Đại hội tổng kết biểu dương cuối năm của Tiềm Châu đang diễn ra trang nghiêm.
Trên đài chủ tịch mười ba vị lãnh đạo thành ủy ngồi ngay ngắn, ngoài ra còn có một số đồng chí phụ trách bốn ban, vài cán bộ nghỉ hưu cũng có mặt, đằng sau là quốc huy trang nghiêm và mấy chục lẵng hoa tươi làm không khí thêm không khí ngày vui.
Đại hội biểu dương do Lý Huệ chủ trì.
Lý Huệ phát biểu khẳng định thành tích huy hoàng Tiềm Châu đạt được trong năm qua, có thể nói là cả vật chất lẫn tinh thần đều có "vụ mùa bội thu".
Căn cứ vào thống kê sơ bộ tổng lượng sản xuất quốc dân của Tiềm Châu đã vượt qua Ngô Tây, đuổi theo Ngọc Lan. Tài chính chinh phủ và thu nhập người dân càng đứng đầu toàn tỉnh chẳng những vượt xa Ngô Tây mà còn bỏ Ngọc Lan một khoảng xa.
Những con số này bị tỉnh và các thành phố anh em khác có một số lời trách móc oán thán.
Nói tài chính có thể chi dùng của Tiềm Châu là chẳng qua dựa vào bán gia sản mà có thôi, nếu như tỉnh và nhà nước cũng cho bọn họ chính sách ưu đãi như thế thì ai chẳng kiếm được tiền?
Có điều nói tới thu nhập của người dân thì những tiếng nói kia nhỏ đi rất nhiều, đó là thành tính chắc chắn, Tiềm Châu đâu có bán gia sản để chia cho người dân.
Văn minh vật chất thu hoạch lớn thể hiện qua cuộc sống người dân thay đổi lớn, chỉ số hạnh phúc của Tiềm Châu tăng mạnh, từ đầu đường tới cuối phố là không khí hân hoan, nhất là thu nhập nông thông tăng trưởng mới là điều Liễu Tuấn vui mừng nhất.
6 triệu người dân Tiềm Châu thì 4 triệu là nông dân, nông dân tăng thu nhập mới là thu được lợi ích thực sự.
Lý Huệ khen ngợi thu hoạch lớn về kiết thiết tinh thần văn minh của Tiềm Châu, cùng dưới sự lãnh đạo của đồng chí Hàn Húc bí thư tiền nhiệm và đồng chí Liễu Tuấn bí thư hiện nhiệm đã sáng tạo ra mô hình kiến thiết cơ sở Đảng đang được trung tổ bộ coi là mô hình mới, phổ biến ra toàn quốc.
- Đội ngũ cán bộ Tiềm Châu có biến hóa to lớn so với trước kia...
Lời này của Lý thị trưởng vừa phát ra, phía dưới rõ ràng vang lên tiếng nghị luận xôn xao, các cán bộ tỏ ra hết sức bất ngờ rỉ tai thi thầm với nhau.
Kỳ thực ban đầu trong phát biểu của Lý Huệ không có những lời này, khi trình có Liễu bí thư thẩm duyệt, Liễu bí thư thêm vào những lời đó, còn đích thân hẹn gặp trao đổi với Lý Huệ, yêu cầu hắn trong phát biểu phải làm nổi bật lãnh đạo tập thể đặc biệt là tác dụng của Hàn Húc, dù sao Hàn Húc cuối tháng 10 năm ngoái mới rời đi, thành tích chủ yếu đặt lên người đồng chí Hàn Húc, Liễu bí thư không cướp công của người.
Lý Huệ hiểu tâm ý của Liễu Tuấn.
Chi tiết cụ thể Hàn Húc điều đi đừng nói là cán bộ phổ thông mà cho dù là những cấp phó Liễu Tuấn tín nhiệm nhất như Yêu Hải Anh và Lê Mẫn Trung đều không biết.
