Trừng phạt tình dục

Xương cốt mỹ nhân sinh ra đã độc nhất vô nhị, khắc vào trong lòng anh dấu ấn độc nhất.
 
“Tôi chưa từng thích anh.” Đường Ly nghẹn ngào nói: “Chưa từng!”
 
Sự lạnh lùng của anh dường như chỉ là vẻ bình tĩnh trước khi bộc phát, anh đột nhiên nắm lấy tay cô, suýt chút nữa đã bóp nát cổ tay ấy: “Vậy thì đây là cái gì!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tay của hai người một màu đồng cổ rắn chắc mạnh mẽ, một trắng nõn mềm mại mát lạnh.
 
Điều duy nhất tương đồng là chiếc nhẫn đính hôn trên ngón áp út.
 
Khi đeo thứ tín vật đính ước này lên tay cô đã từng nói rằng cô thích anh, thậm chí còn thề hẹn.
 
Anh và cô vốn không phải là người của cùng một thế giới, đối với hai người mà nói thì kết hôn chỉ là việc trên danh nghĩa, là sự lựa chọn phù hợp hơn cả, nhưng cô chính là người có tình cảm trước, vậy mà bây giờ chính cô lại nói là chưa từng.
 
Coi anh là cái gì, thích thì gọi tới, không thích thì đuổi đi sao?
 
“Đừng có mơ!”

 
Viên kim cương sáng chói trong mắt Đường Ly lại giống như sự sắc bén và lạnh lùng của anh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô không biết dũng khí của mình lúc này từ đâu tới, vậy mà lại dám tháo chiếc nhẫn ra trước mặt anh.
 
“Tôi không thích anh! Tôi không có người chồng như anh!”
 
Chiếc nhẫn quệt qua, tạo thành một vệt máu trên khuôn mặt lạnh lẽo của người đàn ông.
 
“Được lắm, rất tốt.” Anh nhướng mày cân nhắc, ngay cả vết máu cũng không thèm lau, ánh mắt dán vào khuôn mặt cô.
 
Chỉ một cái chớp mắt sau đó lan can cái lồng sắt đã phát ra tiếng bẻ gãy chói tai.
 
Một người xuất thân từ trong quân doanh làm sao có thể ăn chay, vặn cổ tay một cái mà đã bẻ gãy thanh sắt, âm thanh vang dội như tiếng lòng anh đang trút cơn giận.
 
Sự điên cuồng của anh rõ ràng đã khiến cô sợ hãi, cô hét lên, lùi về sau chiếc lồng, cơ thể trần truồng trắng muốt như tuyết của cô toát lên vẻ đẹp khiến người ta muốn làm nhục, càng đừng nói đến hai bầu ngực đầy đặn và hai núm vú cực kỳ gợi tình.
 
Cô đâu có thật sự sợ anh, rõ ràng trong xương cốt còn giấu một cái đuôi ngỗ nghịch, có gan thì chống lại anh, gặp họa lại chỉ biết cúp đuôi trốn!
 
“Trốn à? Muộn rồi!”
 
Nữ tù nhân nhỏ bé không nghe lời quản giáo nên đã bị bắt ra khỏi lồng, vòng eo thon thả bị hai bàn tay to lớn túm chặt, không thể thể trốn được.
 
Làn da trắng như tuyết của cô gần như bị bao phủ hoàn toàn bởi bộ quân phục hoa văn sẫm màu của anh, mỗi bước anh đi lớp vải cứng không ngừng cọ xát vào làn da mảnh dẻ của cô, thắt lưng lạnh lẽo dắt huân chương và bao súng, thứ nào cũng lạnh và cứng…
 
Người đàn ông mặc quân phục ôm một cô gái nhỏ bé trần truồng trắng nõn như tuyết là cảnh tượng uy nghiêm mà phóng túng, là cảnh đẹp hiếm có trên thế gian.
 
