Trùm Tài Nguyên

Cả hội trường im phăng phắc, những lời Phương Minh Viễn nóilà bằng tiếng Anh, nên người ở đây đều nghe được rất rành mạch!

Lâm Dung ngơ ngác một chút, giờ khắc này, cô chỉ cảm thấy trong mình tràn
lên một niềm hạnh phúc sung mãn vô bờ bến! Nãy giờ nghe những người này
nói, cô cũng hiểu được, gia tộc Roberto Erlong ở nước Pháp có sức ảnh
hưởng tương đối lớn. Hơn nữa cá nhân người này thân gia cũng tương đối
dày! Mặc dù cô tin tưởng Phương Minh Viễn nhất định sẽ đòi lại công bằng cho mình, nhưng cô thật không ngờ, Phương Minh Viễn lại vì cô mà ra tối hậu thư với công ty điện ảnh Raymond! Đây chính là công ty điện ảnh nổi danh nước Pháp với tác phẩm mới nhất vừa mới nhận một loạt giải thưởng, thậm chí còn được đề cử giải Oscar!

-Dung Dung?

Không nghe thấy câu trả lời, Phương Minh Viễn tò mò nghiêng đầu nhìn cô một cái.

-A? Dạ! Tôi lập tức báo cho chị Thu Hạ!

Lâm Dung lúc này mới rút điện thoại di động ra, đi sang một góc để gọi điện thoại!

Roberto Erlong và Kerensky lúc này đều ngây dại, thân là người trong ngành điện ảnh, Tập đoàn điện ảnh Gấm Hồ Hongkong sao có thể chưa nghe tên. Công
ty điện ảnh Raymond trên thế giới cũng có thể xem như công ty điện ảnh
hạng nhất, nhưng ở nước Mỹ, thì chẳng là cái gì cả! Hollywood của nước
Mỹ, quy mô của nó và vô số những công ty điện ảnh, không mười thì tám,
đó còn là chưa kể đến một số ông trùm Hollywood!

Mà Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong, lại có thể hoàn toàn được so sánh như ông trùm của Hollywood!

Công ty điện ảnh Raymond thành lập những năm gần đây, thành tích tốt nhất
cũng chỉ là bộ phim >được đề cử giải Oscar, còn
Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong từ lúc thành lập tới nay, tác phẩm lấy được giải thưởng Oscar đã lên đến hơn mười bộ, trong đó còn bao gồm các giải thưởng như đạo diễn xuất sắc nhất, phim nhựa hay nhất, nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và nhiều giải thưởng quan trọng khác! Có thể
nói, hai bên như là một trời một vực!

-Ngươi nói đùa gì vậy?

Robert Erlong cười lớn nói, chuyện này quả thực làm cho người khác rất khó có
thể tin! Mặc dù nói, hắn cảm thấy Phương Minh Viễn dường như không phải
là đang nói dối, ngay trước mặt nhiều nhân vật quan trọng như vậy, nói
một việc mà chưa chắc đã làm được thì chẳng khác gì rước nhục vào thân!
Nhưng một thanh niên tuổi mới chỉ đôi mươi, lại còn nói mình có thể

khiến Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong toàn diện phong sát công ty điện ảnh Raymond, nghe thật giống chuyện cười!

-Hừ!

Phương
Minh Viễn chẳng thèm để ý đến hắn nữa, rượu mời không uống lại thích
uống rượu phạt, trên thế giới này luôn không thiếu người như thế!

-Ngài Belevski, Haldore, Nicholas Laski, đi thôi!

Phương Minh Viễn kéo tay Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Dung nói. Trong lòng
không khỏi cười thầm, tên của người Nga sao ai cũng có cái đuôi “ski”
vậy! Ai mà biết được cách đặt tên của người Nga thì tốt, bằng không mà
nói, còn sẽ tưởng nhầm là tài xế Belevski, tài xế Haldore và tài xế
Nicholas.

-Chờ một chút!

Roberto Erlong lúc này bắt đầu
cũng thấy không ổn, toàn diện phong sát công ty điện ảnh Raymond, chỉ sợ người thanh niên này là nói được làm được!

Phương Minh Viễn đối
với tiếng kêu của hắn vờ như không thấy, Belevski và Haldore cũng không
phản ứng gì, Haldore lúc gần đi còn bảo một câu:

-Ngài Roberto Erlong, rượu của ta không chào đón người thô lỗ không hiểu lễ phép như ngài!

Roberto Erlong quả thực là giận sôi lên! Hắn đường đường chính chính là thành
viên của dòng họ Roberto Erlong. Không ngờ ở Nga lại bị người ta đuổi ra khỏi cửa, chuyện này quả thực là khó có thể tưởng tượng.


Nicholas Laski rất coi trọng Canner Snow Roberto Erlong, những cũng
không ngại khiến Roberto Erlong tiến thêm một bước lâm vào vực sâu của
hối hận, nhắc nhở hắn một câu:


-Cậu Phương là đại cổ đông của Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong, là cháu đích tôn của Phương gia, có thể
nói Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong chính là do một tay hắn gây dựng
nên! Cho nên, tôi khuyên ngài một câu, đừng cho đó là chuyện đùa!

Bọn người Phương Minh Viễn rời đi, để lại Roberto Erlong và Kerensky hai
người ngơ ngác nhìn nhau, Kerensky có chút xấu hổ, nhưng cũng thấy rất
may mắn, Nicholas Laski nói như vậy, thì thân phận của Phương Minh Viễn
đương nhiên là không thể nào là giả được rồi! Chính mình lúc ấy nếu như
không nhận rõ tình thế, chỉ sợ đến cả công ty của mình cũng bị liên lụy!

Roberto Erlong nhìn Phương Minh Viễn đi xa dần, há to miệng một lúc lâu không
khép được! Người sáng lập Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong, là đại cổ
đông và là cháu đích tôn của Phương gia, thân phận của hắn quả thật là
có tư cách yêu cầu Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong làm những chuyện mà hắn vừa nói rồi!

Roberto Erlong nhìn Kerensky, hừ lạnh một
tiếng! Mặc dù biết rõ Kerensky ở trước mặt mấy người kia, cũng chỉ là
vật hi sinh, nhưng Roberto Erlong vẫn đang không thể tha thứ được sự
phản bội của hắn lúc ấy!

Hai gã thanh niên đi tới trước Roberto
Erlong, đồng loạt làm ra thủ tư thế "Mời", Roberto Erlong hiểu được, đây là "Mời" mình rời đi! Là chủ của bữa tiệc, Haldore đương nhiên là có tư cách này! Nhưng chuyện này ngay trước mặt nhiều nhân vật thượng lưu
khác, lại như đang hung hăng cho mình vài cái tát!

Tuy nhiên lúc
này, Roberto Erlong đã không còn lòng dạ nào tức giận với Haldore! Bây
giờ mấu chốt ở chỗ, nếu như nói Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong thật
sự toàn diện phong sát công ty điện ảnh Raymond mà nói, vậy phải làm
sao?

Mặc dù Roberto Erlong biết, Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ
Hongkong những năm gần đây hợp tác với số lượng các công ty điện ảnh
cũng không nhiều, chỉ có công ty điện ảnh Phỉ Thúy Điểu của Mỹ, công ty

điện ảnh Colombia và Dreamworks, nhưng ba công ty điện ảnh lớn này, công ty điện ảnh Raymond đều không thể đánh đồng được! Hơn nữa ở Hollywood,
các công ty điện ảnh khác chỉ sợ cũng là đang mong mỏi có thể tiến hành
hợp tác với Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong —— những tác phẩm mà ba
công ty này hợp tác cùng Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong, đều giành
được thành tích rất xuất sắc!

Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong
và điện ảnh Pháp thật ra chưa có gì tiếp xúc, nhưng Roberto Erlong trong lòng rất rõ ràng, người ta căn bản là đã chướng mắt với công ty điện
ảnh của Pháp! Điện ảnh Pháp ở quốc nội coi như cũng được, nhưng phóng
nhãn ra toàn quốc tế, thành tích và địa vị là hoàn toàn kém xa! Nước
Pháp trước mắt tính cả công ty điện ảnh Raymond, có bốn ty điện ảnh quy
mô tương đối lớn, nhưng này cả bốn công ty này, số lượng vé bán ra năm
ngoái, không thể so được với bất cứ một công ty điện ảnh đầu sỏ nào của
Mỹ!

Hắn sắc mặt âm trầm, vừa đi ra ngoài, vừa nghĩ thầm, chuyện
này nhất định phải lập tức giải quyết, nói cách khác, sự tình một khi
quá lớn, đối với công ty điện ảnh Raymond ảnh hưởng quả thực là nguy cơ
đến tính mạng! Hắn cũng không muốn sự nghiệp do chính mình mất vô số tâm huyết mới gây dựng nên, đang đi dần vào quỹ đạo, từ nay về sau không
thể gượng dậy nổi!

-Khó trách cô gái họ Lâm không chịu đáp ứng mình!

Mãi đến lúc này, Roberto Erlong mới ngộ ra! Có thể đảm nhiệm trợ lý của
người sang lập Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong, nếu như nói có khả
năng thiên phú, mà tự thân lại nguyện ý gia nhập giới văn nghệ, thì khởi điểm còn tốt hơn nhiều so với công ty điện ảnh Raymond! Các tác phẩm
của Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong cũng đều là do các nhà biên kịch
nổi tiếng thế giới sáng tác ra, do đạo diễn nổi tiếng đạo diễn, diễn
viên hạng nhất, dự toán lớn, công chiếu toàn cầu, so với điện ảnh Pháp
tầm ảnh hưởng còn chưa vươn ra nước ngoài, chênh lệch đôi bên quả là rõ
ràng!

Roberto Erlong hồi tưởng lại những lời mình vừa nói với Lâm Dung, không khỏi cũng có chút xấu hổ, mình đã gây ra chuyện gì thế này?

Haldore ba người đưa mấy người Phương Minh Viễn đến phía bên kia của buổi tiệc, Haldore thân là chủ tiệc, đương nhiên là công việc bề bộn, cũng không
nên ở trong này lâu, cho nên chỉ gọi chị em Lyudmila lại dặn dò một
phen, lúc này mới rời khỏi.

Về phần Belevski, ngồi thêm một lúc rồi mới cáo từ! Đợi cho Belevski rời khỏi, chị em Lyudmila mới dám bu lại.

Nicholas Laski vẫn luôn đứng ở bên cạnh, hắn mang tới một tin rất tốt —— lúc này đây, hắn mang về năm viên kim cương lớn, khiến Ma Sinh Hương Nguyệt và

Lâm Dung tâm tình tốt hơn nhiều!

Tuy nhiên, rất nhanh lại có thêm một vị khách không mời mà đến, Đinh Nghi bưng một ly rượu đỏ kéo theo
một vị cô gái mặc xường xám đỏ rất xinh đẹp xuất hiện trước mặt Phương
Minh Viễn, mỉm cười nói:

-Cậu Phương, chúng ta lại gặp mặt!

-Bộ trưởng Đinh!

Phương Minh Viễn đứng dậy cười nói:

-Haldore cũng mời các vị đến sao, vậy mà không nói trước với tôi! Mời hai vị ngồi!

Những người khác liền ngồi xuống chiếc bàn bên cạnh.

Đinh Nghi ngồi xuống, lúc này mới giới thiệu với Phương Minh Viễn:

-Vị này là phó giám đốc Lâm Ức Mai của công ty cổ phần phát triển nguồn
năng lượng dầu Hoa Hải thuộc tập đoàn dầu Hoa hải! Giám đốc Lâm, vị này
chính là cậu Phương tiếng tăm lừng lẫy đấy!

Lâm Ức Mai ngọt ngào cười, vươn tay nói:

-Chào cậu Phương, hôm nay tôi đúng là nghe danh không bằng gặp mặt! Không thể tưởng tượng được cậu như mặt trời ban trưa mà lại còn trẻ và anh tuấn
như vậy! Hy vọng chúng ta có thể trở thành bằng hữu, công ty công trình
ống dẫn dầu Hoa Hải chúng tôi ngày sau còn muốn mời cậu Phương chiếu cố!

Đinh Nghi ở một bên thấp giọng mà nói:

-Ông nội của Giám đốc Lâm là bạn tốt của thủ tướng Tô!

Phương Minh Viễn bất động thanh sắc gật gật đầu, hắn quả thật cũng đã nghe
nói, người này năm đó từng đảm nhiệm bộ phận nguồn năng lượng của Trung
Quốc, khi đó còn được gọi là Thứ trưởng cục dầu mỏ! Sau đó từ chức vì
bệnh nặng, mười năm trước cũng đã bởi vì tật bệnh mà qua đời. Quan hệ
với Tô Hoán Đông cũng không tệ, nhưng nói là bạn tốt thì cũng chưa hẳn,
tuy nhiên hắn cũng không có hứng đi vạch trần làm gì.

Đinh Nghi vào lúc này, đem điều này và dẫn Lâm Ức Mai tới là có ý gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận