Rất nhanh, xe liền đến bãi đậu của Khải Long, Lục An Nhiên bước chân vui vẻ liền chạy vào cửa lớn của Khải Long. Lúc mà tâm tình tốt, bước đi cũng trở nên uyển chuyển hơn!
Hai anh em Lục An Hổ và Lục An Duy nhìn nhau một cái, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cầm theo cái túi giấy đựng bộ lễ phục của Lục An Nhiên theo sau.
Lần này thợ cắt tóc chuyên dụng Dennis của Lục An Nhiên đang trong khoảng thời gian rảnh không có khách, Lục An Nhiên vừa tới liền ra tay giúp cô tạo mẫu tóc, Lục An Nhiên bảo Lục An Hổ lấy cái cài tóc làm từ vải dư mà Tiếu Như Yên sửa đồ giúp cô làm ra, sau đó đưa cho Dennis nói: “Dùng cái này!”
Nhìn thấy chiếc cài tóc này, Dennis không kiềm được tán dương: “Chiếc cài tóc thật là đẹp.”
Khóe miệng Lục An Nhiên nhếch lên, trong mắt lộ ra thần sắc đắc ý, tay nghề của Tiếu Như Yên đương nhiên phải đẹp rồi!
Dennis vừa muốn động tay liền dừng lại: “Cô Lục, cô là muốn tham gia yến tiệc sao? Nếu như là vậy thật, tôi đề nghị cô nên đổi lễ phục luôn đi.” Như thế có thể đề phòng trong quá trình mặc lễ phục, làm hư kiểu tóc vừa mới tạo xong, lại có thể cho thợ làm tóc có linh cảm tạo hình hơn.
Trước tiên lên lầu hai thay lễ phục, sau đó lúc xuống lầu cô đã làm lay động toàn bộ những con người ở dưới lầu một, mọi người đều trong trạng thái nhìn chằm chằm vào Lục An Nhiên, thất thần. Bộ lễ phục này quả thực rất đẹp!
Một lần nữa Lục An Nhiên quay lại chỗ của Dennis: “Có thể bắt đầu rồi!”
Lúc này Dennis mới lấy lại tinh thần gật đầu: “Được rồi.”
Lục An Nhiên nhìn thấy bản thân trước tấm gương, khóe miệng lần nữa được phủ lên một nụ cười, cô thật sự rất mong đợi thời điểm gặp mặt sắp tới đây!
Cùng lúc đó, Sở Dao và Lục An Hân có mặt tại yến hội không tự chủ được mà phát run một cái, sau đó mới liếc mắt lẫn nhau. Rốt cuộc có chuyện gì cơ chứ? Tại sao đột nhiên lại lạnh run như vậy? Một tia bất an trào ra, là Lục An Nhiên sao? Không thể nào, hai người đồng thời xua đi ý niệm trong đầu, lễ phục của Lục An Nhiên đã bị hai người bọn họ xé rách tầng vải ngoài cùng nhất, vả lại không có một ai nhìn thấy, đợi đến lúc cô ta phát hiện ra, sợ là ngay cả đến việc đổi lễ phục cũng không kịp nữa rồi! Nói không chừng đêm nay cô ta cũng sẽ không xuất hiện!
Nghĩ đến đây, tâm tình của Sở Dao và Lục An Hân trở nên rất tốt, cùng nhau chạm nhẹ ly coctail trên tay.
Sở Dao mở miệng nói: “Chị An Hân, đêm nay cũng nhờ chị dẫn em đến đây, không thì em làm sao mà lại có cơ hội để tham gia những trường hợp lớn như thế này chứ!” Sở Dao bất an nhìn bốn phía nói.
Trong mắt Lục An Hân thoáng qua một mảnh đắc ý nói: “Không sao, em yên tâm mà chơi là được rồi!” dứt lời xoay người đi đến cạnh một vị thiên kim khác cùng người đó hàn huyên.
Nhìn bóng lưng của Lục An Hân, trong mắt Sở Dao chứa đầy sự chán ghét, khóe miệng khinh thường nhếch lên, hừ, nếu như không phải đồ ngốc Lục An Nhiên đột nhiên đi đâu cũng không đem theo ả nữa, ả còn phải năn nỉ Lục An Hân sao? Lục An Hân là cái thá gì chứ! Không phải chỉ xuất thân tốt hơn thôi sao? Xì!
Cho dù là nghĩ như thế, Sở Dao vẫn dùng tốc độ nhanh nhất giấu đi vẻ mặt khinh bỉ đó, đem ly rượu coctail trên tay ưu nhã uống một ngụm, sau đó lần nữa trình diễn bộ mặt chiêu bài -- dịu dàng tươi cười của cô ả.
Sự thật là Sở Dao lớn lên cũng không tệ, đặc biệt là bộ lễ phục trên người ả, nguyên bản bộ lễ phục này sẽ được mặc vào sinh thần của ông nội Lục An Nhiên, là do Kỷ Nhu mời người nổi tiếng thiết kế theo số đo của Lục An Nhiên, kết quả bị ả ta xin xỏ, trong mắt ả cảm thấy cái bao cỏ Lục An Nhiên kia không xứng để mặc bộ lễ phục này.
Dần dần, cũng có người đến bắt chuyện với Sở Dao, nhưng lúc mọi người hỏi ả là thiên kim của nhà nào, Sở Dao đều mỉm cười nói dối cho qua, trong lòng ả hiểu rõ, tiệc rượu ngày hôm nay là bữa tiệc đầu tiên Long thị tiến nhập vào thành phố S, khách đến đây đều là những nhân vật có gia thế, loại thân phận như cô ta không thể lên được mặt bàn cũng chỉ có thể đi theo Lục An Hân tiến vào đây. Yến hội này kiểm tra rất nghiêm ngặt, toàn bộ ký giả đều bị cản ở bên ngoài cửa, hiện trường bữa tiệc có 7 8 vệ sĩ liên tục đi tuần tra, có thể thấy được thế lực và sức mạnh của Long thị.
Lục An Hân vừa trò chuyện cùng bạn tốt vừa nhìn bốn phía tìm kiếm bóng dáng Long Ngọc Tinh, hôm nay là yến tiệc của Long thị, là người tiếp quản tiếp theo của Long thị tuyệt đối sẽ xuất hiện, ả ta cũng chỉ vì một người là Long Ngọc Tinh nên mới đến đây. Tham gia yến tiệc lần này của Long thị, Lục Quân An đặc biệt chuyển vào tài khoản của ả 150 vạn tệ, để ả trang điểm cho thật tốt, lúc đó ả vẫn rất hưng phấn, nhưng mà hiện tại nghĩ lại, vẫn không thể so sánh với bộ lễ phục kim cương của Lục An Nhiên, Lục An Hân liền cảm thấy một trận tức giận, nhưng mà nghĩ đến việc lễ phục của Lục An Nhiên đã bị ả tự tay hủy đi, cơn tức đó của Lục An Hân một lát đã hạ xuống.
Không lâu sau, Long Ngọc Tinh mặc một thân tây trang màu trắng xuất hiện giữa yến tiệc, sự xuất hiện của cậu đã dẫn đến sự chú ý của tất cả những người có mặt tại đây, mọi người đều đang đoán, đây là thiếu gia của nhà nào?
Long Ngọc Tinh bước lên sân khấu đã được chuẩn bị tốt, cầm lấy micro, quét mắt toàn bộ sảnh tiệc cũng không thấy bóng dáng mà anh muốn nhìn thấy, Long Ngọc Tinh có chút mất mát, nhưng mà một mảnh mất mát này vốn dĩ không thể hiện ra trên khuôn mặt, Long Ngọc Tinh thanh thanh cổ họng nói: “Hoan nghênh sự có mặt của quý vị khách quý, hôm nay tạm thời tôi đã chuẩn bị mặt nạ cho quý vị, toàn bộ mặt nạ sau khi yến hội kết thúc, quý vị đều có thể mang về làm kỷ niệm! Có mặt nạ tức nhiên sẽ có quy tắc trò chơi, quy tắc của trò chơi mặt nạ tối nay là tuyệt đối không nên hỏi thân phận của người sau chiếc mặt nạ, người vi phạm quy tắc sẽ bị mời ra khỏi yến hội. Hy vọng quý vị tham gia vào yến hội do Long thị tổ chức sẽ có một đêm vui vẻ!” nói xong mấy câu này, Long Ngọc Tinh liền bước xuống sân khấu, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc cũng không nhắc đến tên họ của mình, có lẽ là anh cố ý làm như vậy.
Ánh mắt Lục An Hân vẫn luôn theo dõi hình bóng của Long Ngọc Tinh, đôi tay nắm chặt lại, từ lúc xa cách ở Lục trạch, đã qua rất lâu rồi, đây là lần đầu tiên ả ta lại được nhìn thấy Long Ngọc Tinh, những giây đầu tiên khi anh xuất hiện trái tim ả đã không ngừng đập lên một cách điên cuồng, khoảng thời gian này không phải ả không có hẹn qua Long Ngọc Tinh, nhưng mà lần nào cũng bị Long Ngọc Tinh lấy các loại lí do qua loa từ chối.
Sau khi Long Ngọc Tinh rời khỏi sân khấu, người chủ trì của bữa tiệc đã tổ chức sắp xếp cho ca sĩ và nhóm biểu diễn chuẩn bị lên biểu diễn. Long Ngọc Tinh mệt mỏi bóp bóp cánh mũi, yến hội gì đó là phiền phức nhất! Cố tình trong tộc lại nói lần này là nghi thức chào hỏi đầu tiên của Long thi khi tiến vào thành phố S, cậu bắt buộc phải tham gia và phải tạo ra được một thành tích tốt! Những ngày này cậu luôn bận rộn với việc xây dựng trung tâm mua sắm của Long thị ở Tân Đông, trung tâm mua sắm của Long thị trước mắt cũng sắp tới thời điểm kết thúc việc xây dựng rồi, cậu càng phải giám sát kỹ càng hơn.
Trong phòng trên lầu hai, Long Ngọc Tinh nhìn những người dưới cửa sổ mong đợi, tiếp tục tìm kiếm bóng dáng trong tim, như cũ không có thu hoạch, sự mất mát của Long Ngọc Tinh lần nữa tuôn trào, một đôi lông mày đẹp đẽ nheo chặt.
Lúc này vệ sĩ luôn đứng bên cạnh Long Ngọc Tinh lấy ra một chiếc mặt nạ màu bạc có thể che khuất đi nửa khuôn mặt, Long Ngọc Tinh cầm mặt nạ đeo lên, đồng thời nói với vệ sĩ: “Người mà tôi cho anh sắp xếp như thế nào rồi?”
Vệ sĩ đáp lại lời: “Bọn họ đã khoác lên bộ y phục giống y chang thiếu gia rồi.”
Long Ngọc Tinh cười nhạt: “Cho bọn họ bắt đầu đi!” nói xong, Long Ngọc Tinh cầm lấy một bộ tây trang khác màu đen mà người vệ sĩ đưa cho thay vào.
“Vâng!” Vệ sĩ đáp lời sau đó dùng bộ đàm phát đi mệnh lệnh hành động bắt đầu, tiếp sau đó, hai mươi người ăn mặc giống Long Ngọc Tinh như đúc từ những nơi khác nhau tiến vào sảnh tiệc, lúc này đã làm cho những người muốn đàm phán quan hệ với Long thị trở nên hoa mắt.
Tất cả những người này đều mặc đồ giống nhau như đúc, chiều cao thân hình đều không khác nhau lắm, ngay cả đến chiếc mặt nạ trên mặt cũng giống nhau, bọn họ phải tạo quan hệ thân mật với người nào đây chứ.
Lục An Hân cũng nhất thời hoa mắt, nhưng mà định hình lại, ả ta khẳng định hai mươi người này đều không phải Long Ngọc Tinh, khí chất của Long Ngọc Tinh phải cao quý hơn mới đúng! Lục An Hân bỏ xuống ánh mắt tìm kiếm bóng dáng của Long Ngọc Tinh.
Cuối cùng vào thời điểm ả ta phát hiện, một bóng người đứng bên cạnh hồ bơi dường như mười phần giống với Long Ngọc Tinh, chỉ là người này lại mặc một bộ tây trang màu đen, đeo mặt nạ cũng khác với hai mươi người kia, anh ta đang đứng trước chiếc bàn dài thưởng thức ly rượu coctail trên tay, cử chỉ ưu nhã cao quý. Lục An Hân có chút chần chừ, chính vào lúc ả ta do dự, đoàn người truyền lại một trận náo động.
Lục An Hân trợn to hai mắt không thể tin được nhìn về vị trí cửa ra vào --- Lục An Nhiên cư nhiên đến rồi!
Lục An Nhiên vừa tiến vào cửa liền thấy tất cả mọi người đều đeo mặt nạ nhìn cô, trong lòng nghi hoặc, hôm nay là lễ hội hóa trang sao? Sao cô không nghe gì hết nhỉ?
Lúc này Sở Dao cũng nhìn thấy sự xuất hiện của Lục An Nhiên, ngạc nhiên đến không thể khép miệng lại được. Cô ta còn mặc bộ lễ phục “Le Stelle Cadono In MARE”, một thân lễ phục màu tím cúp ngực lộ ra hai vai, thiết kế của thắt lưng càng làm tôn thêm vòng eo nhỏ nhắn của cô, phong cách trang điểm tinh tế càng làm cho ngũ quan của Lục An Nhiên thêm phần sống động, mái tóc dài chấm eo vốn không bị buộc lên mà được xõa tự do quanh hông, chỉ là thắt hai bím tóc nhỏ, lại dùng một chiếc kẹp tóc mười phần phù hợp với bộ lễ phục cố định lại, phía trước làn váy nguyên bản che đi đôi chân được sửa giống váy cưới cách đầu gối 2 inch làm lộ ra đôi nhỏ nhắn, hiển nhiên làm cho đôi chân xinh đẹp của Lục An Nhiên càng thêm thon dài. Kim cương trên người dưới sự chiếu rọi của ánh đèn trong sảnh tiệc phản lại tia sáng giống như những ánh sao, làm cho cả người cô giống như là đem cả màn đêm khoác lên người, màn đêm này, ánh sao lấp lánh…
Đang lúc Lục An Nhiên nghi hoặc, một người đàn ông mặc một thân tây trang, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu bạc che đi nửa khuôn mặt đi đến trước mặt Lục An Nhiên, rất nho nhã mà cúi chào, sau đó tay trái để phía sau tay phải giơ ra phía trước.
Lục An Nhiên tự nhiên chìa tay phải ra, tiếp theo đó ánh đèn của sảnh tiệc bắt đầu tối dần, chỉ để lại một đạo ánh sáng chủ yếu rọi trên bóng dáng của hai người, Lục An Nhiên nhìn người đeo mặt nạ, hai mắt anh ta sâu thẳm cộng thêm vô cùng dịu dàng và sủng nịch.
Ca sĩ đang biểu diễn những bản nhạc thịnh hành đã lùi xuống phía dưới sân khấu, hiện trường yến hội một mảnh yên tĩnh, dần dần tiếng nhạc bắt đầu vang lên, đó là điệu van “Danube màu xanh”.
Người đàn ông tự nhiên kéo Lục An Nhiên vào lòng, ôm lấy eo cô nhảy theo điệu nhạc Van này.
Theo bước chân dẫn dắt của người đàn ông, Lục An Nhiên hòa theo điệu nhạc và bước chân của anh cùng nhau nhảy múa ở giữa mọi người trong yến tiệc, mọi người vây xung quanh bốn phía kinh diễm theo dõi hai người đang nhảy múa trước mặt, người con gái trẻ tuổi xinh đẹp, một thân lễ phục cao quý dưới ánh đèn phát sáng rực rỡ. Người đàn ông mặc dù không nhìn thấy được khuôn mặt, nhưng điệu nhảy ưu nhã cao quý, khí chất tao nhã. Thật sự là một đôi kết hợp hết sức hoàn mỹ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...