Thấy anh đã bắt đầu cởi thắt lưng, trong nháy mắt, Đường Ly như bị kéo về đêm hôm qua.
"Đừng mà... Em sẽ ăn... Em ăn mà...." Cô vội vàng cầu xin tha thứ.
Trực giác nói cho cô biết rằng, anh sắp đút cho cô ăn thứ khác, mặc dù cô không biết đó là gì, nhưng chỉ cần có liên quan đến anh là cô ghét cay ghét đắng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Muộn rồi." Anh bóp cằm cô, giọng nói lạnh lùng: "Đây là thái độ cầu xin của em ư? Lúc nãy em mắng tôi thế nào, hả?"
Đường Ly yếu ớt run rẩy, đôi môi cũng run lên.
"Sĩ quan... Ngài Sĩ quan..."
Đây là lần đầu tiên cô gọi anh như thế.
Nữ tù nhỏ bé trần truồng quỳ ở mép giường, khắp người toàn là dấu vết ái ân, còn có vệt sữa trắng trên môi, đang giương mắt đáng thương ngước nhìn người đàn ông mặc quân phục cao lớn lạnh lùng.
Ngài Sĩ quan.
Rõ ràng là kiểu xưng hô vô cùng uy nghi, nghiêm nghị không được phép nhúng chàm, nhưng ý nghĩa lại bị thay đổi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô gọi thật là bùi tai, đáng thương, yêu kiều, mặc dù ngài Sĩ quan uy nghiêm đã từng thẩm vấn vô số người tù, nhưng cô lại là người khiến anh hài lòng nhất.
Thông thường, một nữ tù mà có thế khiến Sĩ quan hài lòng thì sẽ không thể có kết quả thẩm vấn một cách dễ dàng được.
Mà ngược lại, cô sẽ bị chơi rất lâu, rất lâu.
Cách thức trừng phạt có nhiều vô số kể, quá trình ấy có thể khiến Sĩ quan sung sướng kích thích, đương nhiên, đôi khi điều ấy quan trọng hơn kết quả nhiều.
Đường Ly không biết tất cả những chuyện này.
Cô là con gái của một gia đình trong sạch, nhà họ Đường đã rút lui khỏi chính trường vài chục năm rồi, ngoài một vài tài sản cũ của gia đình ra thì không còn gì khác.
Nhưng từ khi cô gả cho Tần Du thì mọi thứ đã khác rồi.
Đường Ly hoàn toàn đắm chìm trong nỗi ưu tư, bỗng bị cái gì đó nóng bỏng cứng rắn cọ vào mặt, cô còn chưa kịp nhìn rõ thì gáy cô đã bị anh khống chế.
Dương vật đang ngẩng cao đầu cũng nổi cơn giận, ngay khi vừa ra khỏi quần lót thì đã đập thẳng lên gương mặt nhỏ nhắn của cô.
Cô đang quỳ, còn chẳng cao được bằng nửa anh, gương mặt đẹp đẽ trông càng nhỏ hơn, còn bị mấy sợi tóc che đi nhiều.
Anh vén những sợi tóc đen dài của tô, sợi tóc mềm mượt như tơ lụa, cảm giác khi cầm trên tay rất tuyệt.
Anh chưa từng buộc tóc cho cô bao giờ, nếu suôn sẻ thì trong hôn lễ sẽ có bước này.
Nhưng mà nó cũng chẳng quan trọng chút nào.
Đến giờ mà vẫn chưa buộc bao giờ ư?
Anh mong rằng cô sẽ không thể chạy thoát được.
Hành động của anh lúc nào cũng mạnh mẽ độc đoán, phải nắm được mọi thứ trong tay, ngay cả những sợi tóc của cô cũng phải nằm hết trong lòng bàn tay anh, anh còn cố tình vuốt cho mượt chứ không hấp ta hấp tấp như những gã đàn ông háo sắc tầm thường khác.
Đương nhiên, còn có đôi phần dịu dàng nữa.
Nhưng chuyện tiếp theo phải làm lại không hề dịu dàng chút nào.
"Nói thử xem đây là cái gì, lát nữa em sẽ phải nuốt đó." Anh kéo tóc cô, sức lức vừa đủ để xé rách mặt cô, mồm miệng nhỏ nhắn của cô bị hướng thẳng về phía dương vật đỏ thẫm.
Dường như cô rất ghét cái thứ ấy của anh, cô vừa khóc lóc mắng chửi vừa né tránh: "Thứ quái vật xấu xí... Đi đi..."
