>!, >, >… … … …
Nhiều giới
truyền thông Trung Quốc gần như không có ngoại lệ, đều ở đầu đề trang
báo thứ hai, lấy số trang đề báo về vấn đề xảy ra trong hai mươi chin
giây trước 0h ngày 01/07, rất nhiều giới truyền thông còn gắn thêm ảnh
của hoàng tử Charles và Thủ tướng Blair rất bắt mắt. Hơn nữa không chỉ
giới truyền thông Hông Kông, một vài giới truyền thông nước ngoài khác
thậm chí cả giới truyền thông nước Anh cũng đăng sự kiện này! Chẳng qua
so sánh với giới truyền thông các quốc gia khác vui sướng khi người khác gặp họa thì giới truyền thông Anh đa số có giọng điệu thương tiếc.
Những bài báo này đối với việc đám người Thủ tướng Anh Blair ngồi lên chuyên
cơ chạy về Anh,cùng với việc vượt qua mưa gió chạy đến cảng Victoria
,trên bầu trời đầy pháo hoa,hoàng tử Charles và Thống đốc thay mặt
Christ Patten ngồi du thuyền “Niya Anh” du ngoạn mà nói thì không khác
gì đánh liên tục vào mặt! Nhưng người Anh một mặt tỏ ra không còn cách
nào khác đối với việc này, đây đúng là trộm gà không được đền một bát
gạo!
Trung Quốc ngày 01/07 bao gồm người Hoa ở các khu vực Ma
Cao, Đài Loan, Hông Kông lại tổ chức hàng loạt các hoạt động, chúc mừng
Hông Kông, viên minh châu của Đông Á, từ giờ ấp ủ dự định trở về tổ
quốc, người Anh thống trị Hông Kông đã hơn một trăm năm mươi năm, từ bây giờ không thể tác oai tác quái trên đất Hông Kông nữa!
Mà theo
hai mươi ba cán bộ chủ yếu trong chính phủ kỳ thứ nhất, mười bốn thành
viên trong chính phủ kỳ thứ nhất của khu hành chính đặc biệt là Hông
Kông, 59 nghị viên của khu hành chính lâm thời, ba mươi sau người trong
tòa án tối cao, Thường trực thẩm phán của Tòa án cấp phúc thẩm cuối cùng của khu hành chính đặc biệt Hông Kông luân phiên lên đài tuyên thệ nhậm chức. Điều này cho thấy việc thành lập chính thức chỉnh phủ khu hành
chính đặc biệt Hông Kông bắt đầu đi vào hoạt động.
Ngày 04/07/1997, ngày này được nhân dân các nước Đông Nam Á ghi nhớ đến mười mấy năm, thậm chí còn vài thập niên!
Ngay trong ngày hôm đó,đau khổ kiên trì lâu đến gần năm tháng, hao phí hàng
chục tỉ USD ngoại hối dự trữ của Chính phủ Thái Lan. Bộ tài chính và
ngân hàng trung ương đồng thời tuyên bố, tiền Thái sẽ thực hiện theo tỉ
giá hối đoái thả nổi, giá trị đồng baht do thị trường quyết định, đã từ
bỏ hệ thống tỷ giá hối đoái từ năm 1984 trở lại thực hiện tiền Thái lâu
trong mười bốn năm và cố định giá tiền USD. Cùng ngày tỉ giá hối đoái
của đồng bath cũng điên cuồng ở mức 20%. Mà các nước Philippin,
Malayxia, Indonexia có nền kinh tế tương đồng với Thái Lan cũng bị tấn
công dữ đội đánh tụt tỉ giá đồng bath. Điều này đánh dấu cuộc khủng
hoảng kinh tế chính thức của Chấu Á. Rất nhanh, khủng hoảng bắt đầu từ
Thái Lan lan sang các nước Đông Nam Á, từ thị trường ngoại hối lan sang
thị trường cổ phiếu..
Thủ đô Băng Cốc của Thái Lan vào thế kỷ thứ 17 vẫn là một làng chài không lớn, qua gần mấy chục năm phát triển đã
trở thành khu vực lớn nhất của Thái Lan, thủ đô hiện đại hóa lớn thứ hai trong khu vực Đông Nam Á! Như hiện nay, các cao ốc mọc lên như rừng, xe cô tấp nập, phồn hoa khác thường! Ở đây tập trung trên 50% các nhà máy
công nghiệp và 80% các trường cao đẳng của Thái Lan! Các đường phố lớn
của Băng Cốc được mệnh danh là “Wall Street” của Thái Lan, hai bên đường dài gần 1km,các tòa ngân hàng đủ loại kiểu dáng liền thành một dải,
trước cửa các tòa ngân hàng Thái Lan kiểu bàn cốc, Chấu Á, đại thành,
thái kinh cao lừng lững tượng trưng cho nguồn tài nguyên vinh hoa phú
quý cuồn cuộn mãi không ngừng, phun trong 24h tạo thành bọt nước. Có thể nói Băng Cốc là trung tâm tài chính, học thuật, chính trị và kinh tế
của Thái Lan.
Đồng thời, Băng Cốc cũng là một trong những thành
phố trung tâm các hoạt động quốc tế nổi tiếng, ở đây có tổng bộ Uỷ ban
kinh tế xã hội Châu Á Thái Bình Dương của liên hiệp quốc, chi nhánh Đông Nam Á của ngân hàng thế giới, phân bộ Đông Nam Á của các tổ chức vệ
sinh quốc tế, tổ chức lao động quốc tế cùng hơn 20 văn phòng khu vực của tổ chức quốc tế. Nơi đây còn là Hiệp hội Phật giáo thế giới và Viện
nghiên cứu Chấu Á quốc tế, hàng năm có hàng trăm các hội nghị quốc tế
được tổ chức ở đây! Thậm chí có người còn gọi nơi đây là “Geneva của
Đông Nam Á”!
Tuy nhiên hiện giờ nơi đây đã không còn phồn hoa như xưa nữa, mặc dù các tòa cao ốc vẫn mọc lên như rừng,ngựa xe như nước
nhưng ở Băng Cốc mọi người trên đường mặt thiếu vài phần tự tin và kiêu
ngạo, thay vào đó là sầu lo và mơ màng hơn.
Trước tháng 02/1997,
họ là tiểu hổ của Đông Nam Á, thu nhập quốc dân chỉ xếp sau bốn con rồng Châu Á và Nhật Bản, gần đạt tiêu chuẩn của quốc gia! Nhân dân Thái Lan
sợ gần trăm năm tới cũng không được giàu có như bây giờ! Những nhân sĩ
giỏi giang của họ mua xe hơi đẹp, ở biệt thự,đeo đồng hồ, thỉnh thoảng
đến Âu Mĩ du lịch, cuộc sống cũng không tốt đẹp như bây giờ!
Hơn
nữa họ rất tin tưởng vào tương lai-----Theo bước tiêns Hông Kông quay
trở về Trung Quốc, các lãnh đạo cao cấp của Thái Lan đều tập trung nhiều ít hé lộ ra, có ý với tranh đoạt vị trí trung tâm tài chính Châu Á với
Hông Kông! Nói như vậy, vị trí của Băng Cốc và Thái Lan trên trường quốc tế không còn nghi ngờ sẽ được nâng thêm một bước.
Nhưng với sự
vui sướng và kỳ vọng của người Thái Lan vè tương lai, vào đầu tháng hai, đồng bath trước nay vẫn được coi là có giá trị không ngờ lại bị bán
tháo trên thị trường! Thậm chí xuất hiện sự kiện mấy tổ chức tài chính
chen chúc nhau! Việc này đã gây ra cuộc chấn động trong giới tài chính
Thái Lan!
Chỉ có đa phần dân chúng Thái Lan đều không biết, đây
là vì các kẻ đầu cơ tài chính quốc tế đã theo dõi Thái Lan, hơn nữa còn
phát đợt sóng công kích thứ nhất vào đồng bath, Ngân hàng trung ương
Thái Lan đã hàng tỉ USD dự trữ ngoại hối tham dự vào thị trường ngoại
hối, mới làm bình ổn trận phong ba này!
Không rõ chân tướng vả
lại người Thái có sở trường an ủi chính mình nên rất nhanh chóng an tâm
lại, nhưng chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, thị trường tài chính của Thái
Lan thần hồn nát thần tính, cực kỳ nguy hiểm, khoản vốn đầu tư vào ngoại hối quốc tế một lần nữa lại tấn công vào đồng bath. Bọn họ trên thị
trường nhắm vào đồng bath ý đồ làm giảm tỉ giá tiền Thái, kiếm lợi nhuận từ bên trong. Chỉ hai ngày 20 và 28 tháng 5, đồng bath trên thị trường
ngoại hối so với USD đã bị hạ nhanh chóng, chỉ số cổ phiếu của Thái Lan
đầu năm gần một nghìn ba trăm điểm điên cuồng hạ xuống còn hơn tám trăm
điểm, mất 2/3. Điều này làm cho Thái Lan trở thành một đống hỗn loạn!
Mặc dù quyền lực của ngân hàng trung ương Thái Lan ở các khu tài chính và
các quốc gia như Singapore, Hông Kông, Nhật Bản, Trung Quốc…phối hợp
lại, thị trường ngoại hối liên hiệp lại đầu tư một lượng USD lớn thu mua đồng bath, từ đó khiến cho tỉ giá đồng bath bình ổn trở lại, đẩy lùi
cuộc tập kích thứ hai của các nhà đầu cơ tài chính quốc tế, nhưng trật
tự tài chính Thái Lan đã bị thương nặng, dự trữ ngoại hối Thái Lan bị
giảm mạnh!
Những kẻ không rõ chân tướng thở phào nhẹ nhõm, cho
rằng thời khắc nguy hiểm nhất đã qua, cuộc tấn công thứ ba của các nhà
đầu cơ tài chính quốc tế cũng từ đó mà đến, lần này, Chính phủ Thái Lan
thật sự không thể chống đỡ nổi, không thể không tuyên bố thay đối quản
chế tiền liên hệ với tỉ giá hối đoái treo quân của USD, thực hiện chế độ thả nổi đối với đồng bath.
Sau đó, tỉ giá hối đoái của đồng bath có thể gọi là một lỗ ngàn dặm, mỗi ngày đều này sinh ra một kế sách
nới, điều này đã gây ra sự sợ hãi trong dân chúng Thái Lan, giống như
thế giới không ngày nào được biết đến. Thế là trước cửa các ngân hàng
trên Thái Lan có đến một hàng dài không thấy đuôi người xếp hàng, những
người bị dọa lấy toàn bộ tiền tài gửi trong ngân hàng rút hết. Cùng lúc
đó, trước cửa các siêu thị, cửa hàng ở Thái Lan người chật như nước thủy triều lên, vô số người đi mua sắm , mọi người lợi dụng tiền trong tay
mua hết thảy thứ này vật nọ, từ gạo cho đến bột giặt, từ giấy vệ sinh
cho đến đồ lót của đàn bà. Năm đó là năm mở màn của Trung Quốc thì Thái
Lan lại phải diễn lại cảnh tượng này! Chỉ có điều lần này, Thái Lan lại
không có một tập đoàn Carefour nào ổn định lòng người!
Thời gian
trôi qua, tỉ giá đồng bath so với USD không ngừng hạ xuống, bước một
chặng đường dài với xu hướng xuy xụp, khiến cho nền kinh tế của Thái Lan đang bấp bênh bị đe dọa, Thái Lan như kiến bò trên chảo nóng, ngân hàng trung ương luống cuống nhiều lần tham gia vào thị trường tài chính,
cũng chỉ là một việc vô bổ! Đến ngày 27/07, tỉ giá đồng bath đã giảm đến mức một USD có thê đổi thành bốn mươi hai đồng bath!
Điều này có ý nghĩa đồng bath trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi đã mất giá quá
37%! Điều này cũng cho thấy, tài sản của người Thái Lan trong hơn nửa
tháng cũng bị co lại 37%! Sức mua đồng bath trên thị trường quốc tế bị
trượt dốc không phanh!
Vô số các xí nghiệp công thương của Thái
Lan cũng nằm trong tình trạng rung chuyển tài chính nghiêm trọng như
vậy, bị cuốn vào, một vài doanh nghiệp có thực lực mạnh một chút, mặc dù chỉ bị thương gân động cốt nhưng cũng không thể chống đỡ nổi, mà các xí nghiệp công thương trung bình và nhỏ lại đối diện với sự lựa chọn sống
và chết, trong một thời gian toàn Thái Lan chỉ là tiếng kêu than khắp
trời đất!
-Qủa nhiên lại bị anh đoán trúng.
Ông Quách đặt
tờ báo trên tay xuống, có chút ảm đạm nói. Mặc dù tất cả những việc này
xảy ra ở Thái Lan, nhưng môi hở răng lạnh,thỏ chết cáo thương, cả đời cụ Quách đều làm kinh doanh ở Đông Nam Á, có thể nói là bạn bè trải rộng
khắp Đông Nam Á. Ở Thái Lan, ông ta cũng là khách hàng lâu năm kinh
doanh không ít, vừa nghĩ tới tình cảnh bây giờ của bọn họ, mặc dù ông
thu được lợi rất nhiều từ trận phong ba này,trong lòng cụ Quách cũng khó tránh có chút trắc ẩn!
Thật sự trước cuộc khủng hoảng kinh tế ở
Thái Lan, cụ Quách cũng không phải không ngấm ngầm cảnh cáo họ, nhưng
lúc đó tình hình của Thái Lan cũng có thể coi là ổn định, lại liên tục
đánh lùi được các cuộc tấn công của các nhà đầu cơ tài chính quốc tế,
những người này hoàn toàn coi những lời cảnh cáo của cụ Quách như gió
bên tai! Mà cụ Quáchcũng không thể có khả năng lột kén kéo tơ như Phương Minh Viễn, nói rõ ra, kết quả chính là những người này, trong cuộc
khủng hoảng tài chính, không có kẻ ngoại lệ đều bị cuốn vào!
Hơn
nữa cụ Quáchcũng vì lo lắng cho tương lai của Hông Kông, những nhà đầu
cơ tài chính, rất có khả năng hiệp đại thắng oai, công kích Hông Kông.
Mặc dù dự trữ ngoại hối của Hông Kông đầy hứa hẹn hơn nữa chính phủ
trung ương Trung Quốc đã cam kết lấy dự trữ ngoại hối của Trung Quốc ủng hộ Hông Kông, nhưng trong lòng cụ Quách vẫn thấy bất an!
Theo
tin từ Thái Lan có thể thấy, tổng mức đầu tư ngoại hối gây sóng gió trên thị trường tài chính của Thái Lan hiện nay đã vượt quá hàng trăm tỉ
USD! Một con số khổng lồ như vậy nếu quay đầu về hướng Bắc lực sát
thương càng lớn hơn khiến người ta khó mà tin được!
-Ông nội Quách, việc này chẳng qua chỉ mới bắt đầu thôi.
Phương Minh Viễn thản nhiên nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...