Vừa nghe thấy Hạ Tử Hiên nhắc tới đương kim thừa tướng, nha dịch đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo liền bắt Hạ Tử Hiên giải đi.
Thừa tướng mặc dù rất lợi hại, nhưng Quốc cữu gia cũng không phải dễ chọc đâu.
Thu di nương từ lúc nhận được tin tức Hạ Tử Hiên gửi tới thì ngây ngẩn cả người, trong lòng thầm than đại sự không ổn.
Thu di nương nhẩm tính trong lòng, hiện tại người có năng lực đem Hạ Tử Hiên cứu thoát chỉ có phủ Đại tướng quân, nhưng này, bản thân nàng còn không thể bước qua cửa chứ đừng nói nhờ trợ giúp. Vì thế, Thu di nương vội vàng chạy đi tìm Hạ Trì Uyển, biết được bản thân mình cùng nàng hiện nay có ngăn cách, không thể dễ nói như trước đây. Vì đề phòng bất trắc, Thu di nương bạo gan dẫn dắt mấy tên gia đinh cùng mama, hùng hổ hướng đến trong viện của Hạ Trì Uyển.
Cho dù Hạ Trì Uyển muốn ngăn cũng ngăn không nổi lực lượng hùng hậu như thế.
“Khụ khụ…Thu di nương tới đây có chuyện gì?”
Hạ Trì Uyển sắc mặt trắng bệch, trên mặt hiện lên tia đỏ ửng không bình thường, tinh thần uể oải, cố hết sức nhìn Thu di nương.
Thu di nương hít sâu một hơi, nước mắt từng giọt chảy xuống, hướng về phía Hạ Trì Uyển thẳng tấp quỳ gối.
“Uyển nhi, lúc trước di nương cùng Phù nhi, Hiên nhi không hiểu chuyện, làm sai nhiều thứ, chọc ngươi tức giận. Nhưng mà ngươi cùng Tử Hiên là tỷ đệ a, ngươi không thể thấy chết mà không cứu trơ mắt nhìn Tử Hiên bị hủy hoại a.”
Nghe được lời nói của Thu di nương, Hạ Trì Uyển lạnh lùng cười.
Thân tỷ đệ?
Mẫu thân nàng chỉ sinh mình nàng là con gái, khi nào lại có thêm một đệ đệ đây?
Buồn cười!
“Đại đệ lại làm làm sao vậy? Khụ..khụ…” Diễn trò phải diễn cho tới.
“Tử Hiên bị một đám điêu dân chen vây tại cửa hàng, ngươi có thể đi đến phủ Đại tướng quân gọi người cứu Tử Hiên trở về không?”
Thu di nương nghĩ, chuyện này, chỉ sợ một mình Hạ Trì Uyển không làm được, nàng cho dù có quỳ chết cũng nhất định làm cho phủ đại tướng quân cứu Hiên nhi trở về.
Nàng dầu gì cũng xuất thân từ phủ đại tướng quân, cha tại sao lại thiên vị như thế, xem Hạ Trì Uyển như trân bảo, còn con nàng chẳng khác gì cỏ dại.
“Nói là như thế”
Hạ Trì Uyển nghe được Thu di nương lẩm nhẩm cũng không hỏi lại chỉ nói
“Chính là cơ thể của ta…”
Hạ Trì Uyển khó xử nhìn về phía Thu di nương, ánh mắt ý nói thân thể giờ không tiện.
“Uyển nhi, Tử Hiên bây giờ chỉ có thể dựa vào ngươi, nếu bây giờ ngươi không cứu hắn, hắn chắc chắn không sống nổi.”
Thu di nương làm sao thèm quản sống chết của Hạ Trì Uyển, dù sao Hạ trì Uyển cũng chỉ là nhiễm phong hàn, sẽ mau có thể khỏe lại, nhưng Tử Hiên của nàng hiện giờ bị một đám điêu dân vây ở cửa hàng, sợ là đang hoảng sợ đi, vạn nhất điêu dân kia to gan lớn mật gây thương tổn cho Tử Hiên, nàng làm sao có thể sống tốt?!
“Nếu nói như thế, ta đây sẽ cố gắng thử”
Hạ Trì Uyển suy yếu phân phó cho Thạch Tâm cùng Bảo Cầm chuẩn bị xe ngựa hướng đến phủ đại tướng quân.
Còn Thu di nương ở lại phủ thừa tướng nóng lòng chờ tin tức của Hạ Trì Uyển.
Ai biết được, Thu di nương còn chưa có đợi được tin tức Hạ Trì Uyển đem Hạ Tử Hiên cứu trở về nhưng lại nghe được tin, Hạ Trì Uyển bị nàng sai đến phủ đại tướng quân, thân mình hư nhược không thể chống đỡ ngất xỉu hôn mê rồi.
Vừa nghe đến đó, Thu di nương hung hăng phun ra một ngụm máu, hoa cả mắt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...