So với gương mặt trắng nõn xinh xắn của cô thì đúng là gậy thịt của anh trông ngang tàng hơn nhiều.
Đen tím, to dài, hung dữ, xấu xí, thứ to lớn như thế, cô ghét còn chẳng hết thì sao mà thích được.
Nhưng cũng chẳng hề gì, đằng nào cô cũng phải ăn nó thôi.
Tiếng mắng chửi cuối cùng của Đường Ly còn chưa được cất ra thì khe hở giữa răng và môi đã bị cạy ra rồi.
Gậy thịt vừa to vừa dài như quái vật còn gần như lớn hơn cả gương mặt của cô, đôi mắt của cô bị một cây gậy đen tím che đi, chỉ chốc lát sau, trong miệng đã nếm được một mùi hương gì đó.
Tanh nóng, tất cả đều là mùi vị của anh.
Tóc của cô bị anh kéo, muốn dùng răng cắn anh mà cũng không cắn được, cô càng giãy dụa nức nở, thứ to lớn của anh lại càng đâm sâu vào trong cổ họng hơn, rút ra cắm vào, rất chấn động, nước bọt bị khuấy đảo tạo ra những tiếng nước...
Miệng nữ tù nhỏ vừa mềm vừa trơn, hoàn toàn không kém cái huyệt ấm áp phía dưới chỗ nào, Tần Du cực kỳ hài lòng, anh thở hổn hển từng hồi, rồi ưỡn thắt lưng tiếp tục đi vào trong khoang miệng mềm mại của cô.
Nhóp nhép, nhóp nhép, miệng của cô rất nhỏ, bị anh chiếm trọn cả, thỉnh thoảng có chút không khí còn sót lại bên trong cũng bị cắm vào tạo ra những tiếng vang, cô không kịp thở gấp, ra sức kêu lên ư ư a a, còn bị anh cắm đến nỗi chảy cả nước mắt...
Nhưng càng như thế, cái miệng nhỏ nhắn của cô lại càng mút mạnh hơn, khiến cho anh chìm trong sảng khoái.
Tần Du rít lên một tiếng, bắt đầu rút ra cắm vào kịch liệt, ngay khi vừa bắn đầy bơ sữa cho cô thì anh cũng thấp giọng ra lệnh: "Nuốt xuống!"
Đầu của cô gần như bị vùi hết trong quần anh, chiếc cổ cực kỳ nhỏ đã bị anh đâm tới nỗi sắp nổi lên vết hằn của cái ấy rồi, hai bầu ngực đầy đặn đập vào chân anh liên tục.
Cả người cô như một đóa sen nhỏ dưới trận cuồng phong bão táp, đường cong ở chiếc eo thon thả, đầu gối thì quỳ không ổn định.
Cả cơ thể mảnh mai lung lay lắc lư, như thể sắp ngã xuống, duy chỉ có trên bờ mông nhỏ nhắn cong cong tròn trịa là có hai dấu bàn tay, nhìn xuống tiếp nữa, huyệt thịt sưng đỏ đã sưng đến nỗi gần như nhô hẳn lên...
Sao mà anh tha cho cô đưa, anh giơ ngón tay ra đâm vào trong nhụy hoa đang vểnh cong của cô, tùy ý khuấy đảo lớp thịt mềm nóng quyến rũ cùng thuốc mỡ ướt át bên trong.
Khuấy đảo tới nỗi nó mềm nhũn như thể sắp tan thành vũng bùn lầy lội, những giọt sương nhỏ giọt chảy ra ngập cả bông hoa cúc nhỏ sau mông.
Những lần vặn vẹo yêu kiều của cô như một chiếc lá sen bị mưa tạt vào, bờ mông nhỏ nhắn đẹp đến nỗi sáng long lanh.
Miệng cô bị anh chơi bằng cây gậy thịt, huyệt nhỏ thì bị ngón tay của anh cắm vào, hai lỗ nhỏ trên dưới của Đường Ly đều bị anh chiếm hết, anh cùng di chuyển hai phía cùng lúc, từ đầu đến chân cô đều bị anh đâm qua, có tránh đi đâu cũng không được.
Khi cô đang cảm thấy như mình sắp chết tới nơi thì ở bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
"Sĩ quan."
Cấp dưới của Tần Du kính cẩn nói, rõ ràng là chẳng hề hay biết cuộc thẩm vấn ở bên trong đang kịch liệt đến mức nào.
"Có tin tức mới về Nam Sa ạ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...