Liễu thị trưởng lại một lần nữa đáp máy bay tới Chicago, lần này ngoài y ra chỉ có thêm một phiên dịch tiếng Anh, đó là một chàng trai tháo vát tên Tiểu Lý, thân phận công khai là cán bộ ngoại giao của quốc vụ viện.
Liễu Tuấn lần này tới Chicago vẫn với danh nghĩa là vì kêu gọi đầu tư, tập đoàn họ Liễu mời Liễu thị trưởng qua Chicago dự lễ kỷ niệm 120 năm sáng lập tập đoàn họ Liêu.
Cán bộ cấp bậc như Liễu Tuấn ra nước ngoài du lịch có hạn chế nhất định, đương nhiên với Liễu Tuấn mà nói hạn chế này không phải là không thể đột phá, dựa vào mối quan hệ của riêng y cũng có thể xử lý được.
Có điều kiếm được danh nghĩa đường hoàng vẫn tốt hơn một chút.
Trước khi tới Chicago, Liễu Tuấn nhận được điện thoại của văn phòng Châu ti trưởng của bộ ngoại giao ti Bắc Mỹ và Châu Đại Dương.
Chức năng của văn phòng này là nắm bắt nghiên cứu tình thế phát triển của Bắc Mỹ và Châu Đại Dương; phụ trách sự vụ qua lại ngoại giao cụ thể ở khu vực này; điều hòa chính sách của hai bên; chỉ đạo công tác nghiệp vụ ngoại giao của đại sứ quán trú ở khu vực nói trên.
Vương ti trưởng là loại quan viên chính thống có chút khô cứng, khi trao đổi điện thoại với Liễu Tuấn hoàn toàn đúng theo quy tắc thể chế không có chút tình cảm nào.
Liễu Tuấn rất ít tiếp xúc với quan viên ngoại giao, có điều trong lòng y, cán bộ ngoại giao là phải phong độ ngời ngời, thái độ lịch thiệp, ăn nói khéo léo.
Cú điện thoại của Vương ti trưởng thiếu chút nữa phá vỡ nhận thức của Liễu thị trưởng với nhân viên ngoại giao, thì ra còn có loại hình quan ngoại giao thế này.
Trong điện thoại Vương ti trưởng khách khí nhắc nhở Liễu Tuấn sau khi tới Chicago phải chú ý giữ liên lạc với đại sứ quán bên đó, có thể bên đó có một số công việc cần Liễu thị trượng hỗ trợ.
Bởi vì thế chế chính trị khác nhau, cho nên nhân viên công tác ngoại giao trong nước tại các nước phương tây luôn bị rất nhiều sự quấy nhiễu bất thường, một số chính khách cực đoan luôn dùng đủ mọi loại cớ để tạo ra va chạm. Khi đó mạng internet chưa phát triển lắm, người dân các quốc gia phương Tây hiểu về các nước Xã hội Chủ nghĩa đều thông qua bộ máy tuyên truyền trong nước, một số chính khách có dụng tâm bất lương luôn bịa ra luận điệu dối trá gọi là sự "uy hiếp" của Trung Quốc, lừa gạt một số người dân không rõ nội tình.
Vì thế chiến tuyến ngoại giao trong nước luôn phải dùng mọi cách ứng phó với thủ đoạn gây sự này.
Rất nhiều công tác nếu thông qua phương thức ngoại giao chính thống gặp rất nhiều khó khăn, nếu như thông qua phương thức khác lại thường thu được hiệu quả gấp bội.
Tập đoàn Thịnh Nghiệp và tập đoàn Thu Thủy có ảnh hưởng lớn tới giới tài chính quốc tế, nhất là tập đoàn Thịnh Nghiệp có tiềm lực cực lớn ở các nước Âu Mỹ, các đồng chí phụ trách chủ yếu của bộ ngoại giao đều biết Liễu Tuấn có quan hệ không hề tầm thường với hai tập đoàn này.
Cho nên mỗi lần Liễu Tuấn ra nước ngoài bất kể là với danh nghĩa gì, đều được lãnh đạo bộ ngoại giao coi trọng. Hi vọng thông qua ảnh hưởng của Liễu Tuấn với hai tập đoàn kia phát huy một số tác dụng mà con đường ngoại giao chính quy không đạt được.
Ví dụ lần này Liễu Tuấn tới Chicago, Vương ti trưởng hi vọng Liễu Tuấn có thể tiếp xúc với lãnh tụ thương nhân Hoa kiều ở đó, giả sử có thể thiết lập quan hệ tư nhân với nhân vật quan trọng của chủng tốc khác ở Chicago thì càng lý tượng.
Đương nhiên là Liễu Tuấn ủng hộ, nói thế nào thì đây cũng là nhiệm vụ tổ chức an bài.
Vì danh nghĩa Liễu Tuấn chỉ tham gia hoạt động chúc mừng của tập đoàn họ Liêu, cho nên không cần tổ chức đoàn đại biểu lớn, chỉ mang một phiên dịch tiếng Anh là đủ.
Thật ra lễ kỹ niệm 120 năm này không phải là Liễu thị trưởng nhất định phải tham gia, cử một cấp dưới đi là đủ, Liễu thị trưởng sở dĩ đích thân ra trận nguyên nhân lớn nhất là Bạch Dương sắp sinh rồi.
Vì sinh con cho y, chị Bạch Dương phải dùng dũng khí cực lớn sang sứ người sống cô đơn hơn 9 tháng trời, hiện giờ sắp sinh nở lại không có người thân nào bên cạnh, cứ nghĩ tới là trong lòng Liễu Tuấn lại thấy đau nhói.
Bất kể thế nào vào thời khắc quan trọng thế này Liễu Tuấn phải bầu bạn bên cạnh chị Bạch Dương.
Còn khả năng dẫn tới những suy đoán không hay thì mặc xác nó.
Bản chất kỳ thực Liễu thị trưởng có chút đặc tính ngông nghênh.
Để chuyến đi này của Liễu thị trưởng có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ ngoài giao, ban đối ngoại của quốc vụ viện đặc biệt chọn một nhân viên "tinh nhuệ" cùng Liễu Tuấn tới Chicago, Tiểu Lý vốn từng làm việc ở đại sứ quan bên Mỹ, có thể coi là nhân viên kỳ cựu rồi.
Có điều Liễu Tuấn không lo, bạn bè của uy ở ban đối ngoại nói Tiểu Lý là người có thể tin cậy, rất kín miệng, điều này đúng là có thể hoàn toàn yên tâm, nhân viên làm việc bên ngoài thì việc chú ý bảo mật là phải đặt lên hàng đầu.
Nếu như lần đầu tiên tiếp xúc, hai cha con họ Liêu còn chưa hoàn toàn lĩnh hội được thực lực của Liễu thị trưởng, nhưng sau khi bị Hoàng Diệu Kỳ "cảnh cáo nghiêm khắc", cho con họ sao không rõ năng lực của y.
Có điều Liên Hoa Thành buồn là Liễu Tuấn tỏ rõ không muốn làm rùm béng chuyên đi này, cho nên tập đoàn họ Liêu muốn xuất động toàn bộ giám đốc ra máy bay đã hỏng trong trứng nước, cho dù trong lòng Liên Hoa Thành rất bănkhoăn nhưng vẫn cung kính làm theo.
Với vị "ác khách" không thể trêu đùa vào này thì cách tốt nhất là tuân theo quy củ của người ta.
Liễu Tuấn lần này vẫn ở khách sạn Thu Thủy, vẫn do Elisa phụ trách công tác an toàn, có điều lần này y gặp được một người bạn cũ không ngờ tới.
Hắc Tử.
Hắc Tử đích thân đứng đón Liễu Tuấn ở cửa khách sạn Thu Thủy.
- Hắc Tử, sao anh lại tới đây?
Đột nhiên nhìn thấy Hắc Tử, Liễu Tuấn vừa vui mừng vừa kinh ngạc.
Hắc Tử nói:
- Biết thiếu gia lần này qua đây có việc phải làm cho nên tôi tới.
Trong lòng Liễu Tuấn trào dâng một sự cảm động, mấy người bạn cũ này luôn xuất hiện kịp thời vào lúc y cần nhất, dù Elisa là một chỉ huy vệ sĩ tận chức, công tác an toàn làm rất tốt. Nhưng Bạch Dương sắp lâm bồn có nhiều chuyện vụn vặt không tiện giao cho cô ta đi làm.
Dù sao Liễu Tuấn không thân quen với Elisa mấy.
Hắc Tử thì không như thế, hắn là bạn sinh tử thực sự, có Hắc Tử tọa trấn ở đây bằng vào việc nhân lực cả khách sạn Thu Thủy ở Chicago do Liễu Tuấn sử dụng.
Cho dù những thứ đó đều không dùng tới, ít nhất là sự ủng hồ về tinh thần, nhiều năm qua Liễu Tuấn luôn đảm nhận vai trò chỗ dựa, đột nhiên có một người để cho y dựa vào, cảm giác vô cùng tốt.
Liễu Tuấn siết chặt tay Hắc Tử.
An bài xong chỗ ở, Liễu Tuấn cùng Liêu Hoa Thành gặp gỡ rồi dùng cơm, tiếp đó vội vàng sai Elisa đưa xe tới bệnh viện Bạch Dương ở.
Ngày sinh dự kiến là một hai hôm nữa, Bạch Dương sớm đã vào bệnh viện ở.
Còn về phần sứ quán bên Mỹ tất nhiên Tiểu Lý biết phải ứng phó ra sao.
Lần này Liễu Tuấn không "tập kích bất ngờ" trước khi tới gọi điện thoại cho Bạch Dương, không phải là y không muốn cho chị Bạch Dương một sự bất ngờ, mà lo mình đột nhiên xuất hiện khiến Bạch Dương cảm xúc quá thình lình mà xảy ra sự cố.
Bạch Dương ở trong một bệnh viện tư nhân ở Chicago, không ngờ mang một cái tên là tiếng Trung là "bệnh viện Trái Tim", hợp với điều người làm nghề y hướng tới.
Trước khi Liễu Tuán tới, Hắc Tử đã ngầm an bài tốt mọi thứ.
Điều kiện của bệnh viện rất tốt, vừa mới tới còn tưởng rằng là nhà hàng năm sao, phòng ốc sạch sẽ sang trọng làm người ta tặc lưới không thôi.
- Tiểu Tuấn.
Nhìn thấy thân hình cao lớn của Liễu Tuấn xuất hiện bên cạnh, khuôn mặt hơi nhợt nhạt của Bạch Dương hé nở nụ cười vui sướng, nước mắt long lanh tràn khóe mi, bao ngày sống lo lắng hốt hoảng đã tiêu tan hết.
Liễu Tuấn khom lưng xuống hôn lên cánh môi hơi khô nứt của Bạch Dương, mỉm cười lau nước mắt cho cô, nhỏ giọng nói:
- Nha đầu ngốc, khóc cái gì.
Bạch Dương phì cười gõ cho y một cái:
- Chỉ biết nói năng lung tung, cậu mới là nha đầu ngốc.
Liễu Tuấn thuận thế nắm lấy cổ tay của cô, đặt lên miệng thơm một cái:
- Thật thơm, vẫn giống như trước kia.
Bạch Dương má ửng hồng lộ vẻ xấu hổ.
Liễu Tuấn ngồi bên giường luồn tay vào trong chăn, nhẹ nhàng vuốt ve bụng Bạch Dương, cảm nhận sinh mạng mới sắp ra đời, mỉm cười hỏi:
- Dương Dương, có sợ không?
Bạch Dương lắc đầu:
- Mới đầu có hơi sợ, nhưng bây giờ thì ổn rồi.
Liễu Tuấn không kìm được ghé tới hôn cô đánh chút một cái, hai người ôm nhau âu yếm một hồi, lúc sau một bác sĩ người da trắng cùng hộ sĩ đi vào phòng, Bạch Dương vội giới thiệu đó là Jones, bác sĩ phụ khoa tốt nhất bệnh viện.
- Bà Jones, vị này là chồng tôi, họ Liễu.
Bạch Dương giới thiệu Liễu Tuấn, mặt lại ửng hồng, khi cô vào bệnh viện đã lấy danh nghĩa là bà Liễu đăng ký.
Cô Jones năm nay trên 40, tóc ngắn, trông rất kinh nghiệm, mỉm cười bắt tay Liễu Tuấn:
- Ngài Liễu, hiện giờ tình hình của vợ ngài rất tốt, thai nhi bình thường, huyết áp hơi cao nhưng không sao, chúng tôi đã dùng thuốc không chế, hiệu quả rất tốt, chiều ngày mai sẽ tiến hành phẫu thuật
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...