Nghe Hạ Vũ Hân nói, Hạ Trì Uyển nở nụ cười, "Ngũ muội muội là một người thông minh, thế nhưng Thu di nương cũng không có ngu xuẩn đâu."
Hạ Trì Uyển vừa nói ra, Hạ Vũ Hân vội vã tươi cười tỏ vẻ vô tội , phảng phất nghe không hiểu ý tứ nửa câu trước của Hạ Trì Uyển.
"Thu di nương nếu như đem quyền quản gia giao cho một người khác, nếu muốn lấy về, nói dễ vậy sao?"
Nguyên nhân Thu di nương bị rơi đài quả là không sai, thế nhưng quyền quản gia cuối cùng giao cho người nào, ai có thể nói không có công lao của Thu di nương.
Hạ Vũ Hân đảo mắt nhanh như chớp, lập tức suy nghĩ cẩn thận ý tứ trong lời Hạ Trì Uyển vừa nói.
Di nương trong phủ, Triệu di nương tuy rằng không lên tiếng, nhưng cũng là một người lợi hại.
Về phần Đào di nương, nàng tất nhiên là hiểu rõ nhất, có thể sinh ra nữ nhi thông minh như nàng đây, Đào di nương sao có thể kém cho được.
Toàn bộ tướng phủ, cũng chỉ có Trịnh di nương và Hạ Mạc Linh là không có đầu óc.
Do vậy, Trịnh di nương cũng là người dễ dàng phạm sai lầm nhất, đến lúc đó Thu di nương muốn kiếm cớ thu hồi quyền quản lý, đúng là một chuyện đơn giản như chơi.
"Ngũ muội muội, mặc dù trong đám tỷ muội, tuổi của muội nhỏ nhất, thế nhưng ta lại biết rõ, muội là một người thông minh. Cho nên Ngũ muội muội nên mở to hai mắt nhìn thật kỹ, hiện tại ai mới là địch nhân lớn nhất của muội."
Thu di nương muốn lợi dụng Hạ Vũ Hân đi đối phó nàng, cũng phải xem nàng có chịu phối hợp hay không.
"Nhị tỷ tỷ nói đùa rồi, tiểu Ngũ đều nghe không hiểu đâu."
Hạ Vũ Hân nghiêng đầu, mắt mở thật to, vẻ mặt ngây thơ mờ mịt, trong lòng lại bởi vì những lời Hạ Trì Uyển nói, mà dâng lên cảm giác nguy cơ.
Hạ Vũ Hân đại khái đã đoán được, mình đã trúng bẫy của Thu di nương rồi.
Nghĩ đến Thu di nương đem mình làm vũ khí để đối phó Hạ Trì Uyển, tất nhiên Hạ Vũ Hân sẽ không cam lòng.
Quan trọng hơn là, nếu Thu di nương đã biết lợi dụng nàng để đối phó Hạ Trì Uyển, điều này chứng tỏ, Thu di nương đã hiểu rõ nàng có tính tình gì rồi.
"Không hiểu thì coi như không hiểu đi. Cũng khó trách Thu di nương có thể thay thế vị trí của mẫu thân ta, đúng thật là rất thông minh, trong tình cảnh hiện nay, thậm chí muốn sử dụng biện pháp một mũi tên trúng hai con chim, mà bà ta lại không cần tự mình xuất thủ."
Hạ Vũ Hân giả bộ hồ đồ, Hạ Trì Uyển liền cùng hồ đồ theo, rồi lại như có như không mà khích bác Hạ Vũ Hân.
"Ngũ muội muội chớ có nhìn tỷ tỷ bây giờ là đích nữ duy nhất của tướng phủ, trong lòng nhị tỷ hiểu rõ, ta sẽ vĩnh viễn là một đích nữ, lại chưa chắc sẽ vĩnh viễn là người duy nhất."
Thu di nương này là một người có bản lĩnh, đối đãi với ta rất tốt, chính là khi mẫu thân ta còn sống, cũng không thân thiết với ta bằng Thu di nương. Bình thường thứ tỷ còn hay nói muốn ta đem Thu di nương trở thành mẹ ruột mà đối đãi. Nếu không phải thân thế Thu di nương có chỗ không tiện, chắc hẳn, dựa vào sủng ái của cha đối với Thu di nương, vị trí chủ mẫu tướng phủ này, e rằng đã sớm có người ngồi lên rồi."
Thu di nương là thứ nữ của phủ Đại tướng quân, thế nhưng Đào di nương và Triệu di nương đều là đích xuất hợp tiêu chuẩn.
Đào di nương thậm chí còn là nữ nhi của quan tam phẩm, Lại bộ thượng thư, chỉ có điều cũng không phải đích trưởng nữ, mà đích thứ nữ.
Cũng chính vì Đào di nương xuất thân từ nhà mẹ đẻ như vậy, đời trước, lúc Thu di nương được phù chính, Hạ Vũ Hân và Hạ Phù Dung liên kết với nhau, nâng Đào di nương lên làm bình thê.
Hạ Tử Hiên có Đào gia tương trợ, lại cùng Bộ Chiêm Phong hợp tác, hơn nữa dưới sự hỗ trợ của phủ tướng quân, có thể nói là từng bước thăng chức.
Đợi đến khi Hạ Tử Hiên và Bộ Chiêm Phong đứng vững vàng rồi, triều đình biến đổi long trời lở đất, Bộ Chiêm Phong và Hạ Tử Hiên nâng đỡ thái tử thượng vị, Thất hoàng tử bị thua, tướng quân phủ gặp phải tai ương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...