Trừng phạt tình dục

Đáng tiếc đêm nay, cho dù trong ánh mắt người đàn ông có sâu sắc bao nhiêu cũng vô dụng.
 
"Thu Thu, đã đến lúc nghỉ ngơi rồi……" Giọng nói thôi thúc của Diệp Liên từ phía xa trong hành lang vang lên: “Tại sao đèn trong phòng của cô vẫn sáng?".
 
Vào đêm trước hôn lễ, Diệp Liên với tư cách là người thân quan trọng nhất, đương nhiên phải ở trước điện Ảnh Chương .
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Suỵt... anh đi mau lên..." Đường Ly mỉm cười đẩy người đàn ông ra, cuối cùng còn định nói gì đó: “Ngày mai em sẽ nói cho anh câu trả lời…"
 
Nghe vậy, Tần Du cảm thấy không thể nhẫn nại.
 
"Mau nói cho anh biết đi."
 
Anh hạ giọng, vội vàng muốn hỏi bằng chứng.
 
Đó rõ ràng là một trò đùa, trái đơn gái chiếc vừa đẩy vừa giữ, bầu không khí ngay lập tức trở nên không đứng đắn.
 
"Hừ, làm gì có người như anh." Đường Ly kiều mỵ nói: "Vừa rồi anh mới yêu cầu kết hôn xong, hôn lễ sắp cử hành rồi."
 
Tần Du quay lại ôm cô.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đêm đó anh vui quá, không nhẫn lại được."
 

Giọng anh trầm và chậm lại, khàn đặc tiếng.
 
"Vậy tối mai anh cũng sẽ vui như vậy đúng không?" Cô cố ý hỏi anh.
 
Tối mai.
 
Mặc dù anh và cô đã ân ái vô số lần, và mặc dù hôn lễ được tổ chức tại điện Ảnh Chương phần lớn là cho người ngoài xem, nhưng ý nghĩa của đêm mai vẫn rất đặc biệt.
 
Đêm tân hôn.
 
Một đêm tân hôn với những thăng trầm.
 
Trước khi tiếng bước chân của Diệp Liên hoàn toàn đến gần, người đàn ông đã cắn chặt môi cô.
 
"Ngày mai anh cũng sẽ nói cho em biết câu trả lời."
 
Một đêm chưa bao giờ trôi qua lâu như vậy, cũng chưa bao giờ trôi qua nhanh như vậy.
 
Sáng sớm Đường Ly đã bị Diệp Liên đánh thức.
 
Diệp Liên đưa cho cô một phong bì lớn màu đỏ và nói không ngừng để dỗ dành cô ấy.
 
Tất nhiên, hôn lễ có một ý nghĩa đặc biệt, nhưng ở vị trí của Tần Du, cho dù có đặc biệt đến đâu cũng không đặc biệt được như vậy.
 
Những nhân vật có uy tín trong giới chính trị và quân đội cũng sẽ có mặt, đây là lần đầu tiên cô đối mặt với một cuộc xã giao quy mô lớn như vậy, nói ít đi là tốt nhất.
 
Đường Lệ ngáp một cái, căn bản không tỉnh lại được, chóng mặt gật gật đầu, mơ mơ hồ hồ bắt đầu chuẩn bị.
 
Thật may là nghi lễ đã được rút gọn đến mức không thể rút gọn hơn.
 
Cô ấy cũng là một người có tính tình khá là nhạt nhẽo, không muốn nghe mấy lời thề tục tĩu, thậm chí nghĩ đến cảnh tượng đó cũng thấy xấu hổ.
 
Vì vậy, cô đã lược bỏ rất nhiều phần không cần thiết và những phần không thể thể lược bỏ thì giao cho Tần Du.
 
Trong mắt người khác, đây có lẽ là ngày tính khí tốt nhất kể từ khi sĩ quan lên nắm quyền, nhẫn nại tiếp đón khách khứa, được chúc mừng cũng chỉ cười nhẹ, không khí cũng không đáng sợ như vậy nữa.
 
Ngược lại, Đường Ly lại vui vẻ nhàn nhã, chỉ hóa trang thành một cái bình hoa, đi theo Diệp Liên nếm thử tất cả món ngon trên bàn.
 
Thỉnh thoảng, ánh mắt của cô và anh chạm qua nhau, hai người không nhịn được mà mím môi, trong lòng đều nghĩ đến những lời giống nhau.
 
Mau nói ra đáp án.
 

Anh nói trước đi.
 
"Ôi trời, ban ngày ban mặt còn liếc mắt đưa tình." Diệp Liên cũng cười nói: “Buổi tối có nhiều thời gian, hai người cứ từ từ mà ngắm."
 
Đường Ly nghe thấy vừa khóc vừa cười.
 
Buổi tối, bà ấy đừng nhìn mỗi mình cô thôi chứ.
 
Giữa bữa tiệc, quản gia đếm gần hết số tiền nhận được, đến gặp cô và Diệp Liên để đối chứng.
 
Tần Du rất hiếm khi để tâm đến những chuyện vặt vãnh như vậy, đối với anh mà nói không cần thiết đến việc đối nhân xử thế, càng không thiếu tiền, nhưng quản gia thì không như vậy, dù sao cũng phải đi tìm người đối chứng.
 
Của hồi môn và sính lễ, là một số lượng lớn.
 
Mặt đối mặt, bầu trời tăm tối.
 
Khách khứa biết ý lần lượt rời khỏi địa điểm.
 
Nói cho cùng, không ai dám chuốc say Tần Du.
 
Đường Ly cũng trở về phòng.
 
Không phải trở về phòng ngủ của cô.
 
Mà là phòng cưới đã được trang trí.
 
Đôi mắt cô đỏ hoe, tâm trạng bình thản lại hỗn loạn.
 
Nghĩ anh ấy nên quay lại rồi, đến lúc nói ra câu trả lời rồi.
 

Kết quả ngoài dự đoán đó là, người cô ấy đợi đến trước lại là Trần Thiến.
 
"Cô Đường!" Giọng điệu Trần Thiến rất khẩn trương, cứ như lần đầu tiên gặp chuyện lớn.
 
Tim của Đường Ly đột nhiên đập dồn dập.
 
"Trần Thiến, sao vậy?"
 
“Cô đừng lo… chỉ là… có thể sĩ quan phải qua đêm bên ngoài.”
 
Trần Thiến đã có một thời gian khổ để chuyển tin tức cho cô ấy.
 
"Vừa mới nhận được tin tức, cá mập phía nam tới đột ngột."
 
"Theo dự báo tốc độ gió trên biển, trước sáng ngày mai nó sẽ tiến vào theo đường chín đoạn.
 
"Đường chín đoạn?" Đường Ly giữ lại bình tĩnh của mình, cau mày.
 
Trần Thiến hít một hơi thật sâu.
 
"Đó là biên giới của Biển Đông."
 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui