Trùng Sinh Chi Chiêu Thánh


Đầu thu, gió mát phơ phất thổi, xuyên thấu qua rèm cửa rực rở, quay lại bên trong tẩm cung, trên chiếc giường rộng rãi, màn lụa có thêu bách điệp chơi đùa bị gió thổi nên nhẹ nhàng lay động, như những cơn sóng biển bắt đầu khởi động nhu hòa gợn sóng, khiến người an tâm thoải mái nhưng lòng nàng lại đang hết sức mông lung.

Không, không đúng hình như nàng đã hoăng rồi chứ, đã đi theo Trần Cảnh xuống hoàng tuyền sau hắn một năm.

Nhưng sao nàng không uống canh Mạnh bà trên cầu Nại Hà nhỉ? Sao mình còn nhớ mọi chuyện kiếp trước, còn quay trở lại năm 7 tuổi?Nội tâm của nàng đang vô cùng hoảng loạn, đây là thực tại, hay là mơ mộng? Chuyện kiếp trước là thật chứ? Khó ai ngờ nữ tử đã tôn quý nhất Đại Việt vẫn còn mưu cầu sự bảo đảm cho vinh hoa phú quý của mình (Thái hậu á).


Vậy tất cả những chuyện nàng đã trải qua trong ngần ấy năm trời, chỉ là mơ? Một giấc mơ, điềm báo của tương lai đau khổ chăng?Ngọn đèn trở nên mờ ảo trong sương mù, màn mỏng bay lượn theo gió, trong bóng đêm, tiếng đàn dằng dặt, tự nhiên ở trên bích hồ.

Trên hồ có nhiều hoa sen đã tàn úa, lung lay theo gió, tỏa ra tia dư hương cuối cùng ở trong không khí, hòa theo tiếng đàn, tràn ngập ra mọi nơi.


Ngoài đình có cung nữ đang đánh đàn, đèn lồng chiếu vào bức điêu khắc kim long bay lên, trong đêm tối phát ra ánh sáng sinh động chói chang, chiếu rọi xuống giữa hồ, tạo nên tầng tầng gợn sóng.

Gió đêm bắt đầu thổi, kéo bay những tấm rèm mỏng trong đình.

Trong thượng thư phòng hoa lệ, trên giá sách làm bằng gỗ, bày đầy các bộ sách được đóng tinh xảo, sắp xếp chỉnh tề có thứ tự, các món đồ cổ quý báu được đặt ở các góc trong phòng, dưới ánh sáng màu vàng xa hoa của long án, phía sau nó hé ra một trường kỷ trên nó trải gấm bông mềm mại, trên long án bày một cái kim đỉnh nhỏ tinh xảo lung linh, lúc này đang đốt thượng đẳng long đản hương, khắp nơi trong thư phòng lộ ra xa hoa có khí thế hoàng gia cao quý bất phàm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận