Bản thảo trong tay Nciku giống như báu vật, cẩn thận nhìn từng trang
một, kịch bản Phương Minh Viễn dùng tiếng anh để viết, nên khi đọc không gặp trở ngại gì.
Càng đọc ông càng thấy ngạc nhiên, mặc dù ông
không phải là đạo diễn, nhưng có thể là một lịch sử gia hàng chục năm,
ngồi được vào vị trí Chủ tịch của công ty điện ảnh là phải biết ông rất
có năng lực chế tác, đối với năng lực thưởng thức một kịch bản hay hay
không vẫn phải có! Chính vì vậy ông mới cảm thấy bản thảo trong tay giá
trị khó có thể đánh giá được!
Ông nhớ tới một câu nói của Cameron nói với ông---“Nếu ông có thể lay động được Phương Minh Viễn, nếu hắn
đồng ý làm, như vậy thậm chí cả phiền phức đi mời đạo diễn cũng có thể
giải quyết!” Lúc đó ông vẫn chưa hiểu ra tại sao Cameron lại nói như
vậy, Phương Minh Viễn là biên kịch nổi tiếng của Hollywood, đó không
phải là giả, nhưng vẫn chưa hề nghe anh ta đạo diễn bất cứ bộ phim nhựa
nào?
Nhưng bây giờ ông ta mới thực sự hiểu, tại sao Cameron lại
hình dung Phương như vậy. Xem kịch bản của anh ta, dường như chính mình
đang nằm trong bộ phim, một nhân vật trong đó,động tác thế nào, lời nói
thế nào, biểu đạt ra làm sao, cách hoạt động như thế nào, kịch bản đã
viết rất rõ. Thậm chí có chỗ còn tranh minh họa.
Thậm chí Nciku
cảm thấy nếu cầm kịch bản này cũng không cần tìm đại sư nào, chỉ cần một đạo diễn bình thường ở Hollywood, chỉ cần hắn không tự động quản lý,
nghiêm khắc quay theo kịch bản. Mặc dù vẫn không thể bằng những tác phẩm hàng đầu của Cameron, Spielberg, những tuyệt đối có thể lọt vào top các tác phẩm hàng đầu.
Nhưng ông vẫn không quá xúc động, đột ngột
hỏi Phương Minh Viễn có đồng ý làm vai trò đạo diễn trong bộ phim luôn
không, ông cũng hiểu,trong kế hoạch của bộ phim >ngay cả quay ba bộ,cứ coi như tất cả đều thuận lợi, cũng là khi có gió
mưa cũng bận rộn được trong một thời gian dài. Người ta không thể nhìn
thấy được sự rảnh rỗi! Mặc dù thu nhập của đạo diễn thì cao. Nhưng có
thời gian chỉ đạo, người ta lại viết hai kịch bản, há chắng phải cái gì
cũng có sao!
Nciku lưu luyến để tập bản thảo trước mặt Phương Minh Viễn trịnh trọng noi:
-Phương, xem qua kịch bản của cậu, tôi hi vọng cậu có thể đích thân cải biên
kịch bản phim > thì càng thêm kiên định hơn! Tôi
thay mặt công ty điện ảnh New Line chính thức đưa ra đề nghị này với
cậu!
Phương Minh Viễn cầm kịch bản trên bàn, vỗ tay nói:
-Ha ha, Nciku, tôi làm việc trước nay công tư phân minh! Nếu quý công ty đã thừa nhận thành quả làm việc của tôi, chính thức đưa ra lời đề nghị với tôi, vậy ông nên biết, theo luật lệ trước nay của tôi! Phàm là tác phẩm của tôi muốn quay thành phim phải hợp tác với tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ
Hông Kông, hơn nữa mức đầu tư của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông ít
nhất phải chiếm 51%. Bản quyền của bộ phim cùng với các bản quyền các
việc kéo dài có liên quan đều quy về tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông, quý công ty có quyền sử dụng không ràng buộc trong phạm vi kinh doanh
của công ty. Nhưng suy xét đến bộ phim > là một bộ phim được cải biên. Quyền cải biên phim của tiểu thuyết nằm trong tay
quý công ty. Tôi có thể nhượng bộ một chút.
Nciku nghe tim như
đang rỉ máu, nhưng ông cũng hiểu. Đây chính là phong cách trước nay từ
khi thành lập của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông.nhiều lần hợp tác
với công ty điện ảnh Phỉ Thúy Điểu của Mĩ, ngoại trừ >, đó là vì bản quyền nằm trong tay công ty
điện ảnh Phỉ Thúy Điểu, những thứ khác đều theo lệ mà tiến hành. Ngay cả Dreamworks mới thành lập của Spielberg và công ty điện ảnh Colombia
cũng không ngoại lệ! Ông ta cũng không tự cho rằng công ty điện ảnh New
Line lớn hơn công ty điện ảnh Dreamworks và Colombia!
Nhưng ông không ngờ, Phương Minh Viễn nói đến cuối cùng, lại chủ động nhượng bộ một chút, điều này khiến ông có chút vui mừng!
-Nếu như công ty điện ảnh New Line đồng ý, tỉ lệ đầu tư của hai bên có thể chia đều 5-5!
Phương Minh Viễn nói.
-Việc này tuyệt đối không thành vấn đề!
Nciku lập tức gật đầu nói.Nếu Phương Minh Viễn chấp nhận làm vai trò biên
kịch,như vậy tương lai của bộ phim > cũng tươi
sáng hơn,có thể nổi tiếng như các tác phẩm của Phương Minh Viễn hay
không thì ông không biết, nhưng Nciku cảm thấy nhưng ít nhất vấn đề bảo
đảm tiền bạc đã không thành vấn đề! Cả thế giới, fan mê điện ảnh của
Phương thực sự là quá nhiều! Nciku cảm thấy tiếc nuối từ trong lòng, nếu như Cameron có thể đến để đạo diễn bộ phim này, thì còn tuyệt vời hơn!
Theo tình hình như vậy, mức đầu tư càng lớn, tất nhiên hoa hồng trong tương
lai sẽ càng nhiều hơn! Thằng ngốc mới đồng ý chia đều 5-5! Theo mức đầu
tư ông ước chừng ba trăm triệu USD mà nói, 1% hoa hồng cũng tương đối
khả quan!
-Nhưng tôi hy vọng, mức đầu tư của tập đoàn điện ảnh
Cẩm Hồ Hông Kông có thể nhiều hơn công ty điện ảnh New Line 1 phần! Như
vậy, ít nhất theo thông lệ hợp tác trước nay của tôi và tập đoàn điện
ảnh Cẩm Hồ Hông Kông với Hollywood sẽ không bị phá vỡ!
Phương Minh Viễn nhẹ thở dài tiếp tục nói,
-Hi vọng công ty điện ảnh New Line có thể hiểu được!
Mặc dù Phương Minh Viễn nói hi vọng công ty điện ảnh New Line có thể hiểu được, nhưng giọng nói lại không được phép nghi ngờ.
-Chúng tôi hiểu!
Nciku liên tục gật đầu nói, mặc dù chỉ là nhiều hơn một phần, nhưng theo lý
luận mà nói, mức đầu tư của bộ phim này vẫn do tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ
Hông Kông khống chế. Nhưng hoa hồng sau này từ phòng bán vé lại không có ý nghĩa cơ bản gì!
Phương Minh Viễn trầm ngâm một lát rồi nói:
-Tất cả bản quyền của bộ phim, tôi hi vọng vẫn là của tập đoàn điện ảnh Cẩm
Hồ Hông Kông, quý công ty không có quyền ràng buộc. Nhưng về các mặt
khác, tôi có thể nhượng bộ một chút, quyền lợi bộ phận sẽ là của quý
công ty, còn về cụ thể bộ phận nào chúng ta có thể bàn bạc cụ thể hơn!
-Không thành vấn đề!
Nciku nói dứt khoát mà linh hoạt.Vốn ông nghĩ công ty điện ảnh New Line về
phương diện này sẽ không được ích lợi gì, không ngờ Phương Minh Viễn lại chủ động đưa quyền lợi bộ phận cho công ty điện ảnh New Line, đây đúng
là việc tốt từ trên trời rơi xuống, tất nhiên ông không có ý kiến gì!
-Như vậy tôi có một vấn đề quan trọng cuối cùng!
Phương Minh Viễn thở phào một cái rồi nói.
Nciku không khỏi có chút căng thẳng, ông nhìn Phương Minh Viễn không chớp
mắt, trong đầu như đang nhảy điên cuồng, tỉ lệ đầu tư đã xác định, lợi
nhuận chia chác thế nào cũng đã quyết định cụ thể, lẽ nào, vẫn còn vấn
đề quan trọng nào cần bàn bạc sao?
Phương Minh Viễn nháy mắt nói:
-Kế hoạc ban đầu bộ phim này của quý công ty định lúc nào khởi quay? Tôi thấy,tôi có cần tăng ca làm thêm giờ không?
Nciku rùng mình một lúc, mới cân nhắc, không khỏi sung sướng mỉm cười:
-Nói như vậy chúng ta cũng đã đạt được mục đích cơ bản?
-Ừh, mục đích cơ bản! hi vọng chúng ta có thể kéo dài không khí tốt đẹp này, đến ngày ký văn bản chính thức, sẽ là ngày chiếu bộ phim!
Phương Minh Viễn mỉm cười nói.
-Không không không, tôi hi vọng không khí tốt đẹp này sẽ kéo dài đến lần hợp
tác lần sau, lần sau nữa… của chúng ta, đến khi nào chúng ta rời khỏi
thế giới này!
Nciku nghiêm mặt nói.
Da mặt Phương Minh
Viễn không khỏi cương lên trong chốc lát, đến khi rời khỏi thế giới này, bảo thu mà nói, với tuổi thọ bình quân của người Mĩ, người trước mắt
anh ít nhất có thể sống mười mấy đến hai mươi năm nữa, những thứ ăn
trong bụng không thể duy trì đến lúc đó!
-Biết đâu! Nếu sau này tôi không cảm thấy chán ghét với việc biên kịch!
Phương Minh Viễn nhún nhún vai, mặt không tỏ vẻ gì nói:
-Dù sao tôi cũng còn rất trẻ, mà tương lai thì rất dài, có lẽ tôi sẽ thích công việc khác!
-Vậy chắc chắn sẽ khiến cho fan mê điện ảnh trên toàn thế giới rất đau khổ!
Tôi sẽ cầu thượng đế, mong ông ấy phù hộ, Phương cậu trước sau luôn giữ
tình cảm mãnh liệt với việc biên kịch và điện ảnh!
Nciku tỏ vẻ
tiếc nuối.Đây chính là lời trong lòng ông, đây không chỉ là tổn thất
trong giới mê điện ảnh mà còn là tổn thất cho các ông chủ nhiều công ty!
-Vậy ông cứ cầu nguyện với Thái Thượng Lão Quân và Phật tổ đi, Thượng đế không quản đến đây đâu!
Trong lòng Phương Minh Viễn ám phỉ, nhưng có thể đàm phán thuận lợi, hơn nữa
về cơ bản đạt được mục đich của mình, Phương Minh Viễn giờ như mở cờ
trong bụng, tất nhiên không muốn vì chuyện nhỏ nhặt này mà nói ra! Để
đạt được mục đích, mấy hôm nay Phương Minh Viễn đã phải nát óc suy nghĩ. Sau khi Nciku nhận được hồi âm, Phương Minh Viễn thực sự đã dùng đủ mọi cách để chèn ép công ty điện ảnh New Line, tránh khi đối phương gặp mặt như sư tử há to mồm!
Không ai hiểu rõ vị trí của bộ phim > trong lịch sử điện ảnh thế giới bằng Phương Minh Viễn, có lẽ số vé bán ra không thể bằng bộ phim >, nhưng nói đến tầm ảnh hưởng trong người thanh
niên này, lại không thấy kém cỏi!
Phương Minh Viễn rất muốn mượn
cớ hợp tác với công ty điện ảnh New Line, nhưng lần này,quyền cải biên
tiểu thuyết lại nằm trong tay anh, Phương Minh Viễn cũng rất đau đầu,
công ty điện ảnh New Line liệu có nhân cơ hội này yêu càu nhiều điều
kiện hợp tác hơn không? Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông kiệu có như
trước được, nắm bản quyền của bộ phim trong tay, đó đều là tài sản quý
báu sau này. Cho nên anh mới sắp xếp Nciku đến Bình Xuyên mấy ngày để
gặp mặt, sau khi gặp mặt từng bước chủ động thể hiện thực lực của mình,
để Xieyinuofu cảm thấy anh là biên kịch thích hợp nhất mà ông ta chọn,
đồng thời cũng nhượng bộ một chút,để Nciku cảm thấy hợp tác với tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông tốt hơn nhiều so với hợp tác các công ty
khác, còn là vận may.
Nếu giữa hai bên đã có những nguyên tắc cơ
bản về hợ tác, việc tiếp theo, việc tiếp theo hoàn toàn có thể giao cho
các nhân viên khác tiếp tục đàm phán, mọi chuyện tự mình làm cũng không
phải việc lãnh đạo một công ty nên làm. Nciku là như vậy, Phương Minh
Viễn thì trốn tránh thói quen!
Đạt được mục đích trong lòng hai
người đều thấy nhẹ nhõm,nói chuyện cũng tự nhiên thoải mái hơn, nói
chuyện trời nam biển bắc, Nciku có ý mà như không có ý nói:
-Phương, tôi nghe nói quý quốc đối với việc mua bán/ chơi gái/ mại dâm/ cave
trước nay quản chế rất nghiêm khắc, nhưng tại sao người Nhật Bản lại có
thể gọi gái đến khách sạn?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...