Trùng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ

Hôm nay, lúc lên triều, Hạ Bá Nhiên bị người ta xem như trò cười mà đối đãi, ánh mắt hoàng đế nhìn Hạ Bá Nhiên như có lửa, khiến cho Hạ Bá Nhiên đứng ngồi không yên.

Vừa về tới phủ Thừa tướng, Hạ Bá Nhiên nặng nề đẩy cửa phòng Hạ Trì Uyển ra, giận không nói được.

"Hạ Trì Uyển, nhìn ngươi đưa ra chủ ý thối nát gì!"

Hạ Trì Uyển đang vẽ hàn mai đồ, bị Hạ Bá Nhiên quát chói tai, giật mình làm hỏng rồi.

Hạ Trì Uyển thả bút lông sói trong tay ra, nhìn về phía Hạ Bá Nhiên, "Vì sao cha lại nói ra lời ấy, nữ nhi gần đây đã làm ra sự tình gì sao?"

"Ngươi cũng biết, bởi vì việc liên quan đến ngươi, Đại Chu quốc hiện tại gặp phải tình cảnh như thế nào!"


Nghĩ đến hiện tại Đại Chu quốc rối loạn đến mức nào, Hạ Bá Nhiên huyệt thái dương giật giật.

"Mong rằng phụ thân nói rõ." Khác với Hạ Bá Nhiên tức giận thở gấp, Hạ Trì Uyển rất là bình tĩnh.

"Rượu mạnh hạ nhiệt độ, dấm chua xông phòng, vì hai biện pháp này, toàn bộ thương nhân Đại Chu quốc đều bắt đầu trữ hàng rượu mạnh cùng dấm chua, hơn nữa bán ra giá cao. Bởi vì quan hệ như vậy, hiện tại không ít huyện thành trong Đại Chu đã loạn thành một bầy!"

Thánh chỉ một khi ban xuống, mọi người đều biết diệu dụng của rượu mạnh và dấm chua.

Việc này khiến cho những gian thương kia nhìn ra cơ hội, dịch đậu mùa tràn lan, mọi người cảm thấy bất an, đều muốn chiếm giữ rượu mạnh và dấm chua.

Vì vậy cho nên, không ít địa phương xảy ra đánh lộn ẩu đả, đầu rơi máu chảy, mục đích cuối cùng, chỉ là vì một ít rượu và dấm trước đây không ai chú ý mà thôi!

Dịch đậu mùa không có tổn thất bao nhiêu nhân mạng, nhưng mà rượu mạnh và dấm chua nho nhỏ lại thiếu chút nữa tạo thành đại họa!

"Phụ thân, biện pháp này, thế nhưng là do đại tỷ và Đại đệ nghĩ ra đấy, không có quan hệ với ta, phụ thân cho dù muốn tìm người tính sổ, cũng không nên tìm đến chỗ ta chứ."

Hạ Trì Uyển kinh ngạc mà nhìn Hạ Bá Nhiên, vẻ mặt nhìn Hạ Bá Nhiên lúc này giống như nhìn người cố tình gây sự.

Rượu mạnh hạ nhiệt độ, dấm chua trừ độc, những biện pháp đó đương nhiên không phải Hạ Trì Uyển nghĩ ra, mà là đời trước, một ngự y tâm tư đen tối, từ trong miệng một người điên dò hỏi ra.


Chính là bởi vì ngự y kia bao biện làm thay (làm thay việc của người khác), đã đoạt công lao của người ta, chính là giống Hạ Phù Dung và Hạ Tử Hiên vậy, đã khiến cho thương hộ trữ hàng rượu mạnh, dấm chua, làm cho dân chúng rơi vào cục diện đầu rơi máu chảy.

Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung chỉ nhìn đến công hiệu của rượu mạnh và dấm chua, lại quên rằng con người đều là lòng tham không đáy.

Tác dụng của hai thứ đó xuất hiện, khiến cho mọi người đều đem chúng trở thành phù bảo mệnh trong dịch đậu mùa, gian thương sao có thể không nhìn ra lợi ích mấu chốt trong đó cơ chứ.

Cho nên, biện pháp mà Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung kính hiến, hiện tại chẳng những không có cứu Đại Chu quốc, ngược lại khiến cho Đại Chu quốc càng thêm hỗn loạn rồi.

"Suy cho cùng đại đệ và đại tỷ tuổi vẫn còn trẻ, làm việc không hiểu được đạo lý phải suy nghĩ chu toàn. Nếu như trước khi bọn họ kính hiến biện pháp, hỏi qua phụ thân thì tốt rồi."

Hạ Trì Uyển không hề đề cập tới, biện pháp này là do mình nghĩ ra, mặc kệ tốt xấu, toàn bộ đổ lên trên người Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung.


"Phụ thân, sự tình trở thành như bây giờ, người nên giúp đỡ thứ tỷ và Đại đệ đi."

Hạ Trì Uyển ngẩng đầu, sợ hãi mà nhìn Hạ Bá Nhiên.

"Cánh tay của thứ tỷ đã không có khả năng trị khỏi rồi, vạn nhất chuyện này lại khiến cho thứ tỷ rước lấy phiền toái, thứ tỷ sao có thể thừa nhận. Cha, ngài là trụ cột của nhà chúng ta, tin tưởng chuyện này, ngài nhất định sẽ có biện pháp giải thích đúng không."

Là Hạ Bá Nhiên dung túng Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung đoạt công lao của Hạ Trì Uyển.

Hiện tại vấn đề xuất hiện, tự nhiên, cái mông của Hạ Tử Hiên và Hạ Phù Dung, phải do Hạ Bá Nhiên đi chùi giúp bọn hắn rồi!

Đối với việc này, Hạ Trì Uyển không có nửa điểm mềm lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận