Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Phương Thần bị ném đến trên giường, nhìn nhìn lại kéo trên tay phụ thân, có dự cảm bất hảo, móng vuốt tứ chi chống đỡ đứng lên, sau đó không ngừng lui vào góc tường Trước kia nó cùng  “Địch nhân” chiến đấu, hao phí rất nhiều tinh lực, lúc này mới khôi phục một chút, không có biện pháp chỉ có thể dùng cố gắng lớn nhất đào tẩu.

tay Phương Triệu Nhất thon dài cầm kéo sang lên, “Ngươi thức thời nói, liền ngoan ngoãn mà  về chỗ cũ nếu không, ta cũng không đảm bảo chính mình sẽ làm ra cái gì.” Ngữ khí phi thường nhu hòa, như là hống tình nhân, nhưng lại khiến tiểu sói con cảm giác lông mình đều dựng thẳng lên đến đây.

“Ngao ô…! ( không chạy mới là ngu ngốc!)” tiểu sói con ngước đầu nhìn cha, tùy thời đều chuẩn bị chiến đấu.

Phương Triệu Nhất bỏ lại kéo trong tay, đang lúc Phương Thần cảm thấy kỳ quái, liền thấy phụ thân đánh tới, nó  đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, vì thế móng vuốt phía dưới hơi hơi mà nâng lên, hướng về khuôn mặt tuấn của phụ thân.

Móng vuốt bị bắt lấy,  m lên ông bị nhấc, mà cổ của  nó hơi hơi nhếch lên, bị bắt nhìn vào nam tử trước mắt.

Phương Triệu Nhất cầm lấy móng vuốt kia, thấy mặt trên móng phi thường bén nhọn, vì thế…


kết quả cuối cùng Phương Thần bị trói thành bánh chưng, bất quá bánh chưng vẫn rất nhanh chính mình di động lưng của chính mình, điều này làm cho Phương Triệu Nhất vẫn là thực vừa lòng.

“Quả nhiên là con ta…” thiếu niên cao lớn thì thào tự nói, sau đó đem Phương Thần  mắc trên giá treo đồ  bên vách tường.

“Ngao ô…! ( đáng giận!)” Phương Thần nén  lửa giận trong lòng, cọ cọ mà đi lên trên, ánh mắt quay tròn, hung tợn mà căm tức Phương Triệu Nhất. Ý tứ củanó  phi thường rõ ràng, nếu cha dám làm gì nó, về sau nó sẽ  trả thù tuyệt đối.

Phương Triệu Nhất cầm lấy móng vuốt, “Móng tay quá dài, phải tu bổ.” Sau đó “Răng rắc… Răng rắc…” Thanh âm vang lên, nhượng Phương Thần phá lệ không thoải mái, đây không phải là vấn đề chỉ giáo, là vấn đề tôn nghiêm.

Móng vuốt bị cắt sạch sẽ, mà Phương Thần thấy cha của mình còn không có ý tứ buông tha, nhất thời cảm thấy kinh tủng.


” long  đều bị gặm thành cái dạng này, rõ ràng liền…” Phương Triệu Nhất lời còn chưa nói hết đã  mà bắt đầu hành động lên.

Phương Thần như là gặp được tận thế, thậm chí muốn chết tâm, chỉ có thể chỉ dùng ánh mắt để biểu đạt cừu hận, đáng tiếc bộ dáng của nó,  trong mắt ông bố đang từng bừng rất đáng yêu.Dao cao long châm rãi lia đi

“Ngao ô…! ( ngươi chờ đấy!)” Phương Thần cảm thấy đã bị vũ nhục thật lớn, phụ thân của nó, cũng dám làm như vậy với nó.

Phương Triệu Nhất buông đao, nhìn tiểu sói con trụi lủi, thịt đỏ tươi, vẫn có chút điểm áy náy, bất quá ngoài miệng lại nói, “Hiện nay là mùa hè, ngươi nhiều  lông như vậy, thực dễ dàng biến thành cảm nhiệt.”

“Yên tâm, về sau phụ thân mua quần áo cho ngươi mặc, se không trơn tuột đâu.” Phương Triệu Nhất tự nhận là  rất vừa lòng, không hề biết con hắn nghe đến câu đó, ngạnh sinh sinh mà rùng mình một cái.

“Chẳng lẽ là không có thói quen mặc quần áo? như thế, ta đây hiện tại mang ngươi đi mua quần áo.” Sau khi nói xong, Phương Triệu Nhất lấy chăn mỏng chùm con mình lại chính là lộ ra cái đầu trụi lủi.

Khi Tống Gia Bảo nhìn đến tiểu sói con trống trơn, hắn đang uống nước, “Phốc…” Toàn bộ đều  phun vào hướng tiểu sói con


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui