Trừng phạt tình dục

Từ cửa hàng bánh ngọt đến Chương Cảnh Đài, suốt cả quãng đường, người xung quanh cũng dần thưa thớt, công trình kiến trúc cũng dần cổ điển và uy nghi hơn.
 
Quen thuộc như từng quen biết.
 
Đường Ly lại quay trở về nơi này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nhưng dường như không khí bên trong lầu chính lại khác hẳn so với trước đây, chỉ giữ lại một vài người làm ở lại chăm sóc cô, cũng không thấy những người khác đâu nữa.
 
Cô mím môi, đầu ngón tay nắm chặt góc áo.
 
Cô lại bị bắt trở về rồi.
 
Mơ mơ hồ hồ, cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
 
Thái độ của người làm với cô rất tốt, đầu tiên là đưa cô vào trong phòng tắm.
 
Ở đó có một chiếc bồn tắm được rải đầy cánh hoa thơm ngát được chuẩn bị từ trước, cô được hầu hạ, tắm rửa sạch sẽ cơ thể.
 
Nhiệt độ của nước khiến người ta cảm thấy uể oải, lực mát xa cũng khiến người ta thả lỏng, thư giãn.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đợi đến khi thấy đã đủ thoải mái, cô lại được đỡ đứng dậy, thay một bộ đồ ngủ bằng lụa mềm mại.
 
Gặp lại Tần Du, Đường Ly vẫn trong dáng vẻ này.
 

Cô đứng trong phòng ngủ của anh, mềm mại trắng nõn nhất, cũng là thê lương xinh đẹp nhất.
 
Người đàn ông cũng đã thay sang áo ngủ, vẫn là chất liệu màu đen cao quý, nam tính.
 
Anh đang ngồi đọc sách trên chiếc ghế được đặt cạnh giường, khí chất trang nghiêm kiểu Trung, tâm trạng lại rất tốt, giữa ấn đường hiện rõ sự vui vẻ.
 
“Bánh hải đường có ngon không?”
 
Thấy cô đi từ phòng tắm ra, anh gấp quyển sách lại, đưa mắt nhìn qua đó, giọng nói trầm trầm.
 
Người đẹp mặc chiếc váy ngủ, giấu đi sự ngượng ngùng, còn lờ mờ thấy được làn da trắng như tuyết và cả đường cong vểnh lên yêu kiều, mềm mại của cô.
 
Ngực mềm, eo nhỏ, mông vểnh…
 
Dù có nhìn vào đâu thì cũng có thể khiến làn da trắng như tuyết kia run rẩy co rúm lại.
 
Mát mẻ, nóng rực.
 
Hình như đã lâu rồi cô không được anh nhìn như thế.
 
Đường Ly nhát gan mím môi.
 
Anh dùng bánh hải đường để bắt cô về.
 
Rõ ràng không có ai biết món ăn cô thích nhất.
 
“Lại đây.”
 
Anh vẫy tay về phía cô.
 
Cô do dự một lát, nhưng rồi vẫn đi lại đó.
 
Trên bàn trà có đặt miếng bánh hải đường nóng hôi hổi, hoa quế, hạt khiếm thảo thơm lừng.
 
Cô còn chưa kịp phản ứng lại, anh đã cầm miếng bánh hải đường lên, đút cho cô.
 
“Ăn đi.”
 
Giọng nói như tiếng trống trầm trầm, đánh vào trái tim cô.
 
Không nói bất kỳ lời nào khác.
 
Cô cụp mắt, nhìn bàn tay anh.
 
Bàn tay to với những ngón tay rõ ràng, trên mu bàn tay còn nổi ít gân xanh, rất nam tính.

 
Đôi bàn tay như thế, bình thường đều ký tên lên công văn quốc gia.
 
Bây giờ lại bị caramel kéo sợi trên bánh hải đường thơm ngon dính trên đầu ngón tay.
 
Đường Ly trong lòng thấp thỏm, thấy được sự cố chấp của anh, vẫn tiến sát lại tay anh cắn một miếng bánh hải đường.
 
Xốp xốp, thơm ngon.
 
Vị ngọt của hoa hồng thái sợ cộng thêm bánh đỗ tan ra trong khoang miệng.
 
Anh cực kỳ săn sóc, cũng cực kỳ bá đạo.
 
Vừa rồi bị anh bắt trên đường trở về cô đã ăn một chiếc bánh hải đường rồi.
 
Là vị đường trắng.
 
Nhưng không phải là vị anh nghĩ cô sẽ chọn.
 
Thế nên anh muốn cô lại ăn bánh hải đường nhân đậu đỏ.
 
Tự tay đút cho cô, tận mắt nhìn, muốn cô ăn hết từng miếng từng miếng một.
 
Chuyện bá đạo như thế cũng chỉ có anh làm được thôi.
 
Đường Ly vô cùng hoảng hốt, nhưng lại được anh đút cho ăn cẩn thận như thế, cứ một miếng bánh ngọt là một ngụm nước ngọt, đưa đến bên miệng cô, lần nào cũng không cho phép cô từ chối.
 
“Thật ra… Anh không cần làm thế này…”
 
Sau khi ăn xong nửa miếng bánh hải đường, cô khẽ nói.
 
“Sao nào, không thích tôi à?” Anh lau đi vụn bánh dính trên miệng cho cô, động tác vô cùng thân mật: “Lần này tôi bắt em quay về, vẫn chưa đủ dịu dàng hay sao?”
 

Nhiệt độ trên ngón tay của người đàn ông cao hơn cô, chạm vào môi cô, khiến cô run lên bần bật.
 
Đường Ly cũng không thể nào phân biệt nổi là anh thật sự đã thay tính đổi nết hay vẫn là bụng dạ thâm sâu khó dò.
 
Đúng là lần này anh có dịu dàng hơn lần trước rất nhiều nhưng chiếc lồng sắt đêm đó quả thật rất lạnh, bây giờ anh lại dịu dàng đến mức khiến người ta khiếp sợ.
 
Hơn nữa, lần này còn là cô tự bước chân vào cạm bẫy của anh.
 
Caramel trong cổ họng ngòn ngọt nhưng lại hơi đăng đắng.
 
Bánh ngọt thơm ngon cũng chỉ là mồi nhử trong màn sương dày đặc, vô cùng nguy hiểm, dùng riêng để dụ dỗ cô.
 
Cô thật sự rất ngốc…
 
Sao cô có thể không mắc câu cho được…
 
Đó là bánh ngọt cô thích ăn nhất…
 
Đường Ly mệt mỏi cúi đầu xuống.
 
Buông lỏng cổ váy ngủ, thế nên cũng xuất hiện các vết dúm dó.
 
Một ánh mắt mang theo sự xâm lược nhân cơ hội đó len lỏi vào trong, dừng lại trên bộ ngực non mềm, phác họa ra đường cong nở nang…

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui