Ngày 21 tháng 7 năm 1990, lịch sử sẽ vĩnh viễn ghi nhớ ngày này.
Chính ngày này, nằm trong các nước Cộng hòa liên minh các nước Liên Xô, với tổng diện tích sáu trăm ba mươi km2, Lithuania nhân khẩu hơn ba trăm nghìn người chính thức tuyên bố thoát ly Liên Xô để độc lập.
Buổi sáng lúc tám giờ, tổng thống nước cộng hòa Lithuania là Adamkus đã đọc tuyên ngôn độc lập, lập tức Lithuania mở hội nghị đặc biệt chúc mừng nước Lithuania được thành lập. Chính phủ Lithuania còn cử hành một loạt các hoạt động chào mừng quốc khánh, bao gồm nghi lễ kéo cờ trang nghiêm tại quảng trường độc lập. Từ niên đại bốn mươi của thế kỉ này, quốc kỳ Liên Xô vẫn cứ tung bay bên quốc kỳ của Lithuania, nhưng lúc này đây nó ko được kéo lên, chỉ có quốc kỳ của nước Lithuania một mình nghêng đón một ngày mới.
Tổng thống Lithuania là Adamkus còn dõng dạc đọc diễn thuyết trong buổi lễ kéo cờ, trong khi đọc diễn thuyết tổng thống Adamkus biểu thị lời cảm ơn sâu sắc đến những người ký tên đầu tiên vào bản tuyên ngôn độc lập.
Tuyên ngôn độc lập của Lithuania đã khiến những người lãnh đạo Liên Xô trong Kremlin bị chấn động thực sự.
Hành động đầu tiên của độc lập Lithuania chính là tiếp quản biên giới Lithuania từ tay quân đội Liên Xô, hơn nữa chính phủ Lithuania còn đề xuất quân đội Liên Xô lập tức rút khỏi “lãnh thổ”, nếu không hai quốc gia sẽ trở thành “đối địch ”của nhau.
Toàn bộ người dân trên thế giới đều bị sự biến động này làm cho thất kinh, dưới con mắt của họ, chính phủ Lithuania khiêu chiến với lực lượng quốc gia hùng mạnh như Liên Xô thì không khác gì lấy trứng chọi đá, tự mình diệt vong. Hơn sáu mươi nghìn kilomet vuông và hơn ba triệu người dân nếu đem so với Liên Xô hơn hai mươi triệu kilomet vuông, gần ba trăm triệu nhân khẩu thì thực sự quá nhỏ bé. Thậm chí chỉ cần một mệnh lệnh của người lãnh đạo Liên Xô, chỉ trong một thời gian ngắn quân đội Liên Xô có thể khống chế được toàn bộ nước Lithuania.
Nhưng người dân Lithuania lại cực kỳ vui mừng, thậm chí còn chuẩn bị vì độc lập mà chiến đấu. Rất nhiều người Lithuania đứng trước mặt giới truyền thông mà nói một câu rằng “chúng tôi chưa bao giờ nghĩ chúng tôi là phần của Liên Xô”.
Tin tức này được truyền đi, lập tức khiến toàn bộ người dân trên thế giới đem ánh mắt hướng về phía Liên Xô, mọi người thử đoán xem chính phủ Liên Xô sẽ có phản ứng như thế nào về sựviệc này, có giống như sự kiện tháng mười ở Hungary trước đây là đem quân đi trấn áp.
Còn Phương Minh Viễn bị Tô Hoán Đông lập tức gọi trở về thủ đô.
- Minh Viễn, đối với sự kiện Lithuania độc lập, cháu nghĩ như thế nào? Lithuania có thực sự độc lập hay không?
Tô Huán Đông trịnh trọng hỏi. Tin tức này đã khiến ông ta bị ảnh hưởng quá lớn, cho đến bây giờ Tô Hoán Đông vẫn đang cảm thấy chuyện Lithuania độc lập, căn bản là không có khả năng nảy sinh. Nhưng nó đúng là đã xảy ra, khi nghĩ đến biến động tại Đông Âu, Phương Minh Viễn đã nhắc nhở với bản thân mình từ trước, hơn nữa lễ mừng năm mới vừa rồi hắn đã ám chỉ nhắc tới xã hội hiện nay của Liên Xô không ổn định, Tô Hoán Đông không khỏi có cảm giác rằng Phương Minh Viễn đối với việc này sớm đã có dự cảm.
- Lithuania độc lập, đối với chính phủ Liên Xô mà nói, là một sự tấn công rất lớn. Cháu cho rằng, chính phủ Liên Xô phải làm tất cả các biện pháp để tránh cho sự kiện này khuếch đại, hơn nữa sẽ tích cực áp chế yêu cầu đòi độc lập của Lithuania. Cá nhân cháu cho rằng, theo tình thế biến hóa, chính phủ Liên Xô rất khả năng sẽ sử dụng tới quân đội.
Phương Minh Viễn trực tiếp nói.
- Sử dụng quân đội?
Tô Hoán Đông khinh hoàng hớp một ngụm không khí, tuy sớm đã đoán như vậy, ông ta cũng đã sớm nghĩ tới, nhưng được nghe từ chính Phương Minh Viễn, vẫn cho ông ta bị đả kích lớn.
- Sử dụng quân đội, người lãnh đạo chính phủ Liên Xô rất hiểu điều này, nếu nói không thể đem Lithuania áp chế xuống, như vậy Lithuania độc lập, rất có khả năng sẽ trở thành mồi lửa giải thể Liên Xô.
Phương Minh Viễn lại tung ra một quả bom lớn hơn nữa.
-Liên Xô giải thể.
Tô Hoán Đông thất thanh kêu lên. Đối với thế hệ bọn họ thì Liên Xô giống như một tòa núi lớn đứng sừng sững trước mặt, khó có thể bị phá vỡ. Nhất là nó lại có thực lực quân sự lớn mạnh, áp chế Trung quốc có chút không thở nổi. Một quốc gia có diện tích lãnh thổ đứng thứ nhất trên thế giới, một thực lực quân sự có thể so sánh với nước Mĩ, một nềnkinh tế chỉ đứng sau nước Mĩ, hiện giờ đứng trước khả năng bị giải thể, chuyện này thật sự là làm người ta rất khó mà tin được .
Phương Minh Viễn rất hiêu tâm sự của ông, đừng nói là Tô Hoán Đông hiện tại, chính là kiếp trước sau tháng mười hai năm chín mốt, sau khi quốc kỳ Liên Xô bị đánh xuống trước điện Kremlin, toàn bộ nhân dân trên thế giới đều cảm thấy nó như là một giấc mộng, một nước hơn mười năm áp chế Trung quốc và các nước phương Tây, với thực lực quân sự hùng mạnh và năng lực kinh tế lớn mạnh, không ngờ liền vô thanh vô tức bị hủy diệt như vậy.
- Đúng, Liên Xô bị giải thể, ông Tô, đối với tình trạng Liên Xô hiện giờ, ông phải rõ hơn tất cả những người dân trong nước. Từ khi Stalin nắm quyền tới nay, chính phủ Liên Xô khoá trước đều tích cực áp chế các liên minh cộng hoà nước khác gia nhập Liên Xô, phản đối mạnh mẽ chủ nghĩa dân tộc, giữ gìn chủ nghĩa truyền thống Nga. Cho nên khiến các quốc gia liên minh bất mãn với chính sách của trung ương, yêu cầu mở rộng quyền tự chủ cùng với ca tụng truyền thống dân tộc lịch sử của họ, cán bộ và phần tử trí thức hết thảy đều trở thành giai cấp tư sản, bị phê phán hoặc giam cầm, đem các dân tộc thiểu số bất mãn và phản kháng trở thành kẻ thù của chủ nghĩa xã hội tiến hành đả kích và trấn áp. Dùng phương thức đấu tranh giai cấp để xử lý vấn đề dân tộc , kết quả là trong mối quan hệ giữa các dân tộc đã tạo nên mâu thuẫn giai cấp và đấu tranh giai cấp, đem mâu thuẫn bên trong của các dân tộc do con người làm ra chuyển hóa thành mâu thuẫn địch và ta, tạo thành đấu tranh giai cấp trường kỳ và rộng lớn, tổn thương nghiêm trọng đến tình cảm giữa các dân tộc, tăng thêm nguy hiểm cho mối quan hệ dân tộc, cổ vũ khuynh hướng chia lìa dân tộc. Mâu thuẫn này, trong thời kỳ chiến tranh lạnh, do có kẻ thù là nước Mỹ nên không bị lộ ra. Nhưng mâu thuẫn không biểu lộ ra không có nghĩa là mâu thuẫn biến mất, mà là giống như ngọn núi lửa đang yên giấc, tích tụ thời gian lâu dài thì thời điểm bùng nổ lại rất mãnh liệt.
Phương Minh Viễn trầm giọng nói:
- Tình cảnhcủa Liên Xô và chúng ta không giống nhau, chúng ta lấy người Hánlàm chủ thể, bất kể là ở tỉnh nào , nhân khẩungười dân tộc Hán đều chiếm đa số, mà liên minh nước cộng hoà Liên Xô, người Nga không chiếm đa số. Lithuania chính là một trong số đó.
Tô Hoán Đông gật gật đầu, lời của Phương Minh Viễn đích thật là tình trạng của Liên Xô hiện giờ.
- Ba nước bên biển Balticnăm đó đều là nước độc lập, chẳng qua là ở chiến tranh thế giới thứ hai bị Đức thông qua điều ước mà chia cắt, sau đó Liên Xô đánh bại nước Đức, cưỡng ép đem họ gộp vào bản đồ của chính mình. Có thể nói, người dân của những quốc gia này đối với nhận thức đồng đội của Liên Xô vốn đã không cao. Mà sau khi trở thành người dân Liên Xô lại bị dân tộc Nga chiếm gần hết các vị trí lãnh đạo, chính phủ Liên Xô cứng rắn, mạnh mẽ tẩy trừ, mâu thuẫn giữa các dân tộc chẳng những không giải quyết được, ngược lại còn kết thành mối thù mới. Hiện nay cơ hội đến đương nhiên sẽ tự nhiên thoát ra,hihi, sau khi Lithuania độc lập, tin rằng hai nước còn lại không lâu sau cũng sẽ tuyên bố độc lập. Cái này giống như một trận bài domino, càng ngày càng nhiều nước cộng hoà tuyên bố độc lập, Liên Xô còn có thể gắn bó đi tiếp sao?
Tô Hoán Đông trầm ngâm thật lâu sau, lúc này mới nói:
- Minh Viễn, đó làý của cháu, Liên Xô nếu là thật sự giải thể, nguyên nhân chủ yếu chính là chính sách dân tộc của bọn họ đã đi lạc lối?
- Không không không.
Phương Minh Viễn đầu lắc được tựa như cái trống bỏi.
- Cá nhân cháu cho rằng, Liên Xô giải thể nguyên nhân quan trọng nhất là, Liên Xôđã không còn là Đảng cộng sản Liên Xô năm đó nữa rồi, nó đã hoàn toàn bị mục nát, đã hoàn toàn thoát ly với người dân các nước Liên Xô bình thường, trở thành một tầng lớp đặc biệt hơn quốc dân Liên Xô , một tầng lớp bám vào người dân Liên Xô mà hút máu. Hành vi của bọn họ khiến người dân thường nhóm các nước Liên Xô, đối với uy tín và sức tin vào chính phủ, hoàn toàn bị đánh mất. Nhân dân thất vọng đối với liên bangLiên Xô, nên mới tạo thành nguyên nhân sâu xa của kết quả này.
Lại thêm tình hình kinh tế trong nước Liên Xô có chuyển biến xấu, cuộc sống cơ bản của người dân không được đảm bảo, nếu đem so với cuộc sống người dân các nước Âu Mỹ thì mức sống của hai bên chênh lệch quá lớn, đãi ngộ không công bằng quá nhiều, tâm lý quần chúng mất cân bằng, đây cũng góp phần vào tiến trình Liên Xô giải thể. Nếu nói mức sống của toàn thể người dân Liên Xô không bằng nước Mỹ thì cháu nghĩ mâu thuẫn này mặc dù có bùng nổ cũng không có khả năng thổi quét toàn bộ LiênXô.
Những lời này của Phương Minh Viễn cũng không phải bắn tên không có đích. Trong quá trình Liên Xô giải thể, tuy các dân tôc khác, như người dân ba nước Paolo cho rằng sau khi gia nhập Liên Xô, cuộc sống ngược lại không bằng trước đây, lại đem so trình độ cuộc sống các nước láng giềng Bắc Âu vốn đã không bằng bọn họ, mắt thấy trình độ cuộc sống các nươc láng giềng không ngừng phát triển, còn bản thân thì giống như hoàng hôn, như thế tâm lý trong lòng làm sao có thể cân bằng được. Mà người dân Nga lại cảm thấy phẫn nộ, cho rằng mình phải gánh vác quá nhiều nghĩa vụ đối với các dân tộc khác, điều này khiến cuộc sống của họ bị giảm xuống, mình đã chịu thiệt lại còn bị mắng, đây quả là không công bằng , cho nên từ năm chín mươi, ngay cả nội bộ trong nước cộng hoà Nga không ít đoàn thể truyền thông cũng ra yêu cầu Nga phân chia đất nước với các nước cộng hoà khác.
Giống như quốc gia Liên Xô vậy, truyền thông ở tại trình độ lớn thì có ý nghĩa đại biểu cho phía quan chức, là chủ thể của Liên Xô, Nga cũng là quốc gia có diện tích lãnh thổ lớn nhất, thực lực kinh tế hùng hậu nhất, các tầng lớp cao đều biểu lộ thái độ như vậy, Liên Xô giải thể, có thể nói là nằm ngoài dự liệu, nhưng lại nằm trong tâm lý rồi.
Tô Hoán Đông và Phương Minh Viễn ở trong phòng nói chuyện thật lâu thật lâu, từ buổi trưa nói tới buổi tối, sau khi ăn qua loa cơm tối xong, hai người lại tiếp tục nói chuyện tới đêm khuya, đêm đó, Phương Minh Viễn liền ngủ lại nhà Tô gia. Buổi sáng ngày hôm sau, mới rời khỏi nhà Tô gia, chạynhanh tới sân bay. Công việc ở Nhật Bản vẫn chưa xong, hắn còn phải nhanh chóng trước khi Camerontrở về Mĩ, Asohon Kagetsu trở về Liên Xô hắn lại quay về Nhật Bản.
- Có thể nói , mình đều nói hết rồi, chính phủ có thể từ việc Liên Xô giải thể đạt được bao nhiêu lợi ích, có thể nhiều hơn kiếp trước hay không kia cũng chỉ có trời biết.
Phương Minh Viễn trong long thở dài nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...