Miyamoto thực ra thấy rất vừa lòng, tuy số lượng bản thảo của Phương Minh Viễn rất lợi hại, nhưng ông ta cũng đã hiểu được rằng Phương Minh Viễn không phải là người mới tham gia viết bài cho tạp chí. Hiện giờ hắn đã nắm giữ tài sản trị giá hàng nghìn tỷ, dự án đầu tư xây dựng nhà máy gang thép ba tỷ nhân dân tệ của nhà họ Phương ở tỉnh Liêu Ninh của Hoa Hạ đối với Miyamoto mà nói cũng không phải điều gì bí mật. Nào sợ từ nay về sau ngợp trong vàng son mà tiêu tiền như nước cho qua ngày, dựa vào khoản thu bản quyền này của hắn cũng đủ để những người trong nhà họ Phương chi tiêu cả đời.
Đương nhiên, tác phẩm của Phương Minh Viễn chiếm tỷ lệ ngày càng nhỏ trong mỗi kỳ tạp chí, về điểm này, những người hâm mộ truyện tranh thấy rất không hài lòng, nhưng những người yêu thích truyện tranh đồng thời cũng hứng thú với các trò chơi, hiển nhiên là họ biết Phương Minh Viễn còn tham gia không ít các trò chơi “chế tác”, cho nên những sự tức giận này cũng giảm đi đáng kể. Nhưng cho dù là như vậy, 60 đến 70% các thư từ gửi về tạp chí mỗi tháng đều là những bất bình, thắc mắc vì sao truyện tranh của Phương Minh Viễn lại chiếm tỷ lệ ít đến như vậy!
Mặc dù là như thế nhưng ai cũng không thể phủ nhận Phương Minh Viễn vẫn đang là lá cờ tiêu biểu nhất của tạp chí này! Đặc biệt là tác phẩm “Kỳ hồn” của hắn, không thể sáng tạo thêm ra thành tích làm người đọc phải tức giận tới mức đỏ mặt tía tai, không nén được cảm xúc đến như vậy. Phương Minh Viễn nắm rất chắc những kỹ năng cơ bản để sáng tác truyện tranh và phục vụnhu cầu của độc giả!
Đó là lí do vì sao Phương Minh Viễn vẫn đang tiếp tục soạn thảo, vẫn đang tiếp tục cung cấp cho tạp chí, tòa soạn cũng vô cùng hài lòng. Dù sao ai cũng hiểu rằng không thể yêu cầu một đại gia với gia sản hàng nghìn tỷ, giống như lúc vừa mới xây dựng sự nghiệp, phải thức thâu đêm suốt sáng, miệt mài sáng tác! Hơn nữa Phương Minh Viễn với sản nghiệp nhiều như vậy, còn cả đống bài tập, không mục nào không làm hắn phải hao tâm tổn sức! Chỉ cần Phương Minh Viễn không ngừng cố gắng, cho dù tác phẩm sáng tác ngày càng ít thì bọn họ cũng thấy nhiêu đó là đủ rồi!
Phương Minh Viễn nhận thấy được suy nghĩ này của Miyamoto, hiển nhiên sẽ không nói gì thêm. Hiện tại quả thật hắn bị chìm trong núi công việc, mảng truyện tranh này đúng là có chút lười biếng. Nhưng Phương Minh Viễn cũng hiểu được việc sáng tác không phải là dễ, tuyệt đối không thể bỏ, chưa nói đến các khoản nhuận bút hàng năm nó mang lại vô cùng dày, điều làm hắn càng coi trọng hơn chính là sức ảnh hưởng mang lại cho người Nhật Bản. Chỉ cần ngẫm nghĩ lại mười mấy năm đã qua, những thế hệ người Nhật Bản trung kiên một thời này, ai cũng đều lớn lên cùng với truyện tranh của hắn, ha ha… Sự xâm lược văn hóa sau này cũng nên để người Nhật Bản nếm thử đôi chút.
Hơn nữa, Phương Minh Viễn biết, cùng với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, sự hỗ trợ lẫn nhau giữa truyện tranh, hoạt hình, điện ảnh, game, v.v… sẽ ngày càng mạnh, càng ngày sẽ có càng nhiều tác phẩm trải rộng trên nhiều lĩnh vực, cho nên mặt trận này thật đúng là bỏ không được. Nếu không phải thực lực của công ty cổ phần Enix quá mạnh, hắn thật sự rất muốn đem nhãn hiệu lâu đời này trong tương lai sẽ sáp hợp dưới danh nghĩa công ty thu mua nổi tiếng Square Enix của Nhật Bản (1).
