Phương Minh Viễn biết rằng ở Nhật Bản, các xí nghiệp không thể dễ dàng sa thải công nhân, còn công nhân một khi đã vào làm ở một xí nghiệp nào đó thì cũng không thể dễ dàng chuyển nơi làm việc được,văn hoá xí nghiệp theo họ đến ngày nay có quan hệ rất lớn. Cho nên một khi đã đến nướcnày thì cũng đã là cực hạn rồi. Dù sao, tuy những người này đều có lỗi nhưng những lỗi này vẫn chưa đến mứcphạm tội.
Nhưng... Cứ nhẹ nhàng bỏ qua như vậy lại khiến Phương Minh Viễn thấy không cam lòng. Tuy rằng , theo lời của Cesar, đã biết mục tiêu của những người củaĐiền Hạ Trọng Nhất chính là Vũ Điền Quang Ly, nhưng bản thân những người này là những con cá khi cửa thành cháy đã bị hại chết mà thôi. Nhưng Phương Minh Viễn vừa nghĩ ra, nếu không phải Trần Trung cảnh giác thì đoàn người của cậu cũng đã như miếng thịt cá nắm trên thớt rồi, mặc cho người ta dùng, nên sự tức giận trong lòng khó có thể kiềm chế được.
Sau khi tái sinh, Phương Minh Viễn cho đến nay có thể nói là vẫn thuận buồm xuôi gió, tuy có một chút cản trở nhưng cậu đều vượt quamột cách có chút sợ hãi nhưng không nguy hiểm. Nhưng lần này, Phương Minh Viễn quả thực cảm nhận được nguy hiểm . Không chỉ là vì an toàn của bản thân , mà cũng là vì bọn người Điền Hạ Trọng Nhất ra tay với mấy người Lâm Liên. Nếu toàn bộ người của cậu đều bị hôn mê thì hậu quả sẽ thế nào? Phương Minh Viễn cố gắng không suy nghĩ nữa.
Phương Minh Viễn im lặng, tạo nên áp lực rất lớn cho những người khác ở đây, đến Trường Điền Đông Tá cũng không ngoại lệ.
Trong lòng Trường Điền Đông Tá lúc này đã mắng mỏ Điền Hạ Trọng Nhất và Tá Chứng Long Nhất là đồ yêu quái, ông ta thân là sở trưởng sở cảnh sát Tokyo, trước khi đến Hakone, ông đã biết rõ thân phận của bọn người của Phương Minh Viễn rồi. Một đạo diễn nổi tiếng của Hollywood ở Mỹ, một nữ minh tinh điện ảnh nổi tiếng nhất hiện nay ở Nhật Bản, còn là thành viên quan trọng của gia tộc Vũ Điền đại cổ đông công ty cổ phần Thế Gia của Nhật Bản, một hoạ sĩ hoạt hình có tài của Nhật Bản, trò chơi tạo nên con người, trong nước Nhật có một thiếu niên vô cùng có tài người Hoa Hạ, còn có hai nữ trợ lý quan trọng của cậu ta, một người thay cậu ta quản lý tài sản ở nước ngoài, người còn lại làm việc ở bên cạnh cậu ta.
Ba người Cameron, có thể nói bất kì ai có đủ sức mạnh và ảnh hưởng trong xã hội, lật đổ khách sạn Lô Chi Hồ là phạm phải một sai lầm nghiêm trọng. Nhiều khi, sai lầm bạn phạm phải dù to hay nhỏ cũng không phải dựa vào nhận định của bạn, mà là do người bị làm hại đánh giá dựa trên hậu quả mà sự việc mang lại. NhưngTá Chứng Long Nhất rõ ràng là không ý thức được điều đó, không những thế y còn muốn dựa vào tiền để giải quyết sự tức giận. Vấn đề ở đây là, bọn Phương Minh Viễn thực sự không thiếu tiền.
-Cậu Phương , xin cho tôi nói hai câu.
Trường Điền Đông Tá ho nhẹ hai tiếng và nói:
- Việc giữa cậu và Giám đốc Tá Chứng có thể gác lại được không, việc cấp bách hiện nay, tôi rất lo lắng về việc mau chóng bắt giữ nhóm đạo tặc lọt lưới này, bọn chúng có âm thầm ra tay lần nữa không ?
Phía Tokyo cũng không để ý xem sau này khách sạn Lô Chi Hồ rốt cuộc sẽ ra sao, nhưng bọn họ lại để ý đến kết quả của việc giải quyết sự việc này có được Cameron và Phương Minh Viễn tán thành hay không, phía Tokyo rất rõ ràng, sự việc xảy ra giống như ở khách sạn Lô Chi Hồ , thực ra mỗi ngày, đều xảy ra ở khắp nơi trên thế giới. Nhưng sự việc như thế này xảy ra với những người khác nhau nên kết quả cũng không giống nhau, cũng chính là giống như người phụ nữ mang thai, nếu là người bình thường thì cũng chỉ là người nhà vui mừng khôn tả mà thôi, nhưng nếu là nữ hoàng Anh mang thai thì sao? Thì sự việc lại liên quan đến quyền kế thừa vương vị nước Anh, nên đó sẽ là một việc lớn đủ để khiến toàn bộ nước Anh chú ý đến.
Sự hưng suy của một khách sạn, phía Tokyo có thể không quan tâm, nhưng nếu đem đến ảnh hưởng tiêu cực nghiêm trọng cho khách du lịch quốc tế khi đếnNhật Bản thì những người phía Tokyo cũng không dám xem thường. Nếu không thì cũng phải cử một cảnh sát đến để can thiệp vào việc này.
Phương Minh Viễn gật gật đầu, không có cách nào để thoát thân, trách nhiệm của khách sạn Lô Chi Hồ, thực sự là không cầnnóng lòng truy cứu.
Việc Trường Điền Đông Tá đã chiếm được sựtán thành của Phương Minh Viễn, nháy mắt ra hiệu với Tá Chứng Long Nhất, Tá Chứng Long Nhất đành phải từ từ thu hộp gấm trong tay lại và đi ra ngoài.
-Cậu Phương, qua thẩm vấn,chúng tôi đã xác định được Điền Hạ Trọng Nhất là thủ lĩnh của nhóm đạo tặc này, cũng là thành viên của tổ chức Hà Xuyên. Điền Hạ Trọng Nhất còn là sếp phó của tổ chức Hà Xuyên. Hành động này của bọn họ đã vi phạm nghiêm trọng pháp luật của nước tôi, đối với việc quấy nhiễu đạo diễn Cameron và cô Vũ Điền Quang Ly, còn cả cậu Phương nữa, chúng tôi chân thành xin lỗi.
Trường Điền Đông Tá đứng lên, chân tình nói với Phương Minh Viễn.
-Cảnh sát Trường Điền, ngài định xử lý việc này như thế nào?
Phương Minh Viễn không khách khí hỏi. Sự khiêm tốn của cậu không thể hoàn toàn coi là thật được.
-Chúng tôi đã phát lệnh truy nã các thành viên chạy trốn của tổ chức Hà Xuyên rồi, tôi tin ràng không lâu sau sẽ có thể bắt chúng về quy án.
Trường Điền Đông Tá đầy tin tưởng nói.
- Đối với những người bị tình nghi phạm tội, pháp luật nước tôi nhất định sẽ nghiêm trị, đến thời điểm này, chúng tôi vẫn không thể xác định được kẻ đứng sau sai khiến họ. Cho nên, lần này, chúng tôi cũng muốn thương lượng với cậu Phương, trong thời gian ngắn, chúng tôi sẽ cử một viên cảnh sát giỏi đến , đi theo bảo vệ các vị.
-Không thể tìm ra kẻ đứng sau sai khiến ư?
Phương Minh Viễn thoáng nhìn Cesar.
-Điền Hạ Trọng Nhất một mực khẳng định là do hắn ham muốn sắc đẹp của tiểu thư Vũ Điền , nên mới hạ thuốc mê các vị, còn muốn cưỡng hiếp tiểu thư Vũ Điền. Theo lời thuộc hạ của hắn chúng tôi còn biết được chính Điền Hạ Trọng Nhất là người sai khiến họ bắt cóc tiểu thư Vũ Điền. Nhưng không ai trong số họ biết rốt cuộc kẻ đứng đằng sau là ai.
Cesar giải thích.
-Ha ha, cảnh sát Trường Điền, sĩ quan Cesar, các ngài tin vào lời giải thích của Điền Hạ Trọng Nhất sao? Dù thế nào tôi cũng không tin.
Phương Minh Viễn bật cười nói. Một sếp phó của tổ chức xã hội đen nhỏ bé lại dám ra tay với Vũ Điền Quang Ly - thành viên của gia tộc Vũ Điền, còn là người hiện nay đang được người Nhật Bản chú ý đến nữa, gan của hắn thật sự không nhỏ.
-Tổ chức Hà Xuyên? Nó được coi là tổ chức xã hội đen của quý quốc sao? Điền Hạ Trọng Nhất là sếp phó của tổ chức, không ngờ lại dùng thủ đoạn bỉ ổi này để đối phó với bạn bè quốc tế, đối phó với cô Vũ Điền Quang Ly, tổ chức Hà Xuyên lại không có trách nhiệm sao?
Phương Minh Viễn hỏi.
-Việc này...Chúng tôi cần phải tiến hành điều tra thêm, nếu có thể chứng thựctổ chức Hà Xuyên còn có nhiều người liên quan đến việc này thì chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kì kẻ tình nghi nào.
Trường Điền Đông Tá nói.
-Cho nên xin cậu Phương yên tâm, cũng xin cậu Phương nói với đạo diễn Cameron và cô Vũ Điền Quang Ly, cảnh sát nhất định sẽ cố gắn hết sức để mau chóng phá án.
Phương Minh Viễn trong lòng cười lạnh lùng hai tiếng, cũng không nói gì nữa. Ở Nhật Bản, sự tồn tại của tổ chức xã hội đen là hợp pháp, một khi xảy ra chuyệncũng chỉ có thể nhằm vào một số người trong tổ chức xã hội đen mà không thể thủ tiêu tổ chức xã hội đen đó được. Cũng giống như trong kiếp trước, toàn bộ đại thủ lĩnh của tổ chức Sơn Khẩu đều bị ngồi tù, nhưng tổ chức Sơn Khẩu vẫn hoạt động rất tốt. Còn ở Hoa Hạ chỉ cần lão đại gặp chuyện thì tổ chức xã hội đen đó liền bị rối loạn ngay.
Kế tiếp, Trường Điền ĐôngTá cũng khá khéo léo đề xuất một yêu cầu, đó chính là xin Phương Minh Viễn thuyết phục Cameron, không nên vì chuyện này mà có thành kiến với Nhật Bản.
Đối với việc này , Phương Minh Viễn chẳng ừ hử gì cả, quay người rời khỏi phòng, để lại hai người ngơ ngác nhìn nhau. Trường Điền Đông Tá khẽ thở dài một cái, sự việc không dễ giải quyết như ông ta đã mong chờ.
-Tổ chức Hà Xuyên ư? Ừ ... Nếu tôi không nhớ lầm thì bọn họ hình như là chi nhánh của tổ chứcMurata.
Asohon Kagetsu nhíu mày, nghe xong chuyện Phương Minh Viễn thuật lại, Asohon Kagetsu tất nhiên cũng không thể tin tưởngcách nói bậy bạ của Điền Hạ Trọng Nhất được, thế thì kẻ đứng đằng sau sai khiến là ai?
-Đúng thế, chính là chi nhánh của tổ chức Murata.
Vũ Điền Quang Ly khẳng định
- Tôi từng nghe chú tôi nhắc tới việc này, tổ chức Hà Xuyên chính là do một gã trong tổ chức Murata độc lập sáng lập ra. Hiện nay cũng được xem như tổ chức cấp dưới của tổ chức Murata.
-Nhưng...
Vũ Điền Quang Ly buồn rầu nói,
-Cho dù là tổ chức Hà Xuyên hay tổ chức Murata, từ trước đến nay tôi đều chưa hề qua lại với bọn họ, tại sao lại có người đột nhiên muốn bắt cóc tôi chứ?
-Điều tra, nhất định phải điều tra.
Asohon Kagetsu nói như đinh đóng cột, cô đã quyết định rồi, nếu đối phương dám ra tay với Vũ Điền Quang Ly, thì sau này có thể sẽ ra tay với cô hoặc là với Phương Minh Viễn, không điều tra ra bàn tay đen đứng đằng sau rốt cuộc là ai thì khó có thể an tâm ở lại Nhật Bản được.
-Tốt lắm, nhất định phải điều tra ra.
Phương Minh Viễn cũng gật đầu nói. Chuyện này, làm hắn cũng cảm thấy vô cùngphẫn nộ, chỉ cầnvừa nghĩ tới việc nếu để bọn Điền Hạ Trọng Nhất thực hiện được kế hoạchthì các cô Lâm Liên có lẽ đã bị làm nhục rồi, trong lòng cậu, ngọn lửa tức giạn cháy dữ dội.
-Đầu tiên phải điều tra bối cảnh của tổ chức Hà Xuyên và Murata, người có thể ra lệnh cho Điền Hạ Trọng Nhất - sếp phó của tổ chức , hơn nữa lại có khả năng khiến hắn cam tâm tình nguyện chịu tiếng xấu thay , nhất định là thân phận không thấp. Hơn nữa tôi cho rằng hắn và tổ chức Hà Xuyên và Murata chắc chắn có quan hệ không tầm thường.
Asohon Kagetsu trầm tư một lát nói. Xã hội đen Nhật Bản mặc dù ngang ngược, nhưng cũng không ngang ngược bằng xã hội đen của Mỹ, bọn họ tuy cũng cho vay nặng lãi, cũng đánh nhau, nhưng ngang nhiên bắt cóc người của công chúng , nhất là người như Vũ Điền Quang Ly – một nghệ sĩ diễn viên sáng chói như mặt trời buổi ban trưa, thì lại tương đối hiếm.
-Có cần tôi và James thương lượng không, để ông ấy tìm vài người giỏi điều tra từ Mĩ đến, điều tra bối cảnh của tổ chức Hà Xuyên và Murata?
Phương Minh Viễn nghĩ đến vài công ty điều tra của Mỹ, chỉ cần chi tiền là người Mỹ nhất định có thể đem đến cho ta niềm vui bất ngờ. Nhất là ở Nhật Bản, nơi người Mỹ là ông lớn thì chiêu thức này càng có tác dụng.
-Được rồi tôi xem có thể nhờ người Liên Xô cử vài người đến điều tra được không.
Asohon Kagetsu nháy mắt với Phương Minh Viễn và nói. Trong một năm ở Liên Xô, do sự nhắc nhở của Phương Minh Viễn, cũng đã quen biết vài người có quan hệ với cơ quan tình báo Liên Xô.
Phương Minh Viễn lập tức hiểu ra, ý của Asohon Kagetsu chắc chắn là muốn thông qua cơ quan tình báo Liên Xô. Đây thật đúng là không biết trọng nhân tài tuy nhiên Phương Minh Viễn nghĩ, sự việc nàymặc dù sau này thế nào cũng không có gì đáng lo ngại, dù sao cũng không phải là do thám việc cơ mật quốc gia, cũng không phải là buôn bán việc cơ mật, chỉ là điều tra một vài tổ chức xã hội đen, người Nhật có ý kiến cũng chẳng hề gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...