Dư vị sau những cuộc yêu mãnh liệt ấm áp đến tận xương tủy.
Đường Ly không thể ổn định lại nhịp thở của mình.
Cô không chắc bây giờ có phải là thời điểm tốt để nói chuyện hay không.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng có quá ít thứ cô có thể dựa vào, những thứ đó, đều là ở anh.
Cô chỉ có thể mở miệng nói trước.
“Daddy…” Cô quay lại nhìn người đàn ông, hốc mắt đỏ hoe: “Nếu daddy tìm ra nơi người của phe nhân từ ẩn nấp… daddy sẽ giết họ sao…”
Đôi mắt đáng thương của người đẹp tràn đầy nước mắt.
Cô vừa bị anh chơi đến bạc nhược cả người, cơ thể mềm mại đến đáng thương, vậy mà vẫn quyến rũ mê hồn.
Người đàn ông ôm lấy gáy cô, hôn xuống một nụ hôn ướt át, chặn lưỡi cô lại.
Nụ hôn kéo dài triền miên, giống như đang muốn kiểm tra độ dài cuộc đời của nhau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Sẽ."
Giọng anh khàn khàn không rõ lắm.
Ấm áp, nhưng cũng thật vô tình.
Đúng như dự đoán.
"Vậy anh có thể đừng giết bọn họ được không..."
Lưỡi cô run run, hơi thở hổn hển.
Đó là lời cầu xin cuối cùng.
Vùng vẫy lâu như vậy rồi, thái độ của cô hết lần này đến lần khác đều thay đổi, yêu cầu xa xỉ duy nhất chính là không để xảy ra kết cục chảy máu thành sông.
Cô quỳ dưới đũng quần anh, trần truồng cầu xin anh, lấy lòng anh bằng tình yêu.
Người đàn ông uy nghiêm nhìn cô chằm chằm, cười đầy ý vị.
"Bảo bối hư, em đang quyến rũ daddy đấy à?"
Người ta bảo không nên tin những gì đàn ông nói trên giường, nhưng chỉ vào lúc này, anh mới vui đùa cùng cô.
Những ngón tay mơn trớn âm đạo của cô, khiến cô lại run lên.
"Anh hứa đi…"
Cô rúc vào lòng anh, mặt đỏ bừng, yêu kiều cào anh.
Đảm bảo sẽ tạm gác huyết chiến vô tình sang một bên, giống như cách anh đối xử tốt với cô.
Nhưng, cô là cô.
Đối với Tần Du, Đường Ly là một sự tồn tại đặc biệt vĩnh cửu.
Nếu cô quyến rũ anh bằng sắc dục, anh sẽ nhận.
Còn những chuyện khác, anh vẫn là một sĩ quan máu lạnh tàn nhẫn.
"Em nói trước đi."
Người đàn ông hờ hững nói.
Gân trên cổ tay anh căng lên.
Đường Ly nhìn quai hàm sắc bén và ngũ quan nghiêm nghị của người đàn ông, nghĩ đến bộ dáng khi bị dục vọng lay động của anh, cô bất giác cười ngây ngô.
Cô ghé sát vào tai anh, giọng nói nhỏ nhẹ như mèo sữa, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bay theo gió đêm.
"Daddy, nói cho daddy nghe một bí mật."
"Ừm, daddy nghe đây."
Con sư tử lớn cúi cái đầu kiêu hãnh sang chỗ cô.
Những ngôi sao, bầu trời đêm, hồ nước và lan can.
Và những gì cô sắp nói ra.
Đường Ly chợt cảm thấy thư thái, như trút được gánh nặng trong lòng.
Cũng cảm thấy mệt mỏi, vô cùng mệt mỏi.
Anh đã tồn tại trong cuộc đời cô suốt bao nhiêu năm qua, nhưng cô lại giống như mới quen biết anh hôm nay.
Anh mang thân phận nổi bật không gì sánh được, cũng đang làm những việc mà người khác không làm được.
Một đêm hòa bình của quốc gia phụ thuộc hoàn toàn vào anh.
Chuyện này có ý nghĩa muôn đời, để mà so ra, chuyện cô làm được những năm qua quả thực quá nhỏ bé.
Cuối cùng cô cũng hiểu móng vuốt của phe nhân từ đang làm gì.
Như lời anh đã nói hồi chiều, đó chỉ đơn giản là một cuộc đấu tranh chính trị.
Vô cùng vô tận, không nguyên nhân không kết quả.
Mặc dù nhân từ rộng lượng là mục đích chính của họ, nhưng mục đích có tốt hơn nữa cũng có ích gì?
Nó cũng không thể chống lại nội chiến và ngoại xâm.
Anh nên chăm lo tới những vấn đề lớn liên quan đến an ninh của đất nước, thay vì bị cản trở một cách mù quáng bởi các cuộc đấu tranh chính trị.
Mặc dù những ràng buộc này không đáng kể, nhưng cô vẫn cảm thấy không đáng chút nào thay anh.
Anh phải chịu trách nhiệm trước quốc gia, trước quân đội và nhân dân.
Đã đến lúc kết thúc những chuyện vặt vãnh không đáng này rồi.
"Daddy... Bên phải cánh cửa Đường Nguyên... có một lối đi dẫn xuống tầng hầm."
"Tầng hầm của Đường Nguyên chính là căn cứ địa của phe nhân từ."
Sương mù tan đi, những giọt nước mắt lăn dài trên má.
Anh luôn muốn biết bí mật cuối cùng của phe nhân từ, và cô đã nói cho anh biết rồi.
Cô đã nói ra mà không phải vì bị anh thẩm vấn.
Là cô nói với anh.
Chính miệng, nói cho anh biết.
Con mồi chủ động bộc lộ điểm yếu, nhắm mắt chờ đợi màn gió tanh mưa máu tiếp theo.
Anh nắm binh quyền trong tay, có thể điều động lực lượng cảnh sát, giờ đã biết nơi ẩn nấp của phe nhân từ rồi, anh nhất định sẽ không buông tha cho bất kỳ ai trong số họ.
Từ cổ chí kim, kết quả của các cuộc đấu tranh chính trị dường như luôn như vậy.
Đêm nay ở Đường Nguyên, e rằng sẽ là một đêm không ngủ...
Trong lòng Đường Ly, đủ thứ cảm xúc trộn lẫn vào nhau.
Bình tĩnh, tan vỡ, bồn chồn.
Đứng bên bờ vực một mất một còn, cô không còn đường lùi, cũng không có con thuyền nào để đi tiếp.
Gió thổi là rơi.
Nhưng anh đã đỡ được cô.
Tần Du ôm chặt lấy người đẹp nhỏ vào lòng.
Trong đêm quạnh hiu, sưởi ấm cơ thể cô.
"Bảo bối, anh rất vui vì em đã nói với anh chuyện đó."
Dây đồng của chiếc đồng hồ quân đội trên cổ tay cũng chỉ về một hướng nhất định vào lúc này.
Bên kia bờ hồ, đúng lúc ánh lửa vụt sáng giữa đêm.
Cô nhìn về hướng đó mà nước mắt lưng tròng.
Đó là hướng cửa.
Ánh đèn chập chờn, đôi mắt xinh đẹp dần ảm đạm.
Cô không thể tin được mà nhìn anh, lập tức tỉnh ngộ, run rẩy.
"Anh sớm đã biết..."
Cô nghẹn ngào không nói nên lời.
Vâng, một người tinh anh sắc sảo như anh, sao lại không phát hiện ra được.
Trước lời xác nhận của cô, lần đầu tiên người đàn ông không lập tức trả lời cô.
Cho dù không phải là một lời giải thích, cho dù lại bắt nạt cô bằng những lời lạnh lùng như trước, cũng không sao cả.
Nhưng anh chỉ ôm cô chặt hơn, để cơ thể nhỏ nhắn của cô gần như hòa vào máu thịt của anh.
Chỉ sợ buông tay ra sẽ đánh mất cô.
Vì đó cũng là chuyện anh muốn nói với cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...