Phương Minh Viễn vẫy gọi Lâm Dung tới, đặt tập giấy trước mặt Miyamoto. Tim Miyamoto ngay lập tức liền đập mạnh liên hồi, cảnh tượng này, trước đó vài năm, ông ta thật ra đã trải qua không ít lần, mỗi khi cảnh như thế này xảy ra, liền có nghĩa là Phương Minh Viễn sắp làm một việc lớn nào đó.
Ông ta vội cầm lên xem, điều làm ông ta cảm thấy có chút thất vọng chính là đây không phải là bản thảo truyện tranh, mà là một gto kịch bản phim (3).
Miyamoto ngẩng đầu lên nhìn Phương Minh Viễn với vẻ mặt ngạc nhiên, chẳng lẽ hắn lại dự định viết kịch bản phim?
Phương Minh Viễn nhún nhún vai nói:
- Anh Miya, đây đúng là một kịch bản phim, nhưng nó cũng có thể coi là bản phác thảo cho một bộ phim hoạt hình! Nội dung đại ý của nó tôi đã viết ra, nhân vật cũng đã đủ, nhưng tôi cảm thấy phong cách của nó hợp với thể loại phim hoạt hình hơn, nhưng không thích hợp với tôi. Cho nên, tòa soạn của các anh có thể mời chuyên gia hoạt hình thích hợp đến hoàn thành nó!
Những điều Phương Minh Viễn nói quả thực là sự thật, trong kiếp trước hắn có xem qua gto phim hài, phim hoạt hình và phim truyện cũng đều đã xem qua, nhưng có thể lưu lại cho hắn ấn tượng sâu sắc thì chỉ có phim truyền hình. Với lại nói thật là, hắn không thích lắm phong cách của phim họat hình hài. Đó là lí do mà hắn không định sẽ làm khó bản thân.
Sở dĩ đẩy nó đi là vì Phương Minh Viễn cho rằng gto nên để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho người Nhật Bản, phim truyền hình cần phải ba đến bốn mươi năm mới lại xuất hiện, thế nhưng Phương Minh Viễn cảm thấy dù đưa ra trước hai hay ba năm thì cũng sẽ không thay đổi kết quả được hoan nghênh của nó, huống chi, còn có sự kêu gọi của chính bản thân hắn.
Miyamoto trầm lặng một lúc lâu. Ở Nhật Bản, phim hoạt hình cải biên thành phim truyền hình cũng không phải là chuyện chưa từng xảy ra. Bây giờ Phương Minh Viễn dự định đưa kịch truyền hình ra trước, sau đó sẽ là phim hoạt hình, đây cũng không phải là chuyện không thể. Hơn nữa, tòa soạn hiện giờ cũng không còn như mấy năm trước, đa số theo học làm hoạt hình, tìm ra vài tác giả vẽ truyện tranh dựa trên bản phác thảo và ý tưởng của Phương Minh Viễn cũng không phải là chuyện gì khó, còn về việc chiếu chụp, quay phim, có Phương Minh Viễn, tạp chí ra mặt cũng không phải là chuyện khó, vì vậy mà ông ta liền gật đầu đồng ý.
Ông ta nào có biết đâu rằng ở điểm này có chút ý là dựa một phần vào lịch sử của Nhật Bản, sự ra đời của những bộ phim truyền hình kinh điển hơn 40% được đánh giá rất cao! Mức độ được tiếp nhận còn vượt qua cả mức độ ở kiếp trước của Phương Minh Viễn. Mà do người sáng tác truyện khác vẽ cũng có thể nhận được sự ủng hộ của người Nhật Bản với thành tích tốt hơn.
Phương Minh Viễn lại đề xuất hai nhân vật nam nữ diễn viên chính là Takashi Sorimachi và Nanako Matsushima. Cũng may hai người này ở Nhật Bản hiện tại vẫn đang là những tài năng trẻ, không phải những diễn viên gà mờ mới vào nghề, nên Miyamoto cũng liền đồng ý.
Miyamoto vừa mới rời khỏi, Vũ Điền Trọng liền đến ngồi gần lại.
Bây giờ Vũ Điền Trọng ở trước mặt Phương Minh Viễn đã hoàn toàn không còn sự kiêu ngạo như khi gặp mặt lúc ban đầu. Bởi vì với quan hệ của Vũ Điền Quang Ly, ngoài Asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly ra, e rằng ông ta chính là người hiểu khả năng thật sự của Phương Minh Viễn và nhà họ Phương nhất trong số những người Nhật. Đương nhiên, quan hệ giữa Vũ Điền Quang Ly và Phương Minh Viễn tuy rằng chưa bao giờ được Vũ Điền Quang Ly thừa nhận qua, nhưng Vũ Điền Trọng là ai chứ, người có thể trở thành thành viên của Hội đồng quản trị của công ty cổ phần Thế Gia trên thế giới này có được mấy ai!
Song Vũ Điền Trọng mặc dù đã đoán ra, nhưng cũng sẽ không đâm kim qua giấy, vì trong lòng ông ta biết rất rõ, Phương Minh Viễn hiện nay đã không còn là cậu bé năm nào phải nhờ sự trợ giúp của ông ta, kỳ thật sức ảnh hưởng và khả năng thực sự của hắn bây giờ chỉ sợ rằng đã vượt qua cả gia tộc Vũ Điền!
Mấy năm qua bởi vì Vũ Điền Quang Ly được hoan nghênh trên màn ảnh quốc tế, nên cũng làm cho vị trí của gia tộc Vũ Điền trong giới kinh tế ở trong nước được nâng cao hơn. Mà Vũ Điền Quang Ly sở dĩ có thể có được vị trí ở Hollywood như ngày hôm nay, chắc chắn phải kể đến công của Cameron đầu tiên, do anh ta không ngừng tác động vào ngành điện ảnh quốc tế, giúp Vũ Điền Quang Ly liên tiếp xuất hiện trong các bộ phim, tuy rằng mỗi bộ phim cô không phải là nữ viên chính, nhưng cũng đủ để đưa cô lên thành nữ minh tinh nổi tiếng trong ngành điện ảnh. Mà Cameron sở dĩ làm như vậy là vì Phương Minh Viễn.
Với lại trong công ty cổ phần Thế Gia hiện nay, gia tộc Vũ Điền cũng là vì quan hệ tốt đẹp với nhà họ Phương nên mới đứng trên cùng lập trường, vì thế nên là người phát ngôn của gia tộc Vũ Điền, Vũ Điền Trọng cư xử với Phương Minh Viễn thật ra đúng là một chút vẻ bề trên cũng không có.
Nhưng việc Vũ Điền Trọng đến không phải đến vì chuyện của công ty cổ phần Thế Gia.
- Cậu Phương, ảnh hưởng của lực lượng cánh hữu trên diễn đàn chính trị Nhật Bản hiện giờ ngày càng lớn mạnh, các thành viên nội các qua lại thăm viếng điện thờ Yasukuni Shrine cũng ngày càng nhiều.
Vũ Điền Trọng nói với vẻ u sầu, lo lắng. Phương Minh Viễn biết, theo như lời ông ta nói thì đúng là bảy thành viên nội các của cựu Thủ tướng Murayama Tomiichi Nhật Bản đã đến thăm điện thờ Yasukuni Shrine (2). Với lại Phương Minh Viễn còn biết trong hơn mười năm trong tương lai, đặc biệt là trong thời kỳ Thủ tướng Koizumi đương nhiệm, các thành viên nội các trong chính phủ đến thăm điện thờ lại càng thường xuyên như cơm bữa, ngay cả khi việc này làm cho nhiều quốc gia ở châu Á thấy phản cảm, họ cũng không quan tâm.
Vũ Điền Trọng rất lo lắng, quan hệ giữa hai quốc gia sau này sẽ không thể ổn định. Mà do nền kinh tế của Hoa Hạ những năm gần đây phát triển với tốc độ nhanh như gió, còn kinh tế Nhật Bản thì ngược lại, thêm nữa là lương của công nhân lại tăng cao, cho nên nhà Vũ Điền cũng định chuyển dời một phần sản nghiệp đến Hoa Hạ. Chỉ có điều lúc này mới chỉ là khởi điểm mà đã xảy ra chuyện, điều này khiến Vũ Điền Trọng cảm thấy có chút tiến thoái lưỡng nan.
- Ông Vũ Điền, nếu như ông tin vào phán đoán của tôi, vậy thì tôi sẽ nói cho ông biết chuyện này nên làm như thế nào!
Phương Minh Viễn sao không hiểu rõ Vũ Điền Trọng đang nghĩ gì, nhưng hắn cũng không thể nói với ông ta. Theo như hiểu biết ở kiếp trước của hắn, Nhật Bản và Hoa Hạ trong tương lai hơn mười năm, bởi vì chuyện các nhân vật chính trị Nhật Bản đến thăm điện thờ Yasukuni Shrine, hai nước giao lưu qua lại về mặt chính trị, có thể nói hoàn toàn lâm vào trạng thái đình trệ, các nhà lãnh đạo hai quốc gia Hoa – Nhật nhiều năm đã không còn bất kỳ sự qua lại thăm hỏi nào. Nhưng sự ảm đạm về mặt chính trị lại không hề ảnh hưởng đến sự qua lại về mặt kinh tế giữa Hoa Hạ và Nhật Bản, vì thế liền xuất hiện mối quan hệ cục diện “lạnh nhạt về chính trị, nhiệt tình về kinh tế” giữa Hoa Hạ và Nhật Bản.
Vũ Điền Trọng nhìn Phương Minh Viễn hồi lâu, Phương Minh Viễn thản nhiên nhìn lại ông ta. Vũ Điền Trọng lúc này mới chậm rãi gật gật đầu.
Kế tiếp, Vũ Điền Trọng sẽ không nhắc lại vấn đề này nữa, mà hỏi Phương Minh Viễn về việc đàm phán với công ty gang thép Nippon. Phương Minh Viễn lập tức nhận thấy được người có tài thuyết phục công ty gang thép Nippon này đương nhiên là đang kể khổ, cho rằng công ty gang thép Nippon không có thành ý bằng công ty gang thép Albert.
- Ông Vũ Điền, điều tôi muốn chỉ là quyền lợi chuyển nhượng lại trang thiết bị trong Hoa Hạ, trong khoảng thời gian ngắn cơ bản sẽ không ảnh hưởng đến thị trường nước ngoài và công ty gang thép Nippon của quý quốc. Chỉ sợ là đợi đến khi sản lượng của Hoa Hạ đủ để xuất khẩu, công ty gang thép Nippon sớm cũng đã loại bỏ những trang bị kỹ thuật này rồi. Hơn nữa, đối với quyền lợi trang thiết bị mà bọn họ lúc trước sớm đã trao cho tập đoàn gang thép Sea Fort, tôi cũng không muốn nói gì thêm, thế nhưng dù họ nói thế nào thì cũng không được. Ông nói chuyển nhượng giá lại ư? Ha ha, ông Vũ Điền, ông thấy ba tỷ tệ tiền đầu tư của nhà họ Phương chúng tôi đều đã được quyết định rồi sao? Vẫn là có ý muốn chuyển nhượng vào những phí dụng kỹ thuật đó sao?
Cuối cùng, Vũ Điền Trọng cũng chỉ có thể ừ ừ ờ ờ mà lắng nghe…
-------------------------------------------
(1) Square Enix: là công ty game online đầu tiên ở Nhật Bản triển khai hệ thống xác thực mạnh cho người chơi game. Square Enix hình thành là kết quả của sự sáp nhập của hai công ty là Square Co. và Enix Corporation vào ngày 1 tháng 4 năm 2003. Công ty ngày nay còn sở hữu Taito Corporation và nhà phát hành cũ là Eidos Interactive. Hiện tại Square Enix đang điều hành hoạt động của các xưởng của Eidos cũng như phát hành các trò chơi của Eidos. Một số trò chơi nổi tiếng mà Eidos từng phát hành gồm có Tomb Raider và Hitman. Ngoài Nhật Bản, Square Enix còn có các công ty con tại Bắc Mỹ, châu Âu, Trung Quốc…
Công ty cổ phần Square Enix là một nhà phát triển và phát hành trò chơi điện tử của Nhật Bản, được biết đến nhiều nhất với những loạt trò chơi theo lượt, bao gồm loạt Final Fantasy, loạt Dragon Quest và loạt Kingdom Hearts.
(2) Yasukuni Shrine: là điện thờ Yasukuni, được xây đựng tại ngọn đồi Kudan (Tokyo - Nhật Bản).
Yasukuni, theo tiếng Nhật, có nghĩa là Hòa Bình trên Đế Quốc (Peace in the Empire).
Đền Yasukuni đựơc xây dựng vào năm 1869, lấy tên là Sho-kon-sha (Nơi chào đón những linh hồn - the shrine for inviting the spirits). Năm 1879, nơi này được đổi tên thành Yasukuni Jinja (đền Yasukuni hay Yasukuni Shrine).
Lính Nhật có câu cửa miệng “Hẹn gặp tại Yasukuni”. Người Nhật có lễ Shinto hai lần mỗi năm tại Yasukuni Shrine (22/4 và 18/10). Ngoài ra, vào ngày tưởng niệm sự chấm dứt Thế Chiến II tại Nhật (15/8), quân và dân Nhật thường đến nguyện cầu tại Yasukuni Shrine. Người lính Nhật khi đựơc đặt tên tại Yasukuni có nghĩa là đã trở thành kami - vị thần. Kami đứng tại Yasukuni với nhiệm vụ coi sóc và bảo vệ toàn lãnh thổ, giống như những gì họ đã từng làm trước khi chết: đánh cho dân tộc. Trong Thế Chiến II, người lính Nhật tin rằng “Chết và đựơc tưởng niệm tại đền Yasukuni” (the dealth followed by enshrinement at Yasukuni) là điều vinh dự nhất. Vì vậy, khi nói “Hẹn gặp tại Yasukuni” cũng có nghĩa là sẽ chết nhưng có thể gặp lại sau khi chết tại Yasukuni.
(3) GTO: Great Teacher Onizuka, một thể loại phim hoạt hình hài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...