Thành lập cục khiếu nại và nhân tuyển cục trưởng cục khiếu nại có kết quả giống hết điều đám Cừu Dụng Chi đàm luận, kiến nghị nang cấp cục khiếu nại được thông qua với một trăm phần trăm số phiếu trên thường ủy.
Hàn bí thư gửi gắm hi vọng lớn vào cục khiếu nại này.
Cục khiếu nại mới thành lập được tạo nên trên cở sở phòng khiếu nại, chỉ tăng thêm số thành viên. Hàn bí thư đích thân nói rõ chức trách chủ yếu của nó trên cuộc họp thường ủy, đó là:
Xử lý những đơn thư quần chúng trong ngoài địa phận phản ánh lên thành ủy, đảm bảo con đường gửi thư khiếu nại được thông xuất, phản ánh vấn dề và kiến nghị trọng yếu trong thư từ phản ánh; trưng cầu ý kiến và kiến nghị các tầng lớp với sự nghiệp cải cách phát triển của thành phố; tổng hợp phân tích, triển khai điều tra nghiên cứu thư phản ánh, đưa ra kiến nghị chính sách có liên quan.
Đốc thúc kiếm tra xử lý vẫn đề phản ánh.
Phối hợp xử lý sự kiện quần chúng khiếu nại tập thể.
Chỉ đạo công tác khiếu nại toàn thành phố, tổng kết kinh nghiệm mở rộng ra các huyện thị xã.
Tìm hiểu tình huống kiến thiết đội ngũ cán bộ tổ chức khiếu nại.
Phụ trách phát ra tin tức tuyên truyền.
Những chức trách này đương nhiên là do nhân viên phòng khiếu nại đưa ra, Hàn bí thư chỉ có sao đọc vậy thôi, nhưng có thể thấy mức độ coi trong của Hàn bí thư với việc này thế nào.
Yêu Hải Canh khịt mũi coi thường cách làm này của Hà Húc, vừa tan họp xong, liền trực tiếp đi cùng Liễu Tuấn tới văn phòng thị trưởng.
Tính tình Yêu Hải Anh là như thế, quyết định theo sát Liễu Tuấn rồi là căn bản không thèm bận tâm người ta nói mình ra sao. Người sáng tuốt nhìn một cái biết ngay bí thư Hải Anh đi thì thầm với Liễu thị trưởng về việc cục khiếu nại mới được thành lập rồi.
Yêu Hải Anh là khách quen của văn phòng thị trưởng, phàm là có điều động cán bộ tương đối quan trọng nào là cô ta tới trao đổi với Liễu Tuấn ngay, Vu Hoài Tín thấy quá quen rồi, đưa trà nước lên rồi nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Yêu Hải Anh uống một ngụm trà rồi nói:
- Thị trưởng, Hàn bí thư có hơi quá không? Chỉ là một biên chế cấp phó sở mà thôi, đâu cần thiết làm như thế?
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Chẳng trách người ta được, áp lực lớn mà.
Yêu Hải Anh cũng bật cười, Hàn bí thư áp lực lớn do đâu mọi người đều biết cả.
- Áp lực lớn đến đâu cũng không thể làm việc khó coi như vậy chứ, công tác khiếu nại, luôn được lãnh đạo chung bởi hai ban, Hàn bí thư lại nhấn mạnh phải trực tiếp chịu trách nhiệm với thành ủy.
Liễu Tuấn hiểu ý cô , đáng lý ra Liễu Tuấn phải tỏ thái độ với vấn đề quản lý cục khiếu nại này mới đúng, chiếu theo quy tắc cũ, phải đặt dưới lãnh đạo chung của thành ủy và chính phủ. Đây là điều hết sức đường hoàng, đừng nói là Hàn Húc, mà ngay cả lãnh đạo tỉnh ủy cũng chẳng thể nói gì.
Có điều Liễu Tuấn lại chẳng nói một lời, tỏ thái độ hợp tác trăm phần trăm, Hàn Húc nói gì Liễu thị trưởng cũng giơ tay tán thành hết, thái độ này chẳng những làm thành viên trung kiên của Liễu hệ khó hiểu, mà Hàn Húc cũng nơm nóp lo sợ, hoài nghi Liễu Tuấn có chiêu độc nào đó ẩn đằng sau.
Nhưng Hàn Húc nghĩ đi nghĩ lại cũng không thấu kế hoạch của Liễu Tuấn, chỉ đành tiến hành theo kế hoạch ban đầu.
Liễu Tuấn rất hiểu vì sao Hàn Húc lại coi trọng cái cục khiếu nại mới thành lập như thế, đó không đơn gian là một biên chế cấp phó sở.
Hiện giờ người phụ trách hai cơ quan quyền lực của Tiềm Châu, ở kỷ ủy Lê Mẫn Trung đã hoàn toàn ngả về phía Liễu Tuấn, bên chính pháp ủy, Đổng Xương là người ủng hộ kiên định của Hàn Húc, chỉ có điều bản thân Đổng bí thư cũng còn không còn đứng vững chân nữa, có phó cục trưởng thường vụ như Hoa Viễn Hàng lại thêm cả đống cán bộ giao lưu tới và Lễu Tuấn ủng hộ, đủ để ngang hàng với Đổng Xương, nói cách khác, Hàn Húc không khống chế được cả hai cơ quan này.
Bởi vì thế hắn rất hi vọng thông qua cục khiếu nại, lấy ra một phần quyền lực của hai cơ quan lớn kia, nắm trong tay mình.
Chuyện này Liễu Tuấn không thể cản trở.
Đầy Hàn Húc ra rìa, chiếm lấy hết quyền lực của hắn tuyệt đối không phải là ý kiến hay, người đứng thứ hai có mạnh đến đâu kiềm chế người đứng đầu cũng phải có điều kiện, có thể ngồi ngang hàng đã là rất mạnh mẽ rồi. Chèn ép lão đại là chuyện không thể tùy tiện nào, tầm mắt của Liễu Tuấn không thể chịu giới hạn của Tiềm Châu, hiện nay y đã đủ tư cách lọt vào tầm mắt của các đại lão đỉnh cấp rồi.
Nếu như để hình thành ấn tượng "không thể cộng tác", "không chịu nghe lời", thì thực sự là thất bại.
Hơn nữa còn là sự thất bại hoàn toàn.
Cho nên sách lược của Liễu Tuấn với Hàn Húc hiện nay là nếu không phải vấn đề nguyên tắc trọng đại như Cty Vĩ Phong, bình thường, Liễu Tuấn sẽ ủng hộ Hàn Húc.
Hơn nữa, thành ủy thông qua cục khiếu nại này là một chuyện, trên tỉnh có hoàn toàn chấp nhận hay không lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Công tác của cục khiếu nại là phụ trách với thành ủy, hoàn toàn đẩy chỉnh phủ sang một bên, đây là tiền lệ không tùy tiện mở ra, cho dù tỉnh đồng ý rồi, trong công tác sau này giả sử không có bên chính phủ toàn lực phối hợp, khó khăn rất lớn. Đương Việt còn không điều hòa nổi giữa hai bên, huống chi là một cục trưởng không nằm trong thường ủy.
Nếu Liễu Tuấn là Hàn Húc, sẽ tuyệt đối không đề xuất ra như thế.
Công tác khiếu nại, quản lý chung bởi đảng ủy và chính phủ, đó là thông lệ, cũng là vì thuận tiện hơn cho việc triển khai công việc sau nay. Hiện giờ có một vị thị trưởng mạnh mẽ như Liễu Tuấn, lại đi vòng qua chính phủ, Liễu Tuấn rất có lý do không phối hợp. Nguyên nhân đơn giản, làm ra thành tích công lao hoàn toàn thuộc về thành ủy, công việc lại cùng làm? Chuyện tốn công vô ích này rơi lên đầu ai cũng chẳng vui nổi.
Có lẽ Hàn Húc muốn gài một cái bẫy ở đây?
Tới khi đó có thể dùng lý do chính phủ không phối hợp với công tác khiếu nại, để cấp thêm tội danh cho Liễu Tuấn, có điều loại thủ đoạn vặt vãnh này hiện giờ Liễu Tuấn chẳng đề trong lòng, mặc kể Hàn Húc có mưu đồ đó hay không, Liễu Tuấn đều không bận tâm.
Yêu Hải Anh hỏi:
- Thị trưởng, nhân tuyển cục trưởng cục khiếu nại, Hàn bí thư đã trao đổi với thị trưởng chưa?
Thông thường nếu có điều động cán bộ, bí thư sẽ trao đổi với thị trưởng trước, giành được nhất trí xong mới quay sang trao đổi với phó bí thư đảng ủy, trưởng phòng tổ chức. Nếu bí thư uy thế, sẽ trao đổi với phó bi thư trước, rồi mới thông báo cho thị trưởng một tiếng. Với thế cục hiện nay của Tiềm Châu bổ nhiệm cán bộ cấp phó sở, Hàn Húc dứt khoát không thể vượt qua Liễu Tuấn, làm thế chẳng khác gì chuộc lấy phiền phức.
Liễu Tuấn đáp:
- Có, ý Hàn bí thư là tiếp tục dùng Lang Kha Củc, dù sao cũng quen thuộc rồi mà.
- Dùng Lang Khả Cúc?
Yêu Hải Anh lắc đầu tỏ ý khó hiểu.
- Thế chẳng phải là bình mời rượu cũ sao?
Hiển nhiên ấn ượng của Yêu Hải Anh với Lang Khả Cúc chả ra sao, thực sự thì Lang Khả Cúc là kẻ tinh thông trò đưa đẩy, với vấn đề quân chúng phản ánh, đẩy được thì đẩy, trốn được thì trốn, bị ép lắm thì mới xử lý qua loa một chút. Hàn Húc đem cục khiếu nại mà hắn gửi gắp nhiều hi vọng cho một kẻ như thế, chẳng trách Yêu Hải Anh không tán đồng.
Liễu Tuấn châm một điếu thuốc , cười nói:
- Bí thư Hải Anh không thể cứ dùng ánh mắt cũ đánh giá người khác, Lang Khả Cúc kinh nghiệm phong phủ, đó là sở trường của đồng chí, Hàn bí thư cũng muốn cho dồng chí một cơ hội thể hiện năng lực của mình.
Yêu Hải Anh cười, với cách nói chuyện kiểu quan trường này cô ta nghe tới nhàm tai rồi, nếu như Liễu Tuấn không định xen vào chuyện này thì Hàn Húc chọn Lang Khả Cúc, y cũng đồng ý.
- Thị trưởng, nếu như là thị trưởng thì sẽ dùng ai?
Yêu Hải Anh cười một lúc rồi hỏi, dù cô ta một mực trung thành với Liễu Tuấn, thức tế lại không hiểu y mấy, khi rảnh Yêu Hải Anh cũng thích suy ngẫm thủ đoạn của Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn cười lớn, không né tránh mà đáp:
- Tôi cũng dùng Lang Khả Cúc.
Yêu Hải Anh trầm ngâm:
- Cũng phải, nếu vị trí này mà cũng từ trên tỉnh nhảy dù xuống, cán bộ Tiềm Châu sẽ có ý kiến.
Liễu Tuấn gật đầu, Yêu Hải Anh đã nắm được điểm mấu chốt rồi, Hàn Húc là đại tướng do Cù Hạo Cẩm phái tới, cán bộ bản đạ vốn có mâu thuẩn với hắn. Hiện giờ việc Hàn Húc cần làm là lấy lòng cán bộ bạn địa, tiến tới phân hóa bọn họ, tránh cho các cán bộ bản địa nắm quyền lực đều ngả hết về phía Liễu Tuấn.
Cái mũ cấp phó sở rơi xuống đầu, Lang Khả Cúc lại chẳng cảm kích rơi nước mắt, ra sức làm việc vì Hàn Húc? Đồng thơi Hàn Húc cũng muốn tỏ rõ lập trường với cán bộ bản địa--- Tôi không có thiên kiến với mọi người, chỉ cần ngả theo tôi, một khi có lợi ích gì, dứt khoát ban phát không keo kiệt.
Báo cáo của thành ủy Tiềm Châu gửi lên tỉnh ủy, không lâu sau được tỉnh ủy hoàn toàn tán thành.
Đồng chí Lang Khả Cúc thoáng một cái đường quan tước rộng mở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...