Ba ngày nghỉ và giáng sinh cùng nhau dắt tay đi mất, Tiếu Sam còn không kịp níu kéo đã phải đi học trở lại.
Nghỉ ba ngày, bốn ngày còn lại dành để học và ôn thi cho cuối học kì đầu tiên.
Ngày đi học lại, cả cái trường to lớn như vậy chỉ có các lớp năm ba đi học, quả thực rất vắng vẻ.
Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần lại đến trường cùng nhau khiến cho mọi người liền tò mò. Hiển nhiên là vẫn chưa biết hai người này đã làm hòa, có một vài nữ sinh còn nhếch miệng nói đến Lâm Tần Y cố ý làm vậy chia rẽ hai người.
Tiếu Sam và Hàn Mặc Thần không để ý lắm về vấn đề này. Dù sao là chuyện đã giải quyết xong, huống chi Lâm Tần Y dù gì cũng từng là bạn thân của Hàn Mặc Thần, cũng là người mà Giang Cửu thích.
Nhắc đến mới nhớ, Tiếu Sam tới lớp liền tò mò đi tìm Giang Cửu hỏi chuyện, dù gì cũng có công chuẩn bị giúp cậu ta, không biết cậu ta có thành công hay không cô cũng có chút mong chờ. Nhưng đến lúc trống điểm vào học, vẫn không thấy Giang Cửu xuất hiện.
Ngược lại là Lâm Tần Y, hôm nay cô ta đến rất sớm, biểu hiện hoàn toàn bình thường, vẫn là cái bộ dạng cao quý không thể chạm tới. Cứ như là hôm qua không có xảy ra chuyện gì vậy.
Lâm Tần Y vẫn đến lớp bình thường, vẫn hăng hái chuẩn bị sẵn sữa và đồ ăn sáng cho Hàn Mặc Thần, khiến cho hắn cảm thấy hơi khó chịu.
Chẳng phải đã cảnh cáo năm lần bảy lượt, đến hôm qua đã nói thẳng tuột như thế rồi, cô ta lại không nghe. Chút thiện cảm kiên nhẫn hay giao tình gì cũng lần lượt biến mất.
Hàn Mặc Thần không cho Lâm Tần Y một cơ hội nào, không muốn làm Tiếu Sam suy nghĩ nhiều hay khó chịu, liền chạy đi gặp chủ nhiệm xin chuyển chỗ, lí do chính là mắt kém, cần chuyển lên bàn đầu, đặc biệt nhấn mạnh nếu ngồi gần Tiếu Sam thì càng tốt:)))
Chủ nhiệm: "...". Mắt kém sao!
Mắt kém?
Lúc Tiếu Sam nghe hắn kể lại, thiếu điều cười haha vào mặt hắn. Hàn Mặc Thần mắt kém thì chắc cô sắp loạn thị rồi đấy.
Hàn Mặc Thần thì lại thản nhiên chuyển lên bàn đầu, lí do lấy đại mà thôi, nếu không chấp nhận được thì bảo mama đại nhân đem một cái giấy khám mắt lên là được chứ gì. Mama hắn chỉ hận không thể cột hắn với Tiếu Sam lại một chỗ cơ mà.
Từ Thiên Tước bị chiếm chỗ, chỉ có thể ngậm ngùi nhìn hai lựa chọn, một là chỗ bên cạnh Giang Cửu, hai chính là chỗ cũ của Hàn Mặc Thần, bên cạnh Lâm Tần Y nữ thần.
Tất nhiên là hắn chọn chỗ bên cạnh Giang Cửu rồi, mặc dù nhiều nam sinh trong trường thích Lâm Tần Y, nhưng hắn cảm thấy không thích người này chút nào, chủ yếu vẫn là sợ cái vị ở nước ngoài kia nghĩ bậy bạ, hắn không muốn cách mạng chưa thành công được bao lâu liền bị vùi dập đâu. ( Au: Tô thái hậu đấy hihi:))))
Lâm Tần Y một lần nữa nhận lại được sự phũ phàng của Hàn Mặc Thần. Nhìn hắn cùng Tiếu Sam ngồi cùng nhau, ánh mắt Hàn Mặc Thần luôn đặt lên người Tiếu Sam, tâm can cô ta lại khó chịu tức giận.
Ngày hôm đó còn chưa học tiết nào, Lâm Tần Y đã bỏ về.
Buổi tối, Hàn Mặc Thần sang phòng kèm Tiếu Sam ôn thi.
Mặc dù Hàn Mặc Thần thông minh nhưng ông bà Hàn đến kì thi vẫn nhắc nhở hắn chú ý một chút, còn bắt hắn chạy qua kèm cho Tiếu Sam một chút, thuận tiện mình cũng ôn thi.
Ba mẹ Tiếu Sam thì khỏi cần nói, ba mẹ ngày ngày ghép con mình cùng con rể tương lai vẫn không quên răn đe chuyện học hành. Mùa thi chính là mùa các em tiểu thuyết thân yêu của cô bị đe dọa đốt sạch, cô cũng rất khổ tâm nha!
Vì thế mà, ông bà Tiếu đồng ý hai tay hai chân chuyện Hàn Mặc Thần kèm cho Tiếu Sam học.
Tâm trạng rất không ổn, Tiếu Sam liền tìm đến Tô Tô than vãn. Đừng nói gì hết, cô vẫn còn nhớ như in vụ kèm học hôm bữa đấy.
Mặc dù hắn rất chiều Tiếu Sam, lúc nào cũng có thể trêu chọc cô cười, nhưng mà biện pháp học hành thì cô rất sợ. Đó là lí do vì sao nhờ có hắn kèm mà điểm kiểm tra lần trước mới cao như vậy. Nhờ mấy cái biện pháp biến thái đấy đấy!
Tô Tô online, phát hiện khung chat giữa mình và Tiếu Sam đã dày đặc tin nhắn độc thoại như tự kỉ của Tiếu Sam, ting ting liên tục như giặc đánh đến nơi, khóe miệng liền giật giật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...