Trùng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ

Hạ Trì Uyển nhận thánh chỉ xong, Thạch Tâm và Bão Cầm cảm thấy thật cao hứng cho tiểu thư nhà mình, tiểu thư của các nàng, bây giờ đã là huyện chủ rồi!

"Chúc mừng tiểu thư, chúc mừng tiểu thư."

Thạch Tâm vui tươi hớn hở nhìn Hạ Trì Uyển, cảm thấy những khổ sở nhẫn nhịn của Hạ Trì Uyển trước đây, đều là đáng giá đấy.

"Tiểu thư, lúc này người gặp may mắn rồi."

Bão Cầm cũng cười tủm tỉm nhìn Hạ Trì Uyển.

Chủ tử được nở mày nở mặt, những nô tài các nàng, đi ra ngoài, thể diện tự nhiên cũng vẻ vang hơn nhiều.

Thấy hai nha hoàn bên cạnh vui mừng như vậy, Hạ Trì Uyển lắc đầu, "Vui vẻ cũng quá sớm."


"Tiểu thư, người làm sao vậy, đây chính là chuyện vô cùng vinh dự, sao lại là vui vẻ quá sớm ?"

Bão Cầm kỳ quái mà nhìn Hạ Trì Uyển.

Hạ Trì Uyển hơi nhếch miệng, "Có lẽ ngươi cảm thấy đây là chuyện tốt, nhưng mà có một số người, chưa chắc đã cảm thấy như vậy đâu.”

Quả nhiên, Hạ Trì Uyển mới nói xong không bao lâu, Hạ Bá Nhiên hạ triều vừa trở về thì đã tới tìm Hạ Trì Uyển rồi.

"Nghịch nữ nhà ngươi, trước khi làm việc gì, tại sao không thương lượng một chút với vi phụ hả? Trong mắt của ngươi, còn có sự tồn tại của vi phụ không đây!"

Nghĩ đến những lời mà buổi sáng Hoàng Thượng đã nói, lửa giận của Hạ Bá Nhiên sắp bốc lên đầu rồi.

Bởi vì chuyện liên quan đến dịch đậu mùa, giá cả của rượu mạnh và dấm chua tăng mạnh, nếu như nhà ai có cửa hàng này, hiện tại đúng là thời điểm kiếm lời lớn.

Hạ gia có lẽ không có cửa hàng, nhưng mà Vân gia có!

Ở trong đồ cưới của Vân Thiên Độ, có hai xưởng rượu và dấm chua khá lớn, thậm chí có thể nói, gần như toàn bộ rượu và dấm chua trong kinh đô, kỳ thật đều xuất phát từ cửa hàng của Vân gia.

Đối với Hạ Bá Nhiên mà nói, sau khi Vân Thiên Độ chết đi, không thể công khai chiếm lấy đồ cưới của Vân Thiên Độ.

Nhưng mà Vân Thiên Độ đã là nữ nhân của hắn rồi, cho nên là, tất cả mọi thứ của Vân Thiên Độ, cũng là thuộc về Hạ phủ.


Ai biết, thoáng một cái, Hạ Trì Uyển đã đem ngay hai xưởng rượu và dấm chua kia, cứ như vậy mà tặng không cho Hoàng Thượng.

Cho dù Hoàng Thượng phong Hạ Trì Uyển làm huyện chủ, đối với Hạ Bá Nhiên mà nói, cái chức huyện chủ của nữ nhi cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Trái lại, hai cái phường rượu và dấm chua kia, thế nhưng có thể mang đến cho Hạ Bá Nhiên tiền tài cuồn cuộn.

Vì thế, Hạ Bá Nhiên cảm thấy, cái chức huyện chủ của Hạ Trì Uyển này đã mua quá hố rồi!

"Trước kia cha luôn khăng khăng muốn nữ nhi giúp đại đệ và đại tỷ giải quyết vấn đề, nữ nhi liền để tâm, dù sao trong đồ cưới của mẫu thân có hai thứ này, không bằng coi như thay thứ tỷ và Đại đệ mua bình an đi."

Đối mặt Hạ Bá Nhiên đang thịnh nộ, Thạch Tâm và Bão Cầm đã sớm sợ tới mức câm như hến.

Chỉ có Hạ Trì Uyển còn bình tĩnh, vẫn còn đang biện bạch cho chính mình.

"Cha không biết là, bây giờ cửa ra vào của tướng phủ đã không còn dân chúng hỗn loạn, mà những thanh âm mắng thứ tỷ và Đại đệ là tai họa cũng biến mất rồi hay sao?"


"Coi là như thế đi, nhưng mà trước khi làm chuyện gì, ngươi cũng nên cùng vi phụ thương lượng một chút!"

Hạ Bá Nhiên kiên quyết nói.

Nếu như hắn sớm biết chuyện này..., hắn tuyệt đối sẽ không cho phép Hạ Trì Uyển làm như vậy đâu.

"Chẳng qua chỉ có một chút lợi ích mà ngươi đã đắc ý rồi, tâm tính như vậy, vi phụ sao có thể yên tâm để cho ngươi quản lý tướng phủ đây!"

Hạ Bá Nhiên hất tay áo lên, nghĩ đến hai cửa hàng bị Hạ Trì Uyển đem đi tặng kia, tim gan đau đớn đến mức run rẩy.

"Cha là chuẩn bị thu hồi quyền quản lý tướng phủ sao? Nữ nhi tất nhiên sẽ không trái ý cha, chẳng qua nữ nhi có một yêu cầu, chính là đồ cưới của mẫu thân, nhất định phải do nữ nhi trông coi!"

Hạ Trì Uyển ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Bá Nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui