Phương Minh Viễn không hề nhớ ở kiếp trước Rowling rốt cục đã xuất bản bộ tiểu thuyết Harry Potter và hòn đá phù thuỷ ở nhà xuất bản nào nữa. Nhưng hắn ta lại nhớ lần đầu tiên Harry Potter và hòn đá phù thuỷ xuất bản chỉ có vẻn vẹn 500 quyển, có điều dù là như vậy thì Joanie vẫn vì thế mà vui vô cùng.
-Ngài Stahl, xin hỏi lần đầu tiên xuất bản tiểu thuyết của cô Joanie nhà xuất bản của ông định phát hành bao nhiêu cuốn?
Phương Minh Viễn đột nhiên hỏi.
Stahl nhìn Phương Minh Viễn, rồi lại đưa mắt nhìn về phía Joanie. Tuy nói rằng dung mạo của Trịnh Gia Nghi và Vũ Điền Quang Ly ngồi bên cạnh Phương Minh Viễn cũng làm cho ông ta thấy hứng thú, nhưng ông ta đã lăn lộn trong xã hội này lâu năm, lại đang bước sang tuổi trung niên đã kết hôn và có con trai con gái rồi nên sẽ không giống như những anh còn trẻ sức đề kháng với mĩ nhân vô cùng thấp.
Joanie cười xin lỗi nói:
-Ngài Stahl đây là bạn của tôi ngài Phương đến từ đại lục Hoa Hạ.
Đại lục Hoa Hạ? Stahl có chút khinh bỉ, một nước đế quốc Đông phương già cỗi và không có sức sống kia, chỉ có gần mấy chục km đất mấy chục triệu dân ngày trước còn bị nước Anh đánh cho tả tơi? Thời kì thế chiến thứ hai, nếu như không có người Mỹ thì đến cả cái nước Nhật bé tí kia cũng có thể khống chế họ cả mấy chục năm, hơn nửa lãnh thổ bị mai táng! Người Anh sẽ không tự nhiên vạch áo cho người xem lưng, việc họ trong thế chiến thứ hai khi Myanmar bị quân Nhật cho tan rã còn phải nhờ đến quân Hoa Hạ đến viện trợ, Stahl chọn nhớ lại việc cũ.
Stahl cao ngạo ngẩng đầu lên nói:
-Ngài Phương nhà xuất bản chúng tôi muốn phát hành bao nhiêu quyển cho bộ tiểu thuyết của cô Rowling tất đã có kế hoạch. Nhưng đây là chuyện giữa cô Rowling và tôi!
-Vậy thì tiền nhuận bút là bao nhiêu cũng là bí mật à?
Phương Minh Viễn tiếp tục hỏi.
-Tất nhiên!
Stahl không hề chậm chễ trả lời
-Cô Rowling, tôi nghĩ tôi không cần phải thanh minh với anh ta về việc này nữa chứ?
Joanie gật đầu nói với Phương Minh Viễn với vẻ áy náy:
-Anh Phương, đúng là như vậy, tôi không thể nói nội dung hợp đồng cho anh được.
Phương Minh Viễn cười nói:
-Joanie, thực ra tôi cũng rất có hứng thú với tiểu thuyết của cô, nếu như không có sự xuất hiện của ngài Stahl đây tôi nghĩ lúc ở nhà ăn chúng ta cũng sắp bàn đến vấn đề này rồi!
-Hả?
Joanie và Stahl kinh ngạc nhìn về phía Phương Minh Viễn, Trịnh Gia Nghi lại để lộ ra vẻ mặt tươi cười không thể giấu được.
Stahl không vui chút nào, ông ta nhìn Joanie, nghi ngờ đây là sự sắp đặt của Joanie, muốn dùng cách này để nâng cao giá trị của mình. Nhưng người mà cô ta tìm đến lại quá trẻ, thằng nhãi chưa đủ lông cánh này thì làm gì có vị trí to trong công ty? Huống hồ, đại lục Hoa Hạ thì làm gì có nhà xuất bản nổi tiếng nào? Theo như ông ta được biết, giải thưởng văn học Nobel đã có hơn mười năm nay không hề có phần của người Hoa Hạ! Hơn nữa, cách mà người đại lục Hoa Hạ bảo vệ bản quyền của mình vô cùng lạc hậu, ở đó quyền lợi của tác giả không được bảo vệ ở mức đáng có.
-Vậy tôi muốn hỏi ngài Phương này, ngài thăng quan tiến chức ở nhà xuất bản nổi tiếng nào của Hoa Hạ vậy?
Stahl nhìn cao nhìn thấp hỏi.
-Tôi không nhậm chức ở bất kì nhà xuất bản nào cả!
Phương Minh Viễn lắc đầu cười nói
-Nhưng điều này không có nghĩa là tôi không được xuất bản tiểu thuyết của Joanie!
Trong lòng Stahl lại càng thêm khinh thường, liếc nhìn Phương Minh Viễn một lượt, ngay cả cái cảm hứng để nói chuyện với hắn cũng không còn nữa.
-Cô Rowling, với các điều khoản của hợp đồng này cô có ý kiến gì không, nếu có vấn đề gì, ngay bây giờ tôi có thể giải quyết giúp cô. Nếu như không có vấn đề gì thì phải chăng chúng ta có thể ki kết rồi? Ở Manchester tôi còn phải tham gia một buổi họp, sáng sớm mai đã phải rời khỏi Edinburgh rồi.
Joanie bối rối nhìn Phương Minh Viễn rồi lại nhìn vào bản hợp đồng.
Phương Minh Viễn tiện tay móc ra một tờ chi phiếu từ trong túi áo, chải ra và viết một loạt các con số, sau đó xé ra và đưa ra trước mặt Joanie nói:
-Joanie, số tiền này là khoản tiền trả đợt đầu của hợp đồng. Không cần biết sau này tiểu thuyết của cô được xuất bản bao nhiêu lần, bao nhiêu quyển cho dù là không có quyển nào được in thì số tiền này cũng là số tiền nhuận bút thấp nhất rồi. Hợp đồng chính thức sẽ được lập nhanh nhất, tôi có thể đảm bảo nhuận bút sẽ không thấp hơn mức nhuận bút bình quân của nước Anh.
Joanie chỉ lướt qua mắt liền mở to trên mặt hiện lên ánh mắt khó tin!
Stahl biết không ổn lền nhìn vào tờ chi phiếu.
Trịnh Gia Nghi đưa tay ra, che lại tờ chi phiếu trên bàn, nói với vẻ không hài lòng:
-Ngài Stahl chắc tôi không cần phải nhắc ông chứ? Tiền nhuận bút là bao nhiêu cũng là cơ mật!
Đối với những kẻ ngạo mạn nước Anh, Trịnh Gia Nghi cũng không chút khách sáo.
Stahl bị Trịnh Gia Nghi nói cho cũng có chút bối rối, có điều ông ta chĩa ánh mắt tức giận về phía Phương Minh Viễn nói:
-Hành động này của các người là vô liêm sỉ! Không có đạo đức thương nghiệp!
Phương Minh Viễn không thèm để ý nói:
-Ngài Stahl, xin ông chú ý lời nói của mình cho, nếu không tôi sẽ không ngại gì mà cáo ông tội xúc phạm danh dự người khác đấy.Tuy ông đưa ra điều ước với Joanie, nhưng trước khi hai bên chính thức kí kết hợp đồng, những người khác hoàn toàn có quyền tiếp tục đặt yêu cầu lí hợp đồng với cô ấy, Joanie cũng có quyền chọn một nhà xuất bản mà cô ấy cho là phù hợp nhất trong số rất nhiều những người muốn kí với cô ấy!
Stahl nghẹn lời, lại quay lại nói với Joanie:
-Cô Rowling, nhà xuất bản Stahl là công ty xuất bản chính thức, có thủ tục và quy trình xuất bản chính quy, ba năm trở lại đây đã xuất bản sách báo cho rất nhiều tác giả, nhận được sự công nhận của quảng đại quần chúng! Tin rằng không cần tôi phải nói trong lòng cô cúng hiểu rõ bên nào khiến cô cảm thấy yên tâm hơn và càng phù hợp với sự phát triển sau này của cô hơn!
Lúc đó Joanie vẫn chưa tỉnh lại từ sự kinh ngạc với những con số trong tờ chi phiếu. Stahl lại nói lại lần nữa, lúc này Joanie mới ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng đẩy tay của Trịnh Gia Nghi ra, đưa tờ chi phiếu trên bàn cho Stahl xem.
-Ngài Stahl ngài nghĩ rằng tôi còn sự lựa chọn nào khác không?
Stahl khó lòng tin được lấy tay dụi mắt, nhìn kĩ lưỡng, trong miệng lẩm bẩm:
-Đơn vị, chục, trăm, nghìn, chục nghìn, trăm nghìn, triệu!
Một triệu bảng Anh chẵn!
Chi phiếu viết một cách ngay ngắn một triệu bảng Anh! Một bộ tiểu thuyết, nếu như nói tiền nhuận bút cơ bản mà có thể có được một triệu bảng Anh thì những tác giả Anh đã được liệt vào hàng ngũ tác giả số một rồi! Huống hồ, Lorine chỉ là một người mới vào nghề, một người mới hoàn toàn không hề không có chút danh tiếng nào!
Nhà xuất bản Stahl cho Joanie số tiền nhuận bút chưa bằng một phần mười của số tiền này!
Sự chênh lệch như vậy chẳng trách Joanie lại kinh ngạc như vậy!
Stahl há mồm thở to, ông ta hoàn toàn không thể hiểu nổi cái người Hoa Hạ này tại sao lại có thể đưa ra một có số cao như vậy! Nhuận bút cao như vậy giá thành ông ta cơ bản còn không thu lại được!
Stahl lại nhìn Phương Minh Viễn, chẳng lẽ người Hoa Hạ này là do đối thủ cạnh tranh cử đến quấy rối? Nhưng nghĩ lại ông ta lại thấy là không thể! Vì một cái mầm Joanie mới nhú mà đối phương đưa ra một triệu bảng Anh cái kết luận này thật làm người ta khó tin!
-Cô Rowling tôi có thể xem tờ chi phiếu này không?
Stahl thở hắt một hơi dài để bản thân mình bình tĩnh lại.
Joanie đưa tay ra cầm tờ chi phiếu lên, nhìn Phương Minh Viễn một cái, thấy hắn không có biểu hiện gì mới đưa cho Stahl. Stahl xem kĩ càng, xem đi xem lại, ngân phiếu này được mở ở ngân hàng tín dụng Thuỵ Sỹ là ngân hàng được thành lập từ trung kì thế kỉ trước ở Thuỵ Sỹ! Ngân hang quỹ tín dụng Thuỵ Sỹ là một ngân hàng thế giới
Vượt qua được 16 nước có cơ quan tài chính nghiệp vụ quốc tế, là một trong những cơ quan tài chính tiền tệ lớn nhất thế giới, tổng giá trị tài sản của nó đã vượt qua 400 tỉ USD. Theo tính toán mức thu nhập của các ngân hàng toàn cầu ngân hàng tín dụng Thuỵ Sỹ vẫn ở trong top 5 thế giới. Những ngân hàng ở dưới mà nó đầu tư là một trong 5 ngân hàng đầu tư lớn nhất,mà ngân hàng Phụng Thái dưới nó là công ty bảo hiểm lớn thứ 5 châu Âu!
Nói đơn giản là, chính là thẻ tín dụng của ngân hàng tín dụng Thuỵ Sỹ, ở châu Âu thậm chí là trên cả thế giới thì không cần nghi ngờ gì nữa! Joanie có thể cầm tờ chi phiếu này đến bất kì ngân hàng nào ở nươc Anh này để đổi lấy tiền mặt.
Stahl thở dài bất đắc dĩ, tờ chi phiếu này rõ ràng là thật, nếu như tài khoản của ngân hàng tín dụng Thuỵ Sỹ cũng dễ dàng làm giả thì đa số chi phiếu của những ngân hàng Anh quốc này cũng không đáng tin nữa.
-Anh Phương, tôi thật không hiểu. Anh cho cô Lorine một tiêu chuẩn nhuận bút cao như vậy thì làm sao đảm bảo được đúng lợi của quý công ty? Hơn nữa cô Rowling vẫn chưa phải là một tác giả mà cả thế giới biết đến, cũng không phải là tác giả của những cuốn sách bán chạy của Mỹ Michael Clayton!
Stahl trịnh trọng hỏi.
Do bộ phim Công viên kỷ Jura trên toàn thế giới đã đạt được thành tích lớn khi người xem phải đứng nhìn trân trối phòng bán vé, tiểu thuyết Công viên kỷ Jura vì thế mà thịnh hành toàn cầu và tác giả Michael Clayton vì thế mà trở thành tác giả tiểu thuyết bán chạy nhất ai ai cũng biết.
Phương Minh Viễn cười nhạt nói:
-Ngài Stahl xin lỗi làm sao để đảm bảo doanh lợi của chúng tôi thì đây là bí quyết thương nghiệp của chúng tôi! Ngài chỉ cần biết chúng tôi đồng ý vì bộ tiểu thuyết này mà giả cho cô Joanie số tiền nhuận bút là 1 triệu bảng Anh, như vậy là đủ rồi! Nếu như ngài Stahl đồng ý trả một cái giá cao hơn nữa thì xin mời cứ ra giá. Nếu như ngài Stahl cho rằng không đáng thì bây giờ là lúc mà chúng tôi đàm phán với cô Joanie rồi!
Mặt Stahl đỏ bừng! Sau một lúc lâu tức giận vung tay, cầm lấy túi công văn bên ghế sofa cũng không nói với Joanie, Diana một câu cáo từ, trực tiếp khoác áo khoác lên rối đẩy cửa đi ra!
-Ngài Stahl , ngài Stahl? Vợ chồng Diana ôm Jessyca ở một phòng khác liền đi ra, nhưng chỉ còn thấy bóng dáng Stahl đi xa cửa rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...