Sự việc này không ngờ trì hoãn lại con đường về nước của Phương Minh Viễn, tuy nhiên thời gian của hắn chung quy vẫn là có hạn , không có khả năng dừng lại Nhật Bản vô thời hạn, thấy rằng năm học đại học này sắp chấm dứt, hắn mà không học hành nghiêm túc, thì không thể tham gia các bài thi cuối kì được. Cho dù là hắn không coi trọng việc học hành ở đại học, thì bề trên trong nhà vẫn vô cùng coi trọng.
Ngày thứ ba khi Ngô Nịnh Hoa nuốt giận mà đi, cũng chính là ngày thứ hai trong kì hạn ba ngày mà Phương Minh Viễn gia hạn cho Điền Trung Cảnh Nghiệp, Điền Trung Lập Nghiệp rời Nhật Bản, chạy sang nước Mĩ, trước khi lên máy bay, anh ta đã chính thức nhận lỗi với đám người Thẩm Tâm Oánh trên tờ 《 đọc mua tin tức 》 của Nhật Bản. Mà trước đó, gia tộc Điền Trung đã chính thức tuyên bố, trục xuất Điền Trung Lập Nghiệp ra khỏi gia tộc, từ nay về sau, Điền Trung Lập Nghiệp không được xem là thành viên của gia tộc Điền Trung nữa. Đương nhiên, mỗi người kia được nhận ba mươi triệu Yên Nhật tiền bồi thường cũng là điều tất yếu không tránh được !
Tin tức này tuy chỉ được công khai trong một phạm vi nhỏ của giới truyền thông Nhật Bản nhưng vẫn khiến gây ra sự chấn động tương đối lớn. Mọi người bởi vậy mới biết, "Phương" là bao che cho con cháu! Trêu chọc đến người của hắn, tất dẫn đến hậu quả rất nghiêm trọng!...........................
Gia tộc Điền Trung điều hành Hội thương mại 98 ở Nhật Bản tuy chưa được xem là gia tộc đứng đầu, nhưng thực lực của nó cũng không thể xem nhẹ, mà "Phương" chỉ là vì trợ lý của mình và một vài người khác, cứng rắn ép gia tộc Điền Trung trục xuất Điền Trung Lập Nghiệp, Điền Trung Lập Nghiệp còn nhất định phải công khai nhận lỗi trước giới truyền thông Nhật Bản, từ nay về sau một đời danh tiếng nay coi như vứt đi! Trừ khi xuất hiện kỳ tích, nếu không thì Điền Trung Lập Nghiệp cả đời này cũng không dám nghĩ đến chuyện tranh đoạt vị trí trưởng tộc gia tộc Điền Trung!
Kết quả như vậy, khiến không ít người là con nhà quan hay con nhà giàu mới nổi thích gây chuyện thị phi ở Nhật Bản, một khi nghĩ đến, phải lạnh cả người.
Việc Ngô Nịnh Hoa bị Phương Minh Viễn chơi cho một vố đau, số người biết chuyện cũng không dám truyền rộng ra ngoài, nếu không thì chỉ sợ lại càng gây thêm sóng gió!
Thẩm Tâm Oánh và Miêu Lâm Lâm hiện giờ đối với Phương Minh Viễn, quả thực là vô cùng khâm phục, dù sao có gan gọi tên một vị Thứ trưởng cấp cao ngay trước mặt mọi người, ở quốc nội là xưa nay hiếm. Về phần họ, đợi đến khi sự tình qua đi, ngày hôm sau khi hồi tưởng lại, Thẩm Tâm Oánh tuy rằng không biết bọn người Miêu Lâm Lâm tâm trạng như thế nào, nhưng chính cô ta, thì đang toát mồ hôi lạnh.
Tuy nhiên việc đã đến nước này, những người này ngoại trừ là gọi điện người trong nhà để mọi người chuẩn bị tâm lý trước ra, cũng chỉ là tùy cơ ứng biến. Cũng may Ngô Nịnh Hoa tuy là đại sứ ở Nhật, nhưng cũng không thể trực tiếp quản đến bất cứ ai trong nhà bọn họ, cho dù muốn trả thù, thì cũng phải cần thời gian và cơ hội!
Hơn nữa, hiện giờ bọn họ coi như trong họa có phúc, cái tên Phương Minh Viễn, bọn họ tuy rằng cũng không quen thuộc, nhưng bất kể là đại cổ đông Phương gia nào của siêu thị Carrefour, hay là cái tên “Phương” nào nổi tiếng ở Nhật Bản, đều là một đại nhân vật được nhắc đến nhiều, có Phương Minh Viễn bao che, bất kể là Ngô Nịnh Hoa hay là gia tộc Điền Trung, mặc dù là muốn trả thù bọn họ, cũng phải suy nghĩ kỹ rồi sau đó mới quyết!
Mấy người Tịch Úy Bình chỉ ở tại biệt thự của Phương Minh Viễn một đêm, liền cáo từ , nhưng thật ra Thẩm Tâm Oánh, Miêu Lâm Lâm, và Lâm Dung xa cách lâu ngày, giữa họ vẫn còn nhiều chuyện để nói, vì thế vẫn tiếp tục ở lại biệt thự của Phương Minh Viễn. Dù sao các phòng trống trong biệt thự của Phương Minh Viễn đầy rẫy ra đấy, nhưng vẫn không đủ với họ!
Ngày này, Vũ Điền Trọng lại tự mình đến đây thăm hỏi, về Điền Trung Lập Nghiệp, Vũ Điền Trọng trong lòng tự nhiên là có chút than vãn, Phương Minh Viễn cố nhiên là không giữ cho bọn họ chút ít thể diện, nhưng Vũ Điền Trọng chính mình trong lòng cũng hiểu được, Điền Trung Cảnh Nghiệp thông minh bị thông minh phản lại, anh ta mời Ngô Nịnh Hoa đến, chính là sai lầm lớn nhất! Phương Minh Viễn không phải là hạng thương nhân thấy quan đến là cúi mình, kết giao với Phương Minh Viễn lâu như vậy, Vũ Điền Trọng biết, Phương Minh Viễn là hạng người ngoài mềm trong cứng, người ta càng áp chế hắn, thì càng dễ bị phản đòn nghiêm trọng! Điền Trung Cảnh Nghiệp nếu như mang theo con trai đến, thành tâm thành ý xin lỗi Phương Minh Viễn, kết quả khẳng định sẽ tốt hơn nhiều so với hiện tại!
Vũ Điền Trọng đến lúc này là vì 《 Sinh và tử 》 mà đến. Ban giám đốc công ty Sega biết được Phương Minh Viễn lại vừa có trận đánh nhau kịch liệt, có thể nói là vui vô cùng! Ở thị trường Nhật Bản quần hùng tranh đấu, nào là 《chiến sĩ vr》, 《 thiết quyền 》, 《kof》, cần thiết phải có một trò chơi tranh đấu đến đánh vỡ cục diện, hoàn toàn đặt công ty Sega vào địa vị vương gia trong trò chơi tranh đấu này.
Nhưng điều khiến Vũ Điền Trọng cảm thấy có chút thất vọng chính là, Phương Minh Viễn dường như cũng không khoái đem trò chơi này giao lại cho công ty Sega.
-Vũ Điền huynh, không phải tôi không muốn đem trò chơi này giao cho công ty Sega, mà là tôi cần công ty cho tôi một cam đoan!
Phương Minh Viễn nói.
-Phương huynh, cứ nói!
Vũ Điền Trọng gấp giọng nói. Chỉ cần không phải cái gì quá mức yêu cầu, Vũ Điền Trọng đều tuyệt nhiên không từ chối.
-Trò chơi này, quan trọng nhất không phải là ở tính cân bằng của trò chơi, mà là ở tính thẩm mỹ quan, tôi rất lo lắng, nếu giao cho công ty làm, sẽ xem nhẹ vấn đề thứ hai! Công ty nhất định phải cam đoan với tôi, nếu hình ảnh của trò chơi không đạt được như yêu cầu của tôi, như vậy tôi thà rằng để nó mục nát ở trong tay, cũng tuyệt đối không khiến nó bị chà đạp!
Phương Minh Viễn thản nhiên nói.
Đối với hắn, 《 Sinh và tử》 , 《 chiến sĩ vr》, 《 thiết quyền 》 những trò chơi kiểu này, kỳ thật là đi theo hai hướng khác nhau. 《chiến sĩ vr》 coi trọng chính là năng lực và sự cân bằng trong mỗi nhân vật, theo đuổi niềm vui chiến đấu. Còn 《 Sinh và tử 》, nói trắng ra là, càng coi trọng chính là lúc đánh nhau kịch liệt, các nữ hào vô tình để lộ ra vẻ đẹp chiến! Nói trắng ra là, chính là càng coi trọng hiệu quả của thị giác!
Cho nên, 《 chiến sĩ vr》 là dành cho những người thích đánh nhau kịch liệt. Còn 《 Sinh và tử》 là dành cho giới nam! Nếu nói công ty Thế gia không thể nhận thức đầy đủ về điểm này, như vậy sức hấp dẫn của《 sinh và tử 》suy giảm lớn! Phương Minh Viễn cũng không muốn những trò chơi này chết non trong tay mình!
-Chuyện này không thành vấn đề! Ban giám đốc có thể đáp ứng, nếu không đạt được tiêu chuẩn, sẽ tuyệt đối không đem bán!
Vũ Điền Trọng thở phào một cái, nếu Phương Minh Viễn chỉ có yêu cầu này, thì hắn thật ra hoàn toàn có thể làm chủ, gật đầu đáp ứng là được. Dù nói như thế nào đi chăng nữa, là một trong những thành viên hội đồng quản trị của công ty Sega, lại là người lên kế hoạch các trò chơi, đồng thời ở Nhật Bản thậm chí trong giới trò chơi điện tử toàn cầu là người có danh vọng, đương nhiên có tư cách này .
Vũ Điền Trọng lại nói: -Anh Phương, về Nintendo...
-Vũ Điền huynh! Phương Minh Viễn khoát tay áo, nhìn thoáng qua mà nói
-Tin rằng bọn họ sắp tới rồi! Vũ điền huynh, có muốn chứng kiến thời khắc này không?
Lời Vũ Điền Trọng muốn nói, đã bị Phương Minh Viễn nói ra rồi. Tuy nhiên, Vũ Điền Trọng thoáng nghĩ, có thể nhìn thấy Nintendo, thật ra chuyến đi này cũng không tệ lắm!
Ba mươi phút sau, một đoàn người của Nintendo bước vào phòng khách của Phương Minh Viễn! Chỉ có điều khi bọn họ nhìn thấy Vũ Điền Trọng, gần như tất cả mọi người không khỏi co giật nơi da mặt. Là đối thủ đã lâu, bọn họ đối với thành viên hội đồng quản trị của công ty Sega, đương nhiên là không còn xa lạ.
-Giám đốc,Yamachi mời ngồi!
Phương Minh Viễn mỉm cười nói
-Vị này là Vũ Điền Trọng, thành viên hội đồng quản trị công ty Sega, chắc ngài hẳn đã biết.
-Phương huynh! Cuộc hội đàm của chúng ta lần này, vì sao lại có thành viên hội đồng quản trị công ty Sega cũng ở đây?
-Yamachi có chút bất mãn nói. Khó có lúc Nintendo phải cúi đầu, lại bị đối thủ ở một bên quan sát, Yamachi này trong lòng tựa như vừa mới nuốt phải bọ, nói không nên lời khó chịu.
Phương Minh Viễn nhún vai nói:
- Giám đốc Yamachi, Vũ Điền Trọng là đại biểu của công ty Sega, hy vọng có thể thuyết phục tôi bỏ ý định hợp tác với quý công ty. Tôi phải tốn công mất sức lắm, mới đưa được Vũ Điền Trọng đến thuyết phục, mà những điều kiện hắn đưa ra, chính là muốn xem chúng ta hội đàm, bảo đảm sự hợp tác giữa chúng ta, không phải nhằm vào công ty Sega. Giám đốc Yamachi nói vậy chắc cũng biết, công ty nhỏ này của tôi, dù sao cũng được coi như là đối tác của công ty Sega, hợp tác với quý công ty, áp lực đè lên đôi vai này của tôi là rất lớn !
-Nói láo!
Yamachi thầm mắng trong lòng. Cái tên Phương Minh Viễn này nói vậy chỉ đi lừa được thằng ngốc! Ai chẳng biết, hiện giờ công ty Gamestation đã phát triển trở thành công ty có tiềm lực nhất trong giới trò chơi ở Nhật Bản, trải qua lần bán hàng quy mô lớn《 sinh hóa nguy cơ 》, người trong nghề công nhận, nó cũng là công ty có khả năng phát triển trở thành đối thủ của Squaresoft hay Enix!
Công ty giống như vậy, mặc dù là công ty Sega hay Nintendo làm bá chủ đã lâu, vẫn là trò chơi của Sonny tân tiến hơn, nên tuyệt đối không dám khinh thường. Phương Minh Viễn muốn cùng Nintendo hợp tác, công ty Sega cố nhiên sẽ tạo cho hắn nhiều áp lực, nhưng Yamachi dám cam đoan trăm phần trăm, điều đáng sợ hơn là có rất nhiều chổ tốt lôi kéo!
《 sinh hóa nguy cơ 》, tổng lượng tiêu thụ sản phẩm hiện giờ đã gần sáu triệu bộ, thành tích như vậy, ai lại dám khinh khi hắn? Một khi chọc giận hắn, thay đổi trận doanh, công ty Sega khẳng định là tổn thất nặng nề! Chỉ có thằng ngốc mới làm chuyện này cho ra lẽ trong cái thời điểm mẫn cảm như thế.
-Đối với câu đố của anh Phương, tôi rất là áy náy! Không bằng như vậy đi, tôi thay mặt Nintendo, nguyện ý lấy năm phần trăm giá bán được, bồi thường cho Gamestation, thăm các máy chủ mới sắp được bày bán của công ty tôi, không biết anh Phương có vừa lòng không!
Yamachi mỉm cười nói. Bỏ ra năm phần trăm giá bán để bồi thường, có thể đủ đem đối thủ biến thành quân cờ trong tay mình, đối với Yamachi xem ra là rất đáng giá . Hơn nữa... Mặc dù là Phương Minh Viễn cự tuyệt, cũng có thể ở khiến Vũ Điền Trọng phải để tâm trong lòng!
-Giám đốc Yamachi, xin đừng nói sang chuyện khác!
Vũ Điền Trọng lạnh lùng nói,
-Chỉ là năm phần trăm, chẳng có gì to tát cả! Nếu giám đốc Yamachi nguyện ý chuyển nhượng Nintendo, thì mới là thực sự có thành ý!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...