"Tứ muội muội nhớ kỹ phải dùng phương pháp của ta để rửa tay." Thu di nương cùng Hạ Phù Dung vừa xuống sân khấu, Hạ Trì Uyển ôn tồn theo sát Hạ Lê Hi nói.
Hạ Lê Hi cũng không mắc bệnh đậu mùa, cho nên là không thể cùng Hạ Tử Kỳ tiếp xúc.
Nhưng mà dù sao, vẫn phải ở chung một phòng đấy.
"Cám ơn Nhị tỷ tỷ quan tâm." Hạ Lê Hi hiểu rõ ràng, Hạ Trì Uyển là thực sự quan tâm bọn hắn.
Nói cách khác, Hạ Trì Uyển chỉ cần nói cho bọn họ phương pháp hạ sốt cho Hạ Tử Kỳ, đóng kịch trước mặt Hạ Bá Nhiên cũng đủ rồi.
"Tiểu thư, đại thiếu gia trở về rồi." Hạ Trì Uyển mới trở lại trong phòng của mình, Thạch Tâm liền tiến lên nói.
"Tính toán thời gian, thật sự đã đến thời điểm hắn nên trở về." Hạ Trì Uyển gật đầu một cái, Hạ Tử Hiên mặc dù mới mười hai tuổi, nhưng là nhận được chân truyền của Thu di nương, so với Hạ Phù Dung thông minh hơn nhiều.
"Thạch Tâm, nghe nói trong nhà ngươi còn có một đệ đệ gọi là Thạch Đầu?" Hạ Trì Uyển nhìn Thạch Tâm.
Thạch Tâm gật đầu, "Thật có một tiểu đệ, tên gọi là Thạch Đầu, năm nay đã mười hai, cũng coi như là thông minh nhanh nhẹn."
"Cùng tuổi với Đại đệ sao." Hạ Trì Uyển cười cười, "Tựa hồ còn có hơn hai tháng nữa, đã đến thi Hương rồi."
"Hồi tiểu thư..., đúng vậy." Thạch Tâm cúi đầu đáp.
"Thạch Tâm, ngày mai gọi đệ đệ của ngươi đến đây, ta có chuyện muốn hắn giúp đỡ." Hạ Trì Uyển nhàn nhạt nói.
Thạch Tâm vội vàng quỳ xuống, "Thạch Đầu có khả năng giúp đỡ cho tiểu thư, đó là phúc khí của hắn, cảm tạ tiểu thư đã cất nhắc!"
Thạch Tâm trong lòng rõ ràng, tiểu thư muốn tìm người làm việc, tìm ai mà chẳng được, cho nên nàng tuyệt đối không thể phụ hảo ý của tiểu thư.
"Tiểu thư, Thanh Hà cầu kiến người." Bão Cầm hướng Hạ Trì Uyển hành lễ.
"Thanh Hà?" Hạ Trì Uyển nở nụ cười, "Nàng ngược lại là thông minh, biết rõ hiện tại ai muốn cái mạng nhỏ của nàng. Không gặp." Hạ Trì Uyển cự tuyệt.
Bão Cầm tự nhiên là đi trả lời Thanh Hà, Thanh Hà nghe thấy tiểu thư không chịu gặp mình liền nóng nảy, vội vàng xông vào, "Tiểu thư, người đã cứu nô tài được một lần, thì lại cứu nô tài một lần nữa đi."
Thanh Hà nước mắt lưng tròng nhìn Hạ Trì Uyển, hiện tại nàng mới minh bạch mình là một nô tài, một cái tiện nô tài bị chủ tử thao túng sinh tử.
"Thanh Hà, có thể cứu ngươi chỉ có chính ngươi." Thanh Hà cho tới bây giờ cũng không phải quá ngu xuẩn, nói cách khác, cũng sẽ không ôm lấy cây to Thu di nương này nữa.
Bất đồng chính là, đời trước Thanh Hà thành công, dưới sự trợ giúp của Thu di nương, chẳng những trở thành nương tử của tú tài, cuối cùng còn trở thành một phu nhân nhà quan.
Đáng tiếc, đời này, Thanh Hà trước mặt nàng lại không đủ khéo léo, đối với Thu di nương mà nói, Thanh Hà đã là một quân cờ bỏ đi.
"Cầu tiểu thư chỉ điểm sai lầm." Thanh Hà cực kỳ sợ hãi, nếu không phải hôm qua nhị tiểu thư ra tay cứu giúp..., sợ rằng lúc này nàng đã thật sự trở thành một cỗ thi thể trong cái giếng kia rồi.
"Đã làm nô tài, đương nhiên muốn tìm kiếm che chở của chủ tử. Chỉ có điều, trong sân viện của Thu di nương, tựa hồ không chỉ có một chủ tử. Nếu Thu di nương đã không thích ngươi, ngươi liền tìm một chủ tử ưa thích ngươi chứ sao."
Hạ Trì Uyển cười nhạt nói ra.
Thanh Hà hai mắt sáng ngời, lập tức suy nghĩ cẩn thận ý tứ trong lời nói của Hạ Trì Uyển.
"Đa tạ tạ Nhị tiểu thư!" Thanh Hà dập đầu một cái trước mặt Hạ Trì Uyển, lập tức nghĩ đến, hôm nay đại thiếu gia có lẽ đã hồi phủ rồi.
Chứng kiến Thanh Hà vui sướng hớn hở mà thẳng bước đi, Thạch Tâm rất là không cam lòng, "Tiểu thư, cái này không khỏi quá tiện nghi Thanh Hà rồi."
Thanh Hà không có nghĩa khí, phản bội chủ tử, nô tài giống như vậy, đổi đến chỗ một chủ tử khác, đã sớm bị đánh chết.
Nhị tiểu thư thật sự là một người chủ tử nhân từ, trái lại chỉ cho Thanh Hà một con đường sáng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...