Phương Triệu Nhất cùng Tống Gia Bảo đều bị bộ dáng của Phương Thần dọa đến, “Thầy thuốc!” Người phía trước lớn tiếng mà hô, rồi sau đó rất nhanh chạy về phía bên ngoài.
Tống Nghĩa rất nhanh liền tới, nhìn vẻ mặt thống khổ của Phương Thần, nhìn nhìn lại Phương Triệu Nhất cả người đều tản ra hàn khí, nhất thời liền kiểm tra rồi đứng lên…
Một hồi lâu nhi sau, “Hắn không vấn đề gì, là do linh hồn thuộc loại .” Tống Nghĩa hiển nhiên cũng nhìn thấy ấn kí trên mông Phương Thần.
“Linh hồn…” thanh âm Phương Triệu Nhất phi thường lãnh, cơ hồ là từ trong miệng lan khí lạnh đến toàn thân.
Tống Nghĩa có chút không xác định mà giảng đạo, “Phải là cái dạng này đúng vậy, thân thể hắn vẫn rất tốt.”
Phương Triệu Nhất sắc mặt âm trầm, sau đó nghĩ đến yêu tà thú trưởng lão nói qua, nhất thời hắn ôm Phương Thần, lập tức liền hướng phía ngoài chạy tới.
Tống Gia Bảo nhìn cha của mình, nhìn nhìn lại bạn tốt biến mất, trong lòng nặng nề mà hít một hơi, “Đây đều là tạo cái gì nghiệt đâu…”
Rõ ràng sự tình đã muốn viên mãn, hiện tại xuất hiện linh hồn. Hắn không biết bên trong lang tộc là như thế nào, nhưng nhìn tình huống của bạn tốt, thật sự không tốt.
Phương Thần vẻ mặt thống khổ, lại căn bản sẽ không có tỉnh lại, như là đang bị giết dần vậy. phụ tử hai người vốn đang dưỡng thương, còn không có xuất viện, lần thứ hai đi ra, đối với Phương Triệu Nhất mà nói, thương thế tự nhiên sẽ tăng thêm.
Phương Thế Nguyên bọn họ, đối với việc nhi tử thực hiện, phi thường bất mãn, bất quá người hiểu biết,thì phải đến tìm bọn họ.
“Phụ thân.” Từ khi hai người nháo mâu thuẫn sau, hắn vẫn là lần đầu tiên gọi cha của mình, trong đôi mắt của thiếu niên cao lớn, thoáng hiện vẻ mặt thống khổ.
Phương Thế Nguyên nhìn hài tử trong lòng ngực của hắn liếc mắt một cái, nhướng mày, “Hắn…” Xem ra, tình huống cũng không khá lắm.
“Cầu ngươi!” Phương Triệu Nhất ôm Phương Thần, trực tiếp quỳ xuống.
Phương thế nguyên sắc mặt phi thường phức tạp, con hắn, vì một nửa yêu, liên sinh mệnh cũng có thể không cần, huống chi là tôn nghiêm?!
“Nhượng đại trưởng lão lại đây!” Phương Thế Nguyên đối với người ở phía ngoài phân phó, kỳ thật đối với nửa yêu như vậy, thân là tộc trưởng hắn, cũng không phải rất rõ ràng.
thời điểm Phương Hoành đi vào đại sảnh, cũng cảm giác được áp lực khí tức, “Đến biến hóa trì.” Bên kia có thế giúp nó bớt thống khổ Phương Triệu Nhất không nói hai lời, ôm Phương Thần, đi theo Phương Thế Nguyên, nhất thời liền tới biến hóa trì
“Bỏ vào!” Phương Hoành quát Phương Triệu Nhất, thấy bộ dáng hắn do dự, vì thế hô.
Bể biến hóa từ khi họ đến, liền trở nên dị thường quỷ dị, trước đỏ tươi, hiện tại thế nhưng bắt đầu dần dần mà biến thành màu đen…
thời điểm Phương Thần đi vào, lập tức đã bị hồ nước quấn vào đi vào, nhượng Phương Triệu Nhất gắt gao mà nắm chặt chính mình nắm tay.
“Chuyện gì xảy ra?” Thanh âm của hắn như là từ băng thiên tuyết địa đi lên, cả người đều tản ra khí tức lãnh liệt.
Phương Hoành nặng nề mà hít một hơi, “Yêu tà thú,là kẻ phản bội, linh hồn nó bị nhốt trong ao.”
“Nếu là người phản bội, thời điểm biến hóa, còn muốn mượn dùng lực lượng của nó ?” khóe miệng Phương Triệu Nhất gợi lên, lộ ra độ cung trào phúng.
Sắc mặt Phương Hoành thật khó coi, dù sao chuyện này, đối với lang tộc mà nói cũng không vinh quang gì, ” linh hồn Phương Thần, đã không thuộc về mình, mới có chuyện như hôm nay.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...