”Thực ra tớ đang luyện tiểu hào.” Quý Đạm do dự một hồi mới ấp a ấp úng nói thật.
”À, tiểu hào à. Chức nghiệp gì? Cấp bao nhiêu rồi?” Nguyệt Lượng thuận miệng hỏi.
Phản ứng của cô rất bình tĩnh, không phải chỉ là luyện tiểu hào thôi sao? Chuyện rất bình thường thôi. Mãn cấp rồi, chẳng còn gì thú vị nữa, có thể muốn thử chơi chức nghiệp khác thôi. Hoặc đôi khi cũng chỉ đơn giản là muốn mở thêm một thương khố khác, vân vân. Luyện tiểu hào có đủ mọi lý do, người chơi game mấy năm gần đây ai mà không có vài tiểu hào? Mà nói mới nhớ, tiểu hào thuật sĩ của cô đã lâu lắm không onl rồi, vẫn dừng lại ở cấp mười.
”Ưm…. Vẫn là mục sư, cấp 69.”
”Xỉu, đại hào của cậu còn thiếu sao, tiểu hào vẫn muốn luyện mục sư? Chán quá cũng không cần như thế chứ.” Nguyệt Lượng quay lại trang chọn nhân vật, click vào thuật sĩ cấp mười vẫn còn mặt trường bào màu đỏ của tân thủ kia, tiến vào trò chơi.
Nhìn khung tải tiến độ quen thuộc trên màn hình, Nguyệt Lượng bỗng nhớ ra, nãy vừa hỏi một vòng công hội chả có ai biết bạn Trứng ốp cuối tuần này chạy đi đâu, cứ cho là luyện tiểu hào đi, sao còn phải trốn đi lén lút luyện không nói ai hay?
Càng nghĩ càng cảm thấy vấn đề, mục sư tuy rằng cũng có thể hướng theo đường công kích, nhưng lực chiến đấu giai đoạn đầu rất thấp, luyện một mình tốc độ thăng cấp tuyệt đối không thể so với pháp sư. Huống chi pháp sư luyện một mình, sau một tuần đã có thể thăng tới sáu mươi cấp có thể nói là thần tốc rồi, huống chi còn là mục sư!
Lại liên tưởng tới kiểu nói ấp úng muốn nói lại thôi của Quý Đạm, khả nghi, khả nghi vô cùng!
”Gà con ơi gà con à, cậu nghĩ gì mà muốn luyện tiểu hào vậy?” Giọng Nguyệt Lượng vô cùng ngọt ngào, khiến Quý Đạm nghe mà dựng hết tóc gáy, mồ hôi chảy ròng ròng.
Trứng ốp tiêu sái => Trứng gà => Gà con, thông thường Nguyệt Lượng chỉ dùng nick name cuối cùng trong tình huống đặc thù, ví dụ như uy hiếp.
Thử phiên dịch ý nghĩa của câu này, thì chính là: Thành thật thì được khoan hồng, chống cự phải nghiêm phạt, thành thực nói cho bà mi rốt cục có chuyện gì!
Đã biết là sẽ thành vậy mà, Quý Đạm bi ai giằng xé tầm một phút, dưới bối cảnh liên tục ho khan ”vì cổ hỏng khó chịu” của Nguyệt Lượng mà khó khăn mở miệng: ”Hôm đó tớ chơi một mình nên buồn chán, liền tạo một tiểu hào chơi, sau đó lại gặp hai tiểu hào khác ở Tân thủ thôn nên bị kéo đi luyện cấp cùng.”
”Nói trọng điểm.” Giọng ngự tỷ hệt như ”tiếng trời”.
”Ư… Tớ không cẩn thận click nhầm… cho nên… tạo một acc nữ.” Đánh chết cậu cũng không thừa nhận là cố ý.
Nguyệt Lượng suýt sặc, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi tiếp: ”Sau đó?”
”Ư, tớ bị coi là tân thủ, sau đó nhận thêm một sư phụ, rồi được thêm vào một công hội nữa.”
”Còn gì nữa?”
”Tớ nói với họ tớ là bạn cậu, là cậu kéo tớ chơi…”
”Tôi đề nghị cậu nói rõ ràng một lần đi.” Nguyệt Lượng mỉm cười, một tuần đi công tác về đã có thứ tiêu khiển mới, quá tốt.
”Chỉ có vậy thôi…” Quý Đạm nhỏ giọng, tuy rằng nói ra khá là ngắn gọn, nhưng tổng kết thực ra cũng chỉ có mấy chuyện này.
”Vậy tớ hỏi cậu đáp.”
”….. cũng được.”
”Sư phụ cậu là ai, vào công hội nào?”
”Là một pháp sư tên là Tira, vào công hội Tám mươi lăm độ tây.”
Tira? Có từng nghe danh, là một tên 囧 rất điên khùng.
Tám mươi lăm độ tây? Cái công hội biến thái toàn một đám đồ ngọt kia?
”Câu hỏi cuối cùng, tên tiểu hào của cậu?”
”Tiêu…. Hà….” Quý Đạm đỏ mặt trả lời.
”Tiêu Hà… tên rất hay ha ha ha ha!” Nguyệt Lượng vừa nghe là đã đoán được hai chữ nào, quả trứng gà này đúng là không biết đặt tên chút nào, hay có lẽ nên nói là rất biết đặt tên nhỉ… Nguyệt Lượng thầm tính toán, lại không nhịn được mà cười ha ha hai tiếng. ”Tớ còn một câu hỏi.”
Quý Đạm câm nín, tỷ tỷ không phải chị vừa nói là câu hỏi cuối cùng sao?
”Không biết Tám mươi lăm độ tây có để ý đến việc tiểu hào của tớ gia nhập công hội họ không?”
Quý Đạm thoáng lạnh gáy, nhất thời có cảm giác đang dẫn sói vào nhà. Nhưng mà dưới sự áp bức của ngự tỷ, không thể không truyền đạt ý Nguyệt Lượng trong đội ngũ.
Thanh chocolate ngọt ngào: Tiểu Hà sao nãy giờ em không nói gì thế?
Tiêu Hà: A, cái đó… Nguyệt Lượng online rồi, cô ấy hỏi có thể thêm tiểu hào vào công hội chúng ta không?
Caesar đại đế: Có thể! Tất nhiên có thể!
Pudding Dâu tây: Có thể cái đầu cậu, thấy muội muội liền chảy nước miếng.
Caesar đại đế: Cậu phản đối?
Pudding dâu tây: Trẫm duyệt.
Caesar đại đế: Hứ, tớ mới là hội trưởng, cậu duyệt cái con khỉ.
Tira: Nói với cô ấy mặc bikini mới được nhập hội.
Caesar đại đế: Kế hay!
Ba phút sau, một thuật sĩ muội muội cấp mười tên là Bánh trung thu gia nhập công hội, khiến cả đám lại thêm một trận sói tru.
Bản chất của Nguyệt Lượng là ngự tỷ, nhưng đồng thời cô ấy còn rất nhiều chuyện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...