Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

toàn bộ thân thể Phương Thần đều ngã xuống giường, y cảm giác đến có cái gì ướt sũng từ bên trong mũi của mình chảy ra…

Móng vuốt quá mức ngắn nhỏ, căn bản là không có cách nào xem xét, ánh mắt không ngừng mà hướng trước ngực nhìn lại, muốn thấy rõ ràng là cái gì vậy.

“Phương Triệu Nhất!” khi Tống Gia Bảo nhìn đến tiểu sói con đổ máu, giọng điệu nhất thời trở nên siêu cấp kém, hắn trước cổ động cũng là  muốn dịu đi mâu thuẫn phụ tử hai người, chính là hiện tại lại…

Phương Triệu Nhất cũng hoảng sợ, “Thật vô dụng!” thiếu niên cao lớn lạnh lùng mà nói ba chữ.

Phương Thần còn muốn muốn đứng lên giằng co, bất quá chất lỏng trong lỗ mũi chảy ra, nhượng đầu của y  vựng hồ hồ, hơn nữa hương vị từ cánh mũi chảy ra, y biết đây là cái gì. Y cảm thấy dọa người, như thế nào nhìn ánh mắt phụ thân, sâu như vậy, hai người  mà nhìn nhau trong chốc lát, y thế nhưng nghĩ tới áp đảo, cảnh sắc kiều diễm bày ra ở trước mặt của y, nhượng y  không kìm lòng nổi mà khởi sắc tâm?!

Ngao ngao ngao… Nghĩ đến thời điểm này, Phương Thần đã cảm thấy xấu hổ vô cùng,  đầu sói nhỏ không biết quay đi đâu?! Phụ thân của mình  rõ ràng không là   loại hình  mình thích, như thế nào  lại bị dụ hoặc đâu?! Chẳng lẽ trong tiềm thức chính mình, có luyến phụ tình tiết?!


Chính là… Y  đối phụ thân chỉ có tôn trọng, trước kia cũng không phải chưa từng thấy  hắn lỏa  thể, lại đầu tiên bị khí thế của hắn trấn áp thôi, còn lại cái gì đều nghĩ không ra.

Phương Thần cảm thấy đầu óc của mình rất đau, y phát hiện mình xem nhẹ rất nhiều rất đồ vật trọng yếu, y cho là kiếp trước, phải là thiếu hụt ký ức, nếu không … Như thế nào sẽ…  y là một cái sói con, vẫn là phi thường thuần khiết, như thế nào sẽ nổi sắc tâm lên đâu?!

Phương Thần  nhìn đến ánh mắt cha mình lạnh như băng, còn muốn  nhớ đến khi hắn nói chờ đợi mình lớn lên, lại bắt đầu như đi vào cõi thần tiên thiên ngoại … xu thế máu mũi không có ngừng xuống dưới cũng không quản.

Phương Triệu Nhất hơi hơi mà nhíu lông mày lại, tiểu sói con này, không phải là nhìn ngu người chứ?!

“Tống Gia Bảo, nó như thế nào?” Phương Triệu Nhất thấy Tống Gia Bảo không ngừng mà cầm máu cho  tiểu sói con, vì thế thản nhiên mà dò hỏi.


Tống Gia Bảo nhét hai luồng bông đến mũi y, sau đó phải trả lời “Y  là phát nóng,  caadfn phát một chút tinh lực.” Kiểm tra xong, mới phát hiện mình hiểu lầm mỗ  mặt than mặt, nhưng hắn dễ dàng như vậy liền xúc động đến  cảm xúc của lang bảo bảo, trong lòng vẫn là phi thường khó chịu.

” Phát Hỏa?” Phương Triệu Nhất sửng sốt, sau đó ngẫm lại chính mình đã từng cấp tiểu sói con ăn cái gì?!

“Hư hỏa bay lên, cấp điểm trà lạnh sẽ không sao.” Tống Gia Bảo một bộ biểu tình không hề gì, vốn đang cho rằng thiếu niên cao lớn trước mắt không quan tâm con của mình, nguyên lai là nội liễm, chính là mạnh miệng mềm lòng, nói trắng ra là chính là thẹn thùng, này đó hắn đều hiểu.

Ngươi mới nóng tính, ngươi cả nhà đều nóng tính! thời điểm Phương Thần lấy lại tinh thần, phát hiện mình căn bản thở không nổi, chỉ có thể bất lực địa lợi dùng miệng ba ba hút khí, thật là, y rõ ràng liền là bởi vì phụ thân… Mới có thể như vậy…

ánh mắt Phương Thần không dám cùng cha của mình đối diện, y sợ hãi máu mũi căn bản liền dừng không được đến, rõ ràng khủng bố như vậy, thiếu niên cao lớn cả người đều tản ra khí tức sắc bén, y như thế nào có thể đối cha của mình đáng khinh đâu?!

“Nhìn ta!” Phương Triệu Nhất phi thường bất mãn, tiểu sói con này, cũng dám khinh thị chính mình?! Ngữ khí mất tự nhiên mà lớn rất nhiều!

Phương Thần theo  bản năng phục tòng mệnh lệnh, nhưng lập tức đã bị đôi mắt thâm thúy kia hấp dẫn, cái mũi  có hai cục bông, nháy mắt đã bị nhiễm đỏ…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui