Trùng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ

"Cha, vì Nhị đệ, mong rằng cha cho một công đạo." Hạ Lê Hi nghe Thu di nương nói xong đã nhận định chắc chắn rằng, có người khắc đệ đệ của nàng, như vậy nàng thật đúng là nên truy cứu một phen.

"Cha, kỳ thật nữ nhi rất kỳ quái đấy, theo cha nói, cái đại sư kia cũng không chỉ rõ là nữ nhi khắc, vì sao Thu di nương khẳng định chắc chắn là do nữ nhi gây tai họa? Nếu không thì, đại sư kia còn có chỉ thị khác sao?"

Hạ Trì Uyển vừa hỏi như vậy, Hạ Bá Nhiên mới nói ra đạo sĩ kia từng chỉ về phía sân viện của Hạ Trì Uyển.

"Thì ra là thế, khó trách Thu di nương luôn miệng nói ta khắc Nhị đệ đệ. Nhưng là,người ở hướng kia không chỉ có một mình ta..."

Hạ Trì Uyển đột nhiên kinh ngạc nhìn Hạ Phù Dung, ánh mắt lóe lên.

"Sẽ không đâu, sẽ không phải thứ tỷ đâu..."

Hạ Trì Uyển nói lời mập mờ, rất dễ dàng khiến cho người ta miên man bất định.

Nếu lời đạo sĩ kia nói đều là sự thực, như vậy không phải Hạ Trì Uyển khắc, thì chính là Hạ Phù Dung khắc rồi.

Ở dưới cái nhìn của Hạ Trì Uyển, Hạ Phù Dung chật vật cực kỳ, "Nhị muội, ngươi vừa nói lời kia là có ý gì, ý ngươi là ta khắc Nhị đệ đệ sao!"

Hạ Trì Uyển rất là lạnh nhạt liếc nhìn Hạ Phù Dung.


"Thứ tỷ chớ có oan uổng ta, ta cũng không nói như vậy, hơn nữa ta cũng không cảm thấy như vậy."

"Phù nhi, ngươi đây là cái thái độ gì . Uyển nhi rõ ràng thiên vị ngươi, ngươi vậy mà lại nói chuyện với Uyển nhi như vậy, thật sự là không biết lớn nhỏ!"

Hạ Phù Dung lần nữa làm càn, lại để cho Hạ Bá Nhiên thất vọng không thôi.

Trước đây trong ấn tượng của hắn, Hạ Phù Dung chính là khéo léo hào phóng, phong thái đoan trang.

Hắn đã từng vài lần cảm thấy, nâng Thu di nương thành kế thất, Hạ Phù Dung trở thành thân phận đích nữ, gánh vác phần trách nhiệm của một đích nữ đấy.

"Phụ thân, nữ nhi là oan uổng đấy, tất cả đều là Nhị muội muội cố ý hại ta."

Hạ Phù Dung không phục, sự tình không phải rõ ràng rồi sao, hôm nay rõ ràng là Hạ Trì Uyển cố ý nhằm vào nàng cùng Thu di nương.

"Nhị muội muội, ngươi chính là xem chúng ta không vừa mắt, Thu di nương cũng là tiểu di của ngươi, ngươi sao có thể đối đãi Thu di nương như thế!"

Hạ Trì Uyển nở nụ cười, đến lúc này, Hạ Phù Dung vẫn còn đánh bài thân tình, xem ra, sự nghiệp giáo dục của Thu di nương quả nhiên không đủ thành công, vậy mà không biết điều mà cha kiêng kỵ nhất là cái gì.


Hạ Trì Uyển tỏ vẻ không vui nói, "Thứ tỷ, nơi này là tướng phủ, ở trong tướng phủ, Thu di nương chỉ có thể là di nương của ta. Ngươi đừng đem nơi đây làm phủ Đại Tướng quân chứ."

Thu di nương thầm kêu một tiếng không xong, lôi kéo Hạ Phù Dung quỳ xuống.

"Lão gia, Phù nhi chỉ là nhất thời lỡ miệng, mong rằng lão gia không nên trách tội Phù nhi."

Trước khi Hạ Trì Uyển chèn ép, không thể khiến cho đầu gối cao quý của Thu di nương thực sự mềm nhũn.

Nhưng bởi vì một câu của Hạ Phù Dung, Thu di nương ngay cả dập đầu cũng làm ra.

"Cha, thứ tỷ nhất định không phải cố ý đâu, cầu xin cha hãy tha cho thứ tỷ lần này."

Diễn trò, người nào sẽ không diễn đây?

"Thứ tỷ, ngươi liền hướng phụ thân nhận sai, cha tất nhiên sẽ không thật sự truy cứu ngươi."

Hôm nay, vai trò của Hạ Trì Uyển cùng Thu di nương tựa hồ hoàn toàn đảo lộn rồi.

Thường ngày đều là Hạ Trì Uyển nhận sai, Thu di nương và Hạ Phù Dung giúp đỡ khuyên giải Hạ Bá Nhiên, để cho Hạ Bá Nhiên đừng trách tội Hạ Trì Uyển.

Bị Thu di nương kéo một cái, Hạ Phù Dung cắn răng, cũng không quá ngốc, biết nhận sai, "Cha, thực xin lỗi, là nữ nhi hồ đồ rồi, mới có thể không lựa lời nói như thế."

Tuy không cam lòng, nhưng nghe thấy Hạ Phù Dung nhận sai, Thu di nương cuối cùng là thở dài một hơi.

Hạ Trì Uyển cười cười, cơn tức này, tựa hồ nguôi ngoai hơi sớm đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui