Nguyệt Lượng vừa chạy đến phòng luyện kim, liền thấy anh đẹp trai Tira và mỹ nhân Tiêu Hà đang yên lặng nhìn nhau trong một góc phòng âm u.
Đương nhiên đây thuần túy chỉ là ảo giác, thực ra bọn họ đang giao dịch với nhau mà thôi.
Một lúc sau Tiêu Hà mỹ nhân giật mình, chuyển hướng nhìn qua bên Nguyệt Lượng. Khung giao dịch lập tức nhảy ra trên màn hình của Nguyệt Lượng, vừa ấn đồng ý, liền thấy người kia liên tục ném đồ giống nhau vào trong khung giao dịch, vải kí hiệu cao cấp, tơ nhiện ám ảnh vân vân.
Trong lúc Quý Đạm đang ném đồ vào khung giao dịch, Nguyệt Lượng cũng nhận được tin mật Tira gửi tới.
Tira: Nguyệt Nguyệt, biết làm Nguyệt lượng không?
Nguyệt lượng trường bào, thuộc tính danh mục không tệ, cũng là một loại trang bị tương đối tốt với mục sư đang ở giai đoạn này, hơn nữa lại rất đẹp, được các cô gái vô cùng yêu thích. Nhưng vì nguyên liệu khó kiếm, so với giá trị của nó thì thật không đáng, vả lại chỉ là trang bị thời gian chuyển tiếp, người bình thường cũng không để ý quá đến nó.
Bánh trung thu: Có thiết kế, tới cấp cao là có thể học rồi, nhưng mà không có nguyên liệu.
Tira: Còn bao nhiêu điểm được cao cấp?
Bánh trung thu: Năm mươi, đợi lát nữa dùng hết mấy cuộn vải này thì cũng đủ lên rồi.
Vừa gửi xong tin, quay lại nhìn bên kia Quý Đạm đã ấn xác nhận giao dịch, Nguyệt Lượng liền vội vã ấn xác nhận thu đồ vào túi. Khung giao dịch vừa biến mất, trên màn hình đã nhảy ra lời mời giao dịch mới. Nguyệt Lượng liếc qua, là Tira gửi.
Bụng đầy nghi ngờ ấn đồng ý, đã thấy vài món đồ tương tự được thêm vào khung giao dịch. Một cuộn Nguyệt bố, bốn cuộn chỉ Nguyệt lượng, hai viên Trân châu ngũ sắc, một lọ Nước mắt tinh linh, ba khối Đá thủy tinh…
Sao trông quen vậy cà? Đây không phải nguyên liệu làm Nguyệt lượng sao? Còn thừa nữa. Cộng sơ sơ bảy tám phần, cũng phải tới một nghìn G, Tira cũng thừa tiền quá đi.
Tira: Làm cho Tiểu Hà một bộ Nguyệt lượng, phần nguyên liệu thừa ra cậu làm Thù ti trường bào cũng được.
Nguyệt Lượng nước mắt lưng tròng. Nguyệt lượng và Thù ti cũng hơn kém nhau xa lắm đó, Bánh gato cậu có thể trọng đồ khinh sắc hơn nữa không vậy!
Có điều người cho nguyên liệu thì chính là đại gia, Thù ti tốt xấu gì cũng có thể mặc, dài dòng gì nữa, cứ làm thôi.
Dù sao trên người cũng đã mang đủ nguyên liệu, Nguyệt lượng cũng lười hoạt đông, liền ngồi trong phòng luyện kim nâng cấp kỹ năng may vá, tiện thể gửi tin mật cho Quý Đạm cũng đang nâng cấp kỹ năng.
Bánh trung thu: Đúng rồi, Bột mỳ nói muốn khai hoang phó bản mới, bảo chúng ta về cùng làm.
Tiêu Hà: A?
Tin tức này làm Quý Đạm hoàn toàn không trở tay kịp. Tuy nói là phó bản mới mở ra sau khi hệ thống cập nhật từ lâu đã trở thành trọng điểm quan tâm của toàn bộ người chơi trong game, Quyển Quyển và Dâu tây trước đó cũng vì công hội muốn khai hoang phó bản mà gào khóc sống chết thay phiên nhau rời đi. Nhưng bởi vì ở trong tiểu đội ngũ này quá vui vẻ, công hội an nhàn Tám mươi lăm độ tây cũng quá phân tán, Quý Đạm đã hoàn toàn vứt loại chuyện khai hoang phó bản này ra sau đầu, suy nghĩ trong tiềm thức chính là: Mình chỉ là một tiểu mục sư chưa mãn cấp, khai hoang gì gì đó còn cách mình rất xa.
Vừa nghe Nguyệt Lượng nói vậy, cậu mới chợt nhớ ra, cậu còn có một đại hào lấp la lấp lánh khác, là phó hội của Thần Hành, là mục sư đứng đầu công hội — Trứng ốp tiêu sái.
Quý Đạm lại xoắn xuýt rồi: Về tình về lý, rõ ràng cậu nên trở về khai hoang. Nhưng mà cậu lại rất muốn chui rúc trong tiểu đội này tiếp tục sống cuộc sống vui vẻ nhàn nhã trong game.
Hơn nữa, vấn đề là phải mở miệng nói với Tira thế nào đây?
Việc Quý Đạm không muốn làm nhất hiện giờ chính là vì lời nói dối đầu tiên mà phải tiếp tục dối trá không ngừng nghỉ.
Quý Đạm còn đang do dự nên mở miệng thế nào, Nguyệt Lượng đã nói ra trước rồi.
Bánh trung thu: Có chuyện muốn nói với mọi người.
Pudding Dâu tây: Chuyện gì?
Caesar đại đế: [xấu hổ] Thực ra là Nguyệt Nguyệt đã đáp ứng lời cầu hôn của tớ.
Pudding Dâu tây: Cầu cái đầu cậu! Nguyệt Nguyệt là của tôi! Của tôi!
Tira: Vậy Quyển Quyển là của ai?
Caesar đại đế: WC tuyệt luyến.
Bánh trung thu: Khụ khụ, im nào, tớ đang nói nghiêm túc. Công hội bọn tớ sắp khai hoang, lão đại triệu hoán tớ về.
Kênh đội ngũ thoáng trầm mặc. Vài giây sau, kênh công hội đột ngột nảy ra một tin tức.
Caesar đại đế: Tôi tuyên bố từ giờ khắc này Tám mươi lăm độ tây sẽ trở thành công hội đối địch với Thần Hành, treo giải một triệu giết hội trưởng Thần Hành, thấy lần nào giết lần đó.
Bánh Dứa: Đánh Bích không, bốn thiếu một, muốn đi mật tớ.
Cappuchino: Dứa sao giờ còn đánh Bích không, tớ vừa nghĩ tới mê cung đã thấy buồn nôn.
Bánh Dứa: Muốn tìm nguyên liệu làm xẻng.
Lãng mỗ cầu: Thôi quên xẻng đi, dao phay bạo kích cao hơn.
Bánh Dứa: FC, trang bị bạo kích giờ không thịnh hành nữa rồi.
Caesar đại đế: Tôi tuyên bố từ giờ khắc này Tám mươi lăm độ tây sẽ trở thành công hội đối địch với Thần Hành, treo giải một triệu giết hội trưởng Thần Hành, thấy lần nào giết lần đó.
Lãng mỗ cầu: FC, không có bạo đánh chiến trường bằng niềm tin.
Bánh su kem: 5555555, có ca ca tốt bụng nào có thể dẫn người ta đi làm nhiệm vụ hêm?
Cappuchino: [nôn mửa] Tỏi lại trèo lên cái tiểu hào nhân yêu kia rồi, tởm quá.
Bánh su kem: Cappu ca ca~~ Đáng ghét nha~~ Người ta là kem, không phải tỏi.
Cappuchino: [nôn mửa] [nôn mửa] [nôn mửa]
Bánh Dứa: Đánh Bích không, bốn thiếu một, muốn đi mật tớ, ai tới cũng được.
Caesar đại đế: Tôi tuyên bố từ giờ khắc này Tám mươi lăm độ tây sẽ trở thành công hội đối địch với Thần Hành, treo giải một triệu giết hội trưởng Thần Hành, thấy lần nào giết lần đó.
Caesar đại đế: Tôi tuyên bố từ giờ khắc này Tám mươi lăm độ tây sẽ trở thành công hội đối địch với Thần Hành, treo giải một triệu giết hội trưởng Thần Hành, thấy lần nào giết lần đó.
Caesar đại đế: Tôi tuyên bố từ giờ khắc này Tám mươi lăm độ tây sẽ trở thành công hội đối địch với Thần Hành, treo giải một triệu giết hội trưởng Thần Hành, thấy lần nào giết lần đó.
Cappuchino: Phá Phá lại lên cơn rồi.
Tira: Chỉ là hắn bị kích thích.
Pudding Dâu tây: Nam nhân bị vứt bỏ.
Bánh Dứa: Đánh Bích không, bốn thiếu một, muốn đi mật tớ, ai tới cũng được.
Lãng mỗ cầu: Phá Phá tới đây nào, Lãng ca ca thương em.
Bánh su kem: Hội trưởng ca ca, dẫn người ta đi làm nhiệm vụ có được không~
Caesar đại đế: Mấy người thật quá đáng! Không nghe mệnh lệnh của hội trưởng gì sất!
Bánh Dứa: Hội trưởng đại nhân tôn kính, em phải nhắc anh hai việc.
Bánh Dứa: Thứ nhất, game này không có thiết kế hệ thống công hội đối địch, anh cũng không thể PK người chơi khác.
Bánh Dứa: Thứ hai, nếu em nhớ không nhầm, tài sản của anh hình như không đến năm trăm G, cho nên anh cũng không có một triệu để treo giải.
Bánh Dứa: Cuối cùng, kiến nghị anh nên xem ít tiểu thuyết YY võng du đi.
Tira: Dứa, giáo viên toán của em đang khóc kìa.
Caesar đại đế: [gào khóc]
Cappuchino: Oa oa, giờ tớ mới biết thì ra Phá Phá là giáo viên dạy toán của Dứa đấy.
Pudding Dâu tây: Điển hình của việc nhận lầm đệ tử đó.
Caesar đại đế: Đám FC mấy người, Nguyệt Nguyệt phải đi cùng hội trưởng Thần Hành đó!
Bánh trung thu: Khụ, lão đại của bọn tớ triệu hoán…
Lãng mỗ cầu: Cái giề! Anh muốn đi giết hội trưởng Thần Hành! Hắn dựa vào gì mà dám tới?!
Caesar đại đế: [gào khóc] Lãng ca ca thì ra anh thích Nguyệt Nguyệt chứ không phải người ta!
Cappuchino: Giải thưởng vừa nãy còn có hiệu lực không?
Bánh Dứa: Tớ bổ sung một triệu.
Quý Đạm nhìn đám đối thoại hỗn loạn này, im lặng 囧.
Lại quay qua nhìn Tira đang đứng bên, Quý Đạm thầm nghĩ: Đau lâu dài không bằng đau ngắn, không bằng nhân cơ hội này nói thật với Tira luôn cho rồi.
Hít sâu một hơi, điều chỉnh lại tâm lý, rồi di chuột qua khung đối thoại, chọn gửi tin mật cho Tira, viết: Xin lỗi, thực ra em…
Còn chưa gõ xong chữ, trên màn hình đã xuất hiện một đoạn mật ngữ.
Tira: Ái đồ này, gần đây buổi tối anh có việc bận, không dắt em được rồi.
A? Không phải chứ!
Quý Đạm luống cuống ba tay bốn cẳng xóa đoạn chat mới gõ phân nửa kia đi, viết lại: Sao vậy?
Tira: Không có gì đâu, chỉ là không thể onl buổi tối. Sau này chỉ có thể dắt em luyện cấp vào ban ngày thôi, có tiện không?
Quý Đạm học năm hai, việc học cũng không coi là nhàn hạ gì, nhưng số tiết cũng không nhiều lắm. Tuần năm ngày tối đa cũng chỉ có ba buổi chiều có tiết, học cũng chỉ đến ba giờ, càng miễn bàn đến cuối tuần tất nhiên là rảnh rỗi cả ngày.
Tiêu Hà: Ưm, chiều thứ ba và thứ sáu em nghỉ, mấy hôm khác phải tới ba giờ chiều mới tan học.
Tira: Ok, dù sao ban ngày gần như lúc nào anh cũng onl. Lúc nào em login thì anh kéo đi, quyết định như vậy nhé.
Tiêu Hà: Ừm.
Đã không còn Tira dắt đội mỗi tối, Tiêu Hà tất nhiên cũng có thể không xuất hiện. Chuyện vắng mặt cũng không cần giải thích gì rồi.
Quý Đạm thở dài một hơi, không hiểu sao vẫn có chút phiền muộn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...