Cuối cùng khi bị ném lên giường Đường Ly đã không phân biệt được mình đang ở đâu, sắc mặt tái nhợt, như thể tất cả màu sắc đều hội tụ giữa ngực và bắp đùi cô.
 

Làn da tuyết trắng bị bộ đồ cọ xát đỏ ửng, đó là vết tích do anh lưu lại, về phần vết tích ở nơi sâu hơn...
 
Khoang họng của cô, bầu ngực mềm mại, âm huyệt, chỉ mới nửa đêm mà sự thô lỗ của anh gần như đã nhấn chìm cô, đảo lộn tất cả lễ giáo tam quan của cô.
 
“Anh muốn thẩm vấn tôi thì cứ làm… Đừng làm những chuyện sỉ nhục tôi thế này.”
 
Nhìn cô gái nhỏ cuộn tròn trên giường không chịu cúi đầu vì mình, Tần Du lại chồm người lên.
 
“Tất nhiên là tôi sẽ tự mình thẩm vấn em.”
 
“Còn nhớ phòng ngủ này không? Lúc đầu lẽ ra sẽ là nơi chúng ta sẽ ngủ cùng nhau sau khi kết hôn đó.”
 
“Bây giờ...” Người đàn ông dừng lại, ánh mắt khát máu: “Là phòng để tôi thẩm vấn em.”
 
Anh kéo mắt cá chân của cô, bộ phận trắng nõn mềm mại kia đã hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay anh.
 
Anh gần như đã gập người cô lại làm đôi, chỉ cần dùng một chút kỹ xảo là cô đã không thể thoát khỏi người anh, chăn bông màu đỏ tươi kiểu Trung làm tôn lên nước da trắng ngần của cô, càng khiến cô thêm dụ hoặc hơn.
 
Nụ hôn kịch liệt và mang theo ý trừng phạt, anh kéo cô vào trong vực sâu của mình, đầu lưỡi mềm mại của cô lại bị quấy rầy một lần nữa, cô không thể chống lại sự cắn xé của anh, chỉ biết cào cấu lung tung để chống cự mỗi bước tiến của anh…
 
Bàn tay to luồn vào giữa chân cô, vân vê hai cánh bướm hồng nhuận non mềm, xoa nắn khiến cô không ngừng thở hổn hển rên rỉ trong khi hôn, âm thanh và chất lỏng đều bị anh chặn lại.
 

Sau khi cởi bỏ bộ quân phục thủ đoạn của anh càng trở nên hung ác hơn, động tác dứt khoát và sắc bén, nhưng điều cô sợ nhất có lẽ chính là thứ “dụng cụ tra tấn” ở chỗ đó.
 
Đường Ly bị anh làm vừa đau vừa ngứa, âm huyệt dần cảm nhận được cảm giác chưa từng trải nghiệm, cô cố gắng cụp mắt xuống, nhưng cảnh tượng trước mắt càng khiến cô sợ tái mặt hơn.
 
Giữa háng người đàn ông là thứ khổng lồ màu đỏ tím, đó là thứ đáng sợ nhất cho tới bây giờ cô chưa từng thấy qua, nó hung dữ và dựng thẳng lên, sự hoang dã không thèm che giấu.
 
Anh thở hổn hển nặng nề, ấn cô vào trong chăn, bộ phận to lớn và dữ tợn của anh ép vào hai cánh hoa rồi đâm vào âm huyệt của cô.
 
Vốn nên là đêm tân hôn nồng thắm, lẽ ra cô phải thương tiếc trân trọng cô, nhưng bây giờ đã không còn lại gì, chỉ còn lại người đàn ông mạnh bạo trừng phạt cô.
 
“Thà anh giết tôi đi…! A a…!” Cô ngửa cần cổ trắng trẻo, bộ ngực phập phồng, đôi môi đỏ mọng đẹp đẽ mà thê lương.
 
Anh vuốt bờ mông nhỏ của cô, lạnh lùng uy nghi, nâng eo lên đút vào lần nữa.
 
“Cô gái nhỏ, tôi làm chết em.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận