Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

– Đóng băng.

Sáng hôm sau Lục Lăng Hằng tới công ty tìm Mã Du. Lúc anh tới công ty Mã Du đang họp, anh gửi một tin nhắn nói mình chờ ở phòng làm việc của Mã Du.

Lục Lăng Hằng ngồi trong phòng làm việc của Mã Du, đợi nửa tiếng đồng hồ mà không thấy Mã Du về, anh chán muốn chết, thấy trên bàn có một tập kịch bản liền cầm lên xem.

Đây là một phần kịch bản phim, cho nên chỉ có hai mươi nghìn chữ, phim lấy bối cảnh lịch sử triều nhà Minh. Vốn Lục Lăng Hằng chỉ muốn xem qua một chút, không ngờ kịch bản đặc sắc ngoài ý muốn, anh vừa đọc liền bị cuốn vào. Câu chuyện này vô cùng thú vị, nói về một vị hôn quân. Trong các câu chuyện thường gặp, các hôn quân thường IQ bằng âm hết sức ngu ngốc, cho nên mới bị người khác lợi dụng ức hiếp, nhưng kịch bản này lại không nói về khía cạnh đó, nói rõ tâm lý hôn quân vì sao lại không để ý tới nịnh thần và chuyện triều chính. Lục Lăng Hằng đọc một lúc hết kịch bản còn chưa thấy đã. Bởi trong phòng làm việc không có ai nên anh liền đứng lên thử nhập vai diễn.

Mãi tới trưa Mã Du mới về, Lục Lăng Hằng vội buông kịch bản xuống: “Anh Mã.”

Nét mặt Mã Du khó coi, chỉ chỉ về phía sô pha: “Ngồi xuống đi. Chúng ta nói chuyện.”

Lục Lăng Hằng ngồi xuống rồi nhưng Mã Du vẫn không lên tiếng.

Mới sáng sớm ra Mã Du đã bận bịu chuyện của Lục Lăng Hằng, Nhạc Hinh Ngọc và Trương Minh Tước. Anh mắng người đại diện của Trương Minh Tước một thôi một hồi, lại cùng bàn bạc với Nhạc Hinh Ngọc, về cơ bản đã nắm rõ chân tướng sự việc.

Thật ra nguyên nhân chuyện này là do Nhạc Hinh Ngọc không muốn tiếp tục giả làm người yêu với Trương Minh Tước nữa, muốn “chia tay” cùng với hắn. Hai người họ vốn không phải cặp đôi thật, chỉ vì công việc nên mới giả vờ yêu nhau. Nhạc Hinh Ngọc là một người đối nhân xử thế rất khéo, cũng rất trọng nhân tình, nhưng Trương Minh Tước lại chỉ biết nghĩ cho mình, coi tất cả mọi người như bàn đạp để giẫm lên, hơn một năm qua hai người không ngừng cãi vã, thường là vì công việc.

Trước đó có một đạo diễn tìm tới Nhạc Hinh Ngọc, muốn cô và Trương Minh Tước cùng nhau đóng một bộ phim nghệ thuật. Bộ phim này đầu tư rất ít, thành viên tổ chế tác cũng bình thường, thành ra không gây được nhiều tiếng tăm, khá lắm thì cũng vô thưởng vô phạt, xui xẻo hơn thì bị vùi dập giữa đường giữa chợ, nhưng nếu có thể mời đôi tình nhân Trương Nhạc, có lẽ có thể đảm bảo phòng vé. Thật ra dựa vào địa vị Trương Minh Tước và Nhạc Hinh Ngọc bây giờ mà nói, bộ phim này không có tác dụng gì với họ, nhưng đạo diễn kia đều giúp họ khi hai người còn chưa nổi danh, cho nên Nhạc Hinh Ngọc muốn nhận bộ phim này để trả nhân tình, nhưng Trương Minh Tước không đồng ý, cảm thấy lãng phí thời gian.

Không đồng ý thì thôi đi, cùng lắm Nhạc Hinh Ngọc diễn một mình, cũng không phải không có người yêu thì cô không diễn được. Nhưng đúng lúc này có một đài truyền hình tới tìm Trương Minh Tước, muốn quay một chương trình truyền hình thực tế, mời các cặp đôi giải trí tham gia. Đây là một chương trình hiện rất nổi tiếng, là một cơ hội tốt để thăng tiến, Trương Minh Tước muốn nhận, nhưng Nhạc Hinh Ngọc lại không chịu, thứ nhất là bởi cô đã đồng ý với đạo diễn đóng bộ phim kia, thứ hai là vì cô không muốn tiếp tục xuất hiện cùng Trương Minh Tước với tư cách người yêu nữa. Nhưng phim điện ảnh còn có thể quay một mình được, chứ Trương Minh Tước không thể dẫn tay phải của mình tham gia chương trình thực tế dành cho các cặp đôi, hai người vì lý do này mà cãi vã liên tục, cuối cùng Trương Minh Tước tìm đến người đại diện của cô dỗ ngon dỗ ngọn, có một lần trên bàn rượu chuốc say đại diện của cô, thay cô nhận tham gia chương trình này. Chuyện này khiến Nhạc Hinh Ngọc rất tức giận. Hơn một năm qua Nhạc Hinh Ngọc thu thập không ít cục diện rối rắm cho cho Trương Minh Tước, bao nhiêu mâu thuẫn tích tụ lại, cô nổi giận, kiên quyết muốn chia tay với Trương Minh Tước.

Tuy giả làm người yêu là một chuyện đôi bên cùng có lợi, nhưng bởi vì Nhạc Hinh Ngọc debut sớm hơn Trương Minh Tước, có nhiều tác phẩm hơn hắn, cũng nổi tiếng hơn, cho nên người được lợi nhiều hơn ở đây thật ra là Trương Minh Tước. Giờ hắn đang lên, âu cũng là nhờ mạng lưới giao thiệp và tài nguyên của Nhạc Hinh Ngọc giúp, cho nên đương nhiên hắn không chịu chia tay, thế nhưng thái độ của Nhạc Hinh Ngọc vô cùng kiên quyết. Thế là Trương Minh Tước đành phải thỏa hiệp, tạm thời gác chuyện chương trình thực tế lại, chịu tham gia phim điện ảnh để Nhạc Hinh Ngọc đồng ý tạm thời không chia tay mà đợi đến khi địa vị hắn vững chắc hơn nữa. Nhạc Hinh Ngọc ở bên kia cũng đã đồng ý.


Nếu chuyện kết thúc ở đây thì đã không có chuyện phiền phức sau này. Bởi vì chuyện này mà Trương Minh Tước vô cùng tức giận, hắn biết sớm muộn gì Nhạc Hinh Ngọc cũng muốn chia tay với mình, giờ đôi bọn họ đang ‘mặn nồng’ như vậy, đến khi chia tay nhất định khán giả sẽ rất tò mò lý do. Nhạc Hinh Ngọc biết hắn có nhiều antifans, hơn nữa mạng lưới giao thiệp và danh tiếng của cô đều tốt hơn hắn, hắn sợ đến lúc đó sẽ gây bất lợi cho mình, cho nên sớm đã lên kế hoạch.

Vừa hay hôm đó Nhạc Hinh Ngọc bị bệnh, hắn thấy Lục Lăng Hằng chăm sóc Nhạc Hinh Ngọc, trong lòng bắt đầu có chủ ý. Thay vì bị động chịu đòn, không bằng tự lên kế hoạch trước, khi đó hắn chụp ảnh Lục Lăng Hằng đỡ lấy Nhạc Hinh Ngọc, lại mua chuộc một tài khoản chuyên tung tin và thuê thủy quân lên mạng gài mìn sẵn, đợi đến khi “Đao phong” lên sóng sẽ bắt đầu tung chuyện này ra. Trước đó Nhạc Hinh Ngọc được đưa nhập viện hắn chủ động đi theo, phóng viên báo chí cũng là hắn gọi tới, thêm weibo thâm tình hôm qua đăng, tất cả là những viên gạch giúp hắn xây dựng hình tượng chàng trai tốt. Mặc kệ Nhạc Hinh Ngọc muốn chia tay với hắn luôn hay là sau này mới chia tay, có chuyện này rồi, chỗ đứng của hắn sẽ vững vàng hơn, đến lúc đó người được lợi là hắn, còn Nhạc Hinh Ngọc sẽ rước tai tiếng về mình.

Mã Du đã biết rõ chân tướng việc này, hiển nhiên hành động lần này của Trương Minh Tước rất không phải đạo, giả như Trương Minh Tước không phải nghệ sĩ của công ty giải trí Tinh Tinh, nhất định anh sẽ nghĩ biện pháp vạch trần bộ mặt thật của Trương Minh Tước, chứng minh Lục Lăng Hằng trong sạch, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, cả ba đương sự đều là nghệ sĩ cùng công ty.

Giới giải trí không phải cục cảnh sát, giờ chân tướng không còn quan trọng nữa, cái quan trọng là.. lợi ích.

Cả sáng nay Mã Du họp cùng các thành viên cấp cao trong công ty bàn xem nên xử lý chuyện này sao cho tốt. Cục diện có lợi cho cả ba là không thể, nhất định phải chọn giữ và bỏ. Nhạc Hinh Ngọc và Trương Minh Tước, một người là sao nữ nổi tiếng của công ty, một người là tiểu thịt tươi đang lên, mà Lục Lăng Hằng lại là người mới không có bất cứ vốn lũy gì, nếu chỉ có thể giữ lại hai người, có là kẻ ngu cũng sẽ chọn giữ lại Trương Minh Tước và Nhạc Hinh Ngọc. Bảo vệ Nhạc Hinh Ngọc thì rất đơn giản, chỉ cần dùng chút thủ đoạn quan hệ xã hội, để khán giả nghĩ Lục Lăng Hằng đơn phương Nhạc Hinh Ngọc quấn mãi không dứt là được, sau đó Nhạc Hinh Ngọc và Trương Minh Tước vẫn là cặp đôi đẹp quốc dân, Lục Lăng Hằng thì là bia đỡ đạn thay cho họ. Nhưng nếu xử lý như vậy sẽ tạo thành một vết nhơ lớn trong sự nghiệp Lục Lăng Hằng, bao nhiêu nỗ lực của anh sẽ đổ ra sông ra biển, giờ anh đang là người bị lên án chỉ trích nhân phẩm, cả cộng đồng mạng đang mắng chửi anh, chỉ sợ sau này sẽ không gượng dậy nổi.

Trước khi chuyện này xảy ra, Mã Du thật sự muốn nâng đỡ Lục Lăng Hằng. Bộ phim “Khương môn phi tương” kia nhất định sẽ gây bão, cho nên trong thời gian này có vài kịch bản và quảng cáo muốn mời Lục Lăng Hằng, nhưng Mã Du không nhận giúp anh bởi vì những dự án tìm tới bây giờ không có cái gì tốt. Anh định chờ “Đao phong” lên sóng sau đó xem phản ứng khán giả, nếu phản ứng tốt, Lục Lăng Hằng được chú ý, khi đó anh sẽ sắp xếp ekip lớn cho Lục Lăng Hằng hoặc tiêu chút vốn liếng đẩy anh lên làm diễn viên chính, không lãng phí nhiều thời gian giậm chân tại chỗ nữa. Nhưng chuyện này đột nhiên xảy ra, những cơ hội trước mắt chỉ sợ sẽ tan như bọt nước.

Mã Du trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng Lục Lăng Hằng không nhịn được nữa hỏi: “Anh Mã? Anh muốn nói gì với em?”

Mã Du nhấp một ngụm trà nóng, nén xung động muốn thở dài: “Thời gian này cậu nghỉ ngơi một chút, tham gia mấy lớp đào tạo nâng cao đi.”

Lục Lăng Hằng sửng sốt.

Mã Du lại nói: “Chuyện này cậu không cần phải trả lời, đợi qua cơn bão này đã.”

Lục Lăng Hằng cắn môi, nói thẳng: “Là muốn đóng băng hoạt động của em sao?”


Mã Du đau đầu day day huyệt thái dương: “Cũng không phải đóng băng. Nói chung là.. chờ “Khương môn phi tương” phát sóng rồi tính tiếp.”

“Khương môn phi tương” mới đóng máy không được bao lâu, đợi đến khi phim phát sóng cũng phải non nửa năm nữa, ý này là, non nửa năm này Lục Lăng Hằng không có hoạt động gì. Mã Du muốn giúp Lục Lăng Hằng đòi lại công đạo, anh cũng rất khó chịu với hành động tự quyết này của Trương Minh Tước, nhưng dù làm thế nào đi chăng nữa thì cũng không có bất cứ ích lợi gì cho công ty, nói riêng về chuyện này, muốn giúp Lục Lăng Hằng đảo chiều dư luận thôi cũng rất khó. Chứng minh hai người không thuần khiết thì dễ, tùy tiện chụp một tấm ảnh viết vài chữ khán giả liền tin ngay, thế nhưng chứng minh hai người thuần khiết thì phải làm thế nào đây? Tung băng ghi hình theo dõi giám sát Lục Lăng Hằng nói rõ anh không xuất hiện chung với Nhạc Hinh Ngọc? Dù có được đi chăng nữa thì cũng không có loại ghi hình giám sát này!

Cách tốt nhất là chờ cơn sóng gió này qua đi, Mã Du gửi gắm niềm tin vào “Khương môn phi tương”, hi vọng phim lên sóng có thể giúp Lục Lăng Hằng đảo chiều.

Cách này không tồi, nhưng phải biết một bộ phim từ quay phim đến lên sóng, thuận lợi cũng phải mất một năm, mà nửa năm nay Lục Lăng Hằng không có tác phẩm mới, đợi nửa năm sau “Khương môn phi tương” lên sóng, anh nhận công tác mới, sau đó lại mất một năm nữa mới có tác phẩm mới, khi đó lại không có tiếng tăm hâm mộ gì, căn bản là lãng phí thời gian! Với một nghệ sĩ đang lên, phải không ngừng ra mắt tác phẩm mới, nếu không đảo mắt sẽ bị khán giả bạc tình lãng quên.

“Anh Mã…” Lục Lăng Hằng không phục một chút nào. Nhưng anh cũng hiểu rất rõ tình hình lúc này, Mã Du không còn cách nào khác.

“Cậu.. về trước đi, có lẽ “Đao phong” phát xong sẽ có thể chuyển biến.” Mã Du nói vậy nhưng cũng không có chút tin tưởng nào, “Anh biết cậu oan ức. Sau này công ty sẽ nghĩ cách bồi thường cho cậu.”

Mấy lời này hoàn toàn là lời hứa suông. Bồi thường? Bồi thường thế nào đây? Nếu anh nổi tiếng, công ty sẽ giúp anh hai năm rõ mười, nhưng nếu anh không nổi, công ty đâu rảnh mà quản anh sống chết thế nào, không ít nghệ sĩ không tên tuổi phải đi lê thân khắp nơi kiếm miếng ăn thậm chí bán mình, cũng đâu có ai bồi thường cho họ đâu!

Lục Lăng Hằng đứng lên: “Em muốn đi nói chuyện với Nhạc Hinh Ngọc.”

Mã Du cho rằng Lục lăng Hằng không phục với cách xử lý này của công ty, anh cũng có thể hiểu tâm tình Lục Lăng Hằng lúc này, chỉ là anh nghĩ Lục Lăng Hằng muốn tìm Nhạc Hinh Ngọc nói chuyện cũng vô ích, giờ đến Nhạc Hinh Ngọc cũng khó giữ nổi mình.

“Em gọi cho chị ấy thì chị tắt máy, có lẽ là không chịu được truyền thông quấy rầy.” Lục Lăng Hằng kiên trì: “Anh có cách liên lạc nào khác không?”

Mã Du thở dài: “Cô ấy đang ở công ty, để anh gọi cô ấy đến nhé.”


Mấy phút sau, Nhạc Hinh Ngọc đi tới.

Vẻ mặt Nhạc Hinh Ngọc áy náy, vừa vào cửa cô liền nói xin lỗi với Lục Lăng Hằng. Nghe xong lời xin lỗi kia, lòng Lục Lăng Hằng lạnh hơn một nửa. —— Nhạc Hinh Ngọc xin lỗi không phải vì đã kéo anh vào chuyện này, mà cô xin lỗi vì không thể giúp gì cho anh trong quá trình giải quyết vụ việc.

Từ hôm qua sau khi tin tam giác tình yêu này bị tung ra, ekip của Nhạc Hinh Ngọc cũng trở tay không kịp vò đầu tìm sách lược. Ý của Nhạc Hinh Ngọc là không muốn làm hại tới Lục Lăng Hằng, cô cũng muốn nhân cơ hội này chia tay với Trương Minh Tước. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ những hành động lén lút kia của Trương Minh Tước, ekip của cô không phát hiện ra, cho nên mới cuối tuần trước Nhạc Hinh Ngọc và Trương Minh Tước còn lấy thân phận người yêu để giúp đỡ nhau. Nếu cô muốn giải thích cô và Lục Lăng Hằng không có chuyện gì cũng không xong, mấu chốt là khán giả sẽ không tin được, ngược lại còn nghĩ cô đang muốn giải vây cho mình và người thứ ba. Về phần ăn ngay nói thật giải thích rằng cô và Trương Minh Tước không phải quan hệ bạn bè trai gái? Nên nói thế nào đây? Viết tâm thư rằng thật ngại quá thật ra đó giờ chúng tôi vẫn giả vờ lừa mọi người đó, thật ra không có yêu đương gì đâu —— đây chẳng phải là chuyện đùa thì là cái gì?!

Trương Minh Tước bày ra thế trận này cũng thật khéo, muốn không thua thiệt trước dư luận, Nhạc Hinh Ngọc chỉ còn cách phối hợp với Trương Minh Tước, coi Lục Lăng Hằng là một kẻ không thức thời theo đuổi, như vậy cô mới có thể an toàn đứng ngoài. Mặc dù đây không phải ý của cô, nhưng thứ nhất là cô phải giữ hình tượng cho mình, thứ hai là phải giữ công đạo cho ekip của cô, nếu cô gặp chuyện không may thì cả ekip cũng điêu đứng.

Lục Lăng Hằng hỏi: “Chị định làm gì? Để em chuẩn bị tâm lý.”

Nét mặt Nhạc Hinh Ngọc xoắn xuýt, nói không nên lời. Theo kết quả thương lượng bàn bạc của mọi người, cô sẽ lên weibo khéo đăng một tin không phải tình cảm của ai tôi cũng có thể đáp lại, ý nói Lục Lăng Hằng là pháo hôi, sau đó sẽ tung ảnh chụp chung với Trương Minh Tước tỏ vẻ hai người vẫn hòa thuận. Trương Minh Tước cũng tỏ thái độ một chút, hai người họ vẫn là cặp đôi quốc dân. Hơn nữa nếu làm như vậy thì trong khoảng thời gian dài sắp tới cô sẽ không thể chia tay với Trương Minh Tước, một khi chia tay, như vậy sẽ đồng nghĩa với việc chứng thực tội danh lẳng lơ của cô.

Mã Du vốn muốn ngồi bên cạnh nghe, nhưng trong công ty có người tìm anh, anh liền đi ra ngoài, để Lục Lăng Hằng và Nhạc Hinh Ngọc ngồi trong phòng trò chuyện.

Lục Lăng Hằng hít sâu mấy hơi. Anh có rất nhiều đạo lý muốn nói, nhưng giờ anh biết nói ra cũng không dùng được, giờ nói suông không thể lay động được Nhạc Hinh Ngọc. Nhất định anh phải nghĩ ra biện pháp đối phó.

Nhạc Hinh Ngọc áy náy nói: “Chị quen một đạo diễn, là một đạo diễn phim hiện đại, giờ đoàn phim đang thiếu một vai, hay là để chị giới thiệu em qua đó nhé.” Cô cũng không biết nên làm gì, chỉ có thể nghĩ cách bồi thường.

Lục Lăng Hằng lắc đầu. Một vai không đến nơi đến chốn, với anh mà nói không có tác dụng gì. Anh suy nghĩ mấy giây, bình tĩnh cất tiếng: “Cho em vài ngày.”

Nhạc Hinh Ngọc mờ mịt: “Sao?”

“Trước tiên chị đừng lên tiếng tỏ thái độ gì.” Lục Lăng Hằng nói, “Cho em vài ngày.”

Mức độ quan tâm của dư luận cũng có thời hạn bảy ngày, bảy ngày sau mức độ quan tâm của quần chúng giảm dần, ấn tượng cũng đã cố định, dù cho có chứng cứ mới cũng rất khó lay chuyển thái độ của mọi người. Trong vòng bảy ngày, anh phải nghĩ ra cách ứng phó.


Nhạc Hinh Ngọc giật mình: “Cậu muốn làm gì?”

Lục Lăng Hằng lắc đầu, không giải thích cặn kẽ: “Nói chung, trước tiên cho em ba ngày đã, trong vòng ba ngày chị đừng nói gì vội, vậy được không? Đến lúc đó xem tình hình rồi chị quyết định.”

Nhạc Hinh Ngọc do dự. Chuyện này Trương Minh Tước làm quá độc ác, nếu Trương Minh Tước bị vùi dập, cô cũng rất vui vẻ ngồi xem. Chỉ là thêm một ngày không làm sáng tỏ là thêm một ngày cô bị dân mạng mắng chửi. Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, cuối cùng Nhạc Hinh Ngọc vẫn đáp ứng: “Được, chị sẽ giữ yên lặng.”

Lục Lăng Hằng cười cười: “Em cảm ơn.”

Nhạc Hinh Ngọc nào dám nhận lời cảm ơn của anh, lại áy náy nói xin lỗi, đến khi xác định Lục Lăng Hằng thật sự không cần cô giúp nữa mới rời đi.

Lục Lăng Hằng rời khỏi tòa nhà của công ty. Thẩm Bác Diễn đã đứng bên ngoài chờ anh sẵn. Anh vào trong xe ngồi vào vị trí của mình, Thẩm Bác Diễn cầm di động trong tay, dè dè dặt dặt hỏi: “Em có cần anh giúp gì không?”

Lục Lăng Hằng không hiểu nhìn hắn: “Đương nhiên rồi! Anh không giúp em thì ai giúp?”

Thẩm Bác Diễn nghe xong lời này, lập tức cười tươi như hoa. Trước nay Lục Lăng Hằng vẫn luôn duy trì khoảng cách với hắn, không muốn thiếu nợ hắn cái gì. Hắn lo nhất là giờ gặp phiền toái anh vẫn bài xích hắn không cho hắn nhúng tay vào, nếu thật sự như vậy hắn sẽ tức đến thổ huyết.

Thẩm Bác Diễn nhào tới ôm Lục Lăng Hằng điên cuồng hôn một cái: “Em yên tâm, nhất định chúng ta sẽ cạo trọc lốc tên khốn Trương Minh Tước kia!”

Lục Lăng Hằng cười nói: “Cạo thành hòa thượng vẫn còn hời cho hắn quá, chúng ta phải cạo hắn thành Địa Trung Hải, cho hắn chết khiếp!!”

.

Thủy quân: dùng để chỉ những cư dân mạng được trả tiền để đăng bài, trả lời bài viết trên mạng xã hội, blog hoặc các diễn đàn. Nhiệm vụ chủ yếu là để PR hoặc vùi dập người khác.

Địa Trung Hải: chỉ phần tóc đã buông xuôi nhân gian trên đầu người hói. Bởi vì ở giữa trơ trọi xung quanh tốt tươi, trông như ĐTH.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui