Bữa tiệc diễn ra được một nửa, Tiếu Sam liền tới chỗ Lâm Tần Y, hẹn ra cô lát nữa ra sau nhà có chuyện.
Lâm Tần Y giống như đoán được vì sao Tiếu Sam gọi mình ra, cô ta còn mang một bộ dáng kênh kiệu đi ra.
Sau nhà họ Hàn có một cái hồ bơi không lớn lắm và một khu vực nhỏ để trồng cây. Gần bờ hồ có đặt một bộ bàn ghế, Tiếu Sam đã sớm chờ ở đó.
Lâm Tần Y đến từ phía sau, cô ta khoác thêm một cái áo lông chồn trắng tinh, vô cùng cao quý
" Tiếu Sam, gọi tôi ra đây làm cái gì? "
Tiếu Sam đang trầm ngâm, nghe giọng Lâm Tần Y liền quay người lại, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ chán ghét
" Lâm Tần Y, cô đừng nói không biết vì cái gì mà tôi gọi cô ra nhé "
Lâm Tần Y cười giễu cợt, cô ta mỉa mai
" Biết thì thế nào? Bây giờ cô và A Thần cãi nhau như thế, A Thần đã không thèm để ý đến cô rồi, cô còn lên giọng cái gì? ". Bởi vì Hàn Mặc Thần không đến trường lúc Tiếu Sam ốm, nên vẫn không ai biết hai người đã hòa.
Tiếu Sam lạnh lùng nhìn cô ta, từ từ đứng dậy, chậm rãi tiến gần đến cô ta. Hai người đứng đối diện nhau, Lâm Tần Y mặc dù cao hơn Tiếu Sam một chút, nhưng khí thế của Tiếu Sam tuyệt đối hơn cô ta
" Cô có biết Hàn Mặc Thần chán ghét cô đến mức nào không? Cô tưởng rằng cô gửi tấm ảnh tôi cùng Giang Cửu ở trên sân thượng, cố ý nói hai chúng tôi có tình ý cho Hàn Mặc Thần, thì cô sẽ đánh bại được tôi ư? Lâm Tần Y chẳng phải tôi đã nói, cô tuyệt đối đừng dùng ba cái thủ đoạn đó với tôi rồi sao? "
Từng chữ từng câu của Tiếu Sam đều toát ra vẻ uy hiếp lạnh lẽo ngập trời, khiến cho Lâm Tần Y không tự chủ lạnh sống lưng một cái. Cô ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, chống lại ánh mắt lạnh buốt giữa mùa đông của Tiếu Sam, nhếch môi khinh thường
" Cô nói thế thì sao? Chẳng phải tôi đã đánh bại được cô rồi sao? Mấy ngày nữa thôi, Hàn Mặc Thần sẽ nhận ra tình cảm của tôi, rồi cậu ấy sẽ lại trở lại bên tôi thôi. Cô làm gì được tôi? "
Tiếu Sam nhìn cô ta, trong mắt lộ ra vẻ thương hại
" Lâm Tần Y, cô đúng là quá ngốc nghếch. Đúng là uổng cho Giang Cửu! "
" Hừ, cho dù cô nói gì đi nữa, Hàn Mặc Thần cũng sẽ là của tôi, cô đừng có mơ đụng tới anh ấy nữa! "
" Vậy sao.... ". Tiếu Sam vừa nói, vừa tiến lên một bước, nhanh nhẹn cầm lấy cổ áo lông chồn trắng giật một phát, quăng thẳng xuống hồ bơi. Cái áo lềnh bềnh trên nước, dập dềnh trôi ra xa. Động tác của Tiếu Sam quá nhanh và dứt khoát, khiến cho Lâm Tần Y trở tay không kịp, lúc phản ứng được thì gió lạnh đã nổi lên, cô ta ôm lấy vai bờ vai trống của mình, run rẩy
" Tiếu Sam!! Cô làm cái gì?!! "
Tiếu Sam lại bước lên một bước, âm trầm nhìn cô ta
" Cô có tin hay không, tôi cũng quăng cô xuống hồ như cái áo lông của cô vậy? "
Cô có thể ngốc nghếch ngây ngô với những người cô thích, nhưng với những người cô đã không thích, lúc đã quyết định, sẽ không nương tay. Cho nên cô đã cảnh cáo cô ta trước, là cô ta năm lần bảy lượt khiêu khích cô.
Lâm Tần Y nắm chặt lấy áo, mặc dù sợ nhưng cô ra vẫn hung hăng hét lên
" Cô dám? ".
Lâm Tần Y vừa dứt lời, Tiếu Sam nắm lấy cánh tay cô ta, kéo mạnh qua trái một cái, vì mang giày cao gót, cô ra khó mà đứng vững, cả người theo lực kéo của Tiếu Sam nghiêng qua, chao đảo. Lúc cô ta sắp rớt xuống hồ, Tiếu Sam lại giật mạnh một cái nữa kéo lên, rồi thả tay. Lâm Tần Y hoàn toàn không phản ứng kịp, bị Tiếu Sam thả ngã trên mặt đất, cả cái đuôi váy đã ướt một mảng, hơn nữa mắt cá chân cũng cảm thấy nhói đau.
Tiếu Sam đến gần cô ta, khom lưng ngồi xuống, nhếch mép
" Tôi có thể đấy, nhưng đây là tiệc sanh thần của mẹ Hàn, tôi không thể để xảy ra chuyện. Nếu không thì cô xác định bị ướp đông thành đá rồi đấy! Nhưng mà Lâm Tần Y, là cô khiêu khích tôi, cho nên những ngày tháng sắp tới, cô tốt nhất nên chuẩn bị một chút "
Lâm Tần Y giương mắt nhìn Tiếu Sam, sau đó phát hiện có người đi đến, cô ta vừa nhìn thấy người kia, đè thấp giọng nói với Tiếu Sam
" Tiếu Sam, cô đúng là không biết xấu hổ, y chang bạn thân cô Tô Tô vậy! "
Lâm Tần Y nói xong, ba giây sau liền cảm giác được đau rát từ cái tát của Tiếu Sam vừa giáng xuống. Tiếu Sam nghiến răng, cô rất không thích người khác đụng chạm đến bạn thân cô.
Nhưng kì lạ là, Lâm Tần Y hoàn toàn không phản kháng lại, một mực làm một bộ dạng ủy khuất, Tiếu Sam tát mạnh, năm ngón tay in rõ trên khuôn mặt mịn màng của cô ta, trông vô cùng chật vật. Xinh đẹp động lòng người thế này, nóng bỏng thế này, lại ủy khuất như vậy quả thật làm người ta thương tiếc, cô ta nức nở
" Tiểu Sam Sam, tớ hoàn toàn vô tình đăng tấm ảnh đó thôi, tớ không cố ý. Chẳng phải cậu đã bảo không sao rồi sao? Cậu chẳng phải đã bảo giờ bây cậu cùng với Giang Cửu bên nhau, chuyện này không sao rồi sao... hức ". Lâm Tần Y đột nhiên nức nở, giọng có chút to, giống như cố ý muốn người đang đi đến phía sau Tiếu Sam nghe thấy.
Hàn Mặc Thần ở phía sau chậm rãi bước đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...