"Phụ thân, có lẽ là tướng phủ hiện tại đang trong thời buổi rối loạn, cho nên nhân tâm bất ổn. Nếu như đại sư đã nói ra những lời kia, chắc hẳn đối với nô tài trong tướng phủ đã có ảnh hưởng nhất định ."
Hạ Trì Uyển quỳ gối trước mặt Hạ Bá Nhiên, Hạ Lê Hi tự nhiên cũng phải quỳ xuống theo.
Trong khoảng thời gian ngắn, chỉ có một mình chủ tử là Hạ Bá Nhiên vẫn đứng, những nô tài khác trong phòng, cũng đều không được phép đứng đâu.
"Vì an ổn nhân tâm, không bằng để cho thứ tỷ đi am miếu chép kinh niệm phật đi. Nếu như nữ nhi không có nhớ lầm, ngày giỗ của lão thái thái cũng sắp đến rồi, lợi dụng cái cớ này đưa thứ tỷ đi ra ngoài, người bên cạnh cũng sẽ không hiểu lầm cái gì."
Quả nhiên là thiên lý sáng tỏ, báo ứng chính xác, vừa nãy Hạ Bá Nhiên còn nghĩ dùng lý do này đưa Hạ Trì Uyển đi, “chuyện tốt” lần này, hiện tại lại rơi xuống trên người Hạ Phù Dung.
"Ta không đi!"
Nghe thấy có người muốn đưa chính mình đi am miếu chịu khổ, Hạ Phù Dung đương nhiên không muốn.
Lúc này đây, Thu di nương không có ngăn cản Hạ Phù Dung, bởi vì Thu di nương cũng không vui, dù sao người nàng muốn đưa đi là Hạ Trì Uyển.
"Phụ thân, đạo sĩ kia chỉ phương hướng, tuy rằng ta cùng với muội muội cùng ở, nhưng dựa vào cái gì chỉ có một mình ta đi. Muội muội thật sự dám chắc chắn, bệnh của Nhị đệ đệ, không có chút xíu liên quan với ngươi hay sao? !"
Hạ Phù Dung cũng là đoán chắc vị đạo sĩ kia không có nói rõ ràng, thị phi đen trắng, tùy vào chính các nàng tự giành lấy.
"Cha, nữ nhi nguyện ý."
Hạ Phù Dung hướng mũi nhọn về phía Trì Uyển, thế mà Hạ Trì Uyển lại thản nhiên tiếp nhận, tỏ vẻ chính mình sẵn lòng đi am miếu ở.
"Thời điểm lão thái thái còn sống, đối với phụ thân cùng nữ nhi rất tốt. Hôm nay đã sắp đến ngày giỗ của lão thái thái, vì lão thái thái chép kinh niệm phật, đó là việc mà tiểu bối nên làm."
Hạ Trì Uyển không hề đề cập tới, đi am miếu chính là để tránh khắc người khác, chỉ nói là vì biểu lộ hiếu tâm.
Hạ Bá Nhiên mâu thuẫn nhìn Hạ Trì Uyển, vốn là hắn cho rằng từ trước tới nay, nữ nhi này của hắn là quá hiền lành chất phác, cùng Vân Thiên Độ giống nhau, là có kiêu ngạo của chính mình, cho dù là có ý kiến gì, cũng sẽ không biểu đạt ra.
Không nghĩ tới hôm nay, nhất cử nhất động của Uyển nhi, lại là thỏa đáng lấy lòng của hắn như thế.
Nghe được lời Hạ Trì Uyển nói..., Thu di nương cùng Hạ Phù Dung trong lòng đều hiện ra cùng một cái ý nghĩ, đó chính là các nàng hôm nay nhất định phải thua.
Hạ Phù Dung cứng ngắc ở một bên, nước mắt rưng rưng, đối với lời của Hạ Trì Uyển..., tiếp cũng không được, mà không tiếp cũng không được.
So sánh hai nữ nhi với nhau, Hạ Bá Nhiên trong lòng hạ xuống một quyết định.
"Ngày giỗ của lão thái thái mặc dù sắp đến ,nhưng một mình Phù nhi đi là đủ rồi . Về phần Uyển nhi ngươi, Thu di nương từ nay không quản lý sự tình trong tướng phủ nữa, nhưng cũng phải có người quản lý. Ngươi là đích nữ duy nhất của bổn tướng, kể từ hôm nay, tướng phủ này liền do ngươi quản lý đi."
Hạ Trì Uyển đích nữ của hắn, về sau gả vào nhà nào, tất nhiên không phú cũng quý.
Cho nên, để làm một người chủ mẫu, như thế nào quản lý trên dưới, đây là điều mà Hạ Trì Uyển phải học được, không bằng trước thử quản lý tướng phủ, để cho Uyển nhi luyện tay đi.
"Vâng, cha." Đối với mệnh lệnh của Hạ Bá Nhiên..., Hạ Trì Uyển một chút cũng không có phản bác.
Đối với việc Hạ Bá Nhiên hội sẽ đem tướng phủ giao cho mình quản lý, Hạ Trì Uyển thật không ngờ đến.
Hạ Trì Uyển muốn lấy đi quyền lực trong tay Thu di nương là thực, nghĩ muốn đối phó Hạ Phù Dung cũng là thực, bất quá cái này chuyện quản lý tướng phủ lại rơi vào tay mình, cũng là chuyện tốt.
"Tốt rồi, hai người các ngươi đều đi xuống dưới đi, đem sự tình chuẩn bị một chút." Hạ Bá Nhiên tay áo hất lên, liền xử lý Thu di nương cùng Hạ Phù Dung.
Thấy Hạ Bá Nhiên chủ ý đã định, Hạ Phù Dung cắn răng, cùng Thu di nương ly khai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...