Châu quá lớn, nhân khẩu nông nghiệp quá nhiều, cho nên mô hình bí thư chi bộ ít nhiều mang theo tác phong quan liêu, vấn đề sẽ ngày càng rõ ràng.
Trên thuyền chỉ có hai người nên Lý Huệ nói không có kỵ gì, còn ở trường hợp công khai nhất định phải hết sức tán dương.
Liễu Tuấn gật đầu.
Lời Lý Huệ đúng là chỉ thẳng vào căn bản, nhưng phàm một mô hình sau khi thành chính tích, không tránh khỏi "chủ nghĩa quan liêu" và" chủ nghĩa hình thức" như Lý Huệ nói, vì người ta chỉ muốn kiếm chác lợi ích trong đó, chuyện này cho dù Liễu Tuấn luôn chú ý sát sao nhưng cũng khó trừ tận gốc.
Hoàn cảnh như thế, sức mạnh một cá nhân khó giải quyết được vấn đề từ căn bản.
- Sở dĩ như vậy là vì những bí thư chi bộ mới được lựa chọn không có lợi ích chung với quần thế, đó là hạ chế của chế độ cán bộ hiện nay của chúng ta. Bí thư chi bộ có làm tốt đến đâu cũng khó thành cán bộ chính thức của quốc gia dù cổ vũ thế nào thì vẫn còn xa mới đủ để phát triển tốt đẹp.
Lý Huệ tiếp tục trình bày quan điểm của mình
trong ánh mắt Liễu Tuấn nhìn về phía hắn mang theo sự tán thưởng rõ ràng.
Thông qua hiện tượng nhin thấu bản chất là một trong số điều kiện phải có của người đứng đầu.
- Hiện giờ vì được coi trọng mà việc này triển khai còn hiệu quả, chúng ta phải nhân cơ hội mà làm. Ngoài ra có thể dùng biện pháp tổ chức dân gian để bù đắp. Tôi cho rằng hình thức hợp tác xã của Tân Đông rất tốt, kịp thời trao đổi thông tan, tôi thấy có thể khuyến khích bọn họ làm. Đương nhiên chỉ là khuyến khích, chính phủ sẽ không can thiệp trực tiếp. Ví dụ như ở huyện Bạch Hồ đã xuất hiện mô hình này rồi, mấy chục hộ tập trung lại thành công ty, hiệu quả hơn hộ nông nghiệp đơn lẻ nhiều.
- Đúng, biện pháp này có thể thử một chút, không nên chậm trễ, tiến hành tuyên truyền cổ động ngay. Với những mô hình hợp tác đã xuất hiện , phải chú ý dẫn đường và hỗ trợ. Ngoài ra liên quan tới vấn đề tin tức không được nhanh nhạy, tôi có kiến nghị, tất cả thôn xã kiến lập hành lang thông tin, kịp thời đưa tin tức báo trí xuống thôn. Hiện giờ máy vi tính đã phổ cập rồi, phải tranh thủ đưa tới nông thôn.
Liễu Tuấn bổ xung.
Liễu Huệ hưng phấn:
- Bí thư chỉ thị anh minh, lập tức thực hiện.
Liễu Tuấn cười đứng dậy phóng mắt nhìn ra xa, hít sâu để không khí lấp đầy lồng ngực, Lý Huệ đứng lên theo đưa cho Liễu Tuấn một điếu thuốc.
- Thị trưởng, còn có một vấn đề nữa là thương hiệu.
Liễu Tuấn vừa hút thuốc vừa nói.
- Thương hiệu?
Lý Huệ hơi ngẩn ra, vị cấp trên này tư duy nhảy cóc, vừa rồi còn đang nói tới vấn đề nông thôn, chớp mắt một cái đã sang thương hiệu.
- Đứng thế, hiện giờ mấy khu cao tân của chúng ta, đặc biệt là khu Nam Than, có không ít nhà đầu tư bên ngoài, sản phẩm cung không tự cầu, nhiều đồng chí hớn hở cho rằng thế là đủ rồi, chỉ cần đưa đầu tư vào là kinh tế sẽ tăng trưởng đồng bộ, kỳ thật nó là hành vi thiển cận.
Lý Huệ giật mình, trước đó hắn cũng có suy nghĩ này, Liễu Tuấn đã có mô hình tốt, hắn làm theo khuôn mẫu là xong.
- Suy nghĩ ký một chút thì có bao nhiêu là của chúng ta? Bọn họ sản xuất ra sản phẩm có nên thuộc về Tiềm Châu không? Hay là chỉ dán mỗi tấm biển sản xuất ở Tiềm Châu? Nói khó nghe một chút thì chúng ta hiện giờ chẳng qua chỉ là cho thuê mặt bằng, những xí nghiệp kia chẳng hề có ý đâm chồi bé rễ ở Tiềm Châu, sau này nếu địa phương khác cung cấp ưu đãi lớn hơn là bọn họ chạy đi. Thành phố phải triển khai động lực để bồi dưỡng xí nghiệp của mình và thương hiệu của mình, đó mới là căn bản, thị trưởng và các đồng chí phải nghĩ biện pháp ở phương diện này.
Lý Huệ gật gù, mày cau lại như có điều gì đó suy tư
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...