Nhưng bảo bọn họ tin rằng Hàn Húc đột nhiên rời đi vì tỉnh Tây Bắc trống một cái ghế tỉnh trưởng thì bất kể thế nào cũng không được, trước đó Hàn Húc và Liễu Tuấn đấu tranh kịch liệt, kết quả Hàn Húc rời đi, Liễu Tuấn lên làm bí thư. Ai cũng có thể nhìn ra Liễu Tuấn là người thắng, còn Cù Hạo Cẩm thăng quân chẳng qua là kết quả thao tác của Cù Hạo Cẩm.
Phải làm thể mới có thể giữ được uy nghiêm của bí thư tỉnh ủy.
Tâm phúc của bí thư tỉnh ủy bị người ta đá văng ra ngoài, không lấy thăng qua che dấu sao được?
Cuộc đấu tranh này bị vô số người chú tâm nghiên cứu nhiều lần, Lý Huệ chính là một trong số "nhân viên nghiên cứu", hắn rất bội phục thủ đoạn của Liễu Tuấn.
Lý Huệ mỗi lần nghĩ tới là một lần tán thưởng. Nhất là việc an bài phóng viên rồi ĐTH TW cho phát tiết mục trong thời gian đại hội TW diễn ra, đúng là tuyệt diệu.
Có thể Hàn Húc rời đi mới không quá đột ngột.
Còn đối với kẻ thất bại Hàn Húc, Lý Huệ không ngờ cũng sinh ra sự bội phục, trong mắt Lý Huệ, Hàn Húc cũng là nhân tài đáng nể.
Thân là người trong cuộc, Hàn Húc không thể không phát giác ra ý đồ của Liễu Tuấn, Hàn Húc không phải là kẻ ngu xuẩn, Lý Huệ cho rằng Hàn Húc dù không tức thì nhận ra ý đồ của Liễu Tuấn nhưng khi Liễu Tuấn tiến hành một nửa kế hoạch hẳn là đại khái nhận ra rồi. Song Hàn Húc không vạch trần mà hết sức phối hợp với Liễu Tuấn diễn kịch, vì Hàn Húc đoán chức một điều Liễu Tuấn không dám hạ bệ hắn hoàn toàn.
Liễu Tuấn lo lắng gì, mục đích gì, hẳn Hàn Húc đoán được, cái ghế dưới mông hắn không do hắn quyết được, càng không lọt vào mắt Liễu nha nội. Đuổi hắn đi rồi, chắc gì cái mũ ô sa đã rơi lên đầu Liễu Tuấn, nếu y dùng thủ đoạn sấm sét đuổi Hàn Húc đi, thì kẻ mất mặt chẳng phải chỉ có Hàn Húc mà còn Cù Hạo Cẩm.
Liễu Tuấn làm bẽ mặt Cù Hạo Cẩm, còn hi vọng người ta tươi cười đích thân đội mũ bí thư thành ủy lên đầu thì chẳng phải nằm mơ giữa ban ngày sao?
Chỉ sợ cái bảo tọa bí thư không kiếm được, Cù Hạo Cẩm đánh lại cho Liễu nha nội tới ban ngành an nhàn ở tỉnh dưỡng lão.
Cậu dám tát mặt tôi, thì tôi chặt chân cậu.
Hàn Húc nhắm chẩn điều này cho nên mới phối hợp như thế.
Hàn Húc không muốn ở lại Tiềm Châu thêm nữa, quá lắm thì tới ủy ban quốc gia làm phó chủ nhiệm nào đó, thực quyền không tăng lên nhưng ít nhất phiền phức giảm đi khóc ít. Đã trở mặt với Liễu Tuấn rồi ở lại Tiềm Châu đối đầu với y có lợi gì?
Hàn Húc chẳng phải vì muốn làm đối thủ của Liễu Tuấn mà sinh ra ở cõi đời này.
Cuối cùng kết quả mọi người đều vui, Hàn Húc thăng quan một cấp rời khỏi Tiềm Châu nơi hắn cực kỳ căm ghét, tới đại bản doanh của Cù Hạo Cẩm, từ nay đường mây rộng rãi, bước chân thảnh thơi. Liễu nha nội toại nguyện, nhất thống giang sơn.
Cù Hạo Cẩm giữ được thể diện.
Cho nên Lý Huệ hiểu Liễu Tuấn muốn nêu bật tầm quan trọng của Hàn Húc là muốn làm cho mọi người xem.
Đại hội biểu dương lần này diễn ra vô cùng long trọng.
Trong hai năm Tiềm Châu thu được thành tích chói lọi như thế đúng là nên biểu dương, khu Cát Khánh, huyện Bạch Hồ, huyện Hồng Sơn được Lý thí trưởng biểu dương.
Khu Cát Khanh đạt được thành tựu kinh người, tìm được lối đi mới, đóng góp hữu ích việc tạo nên một thành phố xanh cho Tiềm Châu.
Huyện Bạch Hồ mở rộng nghê nuôi trồng đặc sản, du lịch sinh thái, hai năm qua tôm hùm nuôi trong ruộng cung không đủ cầu, bán tới tận Âu Mỹ. Người nông dân thu nhập tăng mạnh, là huyện có tăng trưởng cao nhất trong 11 khu huyện Tiềm Châu. Sau 2 năm từ một huyện nông nghiệp ngèo bị thiên tai tàn phá nặng nề, thành huyện giàu nhất Tiềm Châu đúng là công đức vô lượng.
Huyện Hồng Sơn được biểu dương vì khu phong cảnh Hồng Sơn, thậm chí sân bay dân dụng Tiềm Châu thua lỗ liên miên nhờ khu du lịch này mà bừng bừng sức sống, chuyến bay tăng lên gấp rưỡi. Huyện đang hừng hực khí thế báo kế hoạch đưa khu phong cảnh Hồng Sơn thành danh thắng nổi tiếng toàn tỉnh thậm chí toàn quốc, tranh thủ có thể khai thông tuyến bay thẳng tới sân bay Hồng Sơn.
Chử Tiên Dân đại biểu cho huyện Hồng Sơn lên phát biểu.
An bài như thế là do Liễu Tuấn sắp xếp, việc Hoàng Thu Lan tới làm bí thư, Chử Tiên Dân vẫn canh cánh trong lòng, dù sau khi bị Liễu Tuấn khiển trách, Chử Tiên Dân có kiềm chế hơn, nhưng muốn hắn thực lòng phối hợp với công tác của Hoàng Thu Lan là quá khó khăn. Liễu Tuấn vừa lên làm bí thư liền điều chỉnh mấy cương vị trọng yếu, Chủ Tiên Dân đang mong mỏi y điều Hoàng Thu Lan về thành phố để hắn thuận thế tiến bộ.
Nhưng không có động tĩnh gì.
Lòng Chử Tiên Dân thất vọng ra sao khỏi phải nói.
Liễu Tuấn nhân cơ hội này vỗ về Chử Tiên Dân một chút.
Chử Tiên Dân năng lực không tệ, nhưng điều chỉnh cán bộ không phải muốn sao làm nấy, Hàn Húc vừa đi liền hạ hết cán bộ hắn đề bạt, không khỏi bị hoài nghi cách cục và lòng dạ, cũng bất lợi cho sự đoàn kết. Hàn Húc cũng tập trung được một đám cán bộ thân tín, nếu Liễu Tuấn thể hiện ý đồ tính sổ quá rõ, ép những cán bộ khác phải tính lối thoát khác.
Trong tiếng nhạc tưng bừng, từng cá nhân tập thể đi lên đài chủ tịch, nhận lấy tiền thưởng và giấy khen từ tay lãnh đạo thành ủy, ai nấy cười rạng rỡ.
Nụ cười này đại biểu cho tương lai Tiềm Châu ngày một tốt đẹp
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...