Hứa Trường Căn cơ bản không để ý tới người lơ mơ như Hứa Gia Tường, bấm chuông gọi thư ký của mình vào để hỏi về lịch trình của buổi chiều và hủy đi vài việc một cách dứt khoát.
Cứ như vậy, hắn lại có thêm 3 giờ đồng hồ. -Nếu không xảy ra việc gì cấp bách thì tạm thời đừng để người khác vào làm phiền tôi!Hứa Trường Căn dặn lại thư ký của mình. Thư ký mặc dù có chút kinh ngạc nhưng vẫn nghe theo.Đợi thư ký ra khỏi phòng Hứa Gia Tường mới mở miệng nói chuyện với cha mình: -Những việc này là thế nao?
Hắn ở một bên cũng nhìn thấy một vài bức ảnh linh tinh, nhưng chỉ cần nhìn thấy bao nhiêu đó thôi cũng làm hắn khiếp sợ rồi.Hứa Trường Cân dọn dẹp lại đồ đạc trên bàn, để lại vào túi công văn ban nãy, hắn nói: -Đây đều là những ghi chép chân thực về mấy chục cuộc bạo loạn lớn nhỏ xảy ra giữa các thương nhân Hoa kiều trên đất Indonesia trong hơn mấy chục năm qua!
Hứa Gia Tường đồng tử co lại, thất thần lùi về sau, là người Malaysia hắn cũng đã từng nghe nói về những vụ bạo loạn của Indonesia này.
Nhưng dù sao đó cũng không phải quê hương của hắn, hơn nữa khi hắn còn nhỏ người nhà cũng không cho hắn tiếp xúc nhiều với những sự việc mang tính bạo lực, máu me; khi hắn đã lớn thì khi đó kinh tế Indonesia bắt đầu bước vào thời kỳ phát triển, những mâu thuẫn xã hội được che dấu sự phát triển nhanh của kinh tế, cho nên mấy năm gần đây, có thể coi là sóng yên biển lặng, cho nên những gì hắn biết chỉ là từ những lời truyền miệng mà thôi.Cho nên khi nãy lúc nhìn thấy mấy tấm ảnh kia, Hứa Gia Tường liền nghĩ ngay tới những lời đồn đại kia, mà những lời đó lại chứng minh được dự cảm của hắn không hề sai.Hứa Gia Tường kinh ngạc nhìn tập công văn trong tay mình, anh ta cũng không so bì gì, nhưng hắn cũng đã tự mình trải qua phong trào bài trừ người Hoa, nên cũng có những cảm nhận chân thực về màn thảm kịch kia! Đặc biệt là những gì đã xảy ra ở Indonesia và Việt Nam.
Điều này để lại cho anh ta ấn tượng vô cùng sâu sắc! Cũng chính là bởi lẽ đó, anh ta mới tích cực tham gia vào chính đàn Malaysia, từ đó một mạch trèo lên tới chức Thứ trưởng bộ Tài chính, trở thành một trong số ít Hoa kiều ở Malaysia nắm giữ chức vụ cao trong chính phủ Malaysia!Cho nên khi anh ta nhận được túi công văn này, chỉ cần nhìn sơ qua là đã nhớ lại những màn thảm kịch kia, nhớ lại những oan hồn đến nay vẫn chưa được ngủ yên!
Cũng chính bởi vậy, Hứa Trường Căn đã hiểu ra ngay dụng ý của Phương Minh Viễn khi để Hứa Gia Tường đem túi hồ sơ này về - chính là để nói với hắn, nói với tất cả Hoa kiều ở Malaysia rằng bi kịch rất có thể sẽ lại một lần nữa xảy ra ở Indonesia !Điều này cũng có thể lý giả vì sao trước đó một thời gian truyền thông thế giới lại đột nhiên có hứng thú với một loạt những sóng gió của Hoa kiều xảy ra ở các quốc gia Đông Nam Á trong những năm 50, 60, 70. Chỉ sợ rằng đằng sau sự việc này cũng có bóng dáng của Phương gia! Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hồng Kông mà Phương gia nắm giữ là một trong những công ty đứng đầu ngành công nghiệp điện ảnh thế giới, luôn có quan hệ mật thiết với truyền thông thế giới.
Nếu như họ đánh tiếng trước thì giới truyền thông tất nhiên nguyện giúp đỡ họ rồi! Huống chi trong hoàn cảnh cả thế giới đang đề cao hòa bình và coi trọng chủ nghĩa nhân đạo thì việc đăng những tin tức như thế này cũng có thể thu hút sự chú ý cao độ của người dân!
Hơn nữa cũng không có ảnh hưởng gì lớn với các nước phát triển, có thể nói là một mũi tên trúng nhiều đích! Hơn nữa, Hứa Trường Căn cũng nhớ lại, khoảng thời gian gần đây, Quách lão gia của tập đoàn vận tải Quách Thị Hồng Kông và Trịnh lão gia và ông chủ hãng đồ trang sức Châu Đại Phúc Hồng Kông dường như đang có liên hệ chặt chẽ với Hoa kiều ở các nước Đông Nam Á, mời tới Hồng Kông gặp mặt! Mà ông cụ Quách và ông cụ Trịnh đều thân thiết với Phương gia, xem ra đây đến tám phần là yêu cầu của Phương gia, chuẩn bị cho tấn thảm kịch sắp có thể xảy ra tại Indonesia!Nếu thật sự là như vậy… Hứa Trường Căn lo lắng vô cùng!
Điều này có nghĩa là gì, có nghĩa là người Hoa đại lục không hề quên mất đồng bào của mình đang lưu lạc ở nước ngoài, tuy rằng chính phủ không thể công khai ra mặt ủng hộ bọn họ, nhưng người Hoa ở đại lục vẫn quan tâm bọn họ theo cách khác.Các Hoa kiều, mặc dù luận về quốc tịch thì đã không còn là người Hoa, nhưng cũng không thể phủ nhận, bọn họ cùng với người Hoa vẫn là long chỉ truyền nhân!
Thời kì chiến tranh kháng Nhật, trong hoàn cảnh số đông Hoa kiều người Hoa ở Đông Nam Ấ đều gặp khó khăn, nhưng vẫn vì tổ quốc mà kháng chiến mà đóng góp cả về nhân lực và vật lực, cống hiến vào việc người Hoa cuối cùng cũng đuổi được kẻ xâm lược Nhật Bản ra khỏi quốc thổ. Nhưng sau khi giành được độc lập thì vì nhiều lý do, đất nước lại không quan tâm tới những khó khăn cực khổ của người Hoa ở các nước Đông Nam Á.
Điền này khiến cho bọn họ lại càng thất vọng hơn với chính phủ, Hứa gia cũng là một trong số đó!Giờ đây nhìn thấy cục diện biến đổi như vậy, Hứa Trường Căn cảm thấy rất vui mừng!Huống chi, trong tập công văn này, Hứa Trường Căn lại thấy một lời hứa, Phương gia hứa sẽ cho chính phủ Malaysia vay 1,5 tỷ đô la trong vòng 10 năm mà không lấy lãi, đổi lại một khi có xảy ra bạo loạn ở Indonesia, chính phủ Malaysia phải đảm bảo cho phép người Hoa mang quốc tịch Indonesia được tạm thời lưu lại trong địa phận nước mình và cung cấp phương tiện đi lại, đồng thời quan tâm họ về mọi mặt.
Chi phí cho tất cả những chuyện này có thể tính riêng, cũng hi vọng Hứa gia có thể giúp đỡ từ bên trong để việc có thể thành công. Phương gia sau này tất có hậu báo!Hứa Trường Căn trầm ngâm chốc lát rồi nói:-Gia Tường, Phương Minh Viễn gần đây vẫn luôn ở Hồng Kông sao?-Đúng vậy ạ, nghe nói là sẽ ở lại Hồng Kông trong suốt mùa hè. Hứa Gia Tường gật đầu nói.-Những chuyện khác đều gác lại đã, con hãy ở nhà 2 ngày, sau đó hãy trở lại Hồng Kông, ở bên cạnh hắn ta, làm người liên lạc giữa Hứa gia chúng ta và hắn.Hứa Trường nói.-Làm người liên lạc giữa gia đình ta và hắn?Hứa Gia Tường ngây ra một lát, hỏi lại vẻ không hiểu.
Là do anh ta không hiểu hết, Phương Minh Viễn và Hứa gia không hề có hợp tác vì lợi ích riêng gì, cũng không hề có mâu thuẫn xung đột gì, thì vì sao lại phải làm vậy?-Đúng vậy!Hứa Trường vuốt cằm nói.-Con phải ở bên cạnh hắn ta, nếu hắn cần Hứa gia chúng ta giúp đỡ gì, con cần báo lại ngay lập tức!
Hứa Trường Căn cũng không biết tương lai có như Phương Minh Viễn nói hay không, xã hội Indonesia sẽ xảy ra bạo loạn, nhưng ông ta cũng không thể không thừa nhận, lo ngại của Phương Minh Viễn cũng không phải là vô cớ, từ dấu hiệu của Indonesia, có thể nói một đợt bạo loạn mới đang dần nổi lên, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra! Không nói, mọi người đều là cùng tổ tông người Hoa, gặp phải chuyện như thế này, bất luận thế nào dù cho quốc tịch có khác nhau thì cũng đều là đồng bào với nhau.Huống chi, Hứa Trường Căn đã ý thức được, nếu đúng như những gì mà Phương Minh Viễn lo lắng, Indonesia có biến động, nếu Phương gia có thể lập tức ra tay giúp đỡ khi bạo loạn vừa xảy ra, thì lại càng có lợi trong việc nâng cao địa vị của Hứa gia trong cộng đồng Hoa kiều ở khu vực Đông Nam Á! Nên biết rằng, người Hoa ở các quốc gia Đông Nam Á này, tuy rằng không có địa vị chính trị nhưng lại nắm tới 70% kinh tế của các nước đó. Nếu có thể làm cho dấu ấn của Hứa gia với những người này càng sâu đậm thì đối với Hứa gia mà nói thì bất luận là thương đồ hay chính đồ đều có lợi không ích.
Người đã hiểu được rõ vấn đề như Hứa Trường Căn tất nhiên không bỏ qua cơ hội này, rất nhanh liền quyết định cho Hứa Gia Tường quay lại Hồng Kông ở bên Phương Minh Viễn, như vậy một khi sự tình có biến, cũng có ích để giúp hai bên kết nối.Hơn nữa, Hứa Trường Căn còn có ý khác, nếu tất cả bình an vô sự, mọi mối lo đều là vô cớ thì khi đó, Hứa Gia Tường cũng đã thân quen với Phương Minh Viễn, nếu như có thể làm bạn, vậy thì lại càng tốt!
Giữa Hứa gia và Phương gia không hề có xung đột gì về lợi ích, ngược lại nếu 2 bên có thể hợp tác với nhau, có thể có tiếng nói chung trong các vấn đề ở khu vực Đông Nam Á và đặc biệt là Malaysia. Ít nhất thì tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hồng Kông của nhà họ Phương cũng có thể thúc đẩy ngành du lịch của Malaysia!
Một bộ phim điện ảnh xuất sắc, có thể thúc đẩy ngành du lịch, điều này trong lịch sử ngành công nghiệp điện ảnh có thể tìm ra vô số ví dụ! Mặc dù hiện nay kinh tế Malaysia lâm vào khó khăn nhưng ngành du lịch vẫn là trọng yếu của kinh tế nước nhà!Hơn nữa, nhà họ Phương lại nắm giữ nguồn vốn lớn, điều này có thể nhìn ra từ việc họ hứa cho chính phủ Malaysia vay 1,5 tỷ không lãi trong mười năm.
Có quan hệ tốt với Phương gia, có lẽ… ít nhất có thể làm có thể khiến cho nguồn vốn của Quách gia, Trịnh gia chuyển hướng sang Malaysia, điểm này đối với việc kéo kinh tế Malaysia ra khỏi vũng bùn không khác gì đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi cả. Mà tiếng nói của Hứa gia trong chính phủ cũng sẽ như nước lên thuyền lên.
Cho nên, Hứa Gia Tường và Phương Minh Viễn quan hệ tốt lên cũng chính là điều trước mắt Hứa gia cần đạt được-Còn nữa!Hứa Trường Căn còn vỗ vỗ một bên của túi công văn, trịnh trong nói: -Con có thể nói với hắn, ta, Hứa Trường căn đại diện cho Hưa gia đồng ý cố gắng ngăn chặn khả năng xảy ra sự việc xấu này. Nếu điều xấu nhất xảy ra, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để cứu viện!
Còn về lời hứa này của hắn, nếu Phương gia đồng ý tới Malaysia đầu tư xây dựng công xưởng, chúng ta sẽ giơ hai tay hoan nghênh, nhưng nếu như để Hứa gia ta thất vọng thì ta chỉ có thể nói, hắn đã nhìn lầm Hứa Trường Căn ta rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...